Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hạ Thiên – Quyển 13 » Phần 66

Hạ Thiên - Quyển 13

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 66

Có một câu: Pháp luật không xử số đông, mà đây cũng là một câu nói thâm căn cố đế trong lòng mọi người, cũng vì thế mà dù là kẻ nhát gan khi ở cùng số đông thì cũng lớn gan, vì ai cũng cảm thấy đi theo số đông sẽ chẳng có vấn đề.

Nhưng lúc này rõ ràng là bọn họ đã nghĩ sai, Hạ Thiên vốn cũng không phải là người nói lý lẽ, bây giờ tâm tình của hắn không tốt lại càng đừng hy vọng hắn nói lý lẽ. Hạ Thiên cũng không nói nhảm với đám hơn trăm người kia, hắn trực tiếp giải quyết.

– Á… Đau… Đau quá… Má ơi… Ai đánh tao… Con bà…

Vô tình những tiếng kêu gào thảm thiết, tiếng la mắng, chửi bới vang lên liên tục.

Bên ngoài khách sạn vốn có một đường cảnh giới, phần lớn đều đứng trong vòng cảnh giới, không ra ngoài. Lúc này trong vòng cảnh giới liên tục vang lên tiếng kêu gào, đám nam nữ cùng kêu la, ngã xuống đất, mà đám người đứng ngoài vòng cảnh giới dù có kêu gào hay không cũng bay qua không trung phóng vào bên trong, mà những kẻ bên trong kêu gào thì bị Hạ Thiên đạp bay. Đám người không lên tiếng thì hắn cho đãi ngộ rất tốt, chỉ là ném bọn họ vào bên trong, nhẹ nhàng tiếp đất, không có vấn đề gì xảy ra.

– Lúc này không có lệnh của anh, các chú nếu dám bước ra khỏi đường cảnh giới, anh sẽ cho ăn đòn.

Hạ Thiên lại nói.

Lúc này trong hay ngoài khách sạn đều rất yên tĩnh, không thể nghi ngờ chiêu thức vừa rồi của Hạ Thiên thật sự trấn trụ tất cả mọi người, lúc này ai cũng ý thức được hắn tuyệt đối không nói đùa.

Mười phút trôi qua, chợt có âm thanh bất mãn vang lên:

– Cậu là ai? Sao đánh cả nhân viên công tác của nhà nước? Tôi là… Á…

Hạ Thiên lại tung một đá, đối phương văng ngược trở lại:

– Anh đếch cần biết chú là thằng khốn nào, đừng làm phiền anh, thành thật một chút, đừng làm ồn, anh ghét phiền phức.

Điền Bác Phong lúc này xuất hiện ở cửa khách sạn, hắn nhìn người đàn ông trung niên bị Hạ Thiên đạp ngã chúi đầu xuống đất, sau đó trợn mắt há mồm. Con bà nó, đây là phó chủ tịch thành phố Nhạc Nam, vì nơi này phát sinh vụ nổ mà phó chủ tịch chạy đến chỉ huy hiện trường. Tất nhiên vấn đề chỉ huy chỉ là đi ngang qua sân khấu mà thôi, chỉ chứng tỏ có nhân viên của quận đến xử lý mà thôi.

Dạ Ngọc Mị lẳng lặng đi đến sau lưng Hạ Thiên, lúc này vị trí của Hạ Thiên đã ở bên ngoài đường cảnh giới, bây giờ bên trong quá đông, vì vậy Dạ Ngọc Mị mới chạy ra. Vốn có vài tên cảnh sát định ra tay nhưng khi thấy phó chủ tịch thành phố bị Hạ Thiên đánh cho bầm mặt, vì vậy cũng thức thời không dám làm gì, bọn họ cũng không ngu mà chĩa đầu ra ăn đòn.

Khi thấy Dạ Ngọc Mị đi đến bên cạnh Hạ Thiên, Hào Phỉ Phỉ cũng cẩn thận đi ra.

– Tổ trưởng Hạ, sao phải hủy khách sạn này?

Hào Phỉ Phỉ khẽ hỏi.

– Khách sạn này có vấn đề.

Hạ Thiên thản nhiên nói:

– Trước đó Thẩm Vân hô cứu mạng, cũng không có người quan tâm, tôi đánh vài thằng ngu cũng không ai quan tâm, sau này đám người kia đều biến mất. Chuyện lớn như vậy mà khách sạn này lại không biết, sau đó còn phát sinh bắt cóc, nổ bom, chỉ cần nhìn là biết có liên quan đến khách sạn này. Tôi tin chỉ cần thẩm vấn đám người ở đây, có thể tìm ra manh mối xử lý những thằng ngu kia.

– Tổ trưởng Hạ nói đúng, khách sạn này thật sự có vấn đề, Thẩm Vân cũng đã nói, hình như trong khách sạn này có người của tổ chức kia.

Hào Phỉ Phỉ khẽ gật đầu, sau đó nàng không nhịn được phải hỏi:

– Nhưng, tổ trưởng Hạ, bây giờ nơi đây có vài trăm người, thẩm vấn nhiều quá cũng quá nhiều việc.

– Sẽ có người đến.

Hạ Thiên thuận miệng.

– Đám cảnh sát kia cũng giữ lại sao?

Hào Phỉ Phỉ chợt hỏi.

– Đám cảnh sát kia phần lớn đều có vấn đề, tất nhiên phải giữ lại thẩm vấn.

Hạ Thiên dùng giọng không nhanh không chậm nói:

– Tóm lại bây giờ ngoài ba chúng ta, tất cả bọn họ phải tiếp nhận thẩm vấn, tôi không tin không tìm ra những thằng ngu kia.

Hào Phỉ Phỉ không nói gì, Hạ Thiên có thủ đoạn rất ghê gớm nhưng nàng lại thầm tán thành, tối nay nàng luôn tìm được đường sống trong cái chết, điều này làm nàng không còn tín nhiệm cảnh sát. Nàng có thể xác nhận trong đám cảnh sát chắc chắn có người cấu kết với tổ chức sát hại Thẩm Vân, chẳng qua nàng không biết xác nhận ai mà thôi.

Đúng lúc này mặt đất chợt chấn động, vô tình ai cũng tưởng rằng có động đất, nhưng sau đó bọn họ nhanh chóng phát hiện đó không phải là địa chấn, mà là những tiếng bước chân. Đây là những tiếng bước chân chỉnh tề và cực kỳ có lực, bọn họ đang tiếp cận về phía bên này. Ngay sau đó đám người ở ngoài khách sạn thấy một cánh quân vài trăm tên mặc quân phục chạy đến, mỗi người đều võ trang đầy đủ, người còn chưa đến mà bùng ra uy áp cực mạnh làm lòng người bất an, không yên.

– Phân đội trưởng Tống Quang Chấn phân đội Hắc Báo ở thành phố Nhạc Nam xin ra mắt thủ trưởng.

Vị quân nhân dẫn đầu đi đến chào Hạ Thiên, sau đó chợt hô lên nghẹn ngào:

– Tiểu thư sao?

Bất chấp sự có mặt của Hạ Thiên, Tống Quang Chấn chợt quỳ xuống với Dạ Ngọc Mị:

– Tham kiến tiểu thư.

Tình cảnh quỷ dị này không những làm cho người xem phải khiếp sợ, ngay cả Hạ Thiên cũng có chút kinh ngạc, không ngờ tên đội trưởng phân đội Hắc Báo này lại là.

Người của Tống gia.

– Đứng lên đi, xem như tôi không có ở đây, nên làm gì thì làm.

Dạ Ngọc Mị cuối cùng cũng mở miệng, giọng điệu lạnh băng, nhưng có thể thấy nàng cũng bất ngờ.

– Vâng, tiểu thư!

Tống Quang Chấn đứng lên, đã cung kính hơn vừa rồi.

– Biết tôi ở đây là được, không cần để lộ tin tức cho ai.

Dạ Ngọc Mị lại bổ sung.

– Vâng, tiểu thư!

Tống Quang Chấn cung kính trả lời.

Dạ Ngọc Mị không nói gì nữa, Hào Phỉ Phỉ lại ngây ngốc, lúc này nàng mới hiểu, không riêng gì lai lịch của Hạ Thiên là không nhỏ, ngay cả người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp bên cạnh hắn cũng có đị vị rất lớn.

– Tống Quang Chấn, cho người của anh canh giữ khách sạn này, không có lệnh của tôi, không cho ai đi ra, nếu có người muốn đi qua, bắn vào chân, nếu phản kháng, bắn vào đầu.

Hạ Thiên nhàn nhạt nói.

– Vâng, thủ trưởng.

Tống Quang Chấn lĩnh mệnh rồi đi, sau đó khách sạn bị bộ đội đặc chủng vây quanh. Lúc này tất cả súng ống của cảnh sát bên trong đường cảnh giới cũng bị thu dọn, dưới họng súng của đám quân nhân, đám cảnh sát không dám phản kháng, điều duy nhất có thể làm là gọi điện thoại tố cáo hay xin sự trợ giúp.

Lúc này trước cửa khách sạn, nữ cảnh sát duy nhất của tổ trọng án là Vương Hà đứng lên với vẻ mặt khó coi, lúc này nàng có chút hối hận, vì nàng phát hiện, thật sự không cần sự trợ giúp của cảnh sát thì Hạ Thiên cũng tìm được người.

Nhìn đám quân nhân đặc chủng vác súng đứng canh giữ, ai cũng kinh hãi lạnh người, cũng không dám thở mạnh. Phần lớn mọi người đến lúc này đều không biết có gì xảy ra, bọn họ càng nghĩ mãi mà không rõ, không phải khách sạn bị nổ sao, có gì mà náo loạn lớn thế này?

Khi mọi người đang cực kỳ bất an thì có vài chục chiếc xe dừng lại xếp thành hàng trước khách sạn, cửa xe mở ra, mỗi chiếc xe đi ra bốn năm nam nữ mặc tây phục.

Cuối cùng hơn trăm tên nam nữ tây phục dùng nhau đi về phía khách sạn.

Đi đầu là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, bộ dạng rất tinh anh, khi thấy Hạ Thiên thì nhanh chóng tiến lên, đi đến trước mặt.

– Tổ trưởng Hạ, tôi là Lữ Kính Tùng của Long Tổ, tổ trưởng Mộc phái tôi đến.

Người đàn ông này khẽ nói ra thân phận của mình:

– Tổ trưởng Mộc đã nói với tôi, không biết anh còn phân phó gì khác không?

– Nếu vợ tôi đã nói vậy, các anh cứ dựa theo đó mà làm.

Hạ Thiên rất yên tâm với sắp xếp của Mộc Hàm, cuối cùng hắn hỏi:

– Có đưa người vẽ chân dung đến không?

– Vâng, có!

Lữ Kính Tùng vẫy vẫy tay với một người đàn ông xách theo cặp công văn cách đó không xa:

– Đến đây.

– Không cần cho hắn ta vẽ, đưa giấy bút cho tôi.

Dạ Ngọc Mị lúc này chợt nói.

Hạ Thiên có hơi sững sờ:

– Em Chân Dài, chị biết vẽ chân dung sao?

Dạ Ngọc Mị thật sự vẽ rất tốt, chỉ sau vài phút thì nàng đã vẽ ra Hoàng Tĩnh Di, rất sống động, giống như Hoàng Tĩnh Di đứng trước mặt vậy.

– Này, cố gắng tìm người này, nhớ kỹ, người này rất nguy hiểm, các người không được bắt, cũng không cần cố gắng bắt, gặp đối phương thì báo cáo cho tôi là được.

Hạ Thiên đưa ảnh của Hoàng Tĩnh Di cho Lữ Kính Tùng rồi phân phó.

Lữ Kính Tùng nhận lệnh bước đi, sau đó phân phát ảnh, cuối cùng dẫn người đi vào chiếm giữ khách sạn Hồ Nguyệt Lạc.

Vài trăm phòng ở khách sạn Hồ Nguyệt Lạc chợt trở thành phòng thẩm vấn, hầu như cùng được thẩm vấn, còn thẩm vấn ra sao, Hạ Thiên không quan tâm, hắn chỉ cần một đáp án, hắn muốn tìm ra hung thủ, sau đó xử lý bọn họ.

– Tôi đi ngủ một giấc.

Trời sắp sáng, Hạ Thiên ngáp một cái, hắn về lại phòng, Dạ Ngọc Mị cũng đi theo, Hào Phỉ Phỉ có hút chần chừ, lần này nàng không kịp đuổi theo. Nàng đi vào đại sảnh lầu một, thấy không có Hạ Thiên, chỉ có mười mấy người, vì vậy nàng tìm ghế sa lông ngồi xuống, sau đó lấy điện thoại, bấm một dãy số.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hạ Thiên – Quyển 1
Hạ Thiên – Quyển 2
Hạ Thiên – Quyển 3
Hạ Thiên – Quyển 4
Hạ Thiên – Quyển 5
Hạ Thiên – Quyển 6
Hạ Thiên – Quyển 7
Hạ Thiên – Quyển 8
Hạ Thiên – Quyển 9
Hạ Thiên – Quyển 10
Hạ Thiên – Quyển 11
Hạ Thiên – Quyển 12
Hạ Thiên – Quyển 13
Hạ Thiên – Quyển 14
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 13
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 04/08/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Con điếm đến từ hôm qua - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ bộ phim “Cô gái đến từ hôm qua” Tại một miền quê ở miền Nam Việt Nam, trong một ngôi trường trung học phổ thông, có một cô nữ sinh xinh đẹp tên Việt An vừa mới chuyển đến đây học. Sự xuất hiện của Việt An làm tất cả con trai trong trường đứng ngồi không yên...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hướng Nhật – Quyển 3
Hôm nay Nhâm Quân tâm tình có chút phức tạp. Vốn chuyện đội bóng của mình hôm qua thắng đội bên trường Hải Đại thì đáng lẽ nên ăn mừng cho tâm tình thoải mái mới đúng, bất quá nghĩ tới đội bóng thắng nhưng chính minh phải mất đi cái “lần đầu tiên” đáng giá ngàn vàng kia thì...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Giang Nam – Quyển 1
Giang Nam khẽ nhíu mày: Kiến Vũ quốc đích thật là địa phương nhỏ bé, ngay cả Long Hổ Tượng Lực Quyết, Giang Nguyệt Phá Lãng Quyết cũng có thể xưng là tuyệt học, tu thành Thần Thông cũng đã là thành tựu cao nhất. Ta muốn đạt được kiến thức võ học rất cao, võ đạo tu vi rất cao, chỉ có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân