Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hạ Thiên – Quyển 13 » Phần 49

Hạ Thiên - Quyển 13

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 49

Phong ba lái xe cuối cùng cũng kết thúc, Hạ Thiên và Dạ Ngọc Mị lại khôi phục như thường, vẫn là đi về phía trước. Vài giờ sau Hạ Thiên vẫn đi rất chậm, thỉnh thoảng cũng có người đến gần Dạ Ngọc Mị, chí ít cũng có cả chục chiếc xe dừng lại ở bên cạnh nàng, muốn đưa nàng đi. Thật sự không có biện pháp, ai bảo dáng người của nàng quá tốt, chỉ cần là đàn ông thì dù nhìn từ góc độ nào cũng muốn phạm tội với nàng.

Điều duy nhất làm cho Hạ Thiên cảm thấy đáng tiếc chính là bọn họ không gặp phải tên khốn nào kiêu ngạo như Long ca, vì loại người công khai muốn đâm chết người trên đường để cướp vợ chỉ là số ít. Trong mười mấy chiếc xe kia cũng có người hỏi xem Dạ Ngọc Mị có muốn đi nhờ hay không, khi bọn họ phát hiện nàng không quan tâm thì cũng rất thức thời bỏ đi, rõ ràng đám người này thật sự là may mắn, coi như tránh được một kiếp.

Lúc chạng vạng tối, Hạ Thiên và Dạ Ngọc Mị đến thị trấn Phong Lâm cách huyện Mộc Dương hai mươi kilomet, đây là một thị trấn khá lớn, tuy thua kém các thành phố phồn hoa, kém cả huyện thành của Mộc Dương, nhưng dù sao chỗ này cũng có nhà hàng khách sạn.

Nếu muốn đến đích nhanh nhất thì sẽ đi ngày đi đêm, nhưng nếu muốn đi đến chậm nhất, tất nhiên là lúc nghỉ ngơi phải nghỉ ngơi, đến tối nhất định không nên đi.

Hạ Thiên tìm một khách sạn, nơi này không có khách sạn xa hoa, chỉ có khách sạn nhỏ một đêm vài chục đồng. Khi Hạ Thiên và Dạ Ngọc Mị đăng ký phòng, ông chủ khách sạn nhìn vẻ mặt Dạ Ngọc Mị thì cực kỳ kinh ngạc, thầm nói, thị trấn này có tiểu thư cao cấp thế này sao?

Đừng nghĩ đây chỉ là một thị trấn nhỏ, nơi này cũng có tiểu thư, tuy số lượng không nhiều, chất lượng không cao nhưng lại được cái khá rẻ. Bình thường có khách đưa tiểu thư đến đây thuê phòng, vì vậy mà ông chủ khách sạn cũng rất tự nhiên xem Dạ Ngọc Mị là tiểu thư, nếu nàng biết ông chủ nghĩ như vậy, chắc chắn sẽ có tai họa.

Phòng khách sạn không lớn nhưng khá sạch sẽ, bên trong có giường lớn, có tivi, vòi hoa sen nhưng các phương diện khác đều không có, muốn dùng cơm phải đi nhà hàng khác.

– Bánh Bao Lớn, chị không biết nhàm chán sao?

Hạ Thiên hai tay gối đầu trên giường, hắn nhìn Dạ Ngọc Mị đang ngồi trên một chiếc ghế duy nhất trong phòng, thuận miệng hỏi.

Hạ Thiên không biết Dạ Ngọc Mị có nhàm chán hay không, nhưng hắn thật sự rất nhàm chán, bên cạnh không có vợ, không làm gì, đúng là tra tấn.

Điều làm cho Hạ Thiên cảm thấy càng chán là Dạ Ngọc Mị không nói lời nào, chỉ ngồi đó, nhắm mắt như đã ngủ.

– Này, Bánh Bao Lớn, không bằng chúng ta thương lượng, chị tâm sự với tôi, tôi sẽ không gọi chị là Bánh Bao Lớn.

Hạ Thiên thật sự buồn bực.

Đáng tiếc là Dạ Ngọc Mị không quan tâm đến hắn.

– À, tôi biết rồi, thì ra chị thích cái tên Bánh Bao Lớn.

Hạ Thiên lúc này giống như chợt bừng tỉnh.

Dạ Ngọc Mị vẫn không mở mắt, giống như thật sự đã ngủ.

– Thôi được, tôi xem tivi.

Hạ Thiên buồn bực, hắn mở tivi.

Nhưng chưa đến mười phút sau, hắn phát hiện tivi cũng không có gì hứng thú.

– Thôi thì ra đi dạo, thuận tiện kiếm chút gì đó lót bụng.

Hạ Thiên cuối cùng cũng tắt tivi, cũng không nhìn Dạ Ngọc Mị mà đi ra khách sạn.

Nhưng khi Hạ Thiên ra khỏi cửa thì thấy Dạ Ngọc Mị đi theo sau lưng như hình với bóng, rõ ràng trước đó nàng căn bản không ngủ.

Thị Trấn Phong Lâm có một đường cái hình chữ U, cả chiều dài là một kilomet, tất nhiên đối với vài chục ngàn dân thị trấn thì con đường này không phải ngắn, quán xá trên đường cũng không thiếu, nhưng phần lớn chỉ bán quần áo giày dép. Lúc này có nhiều quán đóng cửa, nhiều quán mở cửa, tất nhiên còn mở cửa là những quán ăn bán vào buổi tối.

Hạ Thiên nhàm chán đi dạo trên con đường hình chữ U, cuối cùng không tìm được chỗ nào có hứng, đành phải vào một quán ăn ven đường.

Quán này không lớn nhưng xem như là lớn nhất thị trấn, bây giờ bên trong cũng có không ít người ăn uống, khi Hạ Thiên và Dạ Ngọc Mị đến, tạm thời còn chưa làm người ta chú ý.

Hạ Thiên trực tiếp gọi một cái lẩu, đến khi lẩu được đưa ra thì hắn chủ động nói với Dạ Ngọc Mị:

– Này, Bánh Bao Lớn, chị biết mình là kẻ gây họa không? Lát nữa chắc chắn sẽ có người muốn gây phiền, tốt nhất là chị nên xấu đi một chút, nếu không, tôi cho chị hai vết sẹo trên mặt nhé?

Dạ Ngọc Mị vẫn không quan tâm đến Hạ Thiên, nàng không thèm nghe.

Hạ Thiên cảm thấy khó chịu, nhưng hắn quyết định không nói tiếp, nếu không sẽ phí nước bọt.

Lẩu được đưa lên rất nhanh, Hạ Thiên cuối cùng cũng có việc làm, hắn gọi một chai rượu, vừa ăn vừa uống, coi Dạ Ngọc Mị như không khí.

Uống được nửa chai, ăn hết nửa nồi lẩu nhưng người trong quán còn chưa để ý đến Dạ Ngọc Mị, điều này làm cho Hạ Thiên thầm nghĩ, có lẽ sức quyến rũ của Dạ Ngọc Mị vẫn không lớn như vậy.

Trong quán ăn rất náo nhiệt, bên cạnh có hai bàn đang nói chuyện rất rôm rả, nhưng phần lớn là những lời Hạ Thiên nghe không hiểu, vì đó là khẩu âm địa phương. Cửa quán chợt mở ra, không khí chợt yên ắng, đám khách thấy người vào thì vẻ mặt có chút sợ hãi, sau đó yên lặng dùng bữa, không dám ồn ào.

Có mười mấy người đi vào làm cho quán ăn không quá lớn trở nên chen chúc, đi đầu là một người đàn ông trung niên, mặt tròn tai lớn, mặt bóng loáng nhưng có chút phẫn nộ và thương tâm, rõ ràng có chuyện lớn vừa xảy ra.

Bên cạnh người đàn ông trung niên còn có một người đàn ông trung niên mặc đồng phục cảnh sát, hốc mắt hãm sâu, bộ dạng rượu sắc quá độ, phía sau còn có bảy tám nam nữ cảnh sát, già trẻ đều có.

Sau khi nhìn rõ đám người thì người trong quán ăn không dám thở mạnh, thân là người địa phương, bọn họ biết địa vị của đám người kia. Người đàn ông trung niên đi đầu là phó chủ tịch Nghiêm Trường Lâm của thị trấn Phong Lâm, nhưng ai cũng biết hắn tuy chỉ là phó chủ tịch thị trấn nhưng thực tế thì quyền cao chức trọng, không ai dám đụng vào.

Thậm chí có người nói, dù là trong huyện cũng không có ai dám dây vào hắn, vì hắn có tiền, có quan hệ ở thành phố.

Tên cảnh sát trung niên đi bên cạnh Nghiêm Trường Lâm chính là đồn trưởng đồn công an thị trấn Phong Lâm, tên là Nghiêm Tiểu Sinh. Tuy Nghiêm Tiểu Sinh cũng họ Nghiêm nhưng không có quan hệ thân thích với Nghiêm Trường Lâm, nhưng ai cũng biết Nghiêm Tiểu Sinh là tay chân của Nghiêm Trường Lâm, nếu nói không khoa trương, bây giờ đám cảnh sát trong thị trấn chí ít có một nửa là tay chân của Nghiêm Trường Lâm, mà bây giờ không biết có sự việc gì phát sinh mà đám tay chân kia kéo hết đến quán ăn này.

– Chủ tịch Nghiêm, đồn trưởng Nghiêm, anh… Hai anh đến dùng cơm… Hay là…

Lúc này ông chủ quán ăn dùng giọng nơm nớp lo sợ hỏi một câu, hắn thật sự không biết có vấn đề gì phát sinh, hắn chỉ biết, nếu đám người kia đến vì quán ăn này, như vậy nửa đời sau của hắn sẽ không tốt, thậm chí căn bản không có nửa đời sau.

– Tam Tử, nhận ra chưa? Có phải bọn họ không?

Nghiêm Trường Lâm không quan tâm đến ông chủ quán, hắn trầm giọng hỏi.

Một người đàn ông trẻ tuổi từ trong đám người đi ra, hắn có chút sợ hãi nhưng vẫn gật đầu chỉ vào Hạ Thiên:

– Là hai người bọn họ, chính là bọn họ giết Long ca.

Nghe nói như vậy thì đám khách trong quán đều sợ hãi, sau đó ai cũng nhìn sang Hạ Thiên và Dạ Ngọc Mị, cuối cùng cũng có người thấy được Dạ Ngọc Mị, đàn ông thì quá sợ hãi, đẹp quá, thật sự là tội phạm giết người.

Bọn họ ngoài sợ hãi thì cũng lo lắng cho Dạ Ngọc Mị, tuy trong thị trấn ai cũng biết đứa con Nghiêm Thiên Long của Nghiêm Trường Lâm rất đáng chết, nhưng không ai dám ra tay, hai người kia ra tay, như vậy chỉ có nước chết.

– Bắt bọn họ lại.

Nghiêm Trường Lâm nổi giận gầm lên, hắn chỉ có một đứa con, bây giờ bị người ta giết đi, buổi chiều khi hắn biết tin thì hầu như muốn nổi điên.

– Này, thằng ngu chạy chiếc Audi là con của chú sao?

Hạ Thiên đã nhận ra Tam Tử, hắn tùy ý hỏi Nghiêm Trường Lâm, sau đó gắp một miếng thịt bỏ vào miệng.

– Rất tốt, mày thừa nhận sao?

Nghiêm Trường Lâm tạm thời không khống chế được, hắn tất nhiên sẽ muốn tra tấn cặp nam nữ này, nhưng không phải ở nơi đây. Đợi đến khi đưa về, hắn nhất định sẽ cho đôi cẩu nam nữ này biết, dám giết con trai hắn thì sẽ sống dở chết dở cả đời.

– Không liên quan đến tôi, cô ấy giết.

Hạ Thiên lười biếng nói:

– Các người đến bắt chị ta là được, đừng làm phiền tôi, vì tôi còn ăn lẩu.

– Á!

Một tiếng hét thảm vang lên, có người ngã xuống, không ai thấy hắn ngã thế nào, mọi người chỉ thấy hắn đi lên định bắt cô gái xinh đẹp kia, không ngờ còn chưa đụng vào thì đã ngã.

– Các người xem, chị ta lại giết người, mau bắt lại.

Hạ Thiên lúc này còn nói.

– Đồn trưởng, hình như chết thật.

Một người đưa mắt nhìn, sau đó hoảng sợ kêu lên.

Nhà hàng chợt yên tĩnh, người phụ nữ kia lại giết một người, hơn nữa lại ra tay trước mặt mọi người.

– Bánh Bao Lớn, tôi quyết định, chị giết một người nữa tôi sẽ giam chị một năm, hừ, hai ngày đã giết ba người, tôi giam chị ba năm, càng nhiều thì giam càng lâu, sau đó.

Vĩnh viễn khỏi quay về.

Hạ Thiên lúc này nói.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hạ Thiên – Quyển 1
Hạ Thiên – Quyển 2
Hạ Thiên – Quyển 3
Hạ Thiên – Quyển 4
Hạ Thiên – Quyển 5
Hạ Thiên – Quyển 6
Hạ Thiên – Quyển 7
Hạ Thiên – Quyển 8
Hạ Thiên – Quyển 9
Hạ Thiên – Quyển 10
Hạ Thiên – Quyển 11
Hạ Thiên – Quyển 12
Hạ Thiên – Quyển 13
Hạ Thiên – Quyển 14
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 13
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 04/08/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lấy chồng đại gia - Tác giả The Kid
Hai vợ chồng Phương và Trường lấy nhau cũng mấy tháng rồi. Phương một cô gái đẹp, dịu dàng, tốt bụng. Trường một người đàn ông đẹp trai, thành đạt, thương vợ. Phải nói số của Phương thật sướng: có chồng đẹp trai và giàu có, được chồng yêu thương tha thiết, ngồi chơi ở nhà cho...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hướng Nhật – Quyển 2
Cộc! Cộc! Cộc! Hướng Nhật nhẹ nhàng gõ cửa. Vừa mới rút tay về, bên trong đã truyền đến tiếng bước chân không nhanh không chậm. Hướng Nhật sửa sang lại quần áo cho chỉnh tề một chút, từ tiếng bước chân có thể đoán được người đi ra không phải cô bé Hác Manh, bởi vì cô bé bước đi...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Tấm Cám thời hiện đại - Tác giả The Kid
Tác giả đưa câu chuyện Tấm Cám về thời hiện đại và sáng tạo thêm một số chi tiết. Ở nhà kia có hai chị em cùng cha khác mẹ sống chung với nhau, người chị tên Tấm, người em tên Cám. Cha mẹ Tấm đều đã mất, Tấm phải sống với Cám và dì ghẻ. Câu chuyện nào cũng nói mẹ con Cám xấu xí...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân