Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hạ Thiên – Quyển 13 » Phần 41

Hạ Thiên - Quyển 13

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 41

Điều làm cho Dạ Ngọc Mị tức giận chính là tên khốn Hạ Thiên nói nghỉ ngơi thêm mười phút nhưng cũng phải ráng nấn ná thêm vài phút, sau đó mới chính thức đứng lên tiếp tục đi về phía trước. Điều làm nàng tức giận chính là người này thật sự như ốc sên, chậm rãi đi về phía trước.

Khi đi được một giờ thì Hạ Thiên lại đặt mông ngồi xuống đất, lại nói cần được nghỉ ngơi, Dạ Ngọc Mị lại thiếu chút nữa đã tan vỡ.

– Có phải cậu muốn đến ngày mai mới ra khỏi thôn Thanh Phong không?

Dạ Ngọc Mị dùng ánh mắt lạnh băng nhìn Hạ Thiên, nàng cắn răng nói.

– Tất nhiên không phải.

Hạ Thiên lắc đầu phủ nhận.

– Với tốc độ của cậu vào lúc này, hai giờ mới đi được hai cây số, cậu còn cần phải nghỉ ngơi, như vậy không phải ngày mai mới ra khỏi thôn Thanh Phong sao?

Dạ Ngọc Mị khó thể nào ức chế được cảm giác tức giận trong lòng.

– Chị cũng không tính là ngốc.

Hạ Thiên dùng ánh mắt tán thưởng nhìn Dạ Ngọc Mị:

– Dù có người nói phụ nữ ngốc thì rất đáng yêu, nhưng tôi lại thích kẻ thông minh, à, thích nhất là phụ nữ ngực lớn mà lại thông minh.

– Cậu có ý gì?

Dạ Ngọc Mị dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hạ thiên:

– Ý của cậu là ngày mai cũng không ra khỏi thôn Thanh Phong?

– Đúng vậy, với tốc độ này thì ngày mai sao mà rời khỏi thôn Thanh Phong? À, tôi đã tính rồi, từ nơi này đến huyện Mộc Dương hình như có ba bốn mươi dặm, một ngày đi ba bốn dặm, mười ngày thì có thể ra ngoài.

Hạ Thiên dùng giọng không nhanh không chậm nói.

– Cậu có phải căn bản không muốn đưa tôi đến chỗ kia không?

Dạ Ngọc Mị cắn răng nói.

– Sao lại như vậy? Tôi đã đồng ý với thần tiên tỷ tỷ, như vậy nhất định sẽ đưa chị đến chỗ đó, tôi không phải đã nói rồi sao? Thần tiên tỷ tỷ cũng không nói đưa chị đi mất bao lâu, vì vậy tôi nghĩ chúng ta nên đi nửa năm hay một năm cũng không có vấn đề.

Hạ Thiên cười hì hì nói.

– Cậu.

Dạ Ngọc Mị nhanh chóng nổi điên, nàng sao lại gặp phải loại khốn nạn thế này? Vô lại không đáng sợ, đáng sợ chính là loại vô lại khốn nạn mà lại hùng mạnh, nàng căn bản không đánh lại hắn.

– Nếu chị không thích đi chậm thì cứ chạy về tố cáo với thần tiên tỷ tỷ, tôi có thể đưa chị về. À, chị có thể dứt khoát không đi, nếu chị chạy trốn, tôi sẽ không đuổi theo chị, đến lúc đó tôi sẽ nói với thần tiên tỷ tỷ, chị lén chạy mất.

Hạ Thiên vốn đang ngồi ở một tảng đá ven đường, lúc này hắn dứt khoát nằm xuống:

– Ôi, hôm nay hình như đã đi đủ rồi, ngủ một giấc rồi ngày mai đi tiếp.

Dạ Ngọc Mị dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn Hạ Thiên, một lúc lâu sau nàng cũng không nói gì, mà Hạ Thiên thì dứt khoát nhắm mắt, bộ dạng giống như muốn ngủ một giấc.

– Cậu cố ý làm như vậy, muốn tôi bỏ qua có phải không?

Ba phút sau Dạ Ngọc Mị mới mở miệng nói, giọng điệu lạnh như băng:

– Có phải Nguyệt Thanh Nhã cố ý để cậu làm như vậy, muốn cho tôi bỏ đi ý nghĩ quay về?

– Này, đừng nói oan cho thần tiên tỷ tỷ.

Hạ Thiên chợt mở to mắt dùng giọng bất mãn nhìn Dạ Ngọc Mị:

– Thần tiên tỷ tỷ cũng không phải để tôi làm như vậy, chỉ là tôi không muốn đưa chị đi mà thôi, nếu chị cảm thấy không hài lòng thì tự mình đi, hoặc chạy về Thanh Phong Sơn. À, thật ra tôi đề nghị chị nên chạy trốn, dù chị chạy đến thủ đô hay bất kỳ chỗ nào khác đều không liên quan đến tôi, chỉ cần không phải ở Thanh Phong Sơn là được.

– Cậu cho rằng chút thủ đoạn đó sẽ làm tôi lui bước sao?

Dạ Ngọc Mị cười lạnh một tiếng:

– Tôi đã ở địa phương quỷ quái này đợi hơn hai mươi năm, đã đợi được hai mươi năm thì vài tháng là vấn đề sao? Cậu muốn đi chậm sao? Không có vấn đề, tôi sẽ đi chậm theo cậu, xem ai kiên nhẫn hơn ai.

– Được rồi, coi như chị phát hiện ra mục đích của tôi, ôi, mà tôi cũng không rõ, ngực lớn như vậy sao thông minh thế?

Hạ Thiên lại tấn công vào bộ ngực lớn của Dạ Ngọc Mị, không thể nghi ngờ bộ vị kia của nàng tuyệt đối là lớn nhất trong số những người phụ nữ mà hắn từng gặp. Ngực lớn chưa hẳn là đẹp, nếu không tốt thì sẽ là dị dạng, nhưng Dạ Ngọc Mị thì khác, tuy chỗ đó của nàng là rất lớn, lớn đến mức không bình thường, nhưng nó lại không ảnh hưởng đến vẻ đẹp toàn diện, thậm chí còn làm nàng sinh ra sức quyến rũ để người khác không khỏi tự đâm đầu vào chỗ đó. Dù lao đầu vào rất có thể sẽ khó thể hít thở nhưng người ta cũng thật sự cảm thấy cái chết như vậy rất có ý nghĩa.

Ngay sau đó Dạ Ngọc Mị lấy lại bình tĩnh, tuy trên người nàng vẫn bùng ra sát khí nồng đậm nhưng cũng không nói gì. Hạ Thiên nghỉ ngơi thì nàng tìm một chỗ nào đó ngồi xuống giống như tu luyện, khi Hạ Thiên đi thì nàng cũng đi theo, luôn bảo trì khoảng cách một trăm mét, nàng cũng không quan tâm hắn nói lời nào, nàng chỉ ngậm chặt miệng không nói lời nào là được.

Đến lúc này Hạ Thiên thật sự cảm thấy rất mất mặt, hắn thật sự rất thích đấu võ mồm với mỹ nữ, dù là đấu võ miệng thật sự hay là đấu đối miệng, nhưng rõ ràng đó là chuyện mà có hai người mới có thể tiến hành. Nếu biến thành một người thì rõ ràng không phải là đấu võ mồm, mà biến thành lầm bầm, một người lầm bầm thì sẽ coi như có bệnh.

Hạ Thiên không muốn người ta sinh ra cảm giác mình là kẻ có bệnh, vì vậy, sau vài lần tấn công nhưng phải tự rút lui, hắn cũng lười tiếp tục nói chuyện với Dạ Ngọc Mị. Nhưng Hạ Thiên cũng không vì vậy mà bước đi nhanh hơn, hắn vẫn đi rất chậm, đi một chút thì ngừng, ngừng rồi lại đi, từ sáng đến trưa còn chưa đi được ba cây số, thật sự còn một khoảng khá xa mới rời khỏi vùng núi.

Mặt trời nhô lên cao, giữa trưa tương đối nóng, nhưng Hạ Thiên không sợ nóng, Dạ Ngọc Mị là một người phụ nữ lạnh như băng, chắc chắn cũng không sợ nóng. Nhưng dù hai người không sợ nóng thì lúc này ngồi trên tảng đá dưới ánh mặt trời thiêu đốt, căn bản làm cho người ta cảm thấy đầu óc có vấn đề.

Hạ Thiên bây giờ đang làm một chuyện làm cho người ta tưởng rằng hắn là kẻ đầu óc có vấn đề, lúc này bên cạnh đường núi đều là đá, mà lại gần đến mười hai giờ trưa, là lúc nóng nhất nhưng hắn ngồi trên một tảng đá hứng ánh nắng mặt trời để gặm bánh bao.

Không sai, hắn đang gặm bánh bao, mà bánh bao chính là thứ mà Dạ Ngọc Mị đã ném cho hắn vào buổi sáng.

Hắn vừa ăn vừa dùng ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào bộ vị cao ngất của Dạ Ngọc Mị, lại khen lấy khen để:

– Bánh bao lớn, ngon quá.

Đùa giỡn, rõ ràng là đùa giỡn trần trụi.

Nhưng Dạ Ngọc Mị lúc này vẫn rất tỉnh táo, nàng nhắm mắt ngồi khoanh chân trên một tảng đá khác, dưới ánh nắng cháy bỏng mà bốn phía cơ thể nàng như có gió lạnh phất phơ.

Sau khi đùa giỡn một lúc mà không phát hiện Dạ Ngọc Mị có phản ứng, Hạ Thiên lại cảm thấy không thú vị, vì vậy mà hắn không muốn tiếp tục, nên ăn sạch bánh bao vào bụng.

Hạ Thiên nhìn Dạ Ngọc Mị mà thật sự không rõ, thể chất của người phụ nữ kia hình như vẫn có chút đặc biệt, trước đó tuy hắn đã kiểm tra cơ thể của nàng nhưng không phát hiện ra bất thường. Nhưng khi đó hắn thật ra cũng không xem xét cẩn thận, khi đó trong người nàng ta có rất nhiều âm hỏa, mà có lẽ âm hỏa đã che giấu những thứ bất thường.

Trước đó Hạ Thiên thật ra không nghi ngờ vấn đề này nhưng sau khi phát hiện Mị Nhi luyện Băng Nguyệt tâm kinh mà không giống như một khối băng, hắn bắt đầu nghi ngờ Dạ Ngọc Mị lạnh như băng cũng không phải đơn thuần là tu luyện Băng Nguyệt tâm kinh, nói không chừng còn có nhân tố nào khác.

– Đến khi lấy nàng làm vợ, trước tiên ức hiếp cho đủ, sau đó mới chậm rãi nghiên cứu.

Hạ Thiên tự nói như vậy với chính mình, nhưng muốn lấy Dạ Ngọc Mị làm vợ là rất khó, bây giờ nàng còn không chịu nói chuyện với hắn, làm sao thành công?

Hạ Thiên rất muốn trực tiếp trói đối phương lên, mỗi ngày đánh ngàn lần vào mông, liên tục trong vòng mười ngày nửa tháng. Nếu nàng không chịu khuất phục, như vậy duy trì liên tục trong vòng một năm hay nửa năm, nếu không nghe lời thì cột lại cả đời.

Vừa có thể hưởng thụ dáng người ma quỷ của người phụ nữ này, lại có thể hả giận, điều này đối với Hạ Thiên thì thật sự là lựa chọn tốt nhất. Đáng tiếc là lựa chọn tốt nhất này lại bị thần tiên tỷ tỷ bác bỏ, nếu không thì hắn đã lấy việc hưởng thụ sự tra tấn Dạ Ngọc Mị làm niềm vui từ lâu rồi.

Nhưng bây giờ Hạ Thiên không được hưởng thụ niềm vui, chỉ có thể tiếp nhận sự bức bối, hắn không trách thần tiên tỷ tỷ, chỉ đổ thừa cho người phụ nữ Dạ Ngọc Mị chết tiệt này làm mình khó chịu.

– Chờ tôi để chị làm vợ, tôi nhất định sẽ làm cho mỗi ngày chị khỏi xuống giường.

Hạ Thiên nhìn Dạ Ngọc Mị, trong lòng thầm nói.

Hạ Thiên thật ra cũng không đói, ăn bánh bao chẳng qua muốn nghĩ đến thứ gì đó mà thôi. Hắn ngồi một lúc vẫn cảm thấy nhàm chán, vì vậy đứng lên:

– Này, bánh bao lớn, đi thôi.

Dạ Ngọc Mị cắn chặt răng, tên khốn kia dám cho nàng một biệt hiệu như vậy.

Hạ Thiên hồn nhiên không quan tâm, hắn nói một câu như vậy rồi tiếp tục đi về phía trước. Tất nhiên tốc độ của hắn là không nhanh, dựa theo lời của thần tiên tỷ tỷ thì mất hai ba tháng mới đến nơi cũng không phải là vấn đề. Chỗ kia thật sự cách chỗ này không xa, chỉ cách huyện Mộc Dương vài trăm kilomet mà thôi, dù là người thường đi bộ vài tháng cũng đến, mà với tốc độ của hắn, chỉ cần chưa đến một giờ đã đến, lúc này thật sự không có biện pháp, hắn chỉ có thể giảm tốc độ đến mức chậm nhất mà thôi.

– Đứng lại!

Đúng lúc này có một tên đàn ông bịt mặt, trên tay xách dao giết heo chợt nhảy xổ ra:

– Cướp đây, mau giao điện thoại và đồ trang sức ra đây.

Hạ Thiên không khỏi ngây người, nơi này cũng có cướp sao?

Hạ Thiên quét mắt nhìn bốn phía, sau đó mắng lớn:

– Thằng ngu, chạy đến đây cướp sao? Chỗ này là vùng núi, cả ngày không ai đi qua, cướp cái gì? Không phải muốn chết đói sao?

Tên cướp chợt ngẩn ngơ, rõ ràng không ngờ có người thấy hắn cầm dao giết heo nhảy xổ ra mà còn trấn tĩnh như vậy.

– Con bà mày, đám người thành phố chúng mày ngu như heo, đang ở nhà không ngon lại muốn chạy đến đây làm du lịch, ông muốn cướp đám ngu ngốc chúng mày.

Tên cướp lên tiếng mắng chửi, sau đó tiến lên:

– Mau lên, đưa những thứ đáng giá ra, không thì ông xiên vài lỗ bây giờ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hạ Thiên – Quyển 1
Hạ Thiên – Quyển 2
Hạ Thiên – Quyển 3
Hạ Thiên – Quyển 4
Hạ Thiên – Quyển 5
Hạ Thiên – Quyển 6
Hạ Thiên – Quyển 7
Hạ Thiên – Quyển 8
Hạ Thiên – Quyển 9
Hạ Thiên – Quyển 10
Hạ Thiên – Quyển 11
Hạ Thiên – Quyển 12
Hạ Thiên – Quyển 13
Hạ Thiên – Quyển 14
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 13
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 04/08/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 38
Làm ra một chút để dùng thì còn được, chứ làm ra mười vạn cây cung, hắn thực khó mà tin tưởng, nhưng nếu Miêu Nghị đã nói như vậy, đoan rằng đối phương khống chế Thái cổ lâu như vậy, hắn có biện pháp nào đó mà không muốn người biết. Song hắn vẫn nghi hoặc nói: Vũ khí Tà linh người...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Giúp gái teen trả thù - Tác giả The Kid
Ở trong một xóm nọ, thằng Tú và con Nhi chơi thân với nhau. Thằng Tú đã 20 tuổi trong khi con Nhi chỉ mới 17 tuổi. Nhà hai đứa cũng gần nhau, hai đứa hay gặp nhau. Thằng Tú đã nghỉ học từ lâu để đi làm kiếm tiền, còn con Nhi vẫn còn đang đi học lớp 11. Con Nhi tuy không đẹp bao nhiêu nhưng nhìn...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lục Thiếu Du – Quyển 16
Nghe Lục Thiếu Du nói, thân thể mềm mại của Đoan Mộc Y Y vì kích động mà run rẩy liên tục. Lão tổ Đoan Mộc Khung Thiên còn đang ở nhân thế, nhiều năm như vậy còn chưa trở về hóa ra là do hồn anh ly thể. Thế nhưng ít ra lão tổ cũng còn ở trên nhân thế. Lão tổ mạnh nhất trong mấy nghìn năm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân