Lúc bắt đầu khi Hạ Thiên đánh cuộc với Kiều Phượng Nhi, khi đó Kiều Phượng Nhi cảm thấy mình thắng chắc, cảm thấy một người trước nay chưa từng luyện võ mà học một tuần thì lợi hại hơn mình, đây căn bản là chuyện đáng cười, những chuyện thế này sẽ tuyệt đối không thể phát sinh.
Nhưng sau khi Kiều Phượng Nhi thấy Vương Tiểu Nha chỉ mất hai ngày đã luyện xong Phiêu Miểu Bộ thì cảm thấy cực kỳ bất an, tiểu nha đầu kia sao luyện nhanh như vậy? Ngày hôm qua nàng cảm thấy Vương Tiểu Nha rất nhanh, nhưng chỉ nhanh hơn nàng một chút mà thôi, ít nhất nàng cũng thấy rõ bộ pháp của đối phương. Nhưng bây giờ Vương Tiểu Nha chạy trong phòng, nàng không thể nào thấy cước bộ của đối phương.
Hạ Thiên còn chưa trở lại, Kiều Phượng Nhi thấy Vương Tiểu Nha chạy như bay trong phòng thì không nhịn được phải hỏi:
– Này, em cần liều mạng luyện công như vậy sao? Chị và sắc lang Hạ Thiên đánh cuộc, đâu phải chị đánh cuộc với em.
– Hạ Thiên ca ca là chồng tương lai của em, chị và Hạ Thiên ca ca đánh cuộc, như vậy khác gì đánh cuộc với em? Tất nhiên em muốn thắng chị. Còn nữa, em phải cạnh tranh với quá nhiều người đẹp, áp lực của em là rất lớn, nếu em không thắng, lỡ may Hạ Thiên ca ca không thích em nữa thì sao?
Vương Tiểu Nha rấ có lý do.
Kiều Phượng Nhi cảm thấy rất khó hiểu, không phải mình thật sự bại trong tay bé con này chứ?
Khoảnh khắc này Kiều Phượng Nhi thấy Hạ Thiên dạy bảo kỹ thuật chiến đấu cho Vương Tiểu Nha mà không khỏi cúi đầu nhìn bộ ngực đã vượt quá tiêu chuẩn của mình, nếu ngựa còn tiếp tục lớn hơn, như vậy còn ra đường gặp người được sao?
Vài ngày kế tiếp Hạ Thiên hầu như đặt tất cả tinh lực lên sự kiện dạy võ cấp tốc cho các bà vợ, hắn muốn dạy võ cho bốn bà vợ, hơn nữa tốc độ tiến triển của mọi người không đồng đều, thực tế phải tách ra dạy riêng, vì vậy mà hao tổn rất nhiều tâm tư. Kết quả là những ngày này hắn không có thời gian đến với cảnh sát tỷ tỷ, căn bản không rời khỏi Kiều gia.
Những ngày qua Kiều Phượng Nhi cũng dành phần lớn thời gian để xem xét thật chặt chẽ, khi thời gian qua đi từng ngày thì nàng càng lo lắng, lưu manh chết tiệt kia không biết sử dụng thủ đoạn gì mà mọi người cầu tiến nhanh như vậy?
Khi thấy giao ước một tuần với Hạ Thiên sắp đến, Kiều Phượng Nhi cuối cùng cũng không nhịn được. Sáng hôm nay bốn bà vợ của Hạ Thiên đều đang luyện tập, hắn tạm thời không có việcg gì làm, chỉ biết ở bên cạnh nhìn, Kiều Phượng Nhi tiến lên nói:
– Này, chúng ta thương lượng một chuyện được không?
– Em không phải là vợ của anh, sao anh phải thương lượng với em?
Hạ Thiên dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Kiều Phượng Nhi.
Kiều Phượng Nhi đáng thương thiếu chút nữa đã bị những lời này của Hạ Thiên làm cho nghẹn chết, chẳng phải chỉ làm vợ mới được thương lượng với hắn đấy chứ?
Hạ Thiên lúc này cũng nhớ đến đánh cuộc với Kiều Phượng Nhi, hắn nói thêm:
– Này, em nhớ cho rõ, ngày mai em luận võ với Tiểu Nha xong thì chuẩn bị sẵn sàng làm vật thí nghiệm cho anh.
– Này, tôi cũng muốn thương lượng với anh về chuyện này.
Kiều Phượng Nhi thở phì phò nói.
– Làm gì vậy? Em muốn nhận thua sao?
Hạ Thiên mở miệng hỏi:
– Nể mặt em làm vệ sĩ của vợ anh, lúc này anh khuyên em nên nhận thua, Tiểu Nha vừa mới luyện công, ra tay không biết nặng nhẹ, nếu em bị thương thì sẽ không tốt lắm.
– Ai nói tôi nhận thua.
Kiều Phượng Nhi vội vàng phản bác:
– Tôi sẽ không nhận thua, chẳng qua chỉ muốn đổi người luận võ mà thôi.
– Anh muốn đổi người luận võ sao?
Hạ Thiên có chút kỳ quái, sau đó dùng ánh mắt ngây ngốc nhìn Kiều Phượng Nhi:
– Không phải em muốn luận võ với anh đấy chứ?
– Tất nhiên không phải.
Kiều Phượng Nhi có chút tức giận, nàng cũng không ngốc như vậy, luận võ với Hạ Thiên sao? Chẳng phải tìm tai vạ à?
Khi thấy Hạ Thiên dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn một kẻ ngốc nhìn mình thì Kiều Phượng Nhi cảm thấy rất bức bối, lưu manh này đúng là đầu óc có vấn đề, lại dám coi mình là kẻ ngu, đúng là buồn cười.
Kiều Phượng Nhi vì muốn chứng minh mình không phải là kẻ ngốc nên chỉ vào một người:
– Tôi muốn luận võ với cô ấy.
Tất nhiên Kiều Phượng Nhi không chỉ vào Vương Tiểu Nha, nàng cũng không muốn luận võ với cô bé kia, đối tượng của nàng là Thư Tịnh, vài ngày nay Thư Tịnh rất nghe lời, nàng một mực ở lại đây luyện võ.
Thư Tịnh đang luyện tập và thấy Kiều Phượng Nhi chỉ vào mình, nàng có chút buồn bực, chẳng lẽ Kiều Phượng Nhi cho rằng nàng là tình địch? Muốn cùng mình quyết đấu sao? Nhưng những ngày này nàng cũng biết được nhiều chuyện, biết Kiều Phượng Nhi là vệ sĩ của Kiều Tiểu Kiều, không liên quan gì đến Hạ Thiên. Hơn nữa dù Kiều Phượng Nhi thật sự có quan hệ không bình thường với hạ thiên thì cũng không nên coi nàng là mục tiêu, trong phòng còn có Liễu Vân Mạn và Tôn Hinh Hinh, sao không tìm các nàng mà luận võ?
Hạ Thiên nhìn chằm chằm vào Kiều Phượng Nhi một lúc lâu, sau đó hắn mới lên tiếng:
– Xem ra em cũng không ngốc, biết rõ vợ Tịnh Tịnh công phu kém nhất, vì vậy muốn cùng luận võ với vợ Tịnh Tịnh.
– Ai nói tôi biết rõ chị ấy kém cỏi nhất? Tôi chỉ thấy Tiểu Nha còn nhỏ, thắng cũng không vinh quang gì. Tôi và chị Thư Tịnh cũng không quá cách biệ tuổi tác, tôi muốn luận võ với chị ấy.
Kiều Phượng Nhi vội vàng nói.
– Cái gì? Chị căn bản không thắng được tôi, không tin thì bây giờ chúng ta thử một trận.
Vương Tiểu Nha cũng dừng luyện võ, cũng không biết nàng có động tác gì mà xuất hiện trước mặt rồi dùng ánh mắt bất mãn nhìn Kiều Phượng Nhi:
– Tuy đến hôm nay chỉ mới là sáu ngày nhưng tôi có thể đánh bại chị.
Kiều Phượng Nhi lập tức buồn bực, Tiểu Nha này quá kiêu ngạo.
Thư Tịnh cũng rất bức bối, thì ra Kiều Phượng Nhi thấy nàng dễ ức hiếp.
– Em sợ thì cứ nhận thua, anh sẽ không thay người luận võ, ngày mai em sẽ phải luận võ với Tiểu Nha.
Hạ Thiên lúc này lười biếng nói, hắn cũng không chiều theo ý Kiều Phượng Nhi.
Không thể nghi ngờ trong khóa dạy cấp tốc của Hạ Thiên thì Vương Tiểu Nha có tố chất luyện võ tốt nhất. Mặt khác nàng còn nhỏ tuổi, độ tuổi này thích hợp luyện võ, nàng cũng thích luyện võ, vì vậy mà cầu tiến rất nhanh. Kiều Phượng Nhi có thê thấy rất rõ ràng, Hạ Thiên cũng thấy rất rõ.
Còn Thư Tịnh, đáng lý ra tư chất của nàng cũng không kém, so ra còn mạnh hơn cả Liễu Vân Mạn và Tôn Hinh Hinh, vì nàng bình thường thích thể thao, là người đẹp thể thao, so sánh với một bác sĩ như Liễu Vân Mạn và một người ngồi trong phòng làm việc cả ngày như Tôn Hinh Hinh thì đáng lý ra phải cầu tiến nhanh hơn. Nhưng thực tế nàng lại phát triển chậm nhất, điều này làm cho Hạ Thiên nghĩ không ra, vợ Tịnh Tịnh sao lại ngốc như vậy?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hạ Thiên - Quyển 10 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 17/07/2020 03:29 (GMT+7) |