Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hạ Thiên – Quyển 1 » Phần 60

Hạ Thiên - Quyển 1

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 60

– Phải không đấy?

Trần Chí Cương hừ lạnh một tiếng.

– Nếu cậu đã có tự tin như vậy thì chúng ta đánh cuộc một trận, thế nào?

– Đánh cuộc cái gì?

Hạ Thiên thuận miệng hỏi.

– Chúng ta đánh cuộc rất đơn giản, ném rổ!

Trần Chí Cương dùng ánh mắt khinh thường nhìn Hạ Thiên:

– Nếu cậu thua thì cũng đừng nên đeo bám Tôn Hinh Hinh nữa, dám chơi không?

Thư Tịnh không khỏi nhìn về phía Trần Chí Cương, tuy nàng khá quen thuộc đối phương nhưng lúc này cũng cảm thấy làm vậy là không đẹp. Hạ Thiên không biết chơi bóng rỗ mà Trần Chí Cương lại đánh cuộc ném rỗ, đây chẳng phải đang ức hiếp người khác sao?

Hạ Thiên hỏi ngược lại một câu:

– Như vậy nếu anh thua thì sau này không được quấn lấy chị Hinh phải không?

– Đúng vậy.

Trần Chí Cương thuận miệng trả lời, trong lòng lại không cho là đúng, hắn sao có thể thua? Phải biết rằng hắn giỏi nhất chính là ném rỗ, dù là cầu thủ chuyên nghiệp cũng chưa phải là đối thủ của hắn.

– Được rồi, tuy tôi không thích dùng vợ làm tiền đặt cược nhưng dù sao tôi cũng sẽ thắng, đánh cuộc thì đánh cuộc.

Hạ Thiên lập tức đồng ý.

– Được rồi, thời gian là sáng mai, chiều chúng tôi có trận bóng rỗ, sáng có buổi huấn luyện, vừa lúc có người làm chứng.

Trần Chí Cương nói.

– Sao cũng được.

Hạ Thiên cảm thấy lúc nào cũng được.

Tôn Hinh Hinh dùng ánh mắt có chút căm tức nhìn Hạ Thiên, nàng cũng không bực vì Hạ Thiên dám dùng mình để đánh cuộc, nhưng hắn đồng ý quá tùy tý, chẳng lẽ không sợ thua trận sao?

Sau khi hai bên giao kèo đặt cược thì Trần Chí Cương cũng không còn tâm tình muốn làm khó cho Hạ Thiên, sau khi dùng xong cơm trưa thì Trần Chí Cương chủ động thanh toán tiền, sau đó hắn nhiệt tình mời Tôn Hinh Hinh tiếp tục đi dạo.

Nhưng lúc này Tôn Hinh Hinh đã không còn tâm tư dạo phố, ngay sau đó cũng không muốn mua điện thoại, nàng lắc đầu tìm cớ:

– Chí Cương, cửa hàng hoa còn có chuyện cần làm, chúng tôi về trước, ngày mai tôi sẽ cùng đến trường của anh với Hạ Thiên, đến lúc đó tôi sẽ điện thoại cho anh.

– Hinh Hinh, em không muốn mua điện thoại sao?

Trần Chí Cương cực kỳ nhiệt tình lại bị giội một gáo nước lạnh, tất nhiên hắn sẽ không cam lòng.

– Lần sau sẽ mua!

Tôn Hinh Hinh cùng chào hỏi với hai người còn lại:

– Khương Phong, Thư Tịnh, chúng tôi đi trước nhé, lần sau gặp lại.

Tôn Hinh Hinh giật tay Hạ Thiên, hai người lập tức bỏ đi.

– Một nhân viên tặng hoa mà dám cạnh tranh với tôi.

Trần Chí Cương nhìn chằm chằm vào bóng lưng Hạ Thiên mà dùng giọng khinh thường nói.

– Chí Cương, anh đừng xem thường Hạ Thiên, quan hệ giữa cậu ta với mối tình đầu của cậu là không tầm thường.

Khương Phong trước nay vẫn không mở miệng, bây giờ đột nhiên nói.

– Tôi cũng có cảm giác như vậy.

Thư Tịnh ở bên cạnh cũng phụ họa một câu.

– Hừ, bọn họ thì có quan hệ gì? Tôi cũng không tin Hinh Hinh chọn nó mà không chọn tôi.

Trần Chí Cương ngược lại cực kỳ tin tưởng.

Khương Phong lắc đầu, hắn nhìn Thư Tịnh, thật sự cũng không nói thêm lời nào.

Hơn ba giờ chiều.

Hạ Thiên ôm một bó hoa bách hợp đứng trước cửa nhà Liễu Vân Mạn, hắn vung tay lên nhấn chuông cửa.

Cửa phòng lập tức mở ra, một gương mặt xuất hiện trong tầm mắt Hạ Thiên, rõ ràng không phải là Liễu Vân Mạn, là cô em gái gầy như cây sậy của Liễu Vân Mạn.

– Ôi, hoa bách hợp quá đẹp, cảm ơn.

Khi nhìn thấy bó hoa thì cô gái gầy như cây sậy lập tức vươn tay muốn nhận.

Hạ Thiên rút tay, cô gái gầu như cây sậy lập tức chụp vào khoảng không, nàng dùng giọng bất mãn nói:

– Hạ thần y, sao nhỏ mọn như vậy?

– Không được đưa hoa bậy bạ, anh không muốn bị người ta hiểu lầm là người yêu của em.

Hạ Thiên mười phần có lý do, hắn lách mình vào nhà, khi nhìn thấy Liễu Vân Mạn thì tiến lên nói:

– Chị Vân Mạn, đây là hoa của chị.

– Cảm ơn, tôi rất thích.

Liễu Vân Mạn nhận hoa, trên mặt lộ ra nụ cười rất tươi.

Cô gái gầu như cây sậy ở bên cạnh vẫn mất hứng:

– Yêu em không được sao?

Hạ Thiên nhìn nàng rồi gật đầu rất nghiêm túc:

– Đúng là không được, người khác sẽ nghi ngờ ánh mắt của anh có vấn đề.

– Anh!

Cô gái gầu như cây sậy lập tức bị chọc tức:

– Anh nhìn cho rõ một chút, em cũng là người đẹp.

Hạ Thiên lắc đầu:

– Anh thấy rõ lắm rồi, em không phải người đẹp.

– Anh… Anh… Anh…

Cô gái gầu như cây sậy giận đến mức giậm chân:

– Mắt anh có vấn đề.

– Mắt anh rất chuẩn.

Hạ Thiên rất bất mãn vì câu chỉ trích của đối phương:

– Em cao một mét bảy, toàn thân cao thấp không có chút thịt, không mang nịt ngực mà căn bản cũng không phát dục. Đúng rồi, anh có thuốc bôi ngực Phong Nhũ Sương, có thể bao em lên độ B, em mua không?

Cô gái gầu như cây sậy trợn tròn mắt, người này ánh mắt “độc” như vậy sao?

Nhưng ngay sau đó cô gái lập tức phản bác:

– Ai nói ngực em không phát triển? Có cần em cởi áo cho xem không?

– Em thích gì thì cứ tự nhiên, dù sao anh cũng không nhìn, nếu không tối ngủ sẽ gặp ác mộng.

Hạ Thiên thuận miệng nói.

– Anh… Tức chết người.

Cô gái gầu như cây sậy lập tức muốn nổi điên.

– Được rồi, hai người đừng như oan gia nữa có được không.

Liễu Vân Mạn mở miệng rất bất đắc dĩ:

– Tiểu Anh, chị đã nói rồi, đừng ăn mặc trang điểm loạn xạ như vậy, em lại không nghe, bây giờ bị người ta nói không đẹp thì mất hứng là đương nhiên.

– Chị, không phải anh ấy nói em không đẹp, anh ấy chê em gầy.

Cô gái gầu như cây sậy rất tức giận:

– Em gầy như vậy sao?

– Tiểu Anh, dáng người của em rất tốt, rất thích hợp để đi làm người mẫu.

Liễu Vân Mạn dùng giọng dịu dàng an ủi em gái.

– Chị, chị cũng nói em gầy.

Cô gái Tiểu Anh có chút tức tối, không phải đám người mẫu đều tong teo sao?

Liễu Vân Mạn có chút bất đắc dĩ, nàng phải tiếp tục an ủi em gái:

– Tiểu Anh, không sao, bây giờ em có bệnh, đợi đến khi Hạ Thiên chữa xong, em ăn vào chút chất bổ, như vậy sẽ phát triển trở lại.

Liễu Vân Mạn sau đầu nhìn Hạ Thiên rồi tiếp tục hỏi:

– Hạ Thiên, bây giờ cậu có thể thi châm được chưa? Thi châm cho Tiểu Anh nhé?

– Không có gì.

Hạ Thiên gật đầu, thực tế thì ngày hôm qua hắn chữa bệnh cho Liễu Mộng cũng không sử dụng nghịch Thiên Bát Châm, vì vậy hắn có thể thi châm sớm hơn.

– Chúng ta bắt đầu thôi.

Liễu Vân Mạn khá nôn nóng vì vấn đề này.

Quá trình chữa bệnh rất thuận lợi, tuy cô gái gầu như cây sậy rất bất mãn với Hạ Thiên, nàng hận không thể cắn hắn vài nhát, nhưng nàng tận mắt nhìn thấy cô cô hôn mê vài chục năm đã tỉnh lại, tất nhiên sẽ không ngi ngờ với y thuật của Hạ Thiên. Nàng biết mình có bệnh, hơn nữa là bệnh chết, bây giờ có người giúp nàng chữa trị, tất nhiên là cầu còn chưa được, vì thế dù tên thầy thuốc có chút đáng ghét thì nàng cũng sẽ phối hợp.

Nhưng khi Tiểu Anh nằm lên giường thì thầm thề:

“Đợi đến khi bổn tiểu thư chữa bệnh xong, bổn tiểu thư sẽ thu nhập tên đáng chết này!”

Ngay sau đó Tiểu Anh cảm thấy chóng mặt mà mơ hồ, ngay sau đó lại cảm thấy toàn thân rất thoải mái, tinh thần sảng khoái, hình như còn thoải mái hơn cả Trư Bát Giới ăn quả nhân sinh trong truyền thuyết. Nhưng ngay sau đó nàng lại nghe thấy tên khốn Hạ Thiên nói một câu:

– Được rồi, có thể ngồi dậy.

– Nhanh như vậy sao?

Phản ứng của Tiểu Anh lúc này cũng giống hệt như Liễu Vân Mạn trước đó, nhưng lúc này Liễu Vân Mạn biết rõ quá trình trị liệu là hai mươi phút, tất nhiên quá trình ngắn hơn so với nàng trước đó.

Có Liễu Vân Mạn ở bên cạnh giải thích thì Tiểu Anh nhanh chóng tiếp nhận sự thật, tuy còn có chút nghi ngờ nhưng nàng cũng có dự định đến bệnh viện kiểm tra, khi đó có thể xác định.

– Này, cảm ơn anh nhé.

Dù có chút bất mãn với Hạ Thiên, nhưng hắn lại là thầy thuốc chữa bệnh, Tiểu Anh dù sao cũng phải nói lời cảm ơn.

– Không cần, chị Vân Mạn đã tạ ơn anh rồi.

Hạ Thiên thuận miệng nói.

– Phải không?

Tiểu Anh dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Liễu Vân Mạn:

– Chị, rốt cuộc chị tạ ơn anh ấy thế nào? Không phải anh ta đòi nhà mình trả tiền đấy chứ?

– Em đừng quan tâm nhiều như vậy làm gì.

Liễu Vân Mạn cảm thấy quá trình làm tình nhân với Hạ Thiên đã tiến gần thêm một bước, trong lòng ít nhiều cũng có chút lo lắng.

Vì tránh khỏi sự truy vấn của em gái, Liễu Vân Mạn tranh thủ thời gian chuyển chủ đề:

– Hạ Thiên, tôi đã thương lượng với bà nội, sau này mỗi ngày cậu đều phải đến đây để chữa bệnh cho những người khác trong nhà, cậu thấy thế nào?

– Tốt.

Hạ Thiên đồng ý không cần nghĩ ngợi, tất nhiên hắn tình nguyện mỗi ngày đến đây gặp mặt Liễu Vân Mạn, còn chuyện chữa bệnh chẳng qua chỉ là thuận tiện mà thôi.

– Hạ Thiên, còn có một chuyện, tôi nghĩ mình phải thương lượng với cậu. Tam thúc của tôi hôm qua nói ra những lời không hay, tôi hy vọng cậu có thể bỏ qua, hy vọng cậu tiếp tục chữa trị cho chú ấy với những đứa em của tôi, cậu có đồng ý không?

Liễu Vân Mạn dùng giọng không yên hỏi.

Hạ Thiên nhớ đến tên khốn nhìn giống như khỉ đột và năm người vợ đẹp thì cũng rất khó chịu, hắn chẳng muốn chữa bệnh cho tên khốn kia, để hắn chết sớm một chút đỡ chật đất.

Nhưng nếu không đồng ý thì Liễu Vân Mạn chắc chắn sẽ mất vui, vì vậy mà Hạ Thiên nói:

– Chị Vân Mạn, chữa trị cho bọn họ cũng không có vấn đề, nhưng bọn họ phải trả tiền.

– Không sao, cậu muốn lấy bao nhiêu?

Liễu Vân Mạn lập tức đồng ý, chữa bệnh trả tiền là chuyện đương nhiên, huống hồ đây còn là bệnh nan y?

– Cứu sống là một triệu, cứu chết phải thu một nửa.

Hạ Thiên nói:

– Đây là quy của của Đại sư phụ tôi, con khỉ kia sắp chết, vì vậy tôi phải thu một nửa.

– Thu một nửa sao?

Liễu Vân Mạn cảm thấy khó hiểu:

– Là bao nhiêu?

– À, hắn ta có bao nhiêu tiền thì phải chia đôi, tôi lấy một nửa.

Hạ Thiên giải thích.

– Sao? Tuy Tam thúc là một lão già hỏng bét và không tính là nhiều tiền, nhưng lão ta cũng có vài chục triệu, anh muốn lấy một nửa à?

Tiểu Anh nhịn không được phải la hoảng.

– Vài chục triệu thì sao? Nếu hắn ta muốn chết thì khỏi cần trả tiền, sau đó tiền sẽ về tay kẻ khác, vợ của hắn cũng ngủ với thằng khác.

Hạ Thiên không cho là đúng.

Liễu Vân Mạn có chút ngây ngốc, không thể không nói giá cả của Hạ Thiên là khá cao, nhưng có một câu nói nhân mạng vô giá. Đôi khi mạng người không đáng tiền, bỏ ra vài chục ngàn đã có thể mua một mạng, nhưng đối với những người lắm tiền thì bỏ ra vài chục triệu mua mạng của chính mình là rất đáng giá.

Thực tế có những người sắp chết hận không thể táng gia bại sản để mong sao mình được sống, đừng nói là một nửa dù là tất cả cũng có kẻ tình nguyện.

Liễu Vân Mạn có chút chần chừ, một lúc sau mới mở miệng nói:

– Hạ Thiên, điều này tôi phải hỏi ý Tam thúc trước đã, nếu chú ấy không muốn thì tôi cũng không có biện pháp.

– Không sao, nếu hắn ta không muốn chữa bệnh thì tôi cầu còn chưa được.

Hạ Thiên dùng giọng không quan tâm nói, tuy bây giờ hắn không có tiền nhưng cũng không phải không có vài ngàn, nhưng nếu thật sự thu tiền thì phải dựa theo quy củ của Đại sư phụ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hạ Thiên – Quyển 1
Hạ Thiên – Quyển 2
Hạ Thiên – Quyển 3
Hạ Thiên – Quyển 4
Hạ Thiên – Quyển 5
Hạ Thiên – Quyển 6
Hạ Thiên – Quyển 7
Hạ Thiên – Quyển 8
Hạ Thiên – Quyển 9
Hạ Thiên – Quyển 10
Hạ Thiên – Quyển 11
Hạ Thiên – Quyển 12
Hạ Thiên – Quyển 13
Hạ Thiên – Quyển 14
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 20/05/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 15
Quả thực là niềm vui ngoài ý muốn a. Lục Thiếu Du cười nhợt nhạt. Không nghĩ tới Triệu gia lại còn có bảo vật như vậy, quả thực lần này hắn đã kiếm một khoản lớn. Hiện tại thứ hắn thiếu nhất chính là vũ kỹ Địa cấp. Trong lòng Lục Thiếu Du vô cùng vui vẻ đồng thời cũng nén sự...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lục Thiếu Du – Quyển 6
Trong Diễn võ trường mọi người bắt đầu sôi trào. Hôm qua xuất hiện một vũ giả tứ hệ, một vũ giả tứ hệ trong hàng tỷ vũ giả đều khó có được, hôm nay không ngờ lại xuất hiện thêm một người. Vũ giả tứ hệ nha, tiểu tử này ẩn dấu quá sâu. Vân Khiếu Thiên, Dương trưởng lão, Tống...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hạ Thiên – Quyển 6
Vẻ mặt đám người Lâm Tử Hào càng thêm trắng bệch, Hạ Thiên đang cầm trên tay một bọc trắng, nhìn thì thấy bên trong giống như bột mỳ nhưng ai cũng biết đây không phải là bột mỳ, cũng không phải là thứ bột gì khác, chính là ma túy. Nhưng Lâm Tử Hào không thể nghĩ ra, mình giấy vào một chỗ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân