Trong thiên địa hoàn toàn yên tĩnh, lặng lẽ không tiếng động.
Trong Cửu U Hoàng Tuyền, vô số Thần Tướng xông ra, hàng ngũ chỉnh tề, tinh kỳ bay múa, từng tôn Cổ lão Thần Ma đi ra Hoàng Tuyền, đứng ở hai bên sông lớn, cung nghênh Đế giá.
Tiếp theo là văn võ quần thần khống chế chiến hạm, đại quân Thần Ma vòng vây Thần Chủ, Thần Tôn càng xông ra, cầm trong tay kỳ phiến, khom người đứng ở hai bên.
Khí thế cường đại như thế, áp sập Chư Thiên, tựa như thật sự là Thần Giới chúng thần nhất tề phủ xuống!
Vô số Thần Ma rầm rầm hạ bái, chỉ có Thần Tôn vẫn đứng tại chỗ, không có quỳ xuống, chẳng qua là khom người thi lễ.
– Bệ hạ!
Vô số thanh âm hô to, âm sóng cuồn cuộn xông lên trời, chấn động cả Minh Thổ!
Đội thuyền hạm khổng lồ từ trong Hoàng Tuyền xông ra, từng chiếc từng chiếc lâu thuyền đại hạm hiện ra ở Minh Thổ đệ cửu trọng, những chiến hạm này mỗi một chiếc đều đạt ngàn dặm, buồm thuyền lâu phiêu động, vô số tinh kỳ bồng bềnh, như quần tinh củng nguyệt quây chung quanh một chiếc thuyền cực lớn.
Chiếc cự hạm kia xanh vàng rực rỡ, một tòa Kim Loan điện cao cao đứng vững ở trên đại hạm, Đế Uy ngập trời.
Hai đại Thần Tôn giống như điêu khắc màu vàng, đứng ở hai bên Kim Loan điện, uy nghiêm túc mục.
Trừ lần đó ra, còn có hai Đại Phật đã sớm viên tịch, rõ ràng cũng là hai vị Thần Tôn, từ đỉnh đầu hiện lên một khung tròn, trên khung tròn quần tinh lấp lánh, giống như một mảnh thiên địa đầy đủ, cung kính bảo vệ xung quanh kim loan Thần Điện.
Mà ở trong thần điện, có thể thấy không ít thân ảnh cô gái, những cô gái kia cực kỳ cường đại, phía sau mỗi người đều có tiểu thế giới đầy đủ hiện ra, chẳng qua là những cô gái này cũng sớm chết mất, hương tiêu ngọc vẫn.
Đó là Minh Thổ Thần Đế tam cung lục viện thất thập nhị phi!
Thần Đế ngủ say ở Minh Thổ tầng thứ mười tám, giờ phút này cuối cùng từ trong tử vong tỉnh lại, suất lĩnh phi tầng cùng Đế Hậu của mình, dẫn dắt văn võ bá quan quần thần, năm đấu bộ binh, nhị thập bát tú, Thiên Cương Địa Sát… dò xét lãnh địa của mình.
Ở lâu thuyền hạm đội cấm vệ quân vờn quanh, Kim Loan điện vô cùng thần thánh.
Được, được, được…
Hàm răng của Hoa Trấn Nguyên cùng Diệu Đế tiểu hòa thượng lại đang đánh nhau, tuy nói bọn họ có lòng Vấn Đỉnh Thần Đế, nhưng mà dù sao bây giờ bọn họ còn quá nhỏ bé, khoảng cách Đế cảnh còn có chênh lệch cực kỳ xa xôi, ở đủ loại thần uy cùng Đế Uy áp bách, bọn họ có thể như cũ đứng mà không phải quỳ xuống, liền đã là thành tựu không dậy nổi!
Đế Uy trấn áp hết thảy, phảng phất trừ Đế Uy ra, bất kỳ Đại Đạo khác đều không thể vận chuyển, pháp lực không cách nào vận dụng, Thần Thông không có bất kỳ uy lực.
– Chết chắc…
Sắc mặt Hoa Trấn Nguyên cùng Diệu Đế tiểu hòa thượng xám ngoét, lúc này ngay cả hai người bọn họ cũng không có bất kỳ biện pháp, cho dù bọn họ có những tinh môn thứ khác, giờ phút này cũng không cách nào vận dụng.
Đây là Thần Đế thần uy, mặc dù là một vị Thần Đế đã chết, uy nghiêm của hắn cũng đủ để trấn áp thiên địa, trấn áp Chư Thiên!
– Thiên Đạo Thần Thông!
Giang Nam muộn hanh nhất thanh, thân thể lay động, đột nhiên Ma Ngục Huyền Thai Kinh lần nữa tối tăm chuyển động, vô số đạo văn bay ra, nhô lên cao hóa thành Thiên Đạo Bảo Chung, ba thanh Thiên Ý Tru Tiên Kiếm, Vạn Phật Tháp, Trấn Tiên Đỉnh, Tàng Thiên Hồ Lô, Hóa Tiên Ngọc Bình, Tạo Hóa Thần Lâu, Thiên Đao, cuối cùng, lại có một mặt Đạo Kim Ngọc Bàn bay ra, hóa thành thập nhị phẩm Liên Đài, cùng chung đối kháng Đế Uy, thần uy!
Lần trước hắn đánh nát Đạo Kim Ngọc Bàn biến thành tấm hồ kia, trong khoảng thời gian này lĩnh ngộ cùng nghiên cứu, đối với Đạo Kim Ngọc Bàn tích chứa Thiên Đạo càng ngày càng sâu, hôm nay đã đủ để đem Đạo Kim Ngọc Bàn hóa thành một loại Thần Thông thi triển ra.
Đế Uy trấn áp hết thảy Đại Đạo, nhưng mà mười hai loại Thiên Đạo Thần Thông này của Giang Nam không bị Đế Uy trấn áp, mười hai Thần Thông vừa ra, Hoa Trấn Nguyên cùng Diệu Đế tiểu hòa thượng lập tức cảm giác được tu vi của mình có thể thúc dục, lúc này toàn thân pháp lực tràn vào trong Hư Không Bảo Thuyền, khu sử bảo thuyền phá không bay đi.
Diệu Đế tiểu hòa thượng cũng đã gặp Vạn Phật Tháp, giờ phút này phía sau hiện lên hư ảnh Vạn Phật Tháp, sức chống cự đối với Đế Uy tăng nhiều, càng làm cho tốc độ của Hư Không Bảo Thuyền tăng lên chút ít.
Phía sau, tinh kỳ phiêu giương, từng chiếc từng chiếc cự hạm nhanh chóng đuổi theo, một Thần Chủ Thần Thi sắc mặt lạnh lùng:
– Ngăn cản Đế giá, giết bất luận tội!
Đột nhiên, chiếc cự hạm có Kim Loan điện kia kỳ hào phiêu động, chiến hạm hướng Hư Không Bảo Thuyền đuổi giết mà đến lập tức dừng lại.
– Ân?
Ba người Giang Nam mới vừa thở phào nhẹ nhỏm, đột nhiên nghe thanh âm “Ân” ở bên tai ầm ầm vang lên, thân thể ba người rung mạnh, bị thanh âm này chấn váng đầu hoa mắt, tất cả pháp lực đạo tắc vào giờ khắc này hết thảy hỏng mất, lần nữa bị trấn áp xuống.
Hư Không Bảo Thuyền tĩnh ở giữa không trung, sau đó từ từ phiêu động, hướng Lăng Vệ đại quân bay đi.
Trong lòng ba người vạn phần thấp thỏm, nhưng bất quá không thể làm gì, trơ mắt nhìn Hư Không Bảo Thuyền thổi qua chiến hạm to đến không thể tưởng tượng nổi kia, đi tới bên cạnh Đế hạm.
Hô…
Ba người thân bất do kỷ từ trên bảo thuyền bay lên, sau một khắc bọn họ rơi vào trong Kim Loan điện.
Giang Nam nhìn lại mọi nơi, chỉ thấy trong điện Kim Loan từng tôn Đế phi quanh thân bao phủ ở bên trong Thần Quang, thấy không rõ diện mục, mà vị Thần Đế ngồi ở trên bảo tọa kia giống như trước cũng không cách nào thấy rõ khuôn mặt.
Ở chỗ này, Đế Uy ngược lại không giống bên ngoài nồng đậm như vậy, để cho bọn họ có thể vận dụng pháp lực.
Bất quá, mặc dù có thể động dụng pháp lực lại có thể thế nào? Ở từ cổ chí kim, các triều đại đổi thay, ở trước mặt Thần Đế cường đại nhất, ai dám can đảm càn rỡ? Ai có thể ở trước mặt vị Thần Đế chấn thước cổ kim này chạy trốn?
Trong điện Kim Loan im ắng, không có bất kỳ tiếng vang.
Lá gan của Diệu Đế tiểu hòa thượng cùng Hoa Trấn Nguyên cũng lớn lên, ngẩng đầu len lén ngắm nhìn, chỉ thấy Minh Thổ Thần Đế cùng phi tần của hắn như cũ không có bất cứ động tĩnh gì.
– Đại Đế này rốt cuộc muốn làm cái gì? Không phải là cầm chúng ta khai vị nhắm rượu chứ?
Diệu Đế tiểu hòa thượng co đầu lại, nhỏ giọng thầm nói.
Trong lòng Giang Nam khẽ nhúc nhích, đạo văn ngưng tụ, hóa thành một mặt Đạo Kim Ngọc Bàn, Hoa Trấn Nguyên cùng Diệu Đế tiểu hòa thượng sợ hết hồn, trong lòng âm thầm kêu khổ:
– Giang giáo chủ làm sao dám ở trước mặt Minh Thổ Thần Đế vận dụng Thần Thông? Này không phải là tìm chết sao?
Đạo Kim Ngọc Bàn dằng dặc chuyển động, hóa thành Minh Kính Bảo Giám, ngay sau đó lại hóa thành một rồng một phượng ở giữa không trung từ từ bay múa, cuối cùng biến thành một tòa thập nhị phẩm Liên Đài.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 9 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 09/01/2015 03:36 (GMT+7) |