Nàng cùng Thái Hoàng cũng có giao tình, chỉ là giao tình không sâu, ngày bình thường có chỗ lui tới. Thái Hoàng lão tổ mới vừa tới Trung Thiên, gặp được chính là nàng cùng mấy chưởng giáo Chí Tôn môn phái khác.
Nghiên Xúc tông chủ cười nói:
– Huệ Nguyên Tông ta có linh đan thượng thừa, hơn nữa ba Thần minh đồng loạt ra tay, tất nhiên có thể cho thương thế của Mộ đạo hữu rất nhanh phục hồi như cũ! Còn có, tung tích tiểu bối kia, ta cũng cần phái người sưu tầm mọi nơi, đợi cho sau khi Mộ đạo hữu thương thế lành, liền cùng một chỗ tiến đến báo thù rửa hận!
– Làm phiền đạo hữu rồi.
Thái Hoàng cười nói.
Lúc này Nghiên Xúc tông chủ sai người mời đến ba Thần minh khác của Huệ Nguyên Tông, mang tới linh đan diệu dược, bốn người cùng một chỗ đạo tắc đan vào, dung nhập trong cơ thể Thái Hoàng lão tổ, trợ hắn rất nhanh khôi phục tu vi.
Lần này Giang Nam quá ác, đem tất cả thần thủy trong bình ngọc khuynh đảo mà xuống, không nói uy năng thần thủy, chỉ nói sức nặng cũng đủ để đè chết mấy Thần Ma!
Thái Hoàng lão tổ là bị Thiên Âm Thánh Thủy xâm lấn, chẳng những một thân tu vi bị hóa đi bảy thành, hơn nữa hao tổn một tam thế hóa thân, thân thể bị ăn mòn đến tàn phá không chịu nổi.
Đây là hắn từ lúc chào đời tới nay, lần đầu lọt vào thất bại lớn như thế, chỉ là tâm cảnh hắn vô địch, cũng không có cho tâm cảnh của hắn lưu lại bất luận bóng mờ gì.
Bốn vị thần minh Nghiên Xúc tông chủ ra tay, cộng thêm linh đan diệu dược của Huệ Nguyên Tông, cũng tổn hao một tháng thời gian, lúc này mới khiến Thái Hoàng lão tổ khỏi hẳn.
Thực sự là Thái Hoàng lão tổ còn dùng thủ đoạn nhỏ, không chỉ có mượn nhờ tu vi của bọn hắn chữa thương, hơn nữa thừa cơ mượn tu vi của bọn hắn, trọng luyện kiếp trước hóa thân, rốt cục khôi phục đến trạng thái đỉnh phong.
Nghiên Xúc tông chủ cười nói:
– Mộ đạo hữu, môn hạ đệ tử của ta hồi báo nói, tiểu bối kia giờ phút này còn ở trên Thái Huyền Thánh tông di chỉ, không có ly khai. Ta đã sai người vây khốn Thái Huyền Thánh tông di chỉ, bố trí xuống Thiên La Địa Võng, hôm nay ta và ngươi liền đi vào trong đó, đem người này chém giết, thay đạo hữu hả giận!
Thái Hoàng lão tổ khom người cảm ơn, cùng bọn họ chạy tới Thái Huyền Thánh tông.
Mà vào lúc này, Giang Nam như trước khoanh chân ngồi ở trên không Thái Huyền Thánh tông di chỉ, cổ đãng tu vi, kiệt lực trị liệu thương thế, thúc dục thần thụ trấn áp Đạo Kim Ngọc Bàn.
Ở chung quanh hắn, tu sĩ Huệ Nguyên Tông lấy ngàn mà tính nhìn chằm chằm, có mấy vị Thiên Cung bát trọng tuyệt thế cường giả mỗi cách trăm dặm liền dựng lên một đồng trụ, những đồng trụ kia rõ ràng là một tòa pháp bảo phong tỏa thời không đại trận, trận pháp bố thành xong, Giang Nam lập tức cảm giác được hư không chung quanh như là thùng sắt giang sơn, mặc dù là Thần Ma bình thường cũng không cách nào đánh xuyên qua hư không, thoát đi nơi đây.
Những người này tuy đem thời không nơi đây phong tỏa, nhưng không có hướng hắn ra tay, mà là không ngừng nhìn Giang Nam cười lạnh.
Giang Nam chỉ cảm thấy không hiểu thấu, tiếp tục dốc lòng tu dưỡng, một tháng thời gian đi qua, hắn thở dài.
– Đạo Kim Ngọc Bàn thật sự quá ngoan cố, căn bản gặm bất động, xem ra chỉ có làm xong sự tình nơi đây, đi xem Minh Thổ, nhìn xem có thể tìm được nguyên nhân vị Ma Đế kia năm đó là phá vỡ Đạo Kim Ngọc Bàn như thế nào rồi…
Hắn ngẩng đầu nhìn bốn phía, chỉ thấy những người này vây khốn hắn đến nay như trước chưa từng động thủ, cũng chưa từng tán đi, không khỏi khẽ nhíu mày:
– Những người này đến cùng có tính toán gì? Tính ra thời gian, bọn người Âu đạo hữu, Thiệu đạo hữu cùng Hiên Vi cũng sắp đến rồi.
Đang nghĩ ngợi, đột nhiên Huệ Nguyên Tông cường giả vây khốn hắn truyền đến thanh âm ồn ào, sau đó ánh sáng mang điềm lành bay lên, ánh sáng như mây, xây thành bảo tọa lô bồng, mọi người nhao nhao khom người nói:
– Cung nghênh chưởng giáo pháp giá!
Giữa không trung vang lên trận trận tiếng nhạc, sau đó liền thấy có vài đạo Thần Quang rơi xuống, trong bảo tọa lô bồng nhiều hơn mấy người, bọn người Nghiên Xúc tông chủ cùng Thái Hoàng lão tổ đi vào lô bồng. Nghiên Xúc tông chủ mời mọi người ngồi xuống, ngẩng đầu hướng Giang Nam xem ra, cười mỉm nói:
– Mộ đạo hữu, là tên tiểu bối này thả ra Thiên Âm Thánh Thủy đem ngươi trọng thương sao?
Thái Hoàng lão tổ gật đầu, cười nói:
– Đúng là người này.
Nghiên Xúc tông chủ từ trên người Giang Nam đảo qua, sau đó ánh mắt rơi vào trên Thái Huyền Thánh tông Huyền Băng phong di chỉ, hướng phía dưới nhìn lại, chỉ thấy một cái đại động đen nhánh sâu vạn dặm, hai mắt nàng vận chuyển Thần Quang, hướng trong động nhìn lại. Chỉ thấy một ngụm bạch ngọc bình lẳng lặng nằm ở đáy động, khí tức thủy nguyên lực nồng đậm truyền đến, trong nội tâm vui vẻ.
Thần minh khác của Huệ Nguyên Tông cũng chứng kiến bạch ngọc bình này, liếc nhau, cùng lộ ra sắc mặt vui mừng.
– Yêu nghiệt, tâm địa ngươi thật độc ác, Thái Huyền Thánh tông sừng sững trăm vạn năm, đệ tử vô số, vậy mà hết thảy chết ở trong tay của ngươi, người người oán trách!
Trong mắt Nghiên Xúc tông chủ hàn quang lóe lên, hướng một Thần minh bên người ném cái ánh mắt, Thần minh kia lập tức đứng dậy, đi ra bên ngoài lô bồng, thân hình mở ra, hóa thành cự nhân mấy vạn trượng, to lớn cao ngạo vô cùng, trên cao nhìn xuống bao quát Giang Nam, lạnh lùng nói:
– Tuy nói Thượng Thiên có đức hiếu sinh, nhưng ngươi tạo ra sát nghiệt lớn như thế, thiên lý không để dung, hôm nay Huệ Nguyên Tông ta liền muốn thay trời hành đạo, cho Thái Huyền Thánh tông một cái công đạo!
Giang Nam ho khan liên tục, sắc mặt có chút tái nhợt, nhịn không được cười lên nói:
– Các ngươi là người Huệ Nguyên Tông?
– Không sai!
Thần minh kia điềm nhiên nói:
– Vị này là Huệ Nguyên Tông Nghiên Xúc tông chủ ta, hôm nay Huệ Nguyên Tông ta mang đại quân, là đến đây hàng yêu trừ ma, đem ngươi chém giết!
– Nghiên Xúc tông chủ phải không?
Ánh mắt Giang Nam từ trên người Thần minh này dịch chuyển khỏi, rơi vào trên người Nghiên Xúc tông chủ, đứng dậy, khóe miệng tràn ra một vết máu, sắc mặt càng lộ ra tái nhợt, lắc đầu nói:
– Nghiên Xúc tông chủ, đây là ân oán giữa ta cùng với Thái Hoàng lão tổ, ngươi bất quá là một ngoại nhân, tốt nhất không nên nhúng tay, miễn cho tự lầm. Ngươi phải biết rằng, Huệ Nguyên Tông các ngươi muốn đối phó ta, cái kia chính là lấy trứng chọi đá, không chịu nổi một kích.
Mọi người Huệ Nguyên Tông không khỏi giận tím mặt, nhao nhao gầm lên quở trách, Giang Nam lơ đễnh, thản nhiên nói:
– Nghiên Xúc tông chủ, hiện tại các ngươi rút đi còn kịp, nếu không viện quân của ta vừa đến, các ngươi muốn đi liền chậm.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 9 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 09/01/2015 03:36 (GMT+7) |