Trước mặt bộ xương là Tịch Diệt Đạo Quân bị xé thành nhiều mảnh, tịch diệt đạo quả nát vụn.
– Không thể cùng các người đi tiếp, tiếc thật. Chưa được thấy Giang môn chủ chế tạo cấm khu mới che chở chúng ta…
Xương rơi lộp độp, bị sóng tịch diệt kiếp thời đại cự linh hoàn toàn phá hủy.
Vọng Đế Đạo Tôn là Đạo Quân thời đại cự linh, đạo quả không thể ký thác vào tiên thiên linh bảo.
Đám Đạo Tôn Thiên Môn Thiên Hi Thánh Nhân, Viên Thái lão nhân, Thanh Hư Đạo Nhân, Vân Dương khóc ròng.
– Vọng Đế Đạo Tôn đã đi…
Mười sáu Đạo Quân chuyển thế của Thiên Môn đã mất một vị, hoàn toàn thân chết đạo tiêu. Bọn họ vốn định cùng nhau chế tạo vô nhân cấm khu trong thời đại tiên đạo, bây giờ thiếu mất mkột đạo hữu.
Trên Nguyên Thủy Đại La Thiên, tiên thiên linh bảo của Vọng Đế Đạo Tôn biến thành linh quang không vào Đại La Thiên ngay mà chợt lóe hóa thành đạo thân Giang Nam bay vào Nguyên Mẫu đạo điện.
Giang Nam đạo thân nói:
– Thiên phi, đã đến lúc, giờ tới lượt nàng ra tay!
Thiên Phi Đạo Tôn đứng dậy, gật đầu, nói:
– Đến lượt ta ra tay.
Nguyên Mẫu Thiên Tôn lấy một pháp bảo ra, là chiếc thuyền vàng, nói:
– Với thực lực của ngươi muốn phá hủy Thần Mẫu còn thiếu chút, chiếc nguyên giới kim thuyền này là ta luyện chế ra. Ngươi điều khiển thuyền lao vào đại trận Thần Mẫu Đạo Quân, phá hủy Thần Mẫu đi.
Giang Nam nhìn Thị Hiên Vi, nói:
– Phu nhân, khi Thiên phi phá đại trận sẽ có người đến cướp Thần Mẫu, đánh lén Thiên phi để chiếm thần khí tạo hóa này. Thiên Tôn không thể tự mình ra tay nhưng có thể nhờ vào người dưới tay mình dùng ám chiêu, người đến không tốt lành gì, đành nhờ phu nhân.
Nguyên Thủy Đại La Thiên chấn động biến thành một thành bảo kiếm rơi vào tay Thị Hiên Vi, tiên thiên Lô Bồng bay ra bao hắn lại.
– Phu nhân hãy ẩn thân trong nguyên giới kim thuyền, thấy có người lao đến thì hãy sử dụng Nguyên Thủy Đại La bảo kiếm ngay, những chuyện khác đừng quan tâm.
Tim Thị Hiên Vi đập nhanh leo lên nguyên giới kim thuyền.
Thiên Phi Đạo Tôn điều khiển thuyền vàng biến thành luông sáng vàng bay ra khỏi Nguyên Mẫu đạo điện thẳng hướng chiến trường ở Vân Liên tiên triều.
Nguyên Mẫu Thiên Tôn nhìn Giang Nam, nhíu mày nói:
– Nếu thuộc hạ của Thanh Liên Tiên Tôn, Vô Cực Thiên Tôn tham gia cuộc chiến thì thế lực bên ngươi sẽ bị dánh không còn lại gì. Thiên Tôn nhẫn tâm vậy sao? Để thế lực của mình lịch kiếp?
Giang Nam lắc đầu, nói:
– Bản thân hạo kiếp này là sóng lớn xô bờ, giành một phần cơ hội sống cho mình trong Nguyên Mẫu Thiên Tôn. Không chỉ bọn họ phải giành mà người, ta cũng vậy. Thanh Liên, Đế Lân, Vô Cực, Đạo Không, Tịch Diệt đều phải tranh, khó nói ai sống sót cười đến cuối cùng.
Nguyên Mẫu Thiên Tôn nhìn thẳng mắt Giang Nam như muốn xuyên thấu qua con ngươi xem hiểu suy nghĩ thật lòng của hắn:
– Ngươi thật sự nhẫn tâm như thế? Để người thân, bằng hữu của mình lịch kiếp? Dù bọn họ kiếp diệt cũng không ra tay?
Chốc lát sau Nguyên Mẫu Thiên Tôn bỏ cuộc, con mắt Giang Nam không có chút tình cảm dao động, không thể nhìn ra suy nghĩ trong đầu hắn.
– Tịch Diệt Đạo Nhân cũng phải tranh?
– Đúng vậy! Tịch Diệt cũng phải tranh, tranh thủ khiến tịch diệt kiếp tiên đạo đến sớm, tranh thủ thu nhỏ uy lực kiếp số trước khi tịch diệt kiếp cuối cùng đến.
Giang Nam gật đầu, nói:
– Nếu tịch diệt kiếp cuối cùng quá mãnh liệt thì Tịch Diệt sẽ bị đại đạo tịch diệt đồng hóa, nên mới ham thích khiến thế lực dưới tay chúng ta công kích hắn. Càng nhiều người tử thương thì kiếp số đến càng mau, uy lực kiếp số nhỏ dần. Tịch Diệt cần khống chế uy lực kiếp số trong phạm vi chịu đựng của mình, để kiếp số không uy hiếp mạng sống bản thân.
Giang Nam, Nguyên Mẫu Thiên Tôn ngồi trong đạo điện nhìn chiến trường Vân Liên tiên triều.
Nguyên Mẫu Thiên Tôn khẽ thở dài:
– Vì cướp cơ thể Thần Mẫu Đạo Quân, e rằng Thiên Tôn khác sẽ không ngồi yên.
Trong hai vũ trụ thời đại tiên đạo, vũ trụ ma giới cũng diễn ra chiến đấu quy mô khổng lồ. Đó là Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ, Phục Sá giáo chủ dẫn theo Đạo Quân, Thiên Quân dưới tay Thanh Liên Tiên Tôn, Đế Lân quyết đấu cùng Đạo Tạng Đạo Quân.
Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ là cường giả thần toán, dùng trò lừa tụ tập hơn một trăm Đạo Quân Đạo Tôn vây công Đạo Tạng Đạo Quân rồi lại nhường, khiến một phần Tịch Diệt Đạo Quân mang theo cơ thể Thần Mẫu Đạo Quân chạy ra khỏi vòng vây trốn đến vũ trụ Tiên giới, công kích Vân Liên tiên triều.
Làm vậy một là chia sẻ áp lực, khiến thương vong phe mình không quá thảm. Thứ hai là kéo Vân Liên tiên triều xuống nước, suy yếu sức chiến đấu của Vân Liên tiên triều.
Lúc này Đạo Tạng Đạo Quân thống lĩnh đại quân người chăn nuôi, tịch diệt cự thú bị đánh tan tác, bị các Đạo Quân bao vẫy tiễu trừ. Chỉ có Đạo Tạng Đạo Quân dẫn theo một đội quân chạy thoát.
Dưới tay Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ, Phục Sá giáo chủ cũng tử thương rất nhiều, vài Đạo Quân Đạo Tôn chết, nhưng thực lực tổng thể vẫn còn.
Ngoài ra có một thế lực khác là La Hầu La Ma Đế, Chung Thiên, Linh Nữ dẫn phe Đạo Quân điện, không đông người nhưng toàn là Thiên Quân, Đạo Quân Đạo Tôn, cũng thừa dịp nhổ cánh chim của Tịch Diệt Đạo Nhân, nuốt cương vực vũ trụ ma giới.
Vũ trụ ma giới đã đã bị đại chiến kéo dài trăm vạn năm phá hủy một nửa, còn lại các cương vực rất rộng lớn. Cường giả Đạo Quân điện nhập thể cần có chỗ đặt chân, Tiên giới bị Giang Nam, Nguyên Mẫu Thiên Tôn, Thanh Liên Tiên Tôn, Đế Lân chiếm cứ. Nên vũ trụ ma giới phải rơi vào tay Đạo Quân điện mới có căn cơ đối kháng cùng bọn họ.
Lần này ba phái hệ đối phó vây cánh Tịch Diệt Đạo Nhân, xuất động hơn hai trăm Đạo Quân. Đám người Đạo Tạng Đạo Quân không chống lại nổi, thua là chuyện đương nhiên.
Đạo Tạng Đạo Quân giỏi thần toán nên trốn thoát, còn những người khác chưa chắc chạy khỏi.
– Trọng Hòa đạo hữu, vây cánh của Tịch Diệt Đạo Nhân sắp bị trừ khử sạch, Thần Mẫu cũng sắp bị phá.
Ma giới, trong đại điện Đạo Quân quả vị.
Vô Cực Thiên Tôn lấy Vô Cực đạo trác ra, nói:
– Thần Mẫu không thể rơi tay người khác, nếu không Đạo Quân điện rất khó thắng. Ta không tiện ra tay, tránh cho bị người bắt bẽ, mấy tên xấu xa kia cười chê. Ngươi Trọng Hòa đạo hữu hãy mang theo đạo trác của ta đi, sử dụng nó cướp Thần Mẫu. Miễn có Thần Mẫu trong tay thì chúng ta sẽ chiến thắng.
Trọng Hòa Đạo Tôn khom người vâng dạ:
– Nếu Thiên Tôn khác cũng phái cường giả, pháp bảo Thiên Tôn ra e rằng ta không ngăn nổi.
Vô Cực Thiên Tôn cười nói:
– Ngươi cứ sử dụng đạo trác, không cần lo những chuyện khác.
Trọng Hòa Đạo Tôn lòng máy động, yên bụng:
– Thiên Phi Đạo Tôn sắp tự ra tay, khiến ta đại trận Thần Mẫu Đạo Quân đạo trác chỉ là làm bộ làm tịch!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 28 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 28/01/2015 03:29 (GMT+7) |