Một Đạo Nhân áo trắng bước ra khỏi vực sâu, đi tới đối diện Giang Nam.
– Đế Giang đạo hữu tới chậm một bước, Tịch Diệt Đạo Nhân dã đi.
Đạo Nhân áo trắng hành lễ:
– Đạo hữu tiến bộ siêu nhanh, bây giờ đã trở thành một trong những tồn tại mạnh nhất đương thời, đáng kính, xảy ra chuyện gì.
Chắc Tịch Diệt Đạo Nhân biết hai ta cùng đến, tự hiểu không đánh lại nên dọn tất cả đi trốn.
Giang Nam trả lễ:
– Đạo Không đạo huynh.
Giang Nam cười nói:
– Khi ta kiếp số từng mượn thân thể kiếp trước của đạo huynh, đã mạo phạm, xin thứ lỗi.
– Không dám.
Sau lưng Đạo Không Đạo Nhân áo trắng hiện ra đại điện Đạo Quân quả vị.
Đạo Không Đạo Nhân áo đen đứng trước đại điện, nói:
– Tịch Diệt Đạo Nhân bỏ chạy, muốn tìm được hắn vô vàn khó khăn.
Người này giỏi nhất là ẩn giấu, tịch diệt kiếp mỗi thời đại qua đi là Tịch Diệt Đạo Nhân sẽ ẩn núp, không ai tìm được hắn.
Mời Huyền Thiên đạo hữu đến chơi.
– Làm phiền.
Giang Nam leo lên đại điện Đạo Quân quả vị, các bia đá Đạo Quân quả vị trong đại điện lại tăng thêm mấy chục cái tên.
Trong bia đá tự động diễn sinh ra đại đạo của những tồn tại đó, liên tục nhập vào người Đạo Không Đạo Nhân.
Đây là điểm tốt khai thiên tích địa, thiên địa do Đế và Tôn, Bất Không khai sáng, để lại có các sắp đặt thuở khai thiên tích địa là chuyện thường.
Còn những Đạo Quân chuyển thế đến Tiên giới thì hơi khó chịu, cảm giác đại đạo, lĩnh ngộ của mình bị ăn cắp.
– Ủa? Trên bia đá này có nhiều cái tên mới, không phải Đạo Quân chuyển thế.
Mắt Giang Nam sáng lên xem xét kỹ.
Tên của đám người Hồng Đạo Nhân, Quân Đạo Nhân, Kế Đô ma tổ, La Hầu La ma tổ, Bỉ Ngạn nương nương xếp trên bia đá.
Còn có sinh linh bản xứ Tiên giới cùn nằm tại đây.
Ví dụ Ngọc Kinh Thiên Quân, Càn Nguyên Thiên Quân, Huyền Đô Thiên Quân đều có trên bia đá.
Có tên Giang Tuyết Tình nữ nhi của Giang Nam, tên Tiểu Vân Liên.
Các tên trên bia đá là người có tư chất Đạo Quân, dù tu vi kém xa mười vạn tám ngàn dặm, miễn là đạt đến điều kiện thì sẽ có tên trên bia đá.
Giang Nam xem kỹ lại thấy vài cái tên xa lạ như Linh Châu Tử, Long Ngạn.
– Chẳng lẽ đám người Linh Châu Tử, Long Ngạn là sinh linh được khai thiên khí vận, công đức?
Giang Nam quét một vòng, bia đá trong đại điện vốn có tên hắn đã bị xóa, nghĩa là hắn nhảy khỏi tiên đạo, không bị tiên đạo điều khiển nữa.
Trừ Giang Nam ra cũng không có tên con rồng to, Vô Cực Thiên Tôn.
Con rồng to là tiên thiên linh bảo, Vô Cực Thiên Tôn thì giống như Giang Nam, không Tu luyện tiên đạo, không nằm trong hàng Đạo Quân đại điện Đạo Quân quả vị.
– Đạo Không đạo huynh, hình như trong này thiếu một người?
Giang Nam suy tư giây lát, cười nói:
– Tại sao không thấy tên Ma Kha Thiên Quân? Ma Kha được đạo quả kiếp trước của đạo huynh, tính sao cũng có tư chất Đạo Quân.
Đạo không áo trắng lắc đầu, nói:
– Ma Kha không Tu luyện tiên đạo, không luyện đại đạo hồng mông của Hỗn Độn Cổ Thần.
Tên Ma Kha không có trong bia đá đại điện Đạo Quân quả vị là bình thường, người này.
Đạo không áo trắng nhíu mày, lắc đầu:
– Rất lạ.
Có lẽ Ma Kha có lai lịch khác, ta nghi ngờ là tồn tại nào đó chuyển thế vào Hỗn Độn Cổ Thần nhưng không có chứng cứ.
Giang Nam giật mình kêu lên:
– Tồn tại nào đó chuyển thế vào Hỗn Độn Cổ Thần?
Giang Nam nghi hoặc hỏi:
– Là ai có bản lĩnh này đến nỗi đạo huynh không phát hiện?
Đạo không áo đen mở miệng nói:
– Ngoài người có người, ngoài trời có trời, Ma Kha có bản lĩnh này cũng không lạ.
Ví dụ Đế Giang đạo hữu cũng khiến ta, Đế và Tôn nhiều lần tính sai.
Vô Cực Thiên Tôn không chiếm được chút ưu thế nào từ ngươi đúng không?
– Ta chỉ mới nghi ngờ Ma Kha có thể là tồn tại nào đó chuyển thế, không có chứng cứ.
Số lượng Cổ Thần song sinh thần hồn rất hiếm hoi, Ma Kha sinh ra đã là song sinh hồn.
Nếu Ma Kha là vị tồn tại nào chuyển thế thì người đó tất nhiên cũng có song sinh hồn, xác suất này rất nhỏ.
Giang Nam gật gù, cùng hai Đạo Không Đạo Nhân đi vào vườn hoa, ngồi xuống trên tế đàn.
Tiếng bước chân loảng xoảng vang lên.
Một con bò cạp khổng lồ nâng nước trà leo lên tế đàn, đặt trước mặt Giang Nam.
Cái càng quen thuộc kẹp ấm trà rót nước cho ba người.
Giang Nam nhìn con bò cạp to, cười nói:
– Năm xưa ngươi truy sát ta khốn khổ, lần đầu tiên ta đến đây ba phen bốn lượt suýt bị ngươi ăn mất.
Con bò cạp vội nói:
– Tiểu yêu mắt không tròng không biết Đế Giang lão gia, đã đắc tội nhiều, may mắn lão gia không so đo, tha mạng cho ta.
Đạo Không Đạo Nhân phất tay khiến con bò cạp lui xuống.
Đạo Không Đạo Nhân nói:
– Lần này Tịch Diệt Đạo Nhân bỏ chạy sợ là không lâu sau các mảnh thân thể sẽ thoát khốn, thực lực càng lúc càng mạnh.
Tịch Diệt Đạo Nhân thích thú hủy diệt, sẽ không dễ bỏ qua, góp tay thúc đẩy tiên đạo xuống dốc sớm, thúc giục tịch diệt kiếp đến nhanh.
– Thần đạo của Đế Giang đạo hữu sau này cũng sẽ gặp tình huống đại đạo thịnh cực rồi suy, tịch diệt kiếp đến.
Một mình đạo hữu là một thời đại, trong ngực chứa vũ trụ Càn Khôn, khó tránh khỏi bản thân tịch diệt, thân tử đạo tiêu, hồn phi phách tán.
Tương lai thần đạo của ngươi đến tận cùng, Tịch Diệt Đạo Nhân sẽ tìm tới diệt đạo hữu.
Giang Nam lấy trà thay rượu nâng chén kính Đạo Không Đạo Nhân.
Giang Nam cười nói:
– Đạo huynh, tịch diệt kiếp thời đại Cổ Thần của ngươi có lẽ đến sớm hơn tịch diệt kiếp của thần đạo ta mấy chục ức năm.
Nghe giọng điệu của đạo huynh dường như không cho rằng Đế và Tôn sẽ làm tịch diệt kiếp mãi mãi không đến?
Đạo không áo trắng lắc đầu, nói:
– Mưu lược của Đế và Tôn có thể xưng là nhân vật số một số hai từ xưa đến nay, nhìn khắp thời đại nguyên đạo đến nay cường giả trí tuệ như bọn họ chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Không chừng Đế và Tôn thật sự có thể tránh cho tịch diệt kiếp đến.
Nhưng tịch diệt kiếp là quy luật tự nhiên, ta e rằng mọi cố gắng của Đế và Tôn chỉ là công dã tràng.
Giang Nam gật gù.
Tiên Đế, Tiên Tôn đúng là nhân vật hiếm thấy xưa nay, từ thời đại nguyên đạo đến bây giờ rất hiếm thấy ai được như vậy.
Đế và Tôn nghĩ ra cách khiến tịch diệt kiếp mãi mãi không đén đúng là xảo diệu tuyệt vời.
Tiên Đế, Tiên Tôn để lại ba ngàn đại đạo, tất cả là mô phôi, chưa hoàn toàn.
Bất cứ ai được ba ngàn đại đạo, thử hoàn thiện chúng nó, cuối cùng đại đạo mỗi người mỗi khác.
Một ngàn người người cùng một loại ba ngàn đại đạo đến cuối cùng sẽ có một ngàn kết quả.
Điều này khiến tiên đạo mãi mãi biến đổi, thay đổi nghĩa là sống, khư khư theo khuôn mẫu là chết.
Trong lịch sử lý do các thời đại đi hướng hủy diệt, tịch diệt kiếp đến là vì đại đạo phát triển đã đạt đến mức tận cùng, ngừng biến đổi, từ thịnh cực đến suy.
Tiên đạo mãi mãi thay đổi nghĩa là có khả năng vô hạn, có hy vọng né qua tịch diệt kiếp.
Đây chỉ là giả thiết của Đế và Tôn, không ai biết cách này có tránh khỏi tịch diệt kiếp được không.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 27 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 27/01/2015 11:29 (GMT+7) |