– Ngươi tên gì? Dám nói tên thật không? Khí vận công đức của ta sâu dày, tương lai sẽ càng lúc càng mạnh, chắc chắn ta sẽ đánh bại ngươi! Sau ngàn năm ta sẽ lại khiêu chiến với ngươi!
Giang Tuyết Tình thu về chín đuôi, bĩu môi xoay người trở về bàn tiệc:
– Phụ thân nói người bị ta đánh bại không có tư cách khiêu chiến lần thứ hai với ta, ngươi khỏi nghĩ nữa.
Quần hùng trên bàn tiệc bật cười nói:
– Thật có uy phong tiểu Giang giáo chủ. Người thua trong tay Giang giáo chủ lại khiêu chiến lần nữa sẽ bị hắn so tài đến không còn mặt mũi nào.
Định Quang lớn tiếng nói:
– Chung Thiên, ngàn năm sau trên núi cao nhất Tiên giới, Di La sơn, ta lại luận đạo với ngươi!
MaThiên lạnh lùng nói:
– Tốt! Sau ngàn năm trên đỉnh Di La sơn chúng ta lại định anh hùng!
Thiên Linh bị kích thích, hung hăng nói:
– Ai sợ ai?
Tiểu Vân Liên chớp mắt, kích động lòng người, hơ nắm tay nói:
– Ngàn năm sau lại xem ai mới là đệ nhất thiên hạ, các ngươi thấy có đúng không?
Trăm ngàn đứa nhóc khác ngẩng cao đầu, kiêu ngạo nói:
– Đúng vậy! Sau ngàn năm chúng ta quyết chiến trên đỉnh Di La sơn, lại quyết định cao thấp, tranh thư hùng!
– Ngày này ngàn năm sau ta chờ các ngươi trên đỉnh núi, gặp quần hùng thiên hạ!
Quần hùng ôm bụng cười nói:
– Ngàn năm sau không chừng sẽ có sự kiện lớn lưu truyền mấy chục ức năm.
– Đám nhóc này tương lai không thể coi thường.
Huyền Đô Thiên Quân nhìn Giang Tuyết Tình chằm chằm, kinh ngạc nói:
– Ta thấy tiểu Gaing giáo chủ có một loại khí vận kỳ lạ, nếu tiểu Giang giáo chủ đi ra ngoài học hỏi kinh nghiệm e rằng sẽ có tạo hóa không nhỏ.
Huyền Đô Thiên Quân giỏi đạo tạo hóa, nhìn cơ duyên rất chính xác.
Huyền Đô Thiên Quân lên tiếng, Giang Tuyết, Thị Hiên Vi mừng rỡ hỏi lại:
– Huyền Đô sư huynh có thể nói rõ hơn không?
Huyền Đô Thiên Quân lắc đầu, nói:
– Tuy ta giỏi về tạo hóa, tu luyện, đại đạo tạo hóa đến viên mãn nhưng không thể như thần toán tính chính xác vị trí tạo hóa. Ta không thể như cường giả thần toán giành lấy tạo hóa, dù biết tiểu Giang giáo chủ sẽ có tạo lớn giáng xuống nhưng ta không biết cụ thể ở nơi đâu. Tuy nhiên đi ra ngoài du lịch không tệ.
Mọi người biết Huyền Đô Thiên Quân đang khiêm tốn.
Huyền Đô Thiên Quân không lường được, đặc biệt gần vạn năm nay gã đột phá vùn vụt. Tạo nghệ đạo tạo hóa của Huyền Đô Thiên Quân đã đến trình độ không ai với tới được, lấy tạo hóa làm gốc khai sáng ba ngàn đại đạo đạo tạo hóa.
Mắt Càn Nguyên Thiên Quân sáng rực cười hỏi:
– Sư huynh hãy xem thử gần đây ta có tạo hóa lớn nào không?
Huyền Đô Thiên Quân nghiêm túcn hìn Càn Nguyên Thiên Quân, rung động nói:
– Có! Tạo hóa của ngươi rất kinh người, còn là tự đưa lên cửa! Ngươi ngồi trong nhà sẽ có tạo hóa đến, tạo hóa lớn đến nỗi ta sợ ngươi ăn không tiêu.
Càn Nguyên Thiên Quân mở cờ trong bụng:
– Từ sau khi tiên triều của ta hủy diệt thì dường như ta dùng hết khí vận, giờ vận may lại tới, sắp phát tài!
Đám người Tịch Ứng Tình, Minh Thổ, Tinh Quang, Thiếu Hư, Lạc Hoa Âm, Tịch Trọng, Nhạc Ấu Nương chạy lên muốn lão Thiên Quân nhìn tạo hóa của mình.
Huyền Đô Thiên Quân bị vây kín, kêu khổ nói:
– Ta chỉ có thể nhìn ra vài phần tạo hóa, không nhìn được cái gì khác. Các người thử hỏi Quỷ Bà Thiên đi, đừng bám ta! Các người hãy nhìn Càn Khôn, Bỉ Ngạn đi, bọn họ không đến hỏi ta, đôi phu thê dưa vào Quỷ Bà Thiên kiếm đầy bồn, dự bị tài sản phong phú cho nhi tử của mình.
Mọi người nhìn qua, thấy Quỷ Bà Thiên ngồi bên cạnh Càn Khôn lão tổ, Bỉ Ngạn nương nương, cắn hạt dưa vui vẻ nhìn bọn họ.
Càn Khôn lão tổ, Bỉ Ngạn nương nương đúng là giàu lên, tiêu xài rộng rãi. Vạn năm nay hai người cùng Quỷ Bà Thiên đi khắp nơi càn quét, nhờ thần toán kiếm khá nhiều thứ tốt.
Mọi người như ong vỡ tổ ùa lên. Linh Lung Tiên Quân giành trước nâng Quỷ Bà Thiên lên, lắc người biến thành hỗn độn cự long quẫy đuôi bay lên cao. Lạc Hoa Âm túm đuôi rồng định kéo Linh Lung Tiên Quân xuống. Ma Thiên Tiên Quân đáp xuống lưng Linh Lung Tiên Quân, rút kiếm định đâm tay Lạc Hoa Âm.
Bàn tay Thiên Quân chụp xuống hư không, tiếng chuông vang vọng chấn Ma Thiên Tiên Quân lăn lông lốc. Lạc Hoa Âm kéo Linh Lung Tiên Quân xuống ngay.
Thiếu Hư thấy có của rơi thì chạy lên nhặt, ôm Quỷ Bà Thiên bỏ chạy. Tay áo Đạo Vương bay ra một khối tiên ấn đập vào gáy Thiếu Hư, gã ngã lăn xuống đất.
Tử Tiêu tuôn ra tử khí cuốn lấy Quỷ Bà Thiên, đột nhiên gáy đau nhức, bị người gõ một cái.
Tịch Ứng Tình vô tội rút gậy về. Nhạc Ấu Nương ném lưới trói Quỷ Bà Thiên, cõng trên lưng bỏ đi.
Nhạc Ấu Nương hét to:
– Tiểu Chiếu đoạn hậu!
Nhạc Ấu Nương mới chạy ra hai bước đã bị đóng băng trong đóa hoa sen. Băng Phách Huyền Nữ mới đóng băng Nhạc Ấu Nương, chưa kịp cướp Quỷ Bà Thiên thì một gốc tiên thụ bay ra cuốn Quỷ Bà Thiên.
Mọi người dùng hết thủ đoạn muốn cướp Quỷ Bà Thiên, mượn thần toán của nàng tìm thiên tài địa bảo.
Thị Hiên Vi ho khan, cười nói:
– Các người đừng phá nữa, mau thả bà bà xuống. Quỷ bà bà hãy mang bọn họ cùng đi ra ngoài.
Hoa Trấn Nguyên thu tiên thụ lại, Quỷ Bà Thiên nhàn nhã ngồi trong tán cây cắn hạt dưa. Mọi người mời Quỷ Bà Thiên xuống.
Đám người này đều có thu hoạch lớn trong đạo tràng Đế Tôn, được ba ngàn đại đạo, có khá nhiều cơ duyên khai thiên, tu vi tiến bộ vượt bậc. Nhiều người cách Thiên Quân chỉ có nửa bước, thực lực cường đại.
Bọn họ quen đùa giỡn, không thật ra tay nặng.
Quỷ Bà Thiên nói:
– Lỗ mũi trâu Huyền Đô thật giỏi tìm rắc rối cho lão thân. Ngươi giỏi đạo tạo hóa, Huyết Tổ cũng nuốt khai thiên khí vận, công đức tạo hóa chi môn. Sớm muộn gì các ngươi sẽ đấu một trận.
Tim Huyền Đô Thiên Quân rớt cái bịch, đang định hỏi kỹ thì đám cường giả đã vây quanh Quỷ Bà Thiên đi mất.
Huyền Đô Thiên Quân nhức đầu, muốn chạy theo Quỷ Bà Thiên hỏi rõ ràng. Nhưng vừa rồi Huyền Đô Thiên Quân vì trốn rắc rối nên đá bóng sang Quỷ Bà Thiên, giờ gã không mặt mũi nào cầu xin nàng.
Quần hùng đến chúc mừng lần lượt rời đi. Trong Đông Cực thánh cảnh, các tiên trấn thủ.
Thị Hiên Vi đứng lên nói:
– Tỷ tỷ, ta phải về Đại La Thiên. Huyền Đô sư huynh nói Tuyết Tình đi ra ngoài sẽ có tạo hóa lớn, theo ta thấy cũng nên cho nàng ra cửa học hỏi kinh nghiệm.
Giang Tuyết gật đầu, nói:
– Ta đang có ý này. Tuyết Tình, ngươi hãy đi ra ngoài du lịch, nhưng nhớ cẩn thận, đừng dễ tin tưởng ai. Vân Liên thông minh, ngươi nhớ nghe theo lời Vân Liên. Tuy phụ thân của ngươi là tồn tại cường đại nhất nhưng hắn có nhiều kẻ thù. Bọn họ không dám xuống tay với phụ thân ngươi, lại dám ăn hiếp ngươi.
Giang Tuyết Tình mừng rỡ cười nói:
– Ta rất muốn đi ra ngoài kết bạn với mấy vị hào kiệt! Mẫu thân hãy yên tâm, ta rất thông minh!
Giang Tuyết Tình kéo tay Tiểu Vân Liên chạy ra Đông Cực thánh cảnh.
Càn Nguyên Thiên Quân dẫn nữ nhi trở về Càn Nguyên thiên cảnh.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 27 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 27/01/2015 11:29 (GMT+7) |