Nam Quách Tiên Ông tuyệt vọng, tưởng nhớ ngày càng trầm trọng hơn.
Thời đại nguyên đạo chỉ còn lại Nam Quách Tiên Ông, Nguyên Mẫu, Thiên phi.
Cộng thêm chuyện bằng hữu tốt nhất chết trong tay mình mà Nam Quách Tiên Ông không thể đến tận cùng đại đạo, không hoàn thành uy thác của bằng hữu cũ, của các sinh linh thời đại nguyên đạo.
Nam Quách Tiên Ông bắt đầu trốn tránh, không dám gặp Nguyên Mẫu điện chủ, không dám gặp Thiên phi người yêu của bằng hữu cũ.
Nam Quách Tiên Ông đặt hy vọng sống lại bằng hữu cũ vào người Giang Nam, cho rằng hắn là tàn hồn của Giang Thái Khư chuyển thế.
Bây giờ hy vọng này tan biến.
Giấc mơ đã tan vỡ, Nam Quách Tiên Ông sắp tỉnh lại.
Nam Quách Tiên Ông mở mắt ra, con ngươi tràn ngập hy vọng, thân thể nhòa dần.
Tiếng cười của Nam Quách Tiên Ông vang vọng:
– Đế Giang, mặc kệ ngươi có thừa nhận hay không, tương lai ngươi chứng Đạo Quân trở thành Đạo Chủ sẽ nghe thấy tiếng kêu Đế Giang từ sâu trong linh hồn vang lên.
– Đó là tiếng vọng hơn ngàn ức năm của ta.
– Miễn linh hồn của ngươi vang vọng thanh âm đó thì ngươi chính là bằng hữu cũ của ta.
Mọi thứ xung quanh biến mất, Giang Nam xuất hiện trên đường đi cửa thứ năm Thông Thiên các, hắn vẫn là cảnh giới Thiên Quân nhưng đã tham ngộ thấu suốt tiên thiên nguyên thủy.
Con đường Nguyên Thủy Đạo Quân đã không còn chướng ngại vật, rất là bằng phẳng.
Tay Giang Nam cầm một cuộn tranh, hỗn độn hồng mông xung quanh tan biến, đường đi nối dài trước mắt.
Giang Nam giở cuộn tranh ra, người trong tranh chứng Đạo Quân nhưng bộ dạng rất bi thương.
Cuộn tranh không biến mất, bằng hữu tốt của Nam Quách Tiên Ông, Giang Thái Khư cất bức tranh này.
Sau khi Giang Thái Khư chết, Nam Quách Tiên Ông nhặt bức tranh trân trọng cất cho đến nay.
Hiện giờ Nam Quách Tiên Ông không lấy tranh lại.
– Thiên phi.
Giang Nam cất cuộn tranh, đi hướng cửa thứ sáu, nhỏ giọng nói:
– Trong tranh là người yêu của nàng, ta sẽ trả lại cho nàng.
Nói đến thì trong mơ ta từng yêu nàng, nhưng người nàng chờ không phải ta.
Ta không thể cho nàng điều nàng muốn.
Đạo Quân điện, trên những cây cột, các Đạo Quân rung động.
– Đế Giang lại xuất hiện! Mau thông báo cho Nguyên Mẫu!
– Hắn biến mất lâu đến vạn năm, rốt cuộc Đế Giang đi đâu?
– Mau quá, hắn đi cửa thứ sáu rồi.
Khoan, Đế Giang đã qua cửa thứ sáu! Biến thái quá vậy?
Trên các cây cột, những Đạo Quân cổ xưa của Đạo Quân điện chấn động.
Bọn họ không thể thấy Giang Nam nhưng cảm ứng được vị trí của hắn.
Giang Nam mới bước ra cửa thứ năm đã lao ngay đến cửa thứ sáu, điều này vượt ải.
Các Đạo Quân sắp điên, tuy độ khó cửa thứ sáu không bằng cửa thứn ăm nhưng cũng là một cửa ải cực kỳ nguy hiểm.
Có thể đi đến đây đều là tồn tại đỉnh cao trong Đạo Quân, dù là bọn họ cũng phải mất một thời gian rất dài tham ngộ, lĩnh ngộ, nghiên cứu huyền diệu của cửa này rồi mới có cơ may vượt ải.
Ba điện chủ Đạo Quân điện có tốc độ mau nhất, đứng đầu là Tịch Diệt Đạo Nhân dùng tám ngàn năm.
Thứ hai là Vô Cực Thiên Tôn, dùng một vạn hai ngàn năm.
Nguyên Mẫu điện chủ kém hơn chút, mất ba vạn năm.
Mấy Đạo Quân khác hơn phân nửa bị cửa thứ năm loại khỏi cuộc chơi, hiếm ai đi đến cửa thứ sáu và ra khỏi đó.
Những người ra cửa thứ sáu thường mất trăm vạn ngàn năm.
Có một Đạo Quân cổ xưa bị nhốt trong cửa thứ sáu suốt một năm hỗn độn, năm, sáu mươi ức năm mới ra khỏi cửa thứ sáu được.
– Sao có thể nhanh chóng qua cửa thứ sáu được? Chẳng lẽ Đế Giang gian dối?
– Sao Nguyên Mẫu còn chưa về? Nếu có Nguyên Mẫu điện chủ chắc chắn sẽ thấy ra Đế Giang có gian dối không.
Trời ơi, hắn qua cửa thứ bảy rồi!
– Hai vị điện chủ sơ đại để lại Thông Thiên các đã mất hiệu lực? Sao có người nhanh chóng vượt qua cửa tứ bảy được? Giả.
Nhất định là giả.
– Trời, Đế Giang qua cửa thứ tám! Nguyên Mẫu chưa từng qua được cửa thứ tám, chỉ có Vô Cực Thiên Tôn, Quảng Đô điện chủ là qua và tốn thời gian rất lâu.
Trên các cây cột, tất cả Đạo Quân Đạo Quân điện đứng dậy, khí thế khủng bố dao động trong hư không, bọn họ không tin nổi chuyện xảy ra trong Thông Thiên các.
Bọn họ cảm ứng trong Thông Thiên các Giang Nam đi mau đến khó tin, vượt qua các cửa, hầu như không bị ngăn cản xông đến cửa thứ chín khó nhất Thông Thiên các.
Thông Thiên các có chín cửa, cửa thứ chín là cửa tịch diệt.
Vô Cực Thiên Tôn hay Tịch Diệt Đạo Nhân đều không qua được ải này.
Khi đó Tịch Diệt Đạo Nhân gọi là Quảng Đô, đã có tạo nghệ khó mà tưởng tượng với đại đạo tịch diệt.
Nhưng trong cửa này Tịch Diệt Đạo Nhân tay trắng trở về, không thể đánh lại cửa tịch diệt.
Vô Cực Thiên Tôn cũng vì thế mới biết Tịch Diệt Đạo Nhân không thể hoàn toàn khống chế đại đạo tịch diệt.
Nhưng cửa thứ chín làm Tịch Diệt Đạo Nhân, Vô Cực Thiên Tôn gục ngã này không ngăn được bước chân Giang Nam giây lát, hắn xông thẳng qua.
Đạo Quân Đạo Quân điện cảm thấy mình sắp điên, từ lúc Đạo Quân điện sáng lập đến nay chưa từng có tình huống này.
Khi Giang Nam vượt ải thứ năm mất vạn năm, trong Đạo Quân điện chỉ xếp hàng trung thượng đẳng, không xem như đặc biệt xuất sắc, không bằng đẳng cấp điện chủ.
Nhưng mấy cửa sau thì quá rùng rợn, kinh thế hãi tục.
Sau cửa thứ chín là hai vị điện chủ sơ đại cho rằng tận cùng đại đạo.
Nơi đó chứa đạo diệu của hai điện chủ, Nguyên Mẫu hay Tịch Diệt, Vô Cực đều chưa từng đến đó.
Những người khác càng đừng mơ.
– Chắc chắn là mấy cửa ải trong Thông Thiên các mất hiệu quả, nhất định là như vậy, nếu không tại sao Thiên Quân chạy thẳng cửa thứ chín được?
– Sao Nguyên Mẫu còn chưa đến? Không có Nguyên Mẫu mở Thông Thiên các thì chúng ta không thể vào tận cùng trong các xem.
Bọn họ không biết rằng các cửa Thông Thiên các không mất hiệu quả mà do trong giấc mơ của Nam Quách Tiên Ông, Tiên giới với thân phận Giang Thái Khư trong hai vị điện chủ sơ đại đi qua hơn một trăm ức năm.
Trong hơn một trăm ức năm xảy ra rất nhiều chuyện, không chỉ tái hiện thịnh thế thời đại nguyên đạo, còn chứng kiến đại kiếp nạn khủng bố hủy diệt thời đại nguyên đạo.
Hơn nữa Giang Nam “tự tay” chế tạo Đạo Quân điện, bài bố Thông Thiên các.
Thông Thiên các không mất hiệu lực, nó chỉ không còn bí mật với Giang Nam.
Nếu mấy Đạo Quân trong Đạo Quân điện đi vào sẽ bị nhốt trong đó, khó thoát ra nhanh được.
Giờ phút này, bên ngoài Đạo Quân điện.
Nguyên Mẫu điện chủ buồn bã nhìn bóng lưng Nam Quách Tiên Ông rời đi, im lặng thật lâu.
Nguyên Mẫu điện chủ không biết giữa Nam Quách Tiên Ông và Giang Nam có chuyện gì.
Vẻ mặt Nam Quách Tiên Ông không vui không buồn, nhưng Nguyên Mẫu điện chủ cảm giác trong lòng vị sơ đại điện chủ này có chút thất vọng, một ít mong chờ, rất mâu thuẫn.
Nhưng chắc chắn một điều là Giang Nam đã vượt qua thử thách, nhưng không có kết quả như Nam Quách Tiên Ông mong muốn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 27 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 27/01/2015 11:29 (GMT+7) |