Đạo Không Đạo Nhân thầm nghĩ:
– Ta kém hơn Vô Cực điện chủ một bậc. Điện chủ Đạo Quân điện quả nhiên lợi hại.
– Nếu hai ta cùng ra tay không biết có thể trọng thương Vô Cực điện chủ không?
Đạo Không Đạo Nhân hớn hở muốn thử nhưng rồi từ bỏ ý nghĩ bốc đồng này. Vô Cực Thiên Tôn có mang một tiên thiên linh bảo theo bên mình, hai chân thân Đạo Không Đạo Nhân vây công chưa chắc làm gì được Vô Cực Thiên Tôn.
* * *
Lúc này tiên thiên pháp bảo, chí bảo tiên đạo vây công Giang Nam nâng uy lực lên không chỉ thế mạnh mẽ. Uy thế các chí bảo tiên đạo tăng lên tám phần, uy lực bảy tiên thiên pháp bảo cũng đến sáu, bảy phần.
Giang Nam còn đang vất vả chống đỡ, dù hắn có Đinh Thiên Nguyên Thung, Vạn Chú Thiên Chung, Hỗn Độn Thiên Cung tương đương cầm ba tiên thiên pháp bảo nhưng khó tránh khỏi bị thương mấy lần, luôn tìm đường sống trong chỗ chết.
Khiến Giang Nam hoảng sợ là nguyên chung, nguyên tháp, nguyên đỉnh chấn động ngày càng mãnh liệt, ba tiên thiên linh bảo thức tỉnh uy lực không chỉ thế nhanh hơn. Sợ là không lâu sau ba tiên thiên linh bảo không cần ai điều khiển, chủ động giết Giang Nam.
Trước uy lực của ba tiên thiên linh bảo, mọi sắp xếp của Giang Nam, dù là tụ tập khí vận tam giới, khiến chúng sinh tổ chức nhương thiên đại tế cho hắn cũng không có khí vận, cơ hội sống nào.
Giang Nam dốc hết sức đối kháng với các pháp bảo, thầm nghĩ:
– Nếu có thêm một người chặn nguy hiểm cho ta, để ta nghỉ ngơi giây lát phục hồi trạng thái đến cao nhất thì hay.
– Tiếc rằng Vô Cực Thiên Tôn cáo già, ranh ma không nhảy ra trả thù ta.
Giang Nam lại một lần tìm được đường sống trong chỗ chết, lập tức cao giọng quát:
– Vạn Chú đạo hữu, trả Vạn Chú Thiên Chung lại cho ngươi, chặn năm trấn đạo đỉnh giùm ta!
Ầm!
Vạn Chú Thiên Chung bay ra, phương xa có một tế đàn to lớn bay tới ngay. Vạn Chú Đạo Quân đứng trên tế đàn, áo choàng bay phần phật. Vạn Chú Đạo Quân vẫy tay, Vạn Chú Thiên Chung rơi trên đầu gã.
Vạn Chú Đạo Quân nâng Vạn Chú Thiên Chung trong tay, cười to bảo:
– Giáo chủ, ngươi lừa lão tử nhiều năm toàn dựa vào thiên chung khiến ta làm trâu bò cho ngươi. Bây giờ ngươi trả thiên chung lại vẫn muốn ta bán mạng cho ngươi sao? Lão tử đi đây, ngươi thích làm gì thì tùy!
Giang Nam dốc hết sức đối kháng với pháp bảo, giương cung bắn bay tiên thiên hỗn nguyên châu, huơ Đinh Thiên Nguyên Thung đâm vào tạo hóa chi môn đánh lui cánh cửa.
Giang Nam cười nói:
– Đạo hữu, chúng ta đã có giao ước, hay ngươi muốn nuốt lời?
– Lão tử không phải chưa từng nuốt lời bao giờ.
Vạn Chú Đạo Quân cười khẩy nói:
– Giáo chủ, ngươi không biết là lời lão tử nói chưa bao giờ giữ sao?
Giang Nam rơi vào nguy hiểm, không rảnh đấu võ mồm, hắn liều mạng đỡ các pháp bảo vây công.
Vạn Chú Đạo Quân lạnh lùng cười:
– Lão tử hứa với sinh linh chú đạo là cùng bọn họ độ kiếp nhưng vẫn ném bọn họ trên tế đàn chịu chết. Ngươi nhìn xem, ta chưa từng giữ lời, ta thậm chí bỏ rơi con dân chú đạo…
Giang Nam hộc máu, hắn bị tiên thiên kim long giản công phá Lô Bồng, lại bị hấp thu Nguyên Thủy Đại La Thiên, bị tiên thiên yếm ma thương một thương đâm thủng người. Giang Nam hộc máu thụt lùi, Đế Tôn ấn đánh trúng trán, lảo đảo chật vật.
Xoẹt!
Năm trấn đạo đỉnh hợp sức lại đóng đinh Giang Nam trong không trung.
Vạn Chú Đạo Quân hét to:
– Giáo chủ, ta đi thật đây!
Vạn Chú Đạo Quân xoay người bỏ đi.
Vạn Chú Đạo Quân đi chưa được bao xa thì Đạo Quân chuyển thế này lao về, Chú Đạo thiên đàn đánh bật mấy năm trấn đạo đỉnh, cứu Giang Nam thoát khỏi 7utrường kiếm.
Vạn Chú Đạo Quân giận dữ mắng:
– Sao ngươi không chửi ta? Chửi ta phản đồ đi, vậy thì lão tử sẽ thoải mái rời đi. Ta trốn đã lâu, từ tịch diệt kiếp chú đạo chạy trốn đến bây giờ, ta bỏ cả sinh linh chú đạo, không dám cứu bọn họ. Khốn nạn, lão tử không muốn trốn nữa!
Chú Đạo thiên đàn xé gió biến to, đặt năm trấn đạo đỉnh vào trong tế đàn. Vạn Chú Đạo Quân dốc sức vận chuyển Vạn Chú Thiên Chung, tiếng chuông chấn động truyền tất cả lực lượng trấn áp năm trấn đạo đỉnh.
Chú Đạo thiên đàn, Vạn Chú Thiên Chung từ trước tới nay lần đầu tiên hợp bích. Năm trấn đạo đỉnh rất mạnh nhưng không trốn thoát được.
– Vạn Chú, đa tạ!
Giang Nam phấn chấn tinh thần, lắc người né ánh sáng gương Bàn Cổ Thập Nhị Thiên Luân bắn ra. Giang Nam định gưiơng cung bắn lùi tiên thiên linh căn đột nhiên nghe tiếng chuông du dương vang vọng. Nguyên chung bay ra khỏi tay Đại Diễn Cổ Thần, không người gióng tự ngân vang. Nguyên chung bay hướng Giang Nam.
Lúc này tầng hư không thứ bảy, Nguyên đỉnh chấn động, bảo quang bắn thẳng lên trời. Nguyên tháp ầm vang, ba mươi ba tầng bảo tháp như biến thành ba mươi ba vũ trụ. Hai linh bảo cùng bay hướng tầng hư không thứ chín.
Ba tiên thiên linh bảo thức tỉnh.
Nguyên chung, nguyên tháp, nguyên đỉnh thức tỉnh.
Ba tiên thiên linh bảo này rất nổi tiếng, hơn bất cứ tiên thiên pháp bảo nào khác, là vũ khí Đế và Tôn, Bất Không từng sử dụng. Nguyên chung đại biểu cho thời gian, nguyên đỉnh đại biểu cho không gian, hai cái hợp lại là vũ trụ.
Nguyên tháp ba mươi ba trọng thiên đại biểu cho vũ trụ thời đại vị diện.
Ba tiên thiên linh bảo bao gồm hết thảy đạo diệu, đứng đầu các pháp bảo nổi tiếng trong Tiên giới.
Tuy ba linh bảo chưa từng hoàn toàn thức tỉnh nhưng uy lực đã vượt qua chí bảo tiên đạo, tiên thiên pháp bảo khác.
Thiên kiếp của Giang Nam nghênh đón cuộc chiến đồ sộ, khốc liệt nhất.
Tiếng chuông nguyên chung réo rắt nối liền một mảnh, du dương vang vọng ập đến. Chuông treo cao, khí thế định thiên địa vũ trụ Càn Khôn.
– Rồng to!
Một con rồng to khổng lồ bay ra khỏi trán Giang Nam, rồng ngâm, giơ vuốt chộp nguyên chung. Nguyên chung chấn động, tầng tầng sóng âm va chạm với vuốt rồng, vảy trên móng vuốt bị chấn run bần bật, các mảnh vảy rớt ra loáng thoáng biến thành tiên thiên bất diệt linh quang.
– Ta nhận được ngươi, ngươi là pháp bảo Bất Không ác nhân đánh ta mất trí nhớ, grao!
Con rồng to há mồm gầm, tiếng rống va chạm với tiếng chuông. Đạo âm khủng bố che đậy đạo âm phát ra từ tiên thiên pháp bảo khác, làm chúng nó bị lu mờ. Linh quang bề mặt vuốt rồng tự ghép lại thành vảy.
Con rồng to hưng phấn nhào lên, đuôi quét qua. Vang tiếng tiếng keng thật lớn, nguyên chung bị con rồng to quất bay lên cao.
Con rồng to hét to:
– Bây giờ ác nhân Bất Không chẳng còn, chúng ta hãy so tài đi, nhìn xem ai mới là đệ nhất linh bảo từ xưa đến nay!
Nguyên chung chấn động. Dường như linh bảo này có linh tính, nhận ra rồng hoang. Uy lực chuông to thức tỉnh càng nhanh, càng mạnh hơn. Nguyên chung đánh vào người con rồng to, chấn thân thể nó vặn vẹo, các miếng vảy nổ nát.
– Ta thích bộ dạng chống cự của ngươi, làm ta chà đạp thấy sướng hơn.
Con rồng to hưng phấn la lên:
– Dốc hết sức chống cự đi, để ta càng hưng phấn hơn!
Nguyên đỉnh, nguyên tháp lao tới đè sập vách tường tầng hư không thứ tám và thứ chín. Mắt thấy Nguyên đỉnh, nguyên tháp sắp lao vào vùng đất nguyên thủy trong tầng hư không thứ chín.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 26 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 26/01/2015 03:29 (GMT+7) |