Giang Nam rợn tóc gáy, hét thất thanh:
– Thời đại tiên đạo là thịnh thế, nhiều Đạo Quân chuyển thế đều nói rất có thể là thịnh thế mà tịch diệt kiếp mãi mãi không đến, sao vẫn chìm trong tịch diệt…
Tiên Đế bình tĩnh nói:
– Có sinh thì có diệt, sinh sinh diệt diệt, đây là quy luật của vũ trụ.
Tiên Đế mỉm cười:
– Ta và Thanh Liên đạo huynh liên tục thôi diễn tương lai, phát hiện không thể tránh khỏi tịch diệt kiếp phá hủy thời đại tiên đạo. Hai chúng ta nghĩ rất nhiều cách, thôi diễn đủ loại khả năng trong tương lai, vấn đề hóc búa vẫn khó giải đáp. Chúng ta chưa từng bị vấn đề khó khăn nào làm khó, nên muốn trở về vũ trụ của mình, hỏi ý kiến phụ thân của ta.
Phụ thân của Tiên Đế là tồn tại cường đại nhất, tà ác nhất mà Thanh Liên Tiên Tôn nhắc đến. Tồn tại vừa cường đại vừa tà ác kia đứng ở tận cùng đại đạo, Tiên Đế hay Tiên Đế, Bất Không Đạo Nhân đều xem người đó là tận cùng đại đạo.
Tiên Đế nghĩ đến phụ thân của mình, định quay về hỏi giải đáp vấn đề.
Ánh mắt, kiến thức của tồn tại kia không chừng sẽ giải quyết vấn đề khó tiên đạo bị tịch diệt.
Nhưng Thanh Liên Tiên Tôn kịch liệt phản đối.
Thanh Liên Tiên Tôn nói phụ thân của Tiên Đế, tồn tại kia tràn ngập dục vọng hủy diệt và sáng tạo, nếu tồn tại đó đến vũ trụ sẽ phá hủy tất cả, chôn vùi lịch sử vũ trụ xa xưa mà hấp dẫn. Tiêu diệt tất cả tồn tại tiền sử, tiêu diệt mọi văn minh trong dòng sông lịch sử. Tồn tại kia sẽ giơ đao lên khai sáng vũ trụ mới, biến vũ trụ thành hình dạng tồn tại đó muốn.
Nếu thất bại, tồn tại đó sẽ đánh vũ trụ trở về hỗn độn, khai thiên lại, thử nghiệm tiếp, sẽ không thương tiếc bất cứ sinh mệnh thời đại tiên đạo.
Tồn tại đó tràn ngập sức sống, gặp vũ trụ kỳ lạ này sẽ bị dục vọng hủy diệt, sáng tạo thúc đẩy mãnh liệt khai thiên liên tục, lần lượt hủy thiên diệt địa, đầy hứng thú truy cầu ảo diệu chung cực vũ trụ tịch diệt.
Thanh Liên Tiên Tôn cho rằng tồn tại kia đến là tai họa tận thế mới thời đại tiên đạo còn chưa hưng thịnh. Trước tồn tại kia, tiên đạo không có quyền tự lựa chọn, sẽ bị xóa sổ hoàn toàn.
Bất cứ sinh linh thời đại tiên đạo sẽ không có quyền tự lựa chọn, bị tồn tại đó xóa sổ như lau bụi.
Tiên Đế lặng im giây lát sau cười nói:
– Thanh Liên đạo huynh nói đúng, phụ thân của ta thật sự là tồn tại như thế. Nhưng khi ta và Thanh Liên đạo huynh đau đầu vắt óc vì vấn đề khó khăn, ta bảo sẽ quay về gặp phụ thân xin chỉ dạy nhưng không đưa người đến, Thanh Liên đạo huynh vẫn không chịu.
– Thanh Liên đạo huynh nói nguy hiểm quá lớn, thế là phá hỏng hồ lô của ta, từ tranh chấp lý niệm biến thành đánh nhau. Đây là khởi nguồn hai chúng ta chết, nhưng không là lý do trực tiếp.
Giang Nam rùng mình, nghe Tiên Đế miêu tả làm hắn tưởng tượng một bóng ma cường đại và tà ác đứng ở tận cùng đại đạo. Sự tà ác bao phủ trước các thời đại vũ trụ này, trùm lên mọi người.
Giang Nam thầm nghĩ:
– Không ngờ phụ thân của Tiên Đế là tồn tại như thế. Thanh Liên Tiên Tôn không làm sai, mời vị kia đến đúng là nguy hiểm quá lớn. Đổi lại là ta tuyệt đối sẽ không mời tồn tại tà ác thế kia can thiệp tiên đạo, vũ trụ này phát triển.
Tiên Đế thản nhiên nói:
– Nguyên nhân trực tiếp khiến hai chúng ta chết là vì trong đại chiến tìm ra cách tịch diệt kiếp mãi mãi không đến. Ta và Thanh Liên đạo huynh nhìn nhau cười, chủ động xả thân chết.
Giang Nam kinh ngạc hỏi:
– Chủ động xả thân chết? Là sao? Các người nghĩ ra cách gì khiến tịch diệt kiếp mãi mãi không đế?
– Đây là câu hỏi tiếp theo.
Tiên Đế mỉm cười nói:
– Đế Giang đạo hữu, mấy ải trước chúng ta so tài về đạo, đạo tâm, nguyên thần, bây giờ tới pháp bảo.
Giang Nam lấy Vạn Chú Thiên Chung ra, cười nói:
– Là so tiên thiên pháp bảo sao? Ta khá nghèo, không có nhiều tiên thiên pháp bảo như bệ hạ, có lẽ sẽ thua.
Tiên Đế lắc đầu, nói:
– Chúng ta so tài luyện chế pháp bảo, nhìn xem!
Trên đầu Tiên Đế hiện ra một đóa khánh vân, anh lạc thùy châu, có ảo ảnh tiên thiên pháp bảo bềnh bồng trong đó.
Tiên Đế cười nói:
– Cái gọi là tiên thiên chí bảo là do người luyện chế ra. Trong Đạo Quân điện có vài tiên thiên chí bảo do thân thể tiền bối biến ra, mấy tiên thiên chí bảo kia định Đạo Quân điện ở tận cùng thời gian, tịch diệt kiếp không thể phá hủy.
– Khánh vân của ta là tiên thiên chí bảo mà ta luyện chế ra, có công hiệu như vậy. Một đóa khánh vân đủ cho ta không bị tịch diệt kiếp xóa sổ.
Khánh vân của Tiên Đế chỉ là ảo ảnh phản chiếu từ khánh vân thật.
Giang Nam đăm chiêu, trên đầu hiện ra Lô Bồng.
Hai trăm năm sau, Giang Nam đi ra tế đàn, bước vào dòng sông thời gian thời đại Cự Linh.
Giọng Tịch Diệt Đạo Nhân vang lên:
– Ngươi yếu hơn hỗn độn năm trước, có phải rất tuyệt vọng không?
– Lúc trước thực lực của ngươi không tệ như vậy, tuy ngươi vẫn thua xa ta nhưng còn chút bản lĩnh, giờ thì ngươi yếu thấy tội.
– Núp trong góc tối rình ngó ta thì có gì hay? Ra đi, ta cho ngươi nếm ngàn vạn kiểu chết khác nhau!
Giang Nam dùng năm trăm năm đi qua thời đại cự linh, đến khởi nguồn thời đại này, trong tịch diệt thiên hỏa. Ảnh chiếu Thanh Liên Tiên Tôn ngồi trên đài cao chờ Giang Nam đến.
Thanh Liên Tiên Tôn chào:
– Đế Giang đạo hữu.
Giang Nam trả lễ:
– Tiên Tôn.
Thanh Liên Tiên Tôn cười nói:
– Cửa này chúng ta hãy luận đạo, nếu ngươi biện thua hì hãy quay về, còn ngươi thắng là qua ải.
Giang Nam lắc người, cơ bắp nho ỏa, cơ thể trướng to, Vạn Chú Thiên Chung bay ra khỏi trán, tiếp theo là con rồng to khổng lồ, thân thể Bất Không Đạo Nhân.
Ảnh chiếu Thanh Liên Tiên Tôn chưa phản ứng lại thì ba tên siêu to khỏe xông lên, đạp lão già té xuống đất, rầm rập xông qua đài cao, nghênh ngang đi.
Ảnh chiếu Thanh Liên Tiên Tôn bị ba tên khổng lồ giẫm đạp, giây lát sau bò dậy, ngoái đầu nhìn. Giang Nam thu con rồng to, thân thể Bất Không Đạo Nhân, Vạn Chú Thiên Chung về, đã xông vào dòng sông thời gian thời đại Sa Môn.
Thanh Liên Tiên Tôn lắc đầu, nói:
– Đế Giang không trúng kế, cửa sau không ngăn hắn nữa.
Tính tình Thanh Liên Tiên Tôn rất tốt, không hề giận dữ.
Trong tịch diệt kiếp thời đại Sa Môn, Tịch Diệt Đạo Nhân nổi khùng hét rầm lên:
– Khốn kiếp, ngươi lại đến nữa?
– Đời ta chưa từng gặp ai vô sỉ như ngươi, đấu thì đánh đi, ta sợ ngươi chắc? Ra đây, không giết ngươi thì ta theo họ ngươi!
Giang Nam dùng hơn bốn trăm năm đi qua thời đại Sa Môn, bước đến đài cao gặp Tiên Đế.
Giang Nam cười hỏi:
– Bệ hạ, có thể trả lời csâu hỏi của ta chưa?
Tiên Đế ngồi giữa đài cao, trước mặt là trà bốc hương thơm.
Tiên Đế mời Giang Nam ngồi xuống, cười nói:
– Ta và Thanh Liên đạo huynh trong đại chiến chợt nghĩ đến một cách khiến tịch diệt kiếp không đến được. Tịch diệt kiếp tới là vì quy luật sinh diệt của vũ trụ, quy luật này là một thời đại đến thời kỳ đỉnh cao, đại đạo phát triển tới đỉnh, sau đó tụt xuống, suy sụp. Năm, sáu mươi ức năm một chu kỳ, nên mới có tịch diệt kiếp cách năm, sáu mươi ức năm một lần. Nếu một đại đạo mãi mãi phát triển, thay đổi thì sẽ ra sao?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 26 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 26/01/2015 03:29 (GMT+7) |