Giang Nam cười nói:
– Chớp mắt qua trăm ngàn năm sẽ bỏ qua nhiều điều thú vị. Tiên Đế bệ hạ muốn sáng tạo ra thời đại tiên đạo không bị tịch diệt kiếp tiêu trừ, đó cũng là chấp niệm. Hai ta có điểm giống nhau, chờ ta vượt qua các cửa ải, ta sẽ xin thỉnh giáo bệ hạ một vấn đề.
Giang Nam bước lên dòng sông thời gian thần đạo tiền sử, đi ngược dòng tới trước.
Giọng Tịch Diệt Đạo Nhân ầm ĩ gào thét:
– Ha ha ha ha ha ha! Nhìn ngó ta mười bốn thời đại mà không dám đánh nhau với ta?
– Chuột nhắt nhát gan, chỉ dám làm rùa đen rút đầu, ngươi đi ra, ra mau!
– Chờ xem ta sẽ bóp nát ngươi nhét vào trong góc hỗn độn, chôn vùi ngươi. Mỗi một năm hỗn độn qua đi ta sẽ đào mồ cuốc mã ngươi lên, tưởng nhớ tên cặn bã rình ngó ta…
Giang Nam phớt lờ Tịch Diệt Đạo Nhân la ó, thầm nghĩ:
– Lần này Tiên Tôn sẽ làm khó ta như thế nào? Lại là hồng mông tiên thiên sao? Nếu Tiên Tôn lại thi triển ra hồng mông tiên thiên thì khó làm gì được ta, ngược lại bị ta thăm dò ảo diệu trong đó, không chừng một hơi tham ngộ ra tiên thiên nguyên thủy.
Thời đại thần đạo tiền sử là một thời đại rất rực rỡ, hơn cả yêu đạo, ma đạo. Trừ Mông Tốn, Vạn Vật Đạo Tổ ra có bốn Đạo Quân. Mông Tốn Đạo Quân là lãnh tụ cao nhất tập hợp tất cả thiên tài địa bảo thần tiền sử, các cường giả cùng nhau chế tạo Thần Mẫu.
Vạn Vật Đạo Tổ cho rằng kế này có thể thực hiện, kế hoạch to lớn độ qua tịch diệt kiếp nên hết sức giúp đỡ chế tạo Thần Mẫu, đóng góp trí tuệ.
Khi đó Vạn Vật Đạo Tổ rất nhiệt tình, chân thành. Vạn Vật Đạo Tổ cùng Đạo Quân thần đạo khác hoàn thành kế hoạch vĩ đại.
Đó là thời đại nhân tài lớp lớp, ức vạn vạn thần linh tiền sử chế tạo Thần Mẫu có thể viết thành sử thi hào hùng. Tất cả hy vọng đặt hết vào Thần Mẫu.
Cuối cùng bọn họ thành công tạo ra Thần Mẫu trước khi tịch diệt kiếp đến, reo hò hoan hô. Các sinh linh mừng vui, đám Đạo Quân Mông Tốn Đạo Quân kích động nước mắt lưng tròng. Vạn Vật Đạo Tổ cũng rất hưng phấn.
Vô số sinh linh thời đại thần đạo ký thác thần hồn, nguyên thần, đạo quả vào cơ thể Thần Mẫu. Ban đầu không có gì lạ, nhưng tồn tại càng mạnh ký thác vào người Thần Mẫu làm Thần Mẫu dần sinh ra linh trí.
Cuối cùng một vị Đạo Quân ký thác đạo quả, nguyên thần và thần hồn trong đạo quả vào Thần Mẫu là lúc Thần Mẫu mất khống chế. Tất cả hy vọng biến thành bọt nước, toàn bộ sinh linh thời đại thần đạo trừ số ít Đạo Quân như Mông Tốn Đạo Quân, Vạn Vật Đạo Tổ ra còn lại bị Thần Mẫu nuốt sạch đạo quả, nguyên thần, thần hồn.
Đó là cảnh tượng thê thảm biết nhường nào?
Khắp vũ trụ thần đạo đầy rẫy xác chết, nguyên vũ trụ chết, tịch diệt kiếp bộc phát trước tiên.
Vạn Vật Đạo Tổ ủ rũ. Các Đạo Quân khác hoặc chết hoặc trốn. Có người may mắn vào vô nhân cấm khu trốn.
Mông Tốn Đạo Quân phát điên. Trong khoảnh khắc Thần Mẫu Đạo Quân mất khống chế thì Vạn Vật Đạo Tổ nổi điên, khóc kinh thiên động địa, khóc nguyên vũ trụ thần đạo đổ mưa máu. Mông Tốn Đạo Quân lang thang trong tịch diệt kiếp và hỗn độn như ma quỷ xác sống.
Lòng Giang Nam buồn bã:
– Mông Tốn Đạo Quân vì sinh linh thời đại mình chế tạo ra Thần Mẫu, kết quả Thần Mẫu sinh ra sinh linh nên tất cả sinh linh thời đại thần đạo chết thảm. Lòng Mông Tốn Đạo Quân áy náy, bị đả kích rất lớn. Có lẽ suốt đời Mông Tốn chìm đắm trong cảm xúc áy náy này không thể giải thoát.
Mông Tốn Đạo Quân vì báo đáp ơn Đế và Tôn không giết, cứu mạng mà biến thành Mông Tốn thái tử, kiếp này có xung đột với Thần Mẫu Đạo Quân là chuyện sớm hay muộn.
Giang Nam đi trong dòng sông thời gian thời đại thần đạo tiền sử sáu, bảy trăm năm mới đến điểm khởi đầu thần đạo, đi vào tịch diệt thiên hỏa.
Đằng trước là đài cao đứng thẳng, ảnh chiếu tồn tại ngồi xếp bằng, dường như đang nhắm mắt tập trung.
Giang Nam nhìn xung quanh, trong tịch diệt thiên hỏa có thêm một tấm bia đá viết chữ “từng đến đây chơi”.
Giang Nam đứng trước bia đá quan sát chữ viết của Tiên Tôn, chép miệng khen.
Giang Nam bước lên đài cao, hành lễ:
– Tử Xuyên xin chào Tiên Tôn.
Thanh Liên Tiên Tôn đứng dậy đáp lên, bình tĩnh nói:
– Đế Giang đạo hữu, ải này hai ta không đánh nhau, ngươi chơi một ván cờ với ta đi.
Giang Nam thế mới chú ý thấy trước mặt Thanh Liên Tiên Tôn bày một bàn cờ, chưa có quân cờ.
Giang Nam mỉm cười nói:
– Tiên Tôn thật có nhã hứng, nhưng tạo nghệ kỳ đạo của ta khá thấp, không phải đối thủ của Tiên Tôn.
– Có thể đi đến đây nhiều ít có khí phách rộng lớn chứa vũ trụ Càn Khôn, thủ đoạn không còn phân biệt cao thấp.
Thanh Liên Tiên Tôn cười nói:
– Đế Giang đạo hữu, mời ngồi.
Giang Nam ngồi xuống. Thanh Liên Tiên Tôn cầm cờ đen, đặt một quân xuống.
Thanh Liên Tiên Tôn cười nói:
– Trưởng giả ưu tiên, ta đi trước một chiêu.
Giang Nam cầm cờ đen lên, chưa đặt quân cờ xuống đột nhiên mắt hoa lên, bàn cờ biến mất, thay thế là vũ trụ hồng hoang, rõ ràng là thời đại thần đạo.
Giang Nam cười cười:
– Lại đến nữa? Tiên Tôn định dùng hồng mông tiên thiên lấy mạng ta sao?
Nhưng Giang Nam phát hiện có điều khác, tuy hắn vào vũ trụ thần đạo biến ra từ hồng mông tiên thiên nhưng vị trí cao cao tại thượng, vũ trụ hồng hoang dưới chân, mắt nhìn thấy hết, tay nắm giữ tất cả.
Đối diện Giang Nam, thân hình Thanh Liên Tiên Tôn to lớn bao la, khổng lồ y như hắn sừng sững trước màn trời vũ trụ, như bóng lưng thời đại.
Giang Nam cũng là một bóng lưng khác, hắn ngơ ngẩn nhìn cờ đen trong tay. Cờ đen là một sinh linh thời đại thần đạo.
Thanh Liên Tiên Tôn đặt cờ trắng xuống đã biến thành sinh linh thứ nhất trong thời đại thần đạo, chém tiên thiên chi cơ.
– Đế Giang đạo hữu, trận so đấu này chúng ta luận đạo cao thấp, nhưng không làm tổn thương hòa thuận.
Thanh Liên Tiên Tôn cười nói:
– Mời đặt cờ.
Giang Nam nhíu mày, đặt sinh linh thần đạo trong tay xuống. Hai sinh linh rơi vào vũ trụ thần đạo, mỗi bên tự Tu luyện. Một Tu luyện tiền sử thần đạo chuyển hóa tiên đạo, một Tu luyện thần đạo mà Giang Nam tự mình sáng tạo. Hai bên tự phát triển, không liên quan.
Thời gian trong vũ trụ thần đạo qua nhanh, Giang Nam, Thanh Liên Tiên Tôn như người khống chế vũ trụ từ thiên ngoại, dùng thiên hạ làm ván cờ, so tài ván cờ hoàn toàn mới.
Trong khi hai người chớp mắt thì vũ trụ thần đạo đã qua mấy vạn năm.
Thanh Liên Tiên Tôn lại đặt cờ xuống, quân cờ biến thành nữ nhân, Tu luyện tiền sử thần đạo chuyển hóa tiên đạo, kết đạo lữ với quân cờ trước, sinh sản sinh sôi. Thời gian trôi qua, rất nhanh phát triển thành đại bộ lạc man hoang.
Giang Nam cũng đặt cờ xuống biến thành nữ nhân thần đạo, kết đạo lữ với quân cờ trước, phát triển thành thần đạo bộ lạc.
Bất giác Giang Nam, Thanh Liên Tiên Tôn đặt mấy chục quân cờ, vũ trụ thần đạo dần phát triển. Càng lúc càng nhiều sinh linh chia hai phái tiên đạo, thần đạo, đối lập với nhau. Các bộ lạc đầy rẫy ngôi sao phân cách cương vực vũ trụ thần đạo, tự chiếm lĩnh động tiên, mạch khoáng linh mạch, chiếm cứ tài nguyên.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 26 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 26/01/2015 03:29 (GMT+7) |