Giang Nam nhìn đằng trước, có vô số pho tượng đứng thẳng, cao lớn như núi. Phương xa có nguyên chung lơ lửng, tiếng định đang vang vọng chúng sinh. Bề ngoài bằng đá của các pho tượng to bị tiếng chuông chấn động rơi xuống lộ ra bên trong dữ tợn.
Trọng Quang Thiên Quân liếc thấy Giang Nam thì mừng rỡ, vội chạy tới:
– Huyền Thiên giáo chủ!
Huyết Tổ quay đầu nhìn Giang Nam, mắt bắn ra tia sáng hung ác, há mồm phun tiên thiên thần đăng bay ra.
Huyết Tổ nhe răng cười:
– Huyền Thiên tiểu quỷ, ngươi định cướp lương thực của ta?
Vạn Chú Thiên Chung bay lên từ tay Giang Nam, lơ lửng trên đầu hắn.
Giang Nam lạnh lùng cười:
– Huyết Tổ, đúng là thực lực của ngươi mạnh hơn lúc trước nhiều nhưng ta cũng có cách xử ngươi!
Hai người từ xa giằng co. Huyết Tổ do dự nhìn nguyên chung to lớn không gì sánh bằng treo cao giữa không trung, lại ngó Vạn Chú Thiên Chung của Giang Nam, không lao lên giết hắn ngay.
Mấy con mắt to lăn lộn trên lưng Huyết Tổ, thầm nghĩ:
– Ta bị tiên đạo bài xích, tiên thiên pháp bảo Tiên giới nhiều lần giết ta. Bây giờ nguyên chung treo cao ở đây, nếu ta đánh nhau với Huyền Thiên e rằng sẽ bị nguyên chung giết.
– Ta cướp tiên thiên thần đăng, giờ chỉ chiếm được một phần quyền khống chế, không biết khi nào ngọn đèn này sẽ tạo phản cắn ngược lại ta.
– Điều quan trọng bây giờ là ăn ngọn đèn này, luyện hóa nó trước. Chờ hoàn toàn tiêu hóa tiên thiên thần đăng là thực lực của ta sẽ phục hồi đến trạng thái đỉnh cao, không sợ nguyên chung nữa. Khi đó muốn ăn Huyền Thiên lúc nào chẳng được?
Trọng Quang Thiên Quân chạy tới bên cạnh Giang Nam.
Giang Nam chào:
– Xin chào Trọng Quang đạo hữu.
Hai người trò chuyện.
Trọng Quang Thiên Quân ngước nhìn Huyết Tổ trong không trung, khẽ thở dài:
– Giáo chủ, ta vốn nghĩ chứng đạo Thiên Quân là có thể tiêu hao tự tại, chẳng ngờ Thiên Quân không là gì, vẫn bị đánh cắm cổ mà chạy.
Trọng Quang Thiên Quân có chút thổn thức, chứng đạo Thiên Quân là giấc mơ cả đời gã. Trọng Quang Thiên Quân từng mơ về Đạo Quân nhưng cảm thấy nội tình, tài trí của mình cỡ Thiên Quân là cực hạn.
Trọng Quang Thiên Quân đoạt xá Tùng Nguyên trọng sinh quay về, rốt cuộc cắt đứt nhân quả, thành công hợp đạo, chứng đạo Thiên Quân.
Nhưng sau khi chứng đạo Thiên Quân, Trọng Quang Thiên Quân gặp nhiều Đạo Quân tiền sử cũng chứng đạo Thiên Quân. Đạo Quân tiền sử chuyển thế, vô địch hay tài trí đều hơn xa Trọng Quang Thiên Quân, thực lực mạnh hơn gã rất nhiều.
Trọng Quang Thiên Quân vào con đường tiên thiên thần đăng mở càng bị Huyết Tổ truy sát. Trọng Quang Thiên Quân thậm chí không có can đảm đánh nhau với Huyết Tổ, co giò chạy ngay, may mắn giữ được mạng sống.
Giang Nam đồng tình nói:
– Nếu là các thời đại xưa đi, có thể nói Thiên Quân là cường giả đếm trên đầu ngón tay năm, sáu mươi ức năm. Nhìn chung một thời đại thì Đạo Quân rất hiếm hoi, người nắm giữ thiên địa này là hợp đạo Thiên Quân.
– Nhưng thời đại tiên đạo là thời đại lớn hiếm có từ nguyên đạo đến nay, tụ tập Đạo Quân tất cả thời đại từ nguyên đạo đến hiện tại, các đời Đạo Quân tụ tập ở đời này, Thiên Quân bi kịch.
Trọng Quang Thiên Quân gật gù, bất đắc dĩ nói:
– Giáo chủ nói ác quá, nhưng đúng là sự thật. Những Thiên Quân sinh trưởng trong Tiên giới như chúng ta thật bi kịch, ánh sáng hoàn toàn bị che lấp, không chút bắt mắt.
Giang Nam lắc đầu cười to, hào khí ngất trời nói:
– Đạo hữu, đây cũng là thời đại mà những sinh linh như ngươi và ta sinh trưởng trong Tiên giới may mắn nhất.
Trọng Quang Thiên Quân khó hiểu.
– Có thể sống chung một thời đại với nhiều Đạo Quân, nhiều cường giả tuyệt đài tung hoành các thời đại, chứng kiến những cường giả huy hoàng sống qua thời đại tiền sử, tranh hùng, chiến đấu với bọn họ, giết bọn họ!
Mắt Giang Nam ngày càng sáng, cười to bảo:
– Thời thế hiện nay trăm nhà đua tiếng, trăm tàu tranh nhau chèo. Nam nhi ta đây nên vượt qua nghịch cảnh, hùng cứ đỉnh thời đại này, khiến Đạo Quân tiền sử chứng kiến cường giả tung hoành mười tám thời đại, báu vật vô địch vùng lên. Đây là may mắn, siêu may mắn!
Trọng Quang Thiên Quân kinh ngạc, lắp bắp nói không ra lời.
Chốc lát sau Trọng Quang Thiên Quân nói:
– Đánh chết bọn họ… Giáo chủ, trong thiên hạ chỉ có thần như giáo chủ mới dám nói câu đó.
Giang Nam lắc đầu, nói:
– Khá nhiều người chung ý tưởng với ta. Trong Đạo Quân tiền sử không thiếu người kinh tài tuyệt diễm.
Trong đầu Giang Nam hiện ra khuôn mặt đám người Vạn Vật Đạo Tổ, Khổ Hạnh Thiên Tôn.
Giang Nam thầm nghĩ:
– Những người này chỉ là cỏn con, tối đa giành được một góc trời. Người oai phong một cõi phải là tồn tại Đạo Quân điện, Đế và Tôn, Bất Không…
Phía trước, hòn đá trên người pho tượng lăn xuống lộ ra thân hình vạm vỡ, biến thành các sinh linh sống động, cực kỳ cường đại, quanh thân tràn ngập tiên đạo tinh thuần nhất.
Làm Giang Nam, Trọng Quang Thiên Quân giật mình là những pho tượng sống lại đều là đẳng cấp Tiên Quân.
Bên trong cơ thể của bọn họ tràn ngập tiên đạo, tinh thuần đến đáng sợ. Trọng Quang Thiên Quân lấy tiên đạo lập nghiệp, tu thành Thiên Quân so sánh mấy pho tượng sinh linh đều kém hơn về độ tịnh thuần.
Hung thần như Huyết Tổ thấy cảnh tượng này da đầu tê dại, lắc người thu nỏ bản thể thành quái nhân không mặt không mũi không tai, khuôn mặt chỉ có cái miệng to, vẫn cao mười trượng.
Quái nhân xoay người đưa lương hướng các pho tượng, các hàng con mắt lăn lông lốc nhìn chằm chằm vào đám sinh linh kỳ lạ sống lại.
Những pho tượng sống lại như sinh linh rồi lại không giống sinh linh. Huyết Tổ không nhận ra lai lịch thứ kỳ lạ này.
Đinh!
Nguyên chung chấn động, mặt đất rung lắc bần bật. Một tòa thành trì to lớn nhô lên đặt các sinh linh sống lại vào trong đó.
Các sinh linh ở trong thành lớn, dường như sớm quen thuộc mọi thứ trong thành, đi tới đi lui, chộn rộn nhốn nháo như thể lâu nay luôn sống trong thành.
Mắt Huyết Tổ lóe tia hung ác, nâng tiên thiên thần đăng lên đỉnh đầu ẩn trong huyết vụ. Huyết Tổ hăm hở định lao vào thành cắn nuốt các sinh linh, nhưng nó bỗng dừng bước.
Trăm vạn sinh linh biến ra từ pho tượng trong thành toát ra khí thế cường đại, lại có chín khí thế như Thiên Quân bắn lên cao. Chín pho tượng chính giữa thành sống lại.
Chín Thiên Quân cộng thêm nguyên chung có thể đánh Huyết Tổ bẹp dí, chấn nhiếp hung thần này không dám nhúc nhích.
Huyết Tổ chưa phục hồi đến trạng thái cao nhất, thực lực còn kém xa mới đến đẳng cấp Đạo Quân. Đối diện mảnh đất kỳ lạ này, Huyết Tổ không dám càn rỡ.
Lại có từng đợt khí thế cường đại từ con đường khác trong tiên thành hùng vĩ truyền đến. Giang Nam, Trọng Quang Thiên Quân, Huyết Tổ liếc mắt qua. Trên đường cờ bay phấp phới, các Hỗn Độn Cổ Thần cường đại điều khiển hỗn độn cổ thành bay tới. Hỗn độn cổ thành khổng lồ to vạn vạn dặm, cổ kính đại khí.
Trong mỗi cổ thành không có nhiều Hỗn Độn Cổ Thần nhưng cũng hơn mười vạn người, thân hình vạm vỡ như thần như ma.
Linh Nữ, Đại Diễn Cổ Thần cũng có mặ, t hai người đứng trên hai hỗn độn cổ thành.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 26 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 26/01/2015 03:29 (GMT+7) |