Giang Nam biến thành tịch diệt ma trống chấn vỡ tịch diệt ma nhãn bay ra ngoài, mái tóc đen dựng đứng mọc dài ra, tóc đen che trời tựa dòng sông đen nhánh.
Đột nhiên tóc đen đầy trời dựng thẳng như vô số kiếm quang sắc bén chém hướng đối thủ,
Giang Nam cười nói:
– Nếu ta bỏ thần thành tiên là làm đồ tử đồ tôn của Đế và Tôn, kiếp này đừng hòng đuổi theo, vượt qua bọn họ. Dù con đường ta đi cô đơn chiếc bóng thì sao? Ta vẫn cứ tiến lên, leo lên đỉnh, vượt qua người xưa!
– Ngu xuẩn cứng đầu!
Mái tóc đen Giang Nam tiên đạo bay lên, cũng biến thành từng đợt kiếm quang. Vô số kiếm quang màu đen va chạm, chém hư không thủng lỗ chỗ.
Giang Nam tiên đạo cười nói:
– Thần đạo lẻ loi một mình, tiên đạo tụ tập trí tuệ của tất cả tiền sử, va chạm trí tuệ vô cùng nhận được thành tựu hơn xa một mình ngươi mày mò.
Hai người lướt qua nhau. Giang Nam vỗ chưởng sinh ra pháp lực diễn biến thành nguyên đỉnh, thu Giang Nam tiên đạo vào đỉnh luyện hóa.
Giang Nam lạnh lùng cười:
– Muôn vàn đại đạo tụ về nguyên thủy, cùng chung một đường. Trí tuệ vô số làm được thì một mình ta cũng có thể. Vô số người không phải ai đều thành nguyên thủy, thần đạo của ta lại giúp ta thành tựu nguyên thủy!
Tuy ngàn vạn người ta một mình, cô độc tiến lên, giương bồm lướt sóng, không sợ hãi hiểm trở.
Giang Nam tiên đạo cười khẩy nói:
– Cố chấp cứng đầu bướng bỉnh, ta e rằng ngươi sẽ đụng đầu rơi máu chảy.
Hai người nhiều lần chiến đấu, mỗi thức đầu lột tả đạo diệu tận cùng. Lạc Hoa Âm không quan tâm ai mạnh hơn ai, nàng tập trung vào tham ngộ đạo pháp thần thông của hai Giang Nam.
Nhưng Giang Nam và Giang Nam tiên đạo đánh quá nhanh, một chiêu chưa hết chiêu sau đã nối tiếp. Những thần diệu thoáng cái lướt qua, Lạc Hoa Âm chưa kịp hiểu thấu thì hai người đã đánh trăm ngàn chiêu.
Hai Giang Nam đánh nhau là cơ duyên lớn cho Lạc Hoa Âm, không thua gì cơ duyên hư không thứ nhất, thứ hai. Nếu có thể hấp thu ảo diệu đạo pháp của Giang Nam thì thực lực tu vi của Lạc Hoa Âm sẽ tiến bộ vượt bậc.
Lạc Hoa Âm dần hiểu lý do hai Giang Nam đánh nhau.
Nói Giang Nam và Giang Nam tiên đạo đánh nhau chẳng bằng nói tư duy của hắn chia thành hai, ý thức tiên đạo và thần đạo chiến đấu.
Ý thức tiên đạo và ý thức thần đạo tách ra, ý thức tiên đạo xen lẫn ý chí “thiên” của Tiên giới. Trận đấu này có ý nghĩa rất quan trọng với Giang Nam.
Nếu Giang Nam thắng, hắn kiên quyết trên con đường thần đạo. Nếu thua, ý thức thần đạo sẽ tan biến, hắn thật sự bỏ đạo thành tiên.
– Khai Nguyên!
– Tịch diệt!
– Hằng cổ!
Năm ngón tay Giang Nam xòe ra, ba ngón ba kiếm thức phát ra. Giang Nam tiên đạo cũng phát ra kiếm thứ tương tự, lấy kiếm phá kiếm. Giang Nam chợt bật cười, ngón tay thứ bốn tỏa sáng rực rỡ, lại nhát kiếm bay ra.
Bỗng thiên địa xoay tròn, Càn Khôn điên đảo, chúng sinh trầm luân. Dường như có mạng sống vô số sinh linh sinh sinh diệt diệt, lặp lại luân hồi trong nhát kiếm này.
Kiếm thứ thứ bốn!
– Luân hồi!
Luân hồi kiếm thức là Giang Nam va chạm với “bản thân” kích phát ra tiềm lực, tiềm năng, ngưng tụ trí tuệ sáng tạo ra nó. Dùng đại trí tuệ sáng tạo luân hồi kiếm thức, khiến sinh linh trong thiên hạ thiên địa nhân, thần, quỷ, thánh, ma, tiên, linh, hết thảy nằm trong nhát kiếm đó, không đường thoát khỏi kiếm thức của Giang Nam.
Nhát kiếm này dung nhập đạo tạo hóa, đạo tịch diệt, đại đạo Bất Không, các tuyệt học, chỗ tinh diệu không cần nói nhiều. Giang Nam sáng tạo trong khi chiến đấu, hắn tự tin Giang Nam tiên đạo không thể phá vỡ.
Lúc này Giang Nam tiên đạo phía đối diện vươn ngón tay ra, cũng là luân hồi kiếm thức, giống y như đúc, uy lực y như nhau. Tám kiếm thức va cạm, phá vỡ uy lực của nhau.
– Đạo hữu, ta chính là ngươi, pháp của ngươi là pháp của ta. Ngươi làm sao có thể chiến thắng chính mình?
Giang Nam tiên đạo cười nói:
– Thần đạo của ngươi và tiên đạo của ta không có gì khác nhau, ngươi có thể làm được thì ta cũng có thể. Ngươi cần gì cứ ckhăng khăng cứng đầu?
Giang Nam gầm rống, óc lóe tia sáng, một loại thần thông hoàn toàn mới nở rộ trong tay hắn. Những thần thông này là thần thông Giang Nam sáng tạo trong khoảnh khắc, trước giờ chưa từng có.
Nhưng Giang Nam tiên đạo cũng có thể sử dụng ra thần thông tương tự, khắc chế lẫn nhau.
Hai người đều là pháp, thân, đạo, quả hợp nhất, dù người đầy vết thương, dù bị thương nặng thì rất nhanh sẽ phục hồi sức chiến đấu, cuộc chiến kéo dài tận bốn năm.
Giang Nam hoang mang thầm nghĩ:
– Phải làm sao để chiến thắng chính mình?
Lần đầu tiên Giang Nam dao động niềm tin con đường thần đạo. Đúng vậy, chuyện thần đạo có thể làm thì tiên đạo cũng làm được, Giang Nam có lý do gì kiên trì thần đạo?
Giang Nam luôn miệng nói thần đạo của mình khác biệt với người, bây giờ Đế và Tôn ché tạo nguyên thủy chi khí đánh vỡ hiểu biết của hắn.
Thần đạo khác với tất cả, khác nhau ở chỗ nào?
Giang Nam loáng thoáng cảm thấy mình gặp cửa ải khó khăn vượt qua nhất trong cuộc đời, nếu phá vỡ được thì hắn sẽ bước chân vào lĩnh vực hoàn toàn mới.
Nếu không thể phá vỡ, Giang Nam sẽ như những Đạo Quân tiền sử chìm vào tiên đạo, giống như mọi người.
Trong bụng con rồng to, giữa tiên thiên bất diệt linh quang, chiến đấu leo thang dữ dội. Giang Nam và Giang Nam tiên đạo do nguyên thủy chi khí biến ra không biết mệt mỏi vẫn đang trong trạng thái cao nhất.
Đây là điểm mạnh của pháp, thân, đạo, quả hợp nhất, dù liên tục chiến đấu thì tinh khí không tiêu hao chút nào, hai Giang Nam vung thần thông không tiêu hao chút pháp lực.
Đây là vì bọn họ hiểu biết thần thông đa đến tình trạng người ta khó thể với tới. Nắm rõ mỗi phần uy lực có thành thần thông như lòng bàn tay, dù huyết chiến liều mạng vẫn không tiêu hao chút năng lượng.
Thiên Quân có thể mượn thiên địa đại đạo để mình trong trạng thái cao nhất, Giang Nam không phải Thiên Quân nhưng lại hơn hẳn.
Đây đã là thành tựu vô cùng kinh người, nhưng không làm gì được Giang Nam tiên đạo.
Trong thời gian chiến đấu Giang Nam lĩnh ngộ ra nhiều loại thần thông đếm không xuể, tiến bộ vượt bậc, kích phát rí tuệ. Giang Nam trưởng thành, Giang Nam tiên đạo cũng trưởng thành, luôn ngang ngửa với hắn, mãi mà không thể vượt qua được.
Đừng nói vượt qua, Giang Nam không thể thi triển ra thần thông chiêu thức nào Giang Nam tiên đạo bó tay.
Chỉ có sáng tạo chiêu thức thần thông mà Giang Nam tiên đạo không thể thi triển mới chứng minh thần đạo và tiên đạo khác nhau, chứng minh con đường thần đạo Giang Nam đi không thể thay thế.
Chỉ có vượt qua Giang Nam tiên đạo mới chứng minh Giang Nam đi đường thần đạo là đúng, chứng minh hắn độc nhất vô nhị, chứng minh hắn giống như thần đạo không thể thay thế.
Nhưng Giang Nam không cách nào chứng minh được điều này.
Giang Nam bị đả kích quá lớn.
Giang Nam tiên đạo chứng minh tất cả cố gắng trước kia của Giang Nam, tự phụ Đạo Tổ thần đạo, tổ thần cô độc, tất cả chỉ là trò cười, dã ràng se cát.
Không phải Giang Nam ngu ngốc, cứng đầu, cổ hủ, không biết thay đổi theo chiều, chỉ vì hắn là thần duy nhất trên đời đương thời.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 25 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 25/01/2015 11:29 (GMT+7) |