Trước kia lúc Huyền Đô Tiên Quân vẫn là Tán tiên mở Hồng hoang Đại Thế Giới, không thể một lần thành công, tiên huyết rơi vào trên Huyền Hoàng thánh sơn, sinh ra đời Huyền Hoàng lão tổ, mở Hồng hoang Đại Thế Giới là nhân, Huyền Hoàng lão tổ trấn áp hắn năm ngàn bốn trăm vạn năm là quả.
Thẳng đến trường hạo kiếp kia kết thúc, Huyền Đô Tiên Quân mới hoàn toàn thoát khỏi trận Nhân Quả này, cùng Huyền Hoàng lão tổ hóa giải ân oán, nhảy ra ngoài.
Đến Tiên Quân cảnh giới, Nhân Quả lợi hại hạn chế Tiên Quân có thể trở thành Thiên Quân hay không, hơn nữa giấu kín tâm thần, giấu kín đạo quả, để cho Tiên Quân cũng không thể cảm giác ra vẫn lạc tới gần, có thể thấy trong đó hung hiểm!
Thất Phách Tinh Anh liền để cho bảy phách bất nhiễm Nhân Quả, bảy phách thoát khỏi Nhân Quả, đến Tiên Quân cảnh giới, chỗ tốt to lớn không cách nào tưởng tượng!
Theo Thất Phách Tinh Anh dần dần chảy vào bên trong Nguyên Thần, Giang Nam dần dần cảm giác được nguyên thần của hắn càng ngày càng nhẹ nhàng, phảng phất một ít sợi tơ nhìn không thấy quấn quanh Nguyên Thần chậm rãi cởi bỏ, để cho hắn cảm giác được tâm hồn nhẹ nhõm!
– Thất Phách Tinh Anh, thực là đồ tốt! Nhưng tiếc, không có tìm được Tam Hồn Tinh Anh, nếu không liền có thể triệt để thoát khỏi Nhân Quả, tai hại không cách nào gia thân!
Đã qua thật lâu, Thất Phách Tinh Anh hết thảy luyện nhập nguyên thần của hắn, cái loại cảm giác nhẹ nhàng này càng thêm rõ ràng, bất quá Giang Nam cũng cảm giác được Tam đại chủ hồn ẩn ẩn truyền đến cảm giác trầm trọng, đây là bởi vì phía trên tam hồn có đại Nhân Quả quấn thân không có bỏ!
Giang Nam quyết định thật nhanh, pháp lực trong cơ thể phún dũng, hóa thành Nguyên Thủy đại đạo dung nhập Nguyên Thần, chuẩn bị kết thành đạo quả.
Lúc này đây hắn cũng không có đi chứng đạo thành tiên, như cũ là ý định khiêu thoát thành tiên, trực tiếp tu thành đạo quả!
Hơn nữa, hôm nay vô luận Tam Giới hay là Tiên Giới đều không có thể nhảy ra Thiên Đạo, hắn cuộc đời này là không có khả năng thành tiên!
Hắn vẫn là Thần, mặc dù tu thành đạo quả cũng là Thần!
– Ta tu thành đạo quả, cùng Chân Tiên một cảnh giới. Như vậy ta là Chân Tiên hay Chân Thần?
Trong nội tâm Giang Nam đột nhiên sinh ra một loại trống trơn tịch mịch. Thế gian này, Thần chỉ còn lại có hắn một người rồi, trên đời đều là tiên, không có một người là đồng đạo của mình.
Mặc dù hắn tự trảm đạo quả trùng tu đạo quả, cũng vẫn là một Thần, cũng vẫn là một người cô độc ở trên Thần đạo lục lọi đi về phía trước.
Cho tới nay, hắn đều coi mình là một Chân Tiên, lừa gạt mình có thể cùng với tiên nhân khác đồng dạng đi trên Tiên đạo, không hề cô đơn chiếc bóng.
Mà bây giờ hắn trọng luyện đạo quả, lại phát hiện mình thủy chung vẫn là một Thần linh!
Ở trên đường phía trước, không có đồng bạn, chỉ còn lại có một mình hắn, lẻ loi trơ trọi đi trên đường Thần đạo, trong bóng đêm lục lọi đi về phía trước!
– Chỉ có ta một người, nếu ta tự xưng Chân Tiên, cái kia thế gian liền rốt cuộc vô Thần rồi…
Hắn tự giễu cười cười, thấp giọng nói:
– Đã như vầy, vậy hãy để cho ta tiếp tục ở trên đường Thần đạo đi xuống đi, tu thành Thần đạo đạo quả! Tu thành Nguyên Thủy Chân Thần đạo quả. Tu thành Nguyên Thủy Thần Vương đạo quả!
Nguyên thần đại đạo của hắn đang dần dần ngưng kết đạo quả, bất tri bất giác đạo quả hư ảnh hiển hiện, Nguyên Thủy chi khí thủ hộ Nguyên Thần.
Lần này hắn trọng luyện đạo quả, từ bỏ dùng Tiên đạo cơ cấu đến ngưng tụ đạo quả, mà là vận dụng tất cả tri thức cùng đại đạo lý giải của mình, một lần nữa kiến tạo đạo quả, đem Tiên đạo, Hồng Mông, Chú đạo, tiền sử Thần đạo, Cự Linh đại đạo, Yêu tộc đại đạo, Tịch Diệt đại đạo hỗn hợp nhất thể, hóa thành Nguyên Thủy đại đạo, dùng tiền sử Sa Môn Chư Thiên Vô Lậu đạo tới luyện!
Lúc trước hắn là nghiên cứu đạo quả của bọn người Tiên cung Thái Tử mới luyện thành đạo quả của mình, như cũ là phạm trù Tiên đạo, không có khiêu thoát ra ngoài, mà bây giờ, hắn lại đem sở học của mình hỗn hợp nhất thể, hóa thành đạo quả của chính mình, Thần đạo đạo quả chính thức!
Đây là một con đường không có người đi qua, là một con đường tịch mịch, chỉ có hắn một người ở trên con đường này đi về phía trước, không người làm bạn!
Trong đạo quả của Băng Liên thánh mẫu đột nhiên truyền ra một thanh âm sâu kín, thấp giọng nói:
– Tịch mịch a…
Thân hình Giang Nam hơi chấn, ở bên trong hư ảnh Nguyên Thủy đạo quả, hai con ngươi của nguyên thần có nước mắt lướt qua đôi má.
Vù vù vù…
Từng đạo tiên quang thiểm qua, nhao nhao đáp xuống, rơi xuống đất hóa thành một Chân Tiên cường đại, sừng sững ở trên từng đỉnh núi trong Nguyên thủy chi địa, rõ ràng là ba người Long La Phổ Tôn, Huyền Thanh Tiên Vương môn hạ U Tuyền đạo nhân, Ngọc Hoàng Tiên Vương môn hạ Thiên Hồng Tiên Tử.
Ba người bọn họ sừng sững ở trên ba đỉnh núi, hiện lên xu thế tam giác, trung ương kẹp lấy một tòa tiên sơn, ba người sừng sững, quần áo phần phật, không nói một lời.
Lại có các Chân Tiên Tiên Vương cường đại nhao nhao bay tới, rơi vào cách đó không xa, nhiều đến mười tám Chân Tiên, mười hai Tiên Vương. Một Tiên Vương cười ha ha nói:
– Khó được, khó được, Long La Phổ Tôn khiêu chiến bát Tiên vương, mà đệ tử bát Tiên vương U Tuyền đạo nhân cùng Thiên Hồng Tiên Tử lại khiêu chiến Long La Phổ Tôn, Tiên Thiên thần linh cùng Hỗn Độn Long tổ chiến một trận, như thế khó gặp a!
– Không biết ai có thể thắng được, rốt cuộc là Long La quét ngang hết thảy Chân Tiên, hay là Thiên Hồng Tiên Tử U Tuyền đạo nhân đánh bại hắn? Thật sự là chờ mong ah!
Một lão Tiên Vương tóc trắng xoá cười nói:
– Nói trở lại, bên trong Chân Tiên có vô địch chi tư hẳn là Huyền Thiên giáo chủ, dùng Chân Tiên cảnh giới quét ngang hết thảy, ngay cả tồn tại cường đại bên trong Tiên Vương cũng không phải là đối thủ của hắn. So sánh với nhau mà nói, Long La Phổ Tôn tuy khiêu chiến rất nhiều Tiên Vương, không có thua trận, nhưng so với chiến tích của Huyền Thiên giáo chủ mà nói vẫn là muốn thua kém một ít. Nhưng tiếc chính là Huyền Thiên giáo chủ bị An Thanh Tiên Vương phế đi, hôm nay thực lực chỉ còn lại có hai ba thành, đến Nguyên thủy chi địa liền ẩn núp.
Bên cạnh một Chân Tiên cười lạnh nói:
– Huyền Thiên giáo chủ hướng sư tôn ta An Thanh Tiên Vương khiêu chiến, tội đáng chết vạn lần, sư tôn ta không có lấy tính mệnh của hắn đã khai ân cho hắn rồi! Lần này chuyến đi Nguyên thủy chi địa, nếu hắn không trốn đi, hẳn phải chết không thể nghi ngờ! Thiên ông, các ngươi chỉ ngồi châm chọc, chẳng lẽ các ngươi không muốn giết Huyền Thiên đoạt bảo?
Lão Tiên Vương tóc trắng xoá kia tên là Thiên ông, ha ha cười nói:
– Linh đạo hữu nói đùa, Huyền Thiên giáo chủ thân mang trọng bảo, ai không muốn đoạt bảo?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 22 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 22/01/2015 03:29 (GMT+7) |