– Phu nhân, hắn như thế nào tới?
Thi Hiên Vi lắc đầu nói:
– Ta cũng không biết. Ta đang ở thư phòng quản lý Chư Thần sách, đột nhiên thấy hoa mắt, Đạo Vương liền xuất hiện trong thư phòng, chỉ rõ muốn gặp ngươi.
Giang Nam hít vào một hơi thật dài, cất bước hướng thư phòng Chư Thiên phủ đi đến, thầm nghĩ:
– Đạo Vương muốn gặp ta, đến cùng cần làm chuyện gì?
Trong thư phòng Đô Thiên Phủ, Giang Nam lẳng lặng nhìn về Bổ thiên thần nhân phía trước, vị trung niên nam tử kia cũng rất yên tĩnh, đang quan sát Chư Thần sách từ từ triển khai trôi nổi ở giữa không trung.
Chư Thần sách chính là Tam Hoàng, chư đế cùng Giang Nam liên thủ luyện, trong đó chất chứa đủ loại thần diệu, chỉ cần tu sĩ Chư Thiên Thần giới tu thành thần minh, liền sẽ tự động bị Chư Thần sách cảm giác, lưu ảnh, định vị.
Có thể nói, Chư Thần sách nơi tay, hành tung bất luận Thần giới Thần Ma gì đều bị khống chế trong tay.
Hơn nữa uy năng của Chư Thần sách không chỉ có như vậy, còn có công dụng càng thêm tinh diệu, đủ có thể làm cho Đạo Vương lưu ý quan sát.
– Sư huynh, ngươi bị thương.
Giang Nam đột nhiên mở miệng nói:
– Ngươi bây giờ phi thường yếu, nhược đến nỗi ngay cả ta cũng không bằng, rõ ràng còn dám chạy đến, chẳng lẽ không sợ ta và ngươi con đường bất đồng, ta đem ngươi tru sát?
Đạo Vương thu hồi ánh mắt, xoay người nhìn lại, khí tức của hắn khô bại, suy yếu đến hoàn cảnh đáng sợ, hắn hôm nay tu vi thực lực còn thừa không có mấy, ngay cả Thần Đế cũng không bằng.
Giang Nam khẽ nhíu mày, vừa rồi hắn đã nhìn ra Đạo Vương thương thế rất nặng, lại thật không ngờ nặng đến loại trình độ này.
Đường đường Đạo Vương, Bổ thiên thần nhân đệ nhất nhân, có được chiến lực tiên nhân, vậy mà rơi xuống kết cục bực này.
Đạo Vương mỉm cười nói:
– Ngươi sẽ không xuất thủ đối phó ta, một là bởi vì ta là sư huynh của ngươi, hai là vì ngươi còn cần ta đối phó Đô Thiên. Về phần ba sao, ta và ngươi có giao tình, ngươi không phải người bỏ đá xuống giếng.
Giang Nam nhíu mày, rất muốn nhắc nhở mình đối với hắn rất không thoải mái, bất quá nghĩ lại thoáng một phát, mình cùng Đạo Vương cũng không có khúc mắc, chỉ là hai người lựa chọn con đường bất đồng, mỗi người đi một ngả mà thôi. Đạo Vương làm chút chuyện tuy khiến hắn khinh thường, nhưng mà hắn làm tổng thể cũng là vì Chư Thiên vạn giới.
– Ngươi không muốn biết ta là như thế nào bị thương hay sao?
Đạo Vương đột nhiên cười nói.
Giang Nam lẳng lặng nói:
– Ta có thể đoán được.
Đạo Vương có nhiều thú vị nói:
– Ngươi nói xem.
– Ngươi cùng Đô Thiên Thần Đế liều mạng, bị thụ thương thế cực kỳ nghiêm trọng, không thể không ẩn núp đi chữa thương. Bất quá đây cũng không phải là thương thế muốn ngươi mệnh, thương thế chính thức muốn mệnh ngươi, chỉ sợ là lúc ngươi chữa thương, bị người đánh trộm?
Giang Nam cao thấp dò xét hắn, đột nhiên bước đi đến trước mặt hắn, hướng Đạo Vương lấy tay một trảo nói:
– Ra tay tổn thương ngươi, chỉ sợ là Thái Hoàng lão tổ a?
Chỉ thấy một đám Thiên Đạo Thần Quang bị hắn từ trong cơ thể Đạo Vương cầm ra, hóa thành hình dạng một thanh Thiên Đao, nhỏ vô cùng, chỉ có dài ba tấc.
– Thái Hoàng lão tổ Huyền Đô Vong Tình Thiên Thư để cho hắn vong tình mà gần Thiên Đạo, khống chế thiên đạo chí bảo mà ngươi giao cho hắn, chính mình thì thoát khỏi thiên đạo chí bảo hoàn toàn phóng thích chiến lực, lại không biết ngươi là nuôi hổ gây họa!
Giang Nam vê chỉ, từ trong mi tâm Đạo Vương nhẹ nhàng vê ra một đạo Thiên Đạo Thần Quang khác, hóa thành hình dạng Thiên Đạo Bảo Chung, hắn lập tức lấy tay khẽ chọc ngực Đạo Vương, chỉ thấy lại có một đám Thiên Đạo Thần Quang bay ra, hóa thành hình dạng Tạo Hóa Thần Lâu.
Đạo Vương đứng ở nơi đó vẫn không nhúc nhích, tùy ý hắn làm, bàn tay Giang Nam móc ngược, đặt ở đỉnh đầu Đạo Vương, hóa thành hình dạng một ngụm bảo bình, lại có một đám Thiên Đạo Thần Quang bị hắn dẫn xuất, hóa thành hình thái Hóa Tiên Ngọc Bình, thản nhiên nói:
– Ngươi đối với Thái Hoàng lão tổ cách nhìn có sai, ngươi đã bị Đô Thiên trọng thương, không tới tìm ta hoặc là Hồ Thiên lão sư, mà đi tìm Thái Hoàng lão tổ, bản thân là sai lầm. Ta cùng Hồ Thiên lão sư đối với ngươi mặc dù có chút không thích, nhưng ngươi bị thương nặng tới tìm chúng ta, chúng ta tất nhiên toàn tâm toàn ý chiếu cố ngươi.
Hắn thò ra hai tay, hai tay mười ngón nhảy động, chỉ nghe trong lồng ngực Đạo Vương truyền đến Long Phượng chi âm, lại có hai sợi Thiên Đạo Thần Quang bay ra, hóa thành Long Phượng quấn quanh, biến hóa làm hình thái Đạo Kim Ngọc Bàn.
Đây là năm đại thiên đạo chí bảo tạo thành đạo tổn thương cho Đạo Vương, Giang Nam chỉ là dẫn dắt ra một đám Thiên Đạo dư âm, cũng không đem đạo tổn thương trong cơ thể hắn khu trừ.
– Thái Hoàng lão tổ khống chế năm đại thiên đạo chí bảo, tâm cảnh của hắn nhất định cùng thiên đạo chí bảo cực kỳ hòa hợp, hắn đã biến thành một bộ phận của Thiên Đạo.
Giang Nam mở ra bàn tay, năm sợi Thiên Đạo Thần Quang trong tay hắn hóa thành hình thái lâu, chung, đao, bình, bàn, lẫn nhau va chạm, phát ra tiếng vang thanh thúy, mỉm cười nói:
– Ngươi khát vọng là đem chư thiên cùng địa ngục Thiên Đạo chỉnh hợp quy nhất, do Thái Hoàng khống chế, mình thì khống chế Thái Hoàng. Bất quá thiên đạo như thế nào sẽ dễ dàng tha thứ Thiên Đạo bị người chưởng khống? Thiên đạo như thế nào sẽ dễ dàng tha thứ có người bao trùm trên thiên đạo?
– Đạo Vương thời kỳ toàn thịnh, để cho Thiên Đạo cũng kiêng kị, dù sao ngươi có được chiến lực tiên nhân, là tiên trung thần. Nhưng mà Đạo Vương bị thương, Thiên Đạo sẽ thử trừ đi ngươi.
– Sau khi ngươi bị thương đi chỗ của hắn chữa thương, đúng là chui đầu vô lưới. Ngươi cùng Đô Thiên chiến một trận đã qua hơn sáu mươi năm, thương thế lại còn nặng như vậy không có khôi phục, Có thể thấy, những năm này ngươi bị Thái Hoàng lão tổ trấn áp, thương thế chẳng những không có khôi phục, ngược lại càng phát ra nghiêm trọng.
Giang Nam cười nói:
– Ngươi rõ ràng có thể từ trong tay Thái Hoàng lão tổ chạy trốn ra ngoài, quả thực có chút để cho ta ngoài ý muốn.
Sắc mặt Đạo Vương lạnh nhạt nói:
– Ta liều chết chiến một trận, tự nhiên có thể đào thoát.
Giang Nam gật đầu, bàn tay một phen, đem năm sợi Thiên Đạo Thần Quang trong lòng bàn tay đánh vào trong cơ thể Đạo Vương, hai bên huyệt Thái Dương của Đạo Vương gân xanh nhảy loạn, hướng hắn trợn mắt nhìn.
Giang Nam lơ đễnh, phủi tay cười nói:
– Sư huynh, ngươi tới gặp ta, không phải là muốn ta giúp ngươi chữa thương a? Thương thế của ngươi rất nặng, đều là đạo thương, có thể rất nhanh trị hết đạo thương của ngươi, trong thiên hạ, hoàn toàn chính xác chỉ có Huyền Thiên giáo chủ ta mới có thể làm được.
Hắn tự phụ cười cười nói:
– Ta tinh thông Luyện Thiên đại trận, luyện ra Thiên Đạo tổn thương trong cơ thể ngươi cũng không khó khăn, thậm chí ngay cả Đô Thiên Thần Đế tạo thành đạo thương trong cơ thể ngươi, ta cũng có thể chậm rãi luyện ra. Đô Thiên Thần Đế kích thương ngươi dùng chính là tiên đạo, tuy cường đại, nhưng Luyện Thiên đại trận của Thánh tông ta tăng lên tới Thần Quân chi bảo, luyện hóa tiên đạo chính thức có lẽ khó khăn, nhưng tiên đạo bên trong đạo thương cũng không khó khăn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 18 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 18/01/2015 03:29 (GMT+7) |