Thi Hiên Vi toàn lực thúc dục Luyện Thiên Đại Trận, đem tòa đại trận này đủ loại biến hóa thôi diễn đến cực trí, vô số biến hóa giống như cưỡi ngựa xem hoa thoáng hiện, toàn lực chống cự Hoàng Cực Đạo Chung xâm lấn, chỉ thấy Hoàng Cực Đạo Chung không ngừng cùng Luyện Thiên Đại Trận đối kháng, thành phiến thành phiến thời không vị diện biến mất, bị chấn thành hỗn độn Hồng Mông, khủng bố vô cùng!
Loại uy năng này, mặc dù là Thần Tôn Ma Tôn đi vào, cũng sẽ bị cắn nát!
Chẳng qua Hoàng Cực Đạo Chung còn đâu vào đấy xâm lấn, bọn người bảy Thánh Vương, Tố Thiên Hầu vào trận, cùng Thi Hiên Vi liên thủ thúc dục mười ba mặt chủ kỳ, cũng không thể ngăn trở Hoàng đạo cực binh này thiết nhập!
Chỉ thấy chỗ Hoàng Cực Đạo Chung bao phủ, mặt mặt đại kỳ hiện lên, dưới kỳ Thánh Tông đệ tử cùng Đô Thiên Thần Giới thần ma từng cái thình thịch thình thịch thình thịch nổ tung, hóa thành từng đoàn huyết vụ, chết oan chết uổng!
Hoàng đạo cực uy lợi hại như thế nào, mặc dù Thiếu Hư, Hủy Diệt Ma Tôn các địa ngục cường giả cũng chưa hoàn toàn thúc dục bảo này, nhưng tản mát ra nhè nhẹ từng đợt từng đợt uy năng, cũng không phải bọn họ có khả năng thừa nhận.
Sắc mặt bọn người Tố Thiên Hầu trắng bệch, nhìn về phía Thi Hiên Vi, liên thanh nói:
– Giáo chủ phu nhân, huyền quan thủ không được, lui… Nếu không lui, tất cả mọi người bỏ mạng hết!
Tử Phòng Đạo Nhân cười khổ nói:
– Lui không được. Chúng ta chỉ cần tản ra Luyện Thiên Đại Trận, Hoàng Cực Đạo Chung tất nhiên chấn động, đem mọi người chúng ta hết thảy chấn sát đương trường! Kiên trì đi xuống, nói không chừng còn có một đường sinh cơ!
Thi Hiên Vi cắn răng, nếu bỏ qua một bộ phận Thánh Tông cùng Đô Thiên đệ tử, rời khỏi huyền quan, tiếng chuông Hoàng Cực Đạo Chung kia một vang, sẽ đem Huyền Minh Huyền Quan chấn nát, ngay cả bọn họ cũng khó tránh khỏi cái chết!
Hôm nay là lui không được, lui là chết, cứng rắn chống đỡ đi xuống cũng là chết!
Thanh âm Thiếu Hư đột nhiên truyền đến, cười nói:
– Giang phu nhân đừng lo, Hoàng Cực Đạo Chung chính là Hoàng đạo cực binh, các ngươi sẽ chết phi thường nhanh, thậm chí ngay đau đớn cũng không kịp cảm giác được, sẽ hóa thành tro bụi…
– Thật không?
Đột nhiên một đại đạo mãnh liệt từ bầu trời đập xuống, gào thét chui vào bên trong chân vạc cao ngất kia, chân vạc giống như cột chống trời đại phóng hào quang, đủ loại đại đạo chi âm chấn động, nhảy vào bên trong Luyện Thiên Đại Trận, nhằm phía Hoàng Cực Đạo Chung.
Rắc, rắc, rắc!
Hoàng Cực Đạo Chung chấn động không dứt, thế đi tới nhất thời bị chắn, tiếp theo liền thấy căn cột chống trời này đột nhiên bay lên, nắm trong tay một thiếu niên thư sinh đột nhiên xuất hiện.
– Chúng đệ tử, các vị đạo huynh, cho ta mượn pháp lực dùng một chút!
Một tiếng quát lớn truyền đến, mọi người chủ trì Luyện Thiên Đại Trận nhất thời chỉ cảm thấy pháp lực của mình rục rịch, từng luồng Thần Minh đạo tắc, Thiên Thần đạo tắc, đại đạo đạo tắc chen chúc từ trong trận bay ra, rót vào bên trong đỉnh trượng.
Bàn tay thư sinh kia nâng đỉnh trượng, đem đỉnh trượng thường thường nâng lên, giận quát một tiếng, đột nhiên về phía trước đẩy đi, oanh long long đụng vào từng cái thời không vị diện trong Luyện Thiên Đại Trận, ầm ầm đánh vào phía trên Hoàng Cực Đạo Chung!
Oanh…
Hoàng Cực Đạo Chung tà tà bay lên, bị sinh sôi đụng ra Luyện Thiên Đại Trận, đụng hướng địa ngục ma quan, mặc dù là bọn người Thiếu Hư cũng không đứng vững trên mặt đất, thân bất do kỷ theo khẩu đại chung này bay lên.
Bọn người Thiếu Hư hét lớn, pháp lực toàn thân trào ra, rốt cục ngừng Hoàng Cực Đạo Chung, không có cho khẩu chung này đem ma quan phá hủy, chẳng qua nơi đại chung đi qua, vẫn là có vô số ngôi sao tạo thành tường thành sụp đổ, bị Hoàng Cực Đạo Chung chấn nát!
Cả tòa ma quan, bị phá hủy một nửa.
– Huyền Thiên Giáo Chủ?
Đại chung treo cao, quay tròn chuyển động, đột nhiên một tiếng chung vang, bao phủ ở bầu trời ma quan, buông thõng xuống từng đợt từng đợt Hoàng đạo uy năng nhè nhẹ, bảo vệ tường thành bị tàn phá. Bọn người Thiếu Hư phi thân dừng ở phía trên ma quan, sắc mặt ngưng trọng nhìn về phía bờ bên kia.
Đối diện, Giang Nam nhận đỉnh trượng, cười lạnh nói:
– Thiếu Hư đạo hữu, ngươi thật không có tiền đồ, thừa dịp ta không ở đây, khi dễ nữ nhân của ta.
Thiếu Hư cười ha ha, ánh mắt lộ ra vẻ cảnh giác:
– Hai quân giao chiến, đâu bận tâm đến cái gì nữ nhân hay không phải nữ nhân? Giáo chủ, ngươi nói đùa. Giáo chủ có thể thúc dục chân vạc, chẳng lẽ là luyện thành Hồng Mông Hoàng đạo?
– Miễn miễn cưỡng cưỡng luyện thành Hồng Mông Hoàng đạo.
Giang Nam đánh cái ha ha, cười nói:
– Đạo hữu, mấy ngày này ngươi ta không ở, đại quân song phương chết thảm trọng, không bằng nghỉ chiến ba ngày, ý của ngươi như thế nào?
– Thằng này quả nhiên luyện thành Hồng Mông Hoàng đạo!
Trong lòng Thiếu Hư nghiêm nghị, không biết Giang Nam luyện thành mấy loại Hoàng đạo, nghe vậy cười nói:
– Cũng được, liên tục đại chiến, ta cũng có ý định tu chỉnh. Một khi giáo chủ đã nói vậy, làm sao dám không tuân mệnh? Người đâu, treo lên miễn chiến bài!
Ma quan treo lên miễn chiến bài, có Ma Thần lập tức bay ra, bắt giữ ngôi sao luyện hóa tu bổ tường thành ma quan, Giang Nam cũng sai người treo lên miễn chiến bài, song phương đều tự chỉnh đốn.
– Phu quân, vì sao treo miễn chiến bài?
Huyền quan, Thi Hiên Vi khó hiểu hỏi.
Bọn người Tố Thiên Hầu nhìn về phía Giang Nam, trong lòng cũng có nghi hoặc, địa ngục ma quan bị phá hủy một nửa, rất thích hợp giết chóc nhập ma quan.
– Sâm La Ma Hoàng hơn hai mươi Ma Quân phân thân sắp đến đây, nếu cùng Thiếu Hư giao thủ, tất sẽ bị Sâm La thừa dịp, trước sau giáp công, làm chúng ta chết không có chỗ chôn!
Sắc mặt Giang Nam ngưng trọng, nhìn chung quanh một vòng, trầm giọng nói:
– Phu nhân, ta mượn Luyện Thiên Đại Trận dùng một chút. Ta đến chủ trì đại trận, ai cùng ta đi phục giết hơn hai mươi Ma Quân phân thân này, làm thằng nhãi này ăn cái ra oai phủ đầu?
Giang Nam cùng mấy cường giả lặng yên ra huyền môn, đi vào ở chỗ sâu trong tinh không.
Đi theo hắn người không nhiều lắm, chỉ có bảy Thánh Vương, Linh Đạo Tử cùng Tố Thần Hầu, cộng thêm Giang Nam chính mình, tổng cộng mười vị, về phần Thi Hiên Vi cùng bọn người Tử Phòng đạo nhân, thì ở lại phía trên huyền môn.
Mười người tới ở chỗ sâu trong tinh không, Tố Thiên Hầu khẽ nhíu mày nói:
– Giáo chủ, tại đây cách huyền môn cực xa, chỉ sợ Sâm La Ma Đế sẽ không tới bên này a?
Tượng Thánh Vương gật đầu nói:
– Sâm La Ma Đế phân thân tới, nhất định là tiến về ma quan trước, như thế nào sẽ đến địa phương bực này?
Giang Nam tâm niệm vừa động, từng mặt đại kỳ cắm vào hư không, bố trí xuống Luyện Thiên đại trận, chỉ thấy hơn mười vạn mặt đại kỳ ẩn nấp biến mất, nhìn không tới tung tích, cười nói:
– Chư vị yên tâm, Sâm La Ma Đế phân thân tất sẽ không đi Địa Ngục ma quan, nhất định sẽ tới nơi này!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 17 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 17/01/2015 11:29 (GMT+7) |