Yêu Thần Kim Đế ánh mắt quét tới mọi nơi, công nhận một phen, cười nói:
– Hồng Hoang Đại Thế Giới chính là địa bàn của Thiên Đao lão tổ, ta ở hơn hai trăm vạn năm trước, đã từng tới đây, tham gia đám cưới của Thiên Đao lão tổ.
– Đám cưới của Thiên Đao lão tổ?
Giang Nam trong lòng nghi ngờ, Đạo Vương rõ ràng đã nói, Thiên Đao lão tổ tâm địa vô cùng chân thành, tâm như trẻ sơ sinh, trung với đao, trung với đạo, là một người điên một lòng nhào vào đao cùng trên đạo, loại nhân vật này, làm sao sẽ lấy vợ thành thân?
Hắn mới vừa hướng Kim Đế nói lên cái nghi vấn này, đột nhiên chỉ thấy nơi xa tường vân trận trận, sáng mờ cuồn cuộn, có tiếng trống, tiếng trúc tiếng nhạc truyền đến, tính bằng đơn vị hàng nghìn Hồng Hoang Thần Ma khống chế tường vân sáng mờ, nhiều nữ thần cởi bỏ áo lộ ra vóc người bốc lửa kéo đàn hát, còn có xích bạc Cự Nhân đâm vang Thần cổ, quanh co khúc khuỷu mà đi, ở giữa ôm lấy kiệu hoa, hướng trung tâm tấm Hồng Hoang đại lục này bay đi.
Bức tình cảnh này, phảng phất là tồn tại rất giỏi gả nữ nhi.
– Thiên Đao lão tổ lại đón dâu.
Yêu Thần Kim Đế xa xa nhìn ra một cái, thầm nói:
– Hắn đã đón dâu nghiện rồi…
– Lời ấy sao nói?
Giang Nam cau mày nói.
Yêu Thần Kim Đế lưng đeo hắn phi hành, hướng Hồng Hoang Đại Thế Giới bay đi nói:
– Ta vốn là ở trong Quang Vũ Thần Đình làm thần quan, liền từng nghe nói Thiên Đao lão tổ là một quái nhân, cưới nữ nhân cưới đến điên. Hắn vốn là say mê đao, bỏ đao ra không có vật khác, sau lại làm cho hắn gặp phải một cô gái phong hoa tuyệt đại, rốt cục để cho trong lòng của hắn xuất hiện một đồ vật khác. Hắn có tình.
Giang Nam lẳng lặng nghe, Thiên Đao lão tổ có tình, cùng cô gái phong hoa tuyệt đại kia thành thân, oanh động chư thiên vạn giới vô số Thần Ma rối rít đến đây chúc mừng, thậm chí ngay cả Bổ Thiên thần nhân cũng có mặt trong hôn lễ.
Thiên Đao lão tổ cưới vợ, không bao lâu thì hắn có con gái, hết thảy rất là viên mãn.
Nhưng mà, thân là Bổ Thiên thần nhân, hắn không già, không chết, đây là bi ai lớn lao.
Có một ngày, thê tử của hắn chết già, Thiên Đao lão tổ giống như đứa bé gào khóc, khóc đến Hồng Hoang thế giới trời giáng mưa máu, máu chảy thành sông, máu chảy thành biển.
Hắn khóc thật lâu, làm cho cả Hồng Hoang Đại Thế Giới tử thương vô số, ở các Bổ Thiên thần nhân khác khuyên lơn, Thiên Đao lão tổ ngừng khóc.
Lại có một ngày, con hắn cùng nữ nhi cũng chết già, hắn thích nhất cháu trai cũng nhất nhất ly hắn mà đi.
Thiên Đao không chịu nỗi.
Hắn trầm mặc một kỷ thời gian, suốt hai trăm vạn năm không nói gì, không có đi ra ngoài đi lại, chưa từng thấy qua bạn cũ.
Sau một tràng kỷ kiếp, hắn lại đón dâu, cưới cô gái đẹp nhất lúc ấy, hắn còn cưới không chỉ một.
Thiên Đao lão tổ từ lúc đó, liền đã yêu đón dâu, tổng yếu thường cách một đoạn thời gian, liền cưới một cô gái xinh đẹp.
– Ta nghe nói, trong Bổ Thiên thần nhân có một vị lão tổ cảm thấy tình trạng của hắn có cái gì không đúng, cho nên liền hỏi hắn vì sao phải cưới nhiều nữ nhân như vậy? Những nữ nhân này tóm lại cuối cùng cũng chết, ngươi có thể chịu đựng được đả kích như vậy sao?
Yêu Thần Kim Đế lẳng lặng nói:
– Lúc ấy Thiên Đao lão tổ nói, thê tử của ta sẽ không chết nữa, đã chết một cái còn có những cái khác, vợ vĩnh viễn theo ở bên cạnh ta, lòng ta không bao giờ đau nữa…
Giang Nam giật mình, qua một lúc lâu, buồn bã thở dài, dằng dặc nói:
– Vốn là vì đao, sau lại vì tình, vô luận vì đao hay là vì tình, hắn cũng hết sức chăm chú, toàn lực ứng phó, Thiên Đao lão tổ là một si nhân. Chỉ là tâm của hắn không thành, không còn tâm như trẻ sơ sinh nữa. Đối với những cô gái kia mà nói, hắn sở tác sở vi cùng đại ác nhân không khác.
Hắn nhìn về phía kiệu hoa đi xa kia, thở dài nói:
– Không biết là cô nương nhà ai trong chư hầu Hồng Hoang thế giới gặp tai ương.
Yêu Thần Kim Đế khẽ cau mày, chỉ cảm thấy ở Hồng Hoang thế giới, địa bàn của Thiên Đao lão tổ, chỉ trích Thiên Đao lão tổ như vậy có chút không ổn, đang muốn nói chuyện, đột nhiên chỉ nghe một thanh âm cười lạnh nói:
– Giang giáo chủ, ở sau lưng chỉ trích lão gia nhà ta, chỉ trích Bổ Thiên thần nhân, lá gan của ngươi, không khỏi quá mức một ít! Nơi này là Hồng Hoang Đại Thế Giới, địa bàn lão gia nhà ta, không phải là địa phương ngươi có thể càn rỡ!
Giang Nam trong lòng khẽ nhúc nhích, theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một vị đạo nhân phiêu nhiên bay tới, đứng cách mình không xa, đỉnh đầu nổi lơ lửng một ngụm Thiên Đao, quanh thân tràn ngập thần uy thâm trầm, cũng là cùng mình từng có vài lần duyên phận Ngỗi Giới Đạo Nhân.
Ngỗi Giới Đạo Nhân là Thiên Đao lão tổ truyền nhân, tự mình tham quan hợc tập qua Thiên Đạo chí bảo Thiên Đao, trong Vọng Tiên Đài Giang Nam cùng hắn từng có giao thủ, ở trong tay hắn bị nhục.
Người này thực lực cực mạnh, đáng tiếc cũng không có đi lên Tiên Đài.
Ngỗi Giới Đạo Nhân sau lại chết ở Tiểu Quang Minh Giới, bất quá Tạo Hóa Lão Tổ thần thông quảng đại, đã sớm thu giữ tinh khí, đưa hắn từ trong tử vong sống lại. Từ sau chuyện kia, Giang Nam liền không bao giờ gặp vị đạo nhân này nữa, bất quá hắn từng nghe nói Ngỗi Giới Đạo Nhân tiến vào Bỉ Ngạn Đế lăng, nhận được đại cơ duyên, nhất cử tu thành Thần Minh.
Ngỗi Giới Đạo Nhân thân là Thiên Đao lão tổ truyền nhân, bản thân chính là một cuộc cơ duyên lớn lao, lại phải đến Bỉ Ngạn Đế lăng cơ duyên, tự nhiên là thực lực vô cùng mạnh mẽ, vượt xa lúc trước!
– Ngỗi Giới đạo huynh.
Giang Nam khẽ mỉm cười nói:
– Thiên Đao lão tổ có thể làm ra chuyện như vậy, liền không cho người khác nói sao?
Ngỗi Giới Đạo Nhân cười lạnh:
– Không cho!
– Vậy coi như xong.
Giang Nam cười nói:
– Cáo từ. Kim Đế, chúng ta đi thôi.
Một đạo ánh đao hiện lên, để ngang trước mặt Giang Nam, giống như một mặt thiên màn trắng như tuyết trút xuống, ngăn trở đường đi của Giang Nam cùng Kim Đế.
Giang Nam sắc mặt hơi trầm xuống, đột nhiên mặt giản ra cười nói:
– Ngỗi Giới đạo huynh đây là ý gì?
– Giang giáo chủ chỉ trích lão gia nhà ta, chẳng lẽ không nói tiếng xin lỗi sao?
Ngỗi Giới Đạo Nhân thản nhiên nói:
– Hơn nữa Giang giáo chủ xưa nay có Thần Thông, ta ở trong Vọng Tiên Đài không phải là đối thủ của ngươi, nhưng sau khi đi ra vẫn chuyên cần khổ luyện, tu thành Thần Minh, nghĩ muốn đích thân đem giáo chủ đánh bại đánh chết. Khó được ngươi tới Hồng Hoang Đại Thế Giới, hôm nay giáo chủ cũng đừng đi, Thiên Đao của ta khát, nghĩ uống máu giáo chủ.
– Ngỗi Giới đạo hữu cũng không phải là tới đón thân a? Đây là tính toán đi Bỉ Ngạn Thần Chu?
Giang Nam tỉnh táo vạn phần, cười nói:
– Bỉ Ngạn Thần Chu chỉ dừng lại ba canh giờ, ba canh giờ sau sẽ bay đi, lúc xuất hiện lần nữa liền muốn bảy tháng, hơn nữa không biết chiếc thần chu này muốn rơi ở nơi nào. Ta và ngươi nếu giao thủ mà nói, ngươi không lo lắng không có cơ hội đi lên Bỉ Ngạn Thần Chu sao?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 13 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 13/01/2015 03:29 (GMT+7) |