– Công tử ngoài miệng nói nghe thật hay, nhưng không có lòng khoan dung, ngay cả câu nói khó nghe như vậy cũng nghe không được, như thế nào đáng giá để cho ta theo đuổi? Tương lai như thế nào có thể cho ta dùng?
Hắn đứng dậy, hướng nhiều tuổi trẻ Thần Chủ thấy vậy mắt mũi trợn tròn chắp tay cười nói:
– Giang mỗ tạ ơn chư vị hảo ý, ngày khác nhất nhất tới cửa bái phỏng, tạm thời cáo lui, thứ tội, thứ tội!
Nhiều trẻ tuổi Thần Chủ ngạc nhiên, đưa mắt nhìn hắn đi xa.
– Tiểu Giang giáo chủ này, cũng là người thú vị…
Lộ Phong Trần đứng dậy, bồng bềnh mà đi, ha ha cười nói:
– Lại một lần đắc tội hai cung! Hắn đắc tội hai cung, lại cự tuyệt ta, làm cho ta không thể tức giận, ngược lại đối với hắn rất là thưởng thức, là một người có tâm cơ!
Những Thần Chủ khác âm thầm gật đầu, Giang Nam đắc tội Vị Ương công tử, bọn họ cũng là trong lòng ám thoải mái, ước gì thấy Vị Ương công tử kinh ngạc, đối với Giang Nam cự tuyệt ngược lại không có ác cảm, ngược lại cảm thấy hắn càng thêm thuận mắt.
– Ta ngược lại đối với hắn lo lắng.
Bộ Chinh thở dài nói:
– Đắc tội hai cung, Tiên Đô ta cũng không dám chứa chấp hắn, nếu hai cung trả thù hắn, chỉ sợ tính mạng hắn có thể lo…
Trong Cẩm Tú Minh, tức giận trên mặt Vị Ương công tử đã tiêu tán, nhẹ giọng nói:
– Huyền Thiên Giáo Chủ này thật giống như khắp nơi nhằm vào ta, xem ra cũng không phải là muốn cùng ta làm khó, mà là cùng ta có thù, chỉ có người cùng ta có thù, mới có thể đắc tội ta như vậy. Điền Phong, ngươi đi hạ giới điều tra thêm, đem lai lịch người này tra rõ ràng, ta muốn biết hết thảy chuyện của hắn!
Sau lưng hắn, một Thần Chủ khom người đồng ý, đang muốn rời đi Cẩm Tú Thiên, đột nhiên chỉ nghe phía ngoài truyền tới một thanh âm già nua, trường thanh cười nói:
– Vị Ương công tử không cần đi thăm dò, lai lịch của Huyền Thiên Giáo Chủ, tiểu phật đã biết rõ, bao gồm người này vì sao nhằm vào công tử, hết thảy ở trong lòng bàn tay tiểu phật!
Vẻ mặt Vị Ương công tử khẽ nhúc nhích, chỉ thấy một Phật Đà bước đi, quanh thân phật quang rung chuyển, phía sau đạo tắc nặng nề, hóa thành một mảnh Hương Duyên thế giới.
– Công tử, Phật Đà này là Minh Giác Thượng Nhân, còn xưng Minh Giác Lão Tổ, là lãnh tụ hạ giới Hương Duyên thế giới.
Một vị Thần Ma quét Phật Đà kia một cái, vội vàng truyền âm nói:
– Minh Giác Thượng Nhân vốn không có tiếng tăm gì, Hương Duyên thế giới cũng là một thế giới không lớn, vốn ta nghe nói phật này chỉ là một Thần Minh, bất quá hắn ở trước đó không lâu thanh danh lên cao, thể hiện ra tu vi không ngờ đạt tới tầng thứ Thần Chủ, rất là làm người ta khiếp sợ, vì vậy người ta gọi là Minh Giác Thần Chủ. Hắn vốn là rất già, hôm nay thành tựu Thần Chủ cảnh giới, ngược lại trở nên cực kỳ trẻ tuổi, cũng là một trong những trẻ tuổi Thần Chủ của đương kim Thần Giới.
– Minh Giác Thượng Nhân ẩn dấu thực lực, thật ra thì đã sớm đạt tới tầng thứ Thần Chủ?
Trong lòng Vị Ương công tử nghi ngờ, đứng dậy đón chào, chỉ thấy Minh Giác Thượng Nhân kia thoạt nhìn niên kỷ chỉ có ba mươi, tinh thần toả sáng, thế giới phía sau là Phật Môn Hương Duyên thế giới, nhưng trong Hương Duyên thế giới lại có hàng tỉ vạn sinh linh hư ảnh quỳ bái, phảng phất tế bái mỗ Thần Ma.
Vị Ương công tử trong lòng khẽ nhúc nhích, lấy lễ đối đãi, cười nói:
– Minh Giác Thượng Nhân, tiểu vương sống ở Thần Giới, chưa từng hạ giới, còn chưa từng biết hạ giới lại xuất hiện anh tài như thượng nhân, thứ tội, thứ tội. Mới vừa rồi thượng nhân nói, biết rõ lai lịch Huyền Thiên Giáo Chủ, có thể báo cho ta hay không?
Minh Giác Thượng Nhân nghiêm nghị nói:
– Huyền Thiên Giáo Chủ này đắc tội chủ thượng nhà ta, chủ thượng nhà ta đã sớm lệnh ta điều tra lai lịch, đối với hắn biết gốc biết rễ.
– Chủ thượng? Minh Giác Thượng Nhân chính là Phật Môn nhất hệ, chủ thượng của hắn hẳn là Vạn Phật Chi Chủ một trong chín Bổ Thiên thần nhân, Cực Nhạc Phật Chủ. Bất quá nếu nói Cực Nhạc Phật Chủ, không cần gọi hắn là chủ thượng, dù sao Cực Nhạc Phật Chủ cực kỳ sáng suốt, chỉ cần xưng một tiếng Phật Chủ là đủ. Nói như vậy, sau lưng Minh Giác Thượng Nhân là người khác! Người nào có thể một tay đem một vị Thần Minh cảnh giới Phật Đà, nhất cử tăng lên tới Thần Chủ?
Vị Ương công tử tâm thần đung đưa, trong nháy mắt liền từ trong lời nói của Minh Giác Thượng Nhân nhận được rất nhiều tin tức, cười nói:
– Kính xin thượng nhân nói rõ.
Minh Giác Thượng Nhân mỉm cười nói:
– Huyền Thiên Giáo Chủ xuất thân từ một tiểu thế giới tên là Huyền Minh Nguyên Giới, ở Huyền Minh Nguyên Giới gặp gỡ thường thường không có gì lạ, người này sau khi đi tới Trung Thiên thế giới mới hòa đồng phong sinh thủy khởi, làm người khác chú ý. Hắn là Bắc Mạc Thi gia cô gia, có danh tiếng Chư Thiên vạn năm trẻ tuổi đệ nhất nhân. Người này cùng Đông Cực Thần Quân trong Thần Giới ngũ đại Thần Quân liên lạc cực kỳ mật thiết, từng ở Trung Thiên Đông Cực Đại Hoang thành lập một môn phái nho nhỏ, tên là Huyền Thiên Thánh Tông. Công tử có biết trong Huyền Thiên Thánh Tông này là những người nào không?
Vị Ương công tử vẻ mặt khẽ nhúc nhích, nghiêng người nói:
– Người nào?
– Các nàng là cô nhi quả mẫu của Đông Cực Thánh Thành.
Minh Giác Thượng Nhân lại cười nói:
– Những cô nhi quả mẫu này, chính là dư nghiệt của Đông Cực Thánh Thành, tiểu phật nghe nói công tử cùng Đông Cực Thánh Thành ân oán quá sâu, năm ấy Đông Cực Thánh Quân Chứng Đế bị người đánh trộm, Vị Ương công tử cướp sạch tài phú Đông Cực Thánh Quân, cướp lấy Chứng Đế cơ duyên kia, thế cho nên tu vi tiến nhanh. Mà tiêu diệt Đông Cực Thánh Thành, cũng cùng Vị Ương công tử không thoát quan hệ. Vị Huyền Thiên Giáo Chủ này đem những cô nhi quả mẫu kia thu vào trong cửa, có thể nghĩ hắn cùng với công tử trong lúc đó, tất có can qua thật lớn.
– Thì ra là như vậy.
Vị Ương công tử liếc hắn một cái, mỉm cười nói:
– Thượng nhân báo cho tiểu vương những chuyện này, tiểu vương rất là nhớ ơn. Bất quá lần này thượng nhân sẽ không hoàn toàn vì chuyện này mà đến a?
Minh Giác Thượng Nhân cười ha ha:
– Vị Ương công tử mau nói mau ngữ! Tiểu phật tới thật có chuyện cầu công tử trợ giúp, chủ thượng nhà ta biết công tử thần thông quảng đại, cho nên chủ thượng muốn mời công tử cho tiểu phật một cái phong hào, cho tiểu phật có một chỗ ngồi ở Thần Giới Chư Thiên. Dĩ nhiên, chủ thượng nhà ta cũng không phải là không có hồi báo, lần này tiểu phật mang tới một chút lễ vật của chủ thượng nhà ta, kính xin công tử xin vui lòng nhận cho.
Minh Giác Thượng Nhân tâm niệm vừa động, chỉ thấy phía sau hiện ra tứ trọng thiên đình, trong Thiên Đình rõ ràng nổi lơ lửng một Thần Tôn chi bảo, bộ pháp bảo này uy năng cực kỳ khủng bố, còn chưa từ trong thiên đình bay ra, truyền đến rung động liền mờ mờ ảo ảo có thể đè sập Chư Thiên!
Vị Ương công tử không khỏi động dung, Thần Tôn chi bảo đã vô cùng khó được, càng thêm khó được chính là một bộ, uy năng một bộ Thần Tôn chi bảo này, đã có thể cùng Thần Quân chi bảo sánh ngang!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 13 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 13/01/2015 03:29 (GMT+7) |