Đế duyên tiên duyên, Giang Nam căn bản mua không nổi, cho nên căn bản không cần cân nhắc.
– Ở trước khi đột phá Thần Ma cảnh giới, ta còn cần phải biết rõ ràng một sự kiện, là có phải đột phá đến Thần Ma cảnh giới, phải nhất định phải tu ra tám tòa Thiên Cung hay không!
Mà vào lúc này, một Thiên thần của Nam Hải Thương Minh từ Cẩm Tú Minh trở về, hồi bẩm Nam Trúc Thần Ông nói:
– Chủ thượng, giáo chủ cần thiết ba kiện bảo vật, trong đó có một kiện đã bị người mua đi, bởi vậy tại hạ chỉ có thể mua xuống hai kiện bảo vật trong đó.
Nam Trúc Thần Ông kinh ngạc nói:
– Kiện bảo vật nào bị người bán đi?
– Là kiện bản dập.
Thiên thần nọ khom người nói.
– Cái dị vật bản dập này, đã đọng ở Cẩm Tú Minh rất nhiều năm chưa từng có người mua, như thế nào trong lúc bất chợt bị người mua đi?
Châm Phong Chân Thần cũng không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc nói:
– Giáo chủ cũng coi trọng bản dập này, chẳng lẽ cái bản dập này lai lịch thật sự không phải chuyện đùa?
– Nói đến kỳ quái, Cẩm Tú Minh đại quản sự còn hướng ta nghe ngóng, đến cùng là người nào ý định mua xuống cái bản dập này.
Thiên thần Nam Hải Thương Minh kia cười nói:
– Bất quá chuyện này liên quan đến tính bảo mật của khách hàng, ta không tiết lộ một lời.
Nam Trúc Thần Ông gật đầu nói:
– Ngươi làm rất khá, chúng ta buôn bán, phải thay khách nhân đảm bảo bí mật. Còn có một việc, đem trí nhớ của ngươi ngươi về Huyền Thiên giáo chủ rút ra, trực tiếp tiêu hủy, minh bạch chưa?
Thiên thần kia trong lòng nghiêm nghị, khom người đồng ý, lúc này đem trí nhớ của mình về Giang Nam đề luyện ra, luyện thành tro bụi, lúc này mới khom người lui ra.
Nam Trúc Thần Ông thở dốc một hơi, hữu khí vô lực nói:
– Châm Phong, ngươi mang theo hai kiện bảo vật này đi gặp Huyền Thiên giáo chủ, nói thác bản kia đã bị người mua xuống, nếu như giáo chủ không ngại, lợi dụng linh thạch kết toán. Còn nữa, sau khi ngươi bái kiến hắn, cũng đem đoạn trí nhớ này rút ra, bất quá không cần tiêu hủy, mà là phong ấn xuống, đưa đến Thần Di lâu niêm phong cất vào kho. Đây là giao tình, nói không chừng sau khi ta chết, ngươi còn cần cùng hắn buôn bán, khi đó đem trí nhớ của ngươi ở Thần Di lâu thu hồi.
Châm Phong Chân Thần khó hiểu, có thể đáng giá Chân Thần phong ấn trí nhớ của mình tạm gác lại sau này, đều là đại nhân vật địa vị to đến kinh người.
Nam Trúc Thần Ông lại để cho hắn làm như vậy, rõ ràng là đối với tiền đồ của Giang Nam vô cùng coi trọng, hơn nữa cho rằng Giang Nam mua xuống đồ vật vô cùng quý trọng, nhất định phải thay hắn bảo thủ bí mật!
Mà bây giờ Giang Nam, bất quá là một Thiên Cung cường giả sắp thành thần, mặc dù tài hoa kinh người, được xưng tụng kinh thái tuyệt diễm, nhưng người giống như hắn kinh thái tuyệt diễm, ở thần giới nhiều vô số kể, cần phải thận trọng như vậy sao?
Hắn đối với Nam Trúc Thần Ông gần đây nói gì nghe nấy, biết rõ hắn kinh thương lý niệm cao minh, lúc này khom người đồng ý, mang theo hai kiện bảo vật tới gặp Giang Nam, đang muốn nói chuyện, lại vào lúc này, Châm Phong Chân Thần trong nội tâm khẽ nhúc nhích, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên không Cẩm Tú Thiên hào quang vạn đạo, sáng lạn phi thường, Thần Quang sáng chói, rất nhiều thần nữ đang cầm giỏ hoa một đường vung hoa, bồng bềnh đung đưa, dẫn dắt lấy một chiếc thuyền hoa cực kỳ đẹp đẽ quý giá hướng Cẩm Tú Minh chậm rãi chạy tới.
Mà trong Cẩm Tú Minh một đạo cầu vồng trải rộng ra, rơi vào phía dưới thuyền hoa kia, có thần thủy tuôn ra, ở trên cầu vồng hóa thành một đạo sông lớn, rất nhiều Thần Ma sừng sững ở hai bờ sông lớn, trang nghiêm túc mục.
Thuyền hoa nhập trong sông, một đường chạy nhanh vào Cẩm Tú Minh.
– Lại là một đại nhân vật đến, hạo kiếp sắp tới, Cẩm Tú Thiên ta cũng náo nhiệt gấp đôi.
Châm Phong Chân Thần nhìn thoáng qua, chỉ thấy Giang Nam cùng Thi Mạc Sơn đang ngẩng đầu nhìn chiếc thuyền hoa kia, cười nói:
– Hai vị, bên trong chiếc thuyền hoa này, tất nhiên là Thần Chủ cấp cường giả tự mình hàng lâm, mới có quy cách nghênh đón lớn như thế. Bất quá vị Thần Chủ này không có Phong Vương Phong Hầu, hẳn là ở gần ngàn năm nay mới tu thành Thần Chủ.
Giang Nam không khỏi hiếu kỳ, cười nói:
– Đạo huynh tại sao nói vậy?
– Đơn giản, có thể vận dụng quy cách bực này, đều là Thần Chủ.
Châm Phong Chân Thần ha ha cười nói:
– Nếu như Thi lão gia tử bực Đại tướng biên cương này đến đây, quy cách nghinh đón là lâu thuyền, mà không phải thuyền hoa, Thần Ma ở hơi bên nghênh đón. Mà nếu là Thần Chủ không có phong hào, mặc dù có thực lực Thần Chủ, nhưng không có phân đất phong hầu thực chức, liền chỉ có thể dùng thuyền hoa rồi.
Thi Mạc Sơn gật đầu, cười nói:
– Tử Xuyên, ngươi có chỗ không biết, ngàn năm này cũng có không ít cường giả đột phá, tu thành Thần Chủ, nhưng trong triều đình Quang Vũ có nội loạn, ngoài có ngoại lo, hơn nữa Quang Vũ đế không để ý tới triều chính, không có phong thưởng bọn hắn. Những tân tấn Thần Chủ này liền không có thực chức cùng phong hào, cường giả loại này số lượng thực sự không ít, đều là nhân vật cực kỳ lợi hại.
Châm Phong Chân Thần cười nói:
– Cái gọi là mười phái tám thiên bảy thế gia, ngũ đô tứ thành lưỡng hậu cung, truyền nhân mấy quái vật khổng lồ này, đều là Thần Chủ cấp cường giả. Trừ bọn họ ra, còn có rất nhiều Chân Thần, Thiên thần nổi tiếng, nguyên một đám kinh thái tuyệt diễm, hơn mười vạn năm thậm chí trăm vạn năm đều khó gặp, nhưng mà ở trước trường hạo kiếp này, đều giống như cỏ dại sau mưa, rậm rạp chằng chịt, người có được Đế tư đều không ở số ít. Ngày xưa sao có thể nhìn thấy rầm rộ bộ dạng này? Nghĩ đến là Chư Thiên vạn giới Thiên Đạo có linh tính, biết rõ hạo kiếp hủy thiên diệt địa sắp tới, bởi vậy mới sẽ xuất hiện nhiều nhân vật thiên tài khó gặp như vậy.
Giang Nam nhìn lên chiếc thuyền hoa kia, thản nhiên nói:
– Nếu có người có thể ở bên trong tràng thịnh thế khoáng cổ tuyệt kim này, tài nghệ trấn áp quần hùng, chứng đạo thành đế, trở thành Thần Đế trấn áp Chư Thiên, nhất thống vạn giới, sẽ là một sự tình làm cho người kích động cỡ nào?
Thi Mạc Sơn nghiêm mặt nói:
– Người ôm lấy khát vọng to lớn này tuyệt đối số lượng không ít! Bất quá trẻ tuổi muốn làm được một bước này, thật sự ngàn khó muôn vàn khó khăn, bởi vì đương kim Thần giới năm đại Thần Quân đều có chứng đế chi tư, bọn hắn châu ngọc phía trước, hào quang che lấp Thần giới, nếu bọn họ chứng đạo thành đế, đơn giản tầm đó liền có thể chèn ép tuổi trẻ đồng lứa.
Châm Phong Chân Thần cười nói:
– Thế sự thay đổi liên tục, ai có thể biết mình sẽ cười đến cuối cùng? Cách cục của Chư Thiên vạn giới, không phải chúng ta có khả năng đo lường được. Giang giáo chủ, đây là hai kiện bảo vật ngươi muốn, về phần một kiện bản dập, đã bị người trước ngươi một bước mua đi. Những linh thạch khác, ta đã sai người chuẩn bị, kính xin giáo chủ đi qua nhận lấy.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 13 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 13/01/2015 03:29 (GMT+7) |