Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 9 » Phần 35

Dương Thần - Quyển 9

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 35

Lâm Nhược Khê chủ động nói đến, tất nhiên là trong lòng đã có suy nghĩ riêng, mọi lần đều là do Mã Quế Phương mua giúp viên gạo nếp, cho nên khó tránh khỏi ái ngại, nếu như bản thân tự chạy ra ngoài chỉ để ăn viên gạo nếp cũng cảm thấy có chút xấu hổ, nhưng chỉ cần lấy lý do là đi mua đồ về gói bánh chưng thì sẽ có thể đường chính đi ăn viên gạo nếp rồi.

Người bên cạnh e rằng không thể ngờ tới, người phụ nữ quyền cao chức trọng, chỉ vì giữ tư thế kiêu ngạo của bản thân mà ngay cả ăn viên gạo nếp cũng phải đau đầu như vậy.

Nhưng Quách Tuyết Hoa lại nói:

– Sao lại để cho Nhược Khê đi được, con bận cả ngày, trở về thì cũng phải được nghỉ ngơi một chút chứ, để cho Dương Thần chạy một chuyến, dẫu sao nó cũng chỉ ở nhà cả ngày ăn không ngồi rồi.

Dương Thần sắc mặt khó coi, thì ra trong mắt mẹ, hắn chỉ là một tên không nghề ngỗng gì cả, thực ra hắn cũng bận lắm chứ, ví dụ như, mỗi ngày đều phải nghĩ xem làm như thế nào thì mới khiến bọn đàn bà cho ngủ chung giường…

Nhìn thấy khuôn mặt đau khổ của Dương Thần, Quách Tuyết Hoa chau mày nói:

– Sao, giúp người nhà đi một chuyến, cái chân nó không vui đúng không?

Dương Thần vội cười nói:

– Đương nhiên là không phải rồi, ngày mai tan làm con sẽ đi.

Lâm Nhược Khê nhịu miệng, cũng đành phải gật đầu.

Một lát sau, Lâm Nhược Khê đã rửa xong bát đĩa, bỏ chiếc tạp dề, định lên thư phòng, sự có mặt của Jane cũng đồng nghĩa với sự hợp tác của dự án quan trọng sắp chính thức bắt đầu, cô sẽ không có ít việc để làm đây.

Dương Thần thấy vậy, đưa điều khiển tivi cho Trinh Tú, chạy theo sau.

Đến trước thư phòng của Nhược Khê, Dương Thần lấy thân chắn trước cửa.

– Lại sao nữa?

Nhược Khê có chút bất lực giương mắt nhìn.

Dương Thần có đôi chút ngượng ngùng nói:

– Có phải đang giận anh.

– Chuyện gì.

– Việc Đường Uyển chuyển đến đây anh không hề ngờ tới, nhưng An Tâm… Quả thực là anh bảo cô ấy chuyển đến, nhất định là em sẽ nghĩ, anh cho bọn họ hợp lại với nhau để gây áp lực cho em, khiến em phải thỏa hiệp, đúng không.

Dương Thần cười nhạt nói.

Lâm Nhược Khê im lặng một lúc lâu, trầm giọng nói:

– Nếu như thật sự là anh nghĩ như thế, vậy thì anh quá coi thường em rồi đấy, có một số chuyện, không phải gây áp lực là có thể thỏa hiệp, hơn nữa, anh đã nói ra như vậy, thì cũng chứng minh một điều là anh còn không yên tâm bằng em, có đúng không?

Dương Thần cứng họng, ngượng nghịu nói:

– Việc này cũng bị em nhìn ra, lấy được một người vợ thông minh cũng không phải là điều gì tốt đẹp cho lắm.

Lâm Nhược Khê như không cười, ánh mắt lóe sáng, dung mạo thanh tuyệt cũng trong khoảnh khắc đó hiện lên sự kiêu ngạo vô cùng kiều diễm.

– Anh yên tâm đi, em sẽ không nói gì đâu, bọn họ thích đến thì cứ đến, dẫu sao việc giữa anh và bọn họ cũng đã xảy ra không thể cứu vãn được, anh cũng thấy rồi đấy, em còn pha trà, mời hoa quả bọn họ, em cũng rộng rãi đấy chứ.

Dương Thần vẻ mặt khó coi nói:

– Chính vì gần đây em quá rộng rãi, khiến anh có chút chột dạ.

Lâm Nhược Khê đột nhiên trên mặt lộ lên một nụ cười, thân thể mềm mại dần dần tiến sát, ngửa đầu, mũi gần như sắp chạm phải cằm dưới của Dương Thần.

– Sao, anh cảm thấy có lỗi với em?

Lâm Nhược Khê khẽ thở nhẹ nói.

– Ừ… Anh luôn cảm thấy có đôi chút, gần đây càng cảm thấy đặc biệt có lỗi.

Dương Thần ngượng ngùng cười nói.

– Vậy thì cứ dần dần tích tụ lại đi, chờ đến một ngày, anh cùng với người đàn bà khác lên giường xong lại lặng lẽ trở về nhà đi ngủ, hoặc giả khi nhìn thấy gái đẹp, ngay cả sức lực tán tỉnh cũng không còn, vậy thì lúc đó mục đích của em đã đạt được.

Lâm Nhược khê đắc ý nói.

Dương Thần trong lòng khẽ rung lên, vô cùng đau khổ nói:

– Quả đúng là như vậy, anh đã nghĩ là em sao lại có thể dễ dàng bị ức hiếp mà không có chút phản kháng cơ chứ.

– Mẹ đã nói rồi, anh chỉ muốn mềm mỏng không muốn gò bó, đối xử với anh càng tốt, thì anh càng cảm thấy chột dạ, cho dù không tận mắt nhìn thấy anh trưởng thành, nhưng là một người mẹ thì vẫn hiểu con trai mình hơn.

– Mẹ?

Dương Thần như đứt từng khúc ruột, thở một hơi lạnh lẽo.

– Quả nhiên mẹ đã giúp em nghĩ cách để giày vò anh.

Lâm Nhược Khê bỗng cắn nhẹ môi dưới của Dương Thần, dúi trán tựa vào ngực Dương Thần, giọng nhỏ nhẹ ngập ngừng:

– Ông xã… em muốn ăn nếp viên.

Dương Thần lúc nãy còn sởn cả gai ốc, giờ lại bị câu nói nhõng nhẽo của Lâm Nhược Khê làm cho tâm hồn bay bổng trở lại.

Khẩu khí buồn bực lúc nãy bỗng chốc tiêu tan, cơ thể có chút tê liệt, Dương Thần dở khóc dở cười nói:

– Lúc nãy anh đã biết em nói là đi mua đồ cũng chỉ vì em muốn ăn nếp viên, ngày mai anh mua về cho em là được chứ gì, có cần thiết phải giày vò người khác thế không.

– Em muốn ăn nhân đậu nành và nhân vừng, các nhân khác mua ít thôi, em không ăn bánh mặn, nhưng cũng đừng mua quá ngọt.

Dương Thần nuốt nước bọt:

– Được… Đều nghe lời em cả, nhưng cũng đừng dùng giọng nói mềm nhũn như vậy có được không.

Lâm Nhược Khê im lặng một hồi, đột nhiên lùi lại một bước, khuôn mặt lạnh băng nói:

– Không muốn nghe thì anh cút đi, đừng cản đường.

– Hơ…

Dương Thần nhẹ nhõm.

– Khẩu khí này, mới là Nhược Khê yêu quý của anh chứ, nghe mới thật là thuận tai.

Nói xong, vội vàng chạy đi.

Nhìn bóng dáng lười nhác của người đàn ông, Lâm Nhược Khê nghiến răng nghiến lợi, giậm chân tức giận.

Ngày hôm sau, Dương Thần khó khăn lắm mới có hẳn một ngày ngồi tại công ty làm việc, cùng với sự giúp đỡ của Bát Nhã, xử lý xong đống việc bị tồn đọng lại cho nên muộn hơn một tiếng mới tan làm, trời lúc này cũng đã tối, hắn vội vàng đến của tiệm nếp viên của Triệu gia, cũng chính là nhà của Triệu Hồng Yến.

Tiệm viên gạo nếp lúc này cũng qua giờ cao điểm, trong tiệm lúc này chỉ có vài học sinh và khách qua đường.

Dương Thần bước vào cửa tiệm, nhìn thấy người thu tiền, lập tức sững người lại.

Mã Quế Phương đang đứng thu tiền, nhìn thấy Dương Thần cũng có chút ngạc nhiên, nhưng ngay lập tức cười nói:

– Sao cậu lại đến đây, chẳng phải anh đang ở cùng Ny Tử sao?

Lúc này Dương Thần mới nghĩ ra, Mã Quế Phương được Lâm Nhược Khê giới thiệu đến làm việc tại tiệm viên gạo nếp này, vội cười trả lời:

– Không, chỉ có mình con, đến mua chút gạo nếp với lá dong để nhà gói bánh chưng.

Mã Quế Phương khuôn mặt sửng sốt:

– Đúng là có không ít nguyên liệu gói bánh chưng còn thừa lại, ngày mai cậu đến chắc chắn là đã dùng hết rồi.

Lúc này, lão Triệu cũng bước ra, nhìn thấy Dương Thần, không tránh khỏi kinh ngạc, sao đó lại vui mừng cùng nhau tán gẫu, và lập tức giữ lại Dương Thần ăn cơm tối.

Dương Thần nhìn trời cũng không còn sớm, bèn nghĩ ra một chủ ý, nói với Mã Quế Phương:

– Mẹ, mẹ cũng ở lại đây ăn cơm, xong thì con đưa mẹ về, đỡ mẹ một đoạn.

Mã Quế Phương cũng biết là Dương Thần đang tìm cơ hội xích gần tình cảm của hai người, nhưng đã quyết định cho con gái tự theo ý mình thì cũng không có gì phải ngại ngùng, gật đầu đồng ý.

Do không phải là lần đầu tiên ăn cơm ở nhà Lão Triệu, người nhà lão Triệu đã không còn xa lạ gì với Dương Thần nữa, đối với Mã Quế Phương lại càng giống như người trong nhà.

Khi cơm rau đã chuẩn bị xong xuôi đâu đấy, lúc này Dương Thần mới phát hiện ra, trong nhà thiếu mất một người.

– Bác Triệu, Hồng Yến không ở sao?

Dương Thần hiếu kỳ hỏi, cho dù bây giờ Triệu Hồng Yến giờ đã là trợ lý của Lâm Nhược Khê đi nữa thì cũng không có lý gì lại không tan làm.

Lão Triệu cũng có chút bực tức nói:

– Ái chà, lúc này còn thấy con bé đã về rồi mà, chắc là lại ở trong phòng bận việc rồi, dạo này thường nghe con bé nói áp lực quá lớn, về nhà còn phải viết viết gì đấy, tôi xuống bếp bưng thức ăn lên đây, hay là cậu Dương Thần giúp tôi gọi nó xuống ăn cơm.

Dương Thần có chút hiểu ra gật đầu, Triệu Hồng Yến trước đây chỉ là một nhân viên bình thường, nhưng bây giờ cô đã là trợ lý Tổng giám đốc, đương nhiên khó khăn và áp lực sẽ tăng lên, cũng khó khăn với người phụ nữ này.

Theo tay của lão Triệu chỉ về phía khuê phòng của Triệu Hồng Yến, Dương Thần thong dong vòng qua phòng khách đi về phía sân sau.

Tuy rằng nhà của Triệu Hồng Yến không được coi là giàu có, nhưng ngôi nhà được tổ tiên truyền lại cũng được xem là rộng rãi, đi qua hành lang dài mười mấy mét, rẽ một vòng thì mới đến cửa phòng của Triệu Hồng Yến.

Cánh cửa phòng tương đối cũ đang khép chặt, rèm cửa sổ màu vàng cũng đang buông xuống, không thể nhìn thấy quang cảnh bên trong.

Dương Thần đang định gõ cửa, nhưng đột nhiên nghe tiếng nói âm thanh mạn diệu đến bào mòn xương cốt từ trong phòng truyền ra.

“Ưm.”

Giống như là tiếng oanh nũng nịu, nhưng lại cũng giống như tiếng dòng suối nhỏ chảy xuôi.

Dương Thần nếu như không nghe được hàm ý nội dung bên trong giọng nói vậy thì quả thật là đã không tự do tự tại lăn lội trong đám đàn bà bao nhiêu năm như thế.

Tiếng giọng nói, thực ra đối với người thường mà nói căn bản không nghe thấy gì, nhưng đối với khả năng nghe của Dương Thần như thế cũng đủ để nghe thấy rồi.

Dương Thần có thể cảm nhận được, trong phòng rõ ràng chỉ có một mình Triệu Hồng Yến, như vậy thì âm thanh cô phát ra chỉ có một khả năng là cô đang… tự sướng.

Người phụ nữ này vốn là ly hôn trong tuổi thanh xuân, sau khi từng nếm qua hương vị của chuyện nam nữ, nhưng do vì vợ chồng bất hòa, chắn chắn là không vượt qua nổi sóng gió nên sau đó ly hôn, lại không có đàn ông bên cạnh, nên chỉ có thể làm việc kiếm tiền giúp gia đình giả nợ.

Bây giờ trở thành trợ lý của Lâm Nhược Khê, chưa nói đến áp lực lớn, lại càng không có cơ hội nghĩ đến chuyện yêu đương và tái hôn.

Nhưng về mặt sinh lý phụ nữ thì lại trong thời kỳ dục vọng thiêu đốt.

Đầy đủ các loại nguyên nhân khiến cho Triệu Hồng Yến sau giờ tan làm về nhà đóng chặt cửa phòng làm những chuyện tình thú, âu cũng là điều dễ hiểu.

Lúc này Dương Thần đang đứng bên ngoài, bên tai đều là tiếng rên rỉ càng lúc càng thúc giục của người đàn bà, Dương Thần quả không biết phải làm như thế nào.

Rời khỏi? Vậy thì phải viện lý do gì, đến lúc Triệu Hồng Yến biết hắn đến cửa phòng mà không gọi cửa thì chắn chắn biết rằng hắn đã biết chuyện riêng tư bí mật của cô.

Gõ cửa gọi cô? Dương Thần lại rất không nỡ nào, như vậy thì Triệu Hồng Yến nhất định sẽ vội vội vàng vàng thu tay lại…

Chỉ cần nghĩ đến người đàn bà đã từng là đồng sự, lại đã bị hắn sờ mó lên trên đôi chân nõn nà, đang tự mình vuốt ve những cơ quan nhạy cảm trên cơ thể mình, Dương Thần cảm thấy một luồng khí nóng đang đi lên đan điền, hắn thật muốn nhìn xem bên trong là quang cảnh như thế nào.

Dương Thần cũng tự cảm thấy hắn rất khốn nạn, nhưng tà niệm lại đối với người đàn bà đã từng tiếp xúc nhưng chưa từng đoạt được lại rất mãnh liệt…

Đúng lúc đó, bên trong giọng Triệu Hồng Yến thảng thốt.

– Ai ở bên ngoài?

Dương Thần ngẩn ra, sao lại bị phát hiện được nhỉ? Quay đầu nhìn lại mới thấy.

Thôi chết, hắn lại không chú ý là đang đứng quay lưng lại mặt trời, cho nên bóng hắn đổ xuống bên cạnh rèm cửa sổ, từ bên trong nhìn ra sẽ nhìn thấy bóng một người do dự rất lâu đứng ở bên ngoài.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 05/10/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Đường Môn – Quyển 4
Tà Nguyệt mặc dù mang theo Đường Tam, nhưng đạt tới trên sáu mươi cấp, thân thể cũng khá cường hãn, cũng không có hạ thấp tốc độ của hắn. Mà Đường Tam dựa trên người hắn, rất nhanh khôi phục được tinh thần lực của mình. Đang ở trong hoàn cảnh khắp nơi đều là lam ngân thảo, mặc dù...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
Hai vợ chồng Tú – Khánh - Tác giả The Kid
Truyện kể về các sự kiện tình dục của hai vợ chồng Tú và Khánh. Trong công ty ai cũng biết anh chàng Tú và cô nàng Khánh đang thích nhau, nhưng họ nhút nhát không dám tỏ tình với nhau. Tú chỉ là một anh chàng bình thường, không có gì đáng kể. Còn Khánh, một cô gái dễ thương, duyên dáng, nói giọng...
Phân loại: Truyện nonSEX
Vĩnh Hằng – Quyển 16
Theo tiếng nổ phát ra, khóe miệng của nô bộc Thái Cổ tràn ra máu tươi. Thân thể hắn lui về sau hơn mười trượng! Mà bên phía Bạch Tiểu Thuần cũng lùi về phía sau, miệng phun ra máu tươi. Lúc lui ra phía sau ngoài trăm trượng, thân thể hắn mới miễn cưỡng đứng vững. Lúc ngẩng đầu, trong mắt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân