Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 8 » Phần 95

Dương Thần - Quyển 8

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 95

Vẫn là nhìn cổ như vậy, ngốc như vậy, bình thường như vậy, nhưng chỉ cần biết giá trị thật của nó, sẽ không chống lại được bị vật xa hoa này hấp dẫn.

Dương Thần nhìn Lâm Nhược Khê ngẩn người ra, mỉm cười hỏi:

– Bây giờ còn muốn nhẫn kim cương không?

Lâm Nhược Khê quay mặt ra, oán hận nhìn hắn:

– Anh sao lại làm vậy với em… em cũng không phải người nghiên cứu đồng hồ, sao biết cái đồng hồ cũ kỹ này lại quý trọng vậy, chữ viết lại nhỏ như vậy, không nhìn kỹ thì không thể chú ý được. Nếu biết đây là vật báu vô giá, em đã không tùy tiện đặt trong túi, anh cũng không nói rõ với em, em tất nhiên nghĩ là anh tùy tiện đưa em một món đồ…

Dương Thần vẻ mặt oan ức, bất đắc dĩ nói:

– Hôm đó không phải anh nói với em là anh lấy được từ tay Cục trưởng cục điều tra liên bang sao, em cũng chẳng nghe anh giải thích, đã vào thư phòng đóng cửa lại, nói gì em cũng không tin anh, anh còn cách nào nữa…

Lâm Nhược Khê nhớ lại đúng là như vậy, cắn cắn đôi môi như hoa, bướng bỉnh nói:

– Em mặc kệ, dù sao đều là anh sai, nếu anh tặng em trước, sao em lại không nghe anh giải thích? Hôm đó em bị anh làm cho tức chết!

Dương Thần thấy không có biện pháp, liên tục nói “Được!”, Lúc này mới khiến Lâm Nhược Khê vừa lòng vui vẻ cười.

Thấy Lâm Nhược Khê cẩn thận lấy ra hai tờ khăn giấy mềm mại bọc chiếc đồng hồ lại, dường như muốn bảo quản thật tốt, Dương Thần mỉm cười, nói:

– Không cần phiền toái như vậy, chiếc đồng hồ này tặng cho em, coi như là một món đồ chơi, ngày thường để trong túi, xem ngày giờ là được, không cần phải cất giữ kỹ quá.

– Làm sao có thể được… vật quý như vậy, nhỡ bị em làm hỏng, những người sưu tầm đồng hồ nổi tiếng sẽ hận em đến chết mất!

Lâm Nhược Khê nhíu mày nói.

Dương Thần lắc đầu:

– Lo mấy việc này làm gì, đây là quà anh tặng em, đã tặng rồi thì em cứ dùng, nó cũng không phải đồ cổ, nó cũng có sinh mạng.

Lâm Nhược Khê bỗng nhiên nhớ lại chuyện này, tuy rằng thẹn thùng nhưng vẫn tò mò hỏi:

– Lần trước anh nói, muốn tặng em một món quà… là chiếc đồng hồ này sao?

Dương Thần vội phủ nhận, nói:

– Đừng nói giỡn, nếu anh nói quà là chiếc đồng hồ này, cần gì anh phải chuẩn bị lâu như vậy, món quà kia anh vẫn đang chuẩn bị… ừ… dù sao năm nay chắc chắn sẽ cho em nhìn thấy, bà xã, em yên tâm, trước giờ anh nói là giữ lời…

Lâm Nhược Khê tim đập mạnh hơn chút, rốt cuột là món quà gì mà phải chuẩn bị lâu như vậy, thật là bực mình, người đàn ông này vốn không chịu lộ ra chút thông tin nào, khiến trong lòng cô tò mò không yên.

Đột nhiên, Dương Thần hỏi:

– Không tò mò vì sao anh lại tặng em chiếc đồng hồ này sao?

Lâm Nhược Khê mờ mịt lắc đầu:

– Vì rất đắt tiền sao?

– Đồ quý giá nhiều lắm, cũng không phải không có tiền, cần gì tìm đồ đắt tiền.

Dương Thần cười nhạt nói.

– Vậy là vì sao…

Dương Thần nhếch khóe miệng, vươn tay phải, chậm rãi vươn tới trên tay trái của Lâm Nhược Khê nhẹ nhàng nắm, mà trong tay Lâm Nhược Khê đang cầm chiếc đồng hồ cũ.

Lâm Nhược Khê thân thể mềm mại khẽ rụt lại, không biết người đàn ông này định làm gì.

– Tuy rằng, đồng hồ này không đẹp, thậm chí nhìn ngốc nghếch, nhưng “tâm” của nó từ lúc sinh ra đến giờ không ngừng chạy, mặc dù đã trôi qua gần trăm năm, bề ngoài nhìn không còn đẹp nữa, nhưng “tâm” vẫn như lúc ban đầu.

Cho dù là qua một trăm năm nữa, cho dù biển cả hóa đất liền, cho dù vạn vật luân hồi, chiếc đồng hồ đã cũ rồi, nhưng cái “tâm” quý giá của nó sẽ giống như lúc này, không có gì thay đổi… tựa như lúc anh tặng nó cho em…

Lời nói nhỏ nhẹ trong xe giống như nước sông yên tĩnh chảy qua, thâm trầm mang theo gợn sóng nhè nhẹ.

Bên tai Lâm Nhược Khê dường như còn quanh quẩn tiếng chiếc đồng hồ cũ kia “tích tắc tích tắc…”

Vô tình, Lâm Nhược Khê cảm thấy hốc mắt có chút lành lạnh, là do điều hòa thổi gió lên nước mắt đã trào ra, nhưng chính mình lại không chú ý.

– Anh nói vậy em cảm động? Không sợ anh lừa gạt em sao?

Dương Thần trêu ghẹo nói.

Lâm Nhược Khê chu miệng:

– Biết rõ người ta đối với chuyện tình cảm này rất đơn thuần, lại còn nói những lời làm người ta khóc, nếu cả đêm không ngủ được thì làm sao?

Trong lời nói đã phá bỏ lớp băng lạnh bên ngoài, lộ ra chút vẻ nữ tính, giống như dáng vẻ vụng về làm nũng.

Dương Thần không kìm nổi cười nói:

– Khóc có lợi, làm khai thông tuyến lệ, làm sạch những vật bẩn trong mắt…

– Anh nói em bẩn?

Lâm Nhược Khê trừng mắt nhìn hắn chất vấn.

Dương Thần ho khan hai tiếng:

– Khụ… ý anh là, khóc làm sạch mắt cho những người phụ nữ khác, còn với bảo bối Nhược Khê thì là cực kỳ sạch sẽ… thật mà, bà xã, em không tin thì soi gương đi, mắt em sáng ngời kìa…

Lâm Nhược Khê nghe lời giải thích hoang đường để lấy lòng liền bật cười, giống như đóa hoa đỗ quyên nở rộ.

– Anh muốn nghe chuyện hồi trước của em với người kia không?

Dương Thần nghi hoặc:

– Ai?

– Lý Kiến Hà.

Dương Thần do dự hỏi:

– Chuyện cũ nói ra em sẽ đau lòng chứ?

– Không đâu, chỉ là anh có quyền được biết.

Lâm Nhược Khê ánh mắt hết sức dịu dàng.

Dương Thần gật gật đầu:

– Không còn đau lòng là tốt rồi, em nói đi.

Lâm Nhược Khê hồi tưởng lại:

– Kỳ thực có thể anh không rõ, lúc em học đại học, Thân Nhã Hinh là một người bạn rất thân của em, ừ… tuy không giống Thiện Ny và Nghiên Nghiên, cùng nhau trưởng thành, nhưng là một bạn học rất thân của bọn em trong cùng khóa, cùng nhau ăn cơm, cùng học tập, cũng cùng học thầy Chris.

Lúc đó, Lý Kiến Hà đã là một nhân vật phi thường trong trường học, anh ta vốn học ở đại học Cambridge ở Anh, nhưng vì cùng Chris học về thị trường kinh doanh tiêu thụ mà đến đại học Trung Hải.

Các nữ sinh trong trường học đều thích anh ta, anh ta tao nhã, lại có gia thế vô cùng tốt, quan trọng là… anh ta rất tài hoa, được Chris coi trọng, đảm nhiệm vai trò trợ giảng, trợ giúp đám nghiên cứu sinh bọn em học tập.

Chính tại lúc đó, anh ta thường xuyên tiếp xúc với em và Nhã Hinh, lúc đầu chỉ là nói về đề tài nghiên cứu, sau đó là cùng nhau dạo phố, uống trà chiều…

Dương Thần khẽ cười nói:

– Xem ra cuộc sống đại học của bọn em rất nhàn nhã, ít nhất là so với công việc bù đầu bây giờ em thoải mái hơn nhiều.

Lâm Nhược Khê nhớ lại, gật gật đầu, tiếp tục nói:

– Khi đó, trong trường học đồn rằng Lý Kiến Hà thích em, nếu không anh ta đã không lúc nào cũng ở cùng em. Kỳ thực em cũng nhìn ra, Lý Kiến Hà muốn em làm bạn gái anh ta, ngẫu nhiên nói đến vài vấn đề nhạy cảm, nhưng em đều làm bộ không hiểu.

Nhưng khi đó anh ta thật sự rất ưu tú, trong lòng em thật sự cũng thầm thích anh ta, chuyện này ngoại trừ bạn thân Nhã Hinh, trong trường học không ai biết…

Dương Thần nghe đến đó trong lòng không thoải mái, nói thầm:

– Thích thầm?

– Ừ.

Lâm Nhược Khê cũng không phủ nhận, cúi đầu nói:

– Em thầm thích anh ta… rõ ràng lúc ở cùng anh ta em rất vui vẻ, nhưng em không dám biểu lộ ra, em lo lắng, sợ anh ta chỉ cùng em nghiên cứu đề tài, thậm chí lo anh ta thích Nhã Hinh chứ không phải em.

Vì sự bất an này, em còn hỏi riêng Nhã Hinh, hỏi cô ấy rốt cuộc Lý Kiến Hà trong hai người là thích ai, cô ấy nói chắc chắn là thích em, còn bảo em không được bỏ cuộc, cố gắng sớm bày tỏ…

Đến một ngày, anh ấy đột nhiên nói với em anh ấy phải về Anh, hỏi em có muốn đi cùng anh ta không, vừa đúng lúc đó, sức khỏe bà nội không được tốt, nằm trên giường bệnh suốt, em không có tâm tư nào nghĩ chuyện này… Tuy rằng có chút dao động, bởi em biết đó là cơ hội tốt nhất để nói tình cảm của em cho anh ta, nhưng…

Nếu em cũng rời khỏi, bà nội phải làm sao? Bà nội lúc ấy ở trên giường bệnh, nói muốn giao Ngọc Lôi cho em, em sao có thể làm trái ý nguyện của bà…

– Cho nên em từ chối anh ta?

– Đúng vậy.

Lâm Nhược Khê cười nhạt nói:

– Lúc đó em còn một mình khóc một trận, bởi nếu không phải vừa đúng lúc bà nội bệnh nặng, em có lẽ đã có thể cùng anh ta sang Anh, ít nhất công ty Quốc Tế Ngọc Lôi cũng không cần em quản lý sớm như vậy… Nhưng lúc đó em vẫn ôm hy vọng, cho dù tạm thời không thể ở cùng anh ta, ít nhất đợi anh ta đi Anh rồi, nếu tiếp tục giữ liên lạc sẽ vẫn có cơ hội…

Không khí trong xe rất an nhàn, ngoại trừ giọng nói nhỏ nhẹ, thanh thanh của Lâm Nhược Khê, chỉ có tieegs máy móc động cơ xe…

Nghe đến đó, Dương Thần đã không muốn nghe tiếp nữa.

Không cần nói, năm đó Lý Kiến Hà giống như mặc cả ra giá đồ vật, đồng thời đưa ra bảng giá với Lâm Nhược Khê và Thân Nhã Hinh, kết quả là Lâm Nhược Khê vì bệnh tình của Chủ tịch mà từ chối, còn Thân Nhã Hinh lại vui vẻ đáp ứng.

Đối với Lâm Nhược Khê mà nói, hành vi của Lý Kiến Hà giống như đùa giỡn với tình cảm thầm mến quý báu của thiếu nữ, hoàn toàn giẫm lên sự tôn nghiêm của cô.

Mà Thân Nhã Hinh, lại không nói không rằng bỏ mặc người chị em tình nghĩa của mình.

Biết rõ Lâm Nhược Khê thầm mến, biết rõ Lâm Nhược Khê đau khổ, mà vẫn thừa cơ nhảy vào, cũng không nói một tiếng nào.

Hai cái đả kích lớn, để lại một vết thương trong tâm hồn Lâm Nhược Khê, lại đúng hôm nay Lâm Nhược Khê nhìn thấy đôi vợ chồng kia, đúng là nguyên nhân làm cho cảm xúc bất ổn như vậy.

Dương Thần hít sâu một hơi, chỉ thấy không khí trong xe có vẻ áp lực.

Nhưng rất nhanh, khóe miệng mỉm cười, Dương Thần vươn tay, âm yếm khuôn mặt người phụ nữ bên cạnh:

– Thì ra là chút chuyện như vậy, chẳng có gì hết, anh còn tưởng vợ anh làm sao cơ… xem ra là anh đã lo quá rồi.

Lâm Nhược Khê cẩn thận hỏi:

– Anh không được giận em, đó đã là chuyện quá khứ…

Dương Thần ngượng ngùng, xấu hổ cười:

– Anh làm gì có tư cách giận em, ai không có quá khứ chứ, ai không có lúc còn trẻ ngây ngô, anh còn biết em thầm thích thầy giáo Số học, nữ sinh mà, luôn trưởng thành sớm…

– Anh…

Lâm Nhược Khê xấu hổ, khuôn mặt đỏ lên, tức giận nói:

– Đã nói anh rồi, không được nhắc chuyện hồi nhỏ.

Dương Thần ôm bụng cười to, một lúc mới kiềm chế lại, thở một hơi dài, quay lại, trừng mắt nhìn Lâm Nhược Khê.

– Lâm Nhược Khê, anh không biết từ nhỏ đến lớn em đã trải qua những tình cảm gì, đã thích những ai, anh cũng không cần quan tâm… quá khứ của em, anh không kịp tham dự, nhưng anh không hối hận, anh chỉ biết là, từ ngày đầu gặp em đến giờ, và cả tương lại, em hết thảy sẽ chỉ là của anh, không ai được phép đụng vào…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 29/09/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 12
Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ biến. Nữ tử trên lưng Phong Vũ Ngân Điêu kia Lục Thiếu Du cũng từ dò xét qua, khí tức trên người nàng không có, thế nên hắn không có cách nào dò xét ra thực lực của nàng. Thế nhưng dựa vào cỗ khí thế mơ hồ như có như không trên người nàng Lục Thiếu Du cũng có thể...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Chạy được không xa thì nhìn thấy một toà tiểu lầu hai tầng. Căn phòng ở dưới lầu khép hờ, Lâm Vãn Vinh nhìn vào trong thì thấy mười mấy quản sự đang ngồi bên trong còn Tiêu phu nhân thì đang đứng đó với một khuôn mặt chứa đầy sự tức giận, Tiêu đại tiểu thư đang quỳ dưới đất, mặt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Dương Thần – Quyển 2
Trong nháy mắt, cửa xe đã mở ra. Hào ca sững người tại chỗ. Một tay cầm lấy cánh cửa xe, hai mắt mở to, mồm miệng như cứng lại, cứ ngây ra như vậy. Giang Văn cẩn thận đề phòng Dương Thần, sau đó liền chạy tới bên cạnh Hào ca. Nhìn thấy Sắc Vi ung dung ngồi ở trên ghế, hai mắt sôi sùng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân