Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 8 » Phần 3

Dương Thần - Quyển 8

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 3

Tin tức này vừa đến đã khiến tất cả mọi người ở đây kinh hãi.

– Bây giờ tình hình đang khẩn cấp, đổi Chủ tịch cái gì!?

– Hừ… lúc bọn họ mua vào một lượng lớn cổ phần đã mất trăm triệu, lúc này chốc lát giảm ba, bốn lần, thì chỉ còn là mấy chục triệu a! Muốn không vội cũng khó!

Lâm Nhược Khê lạnh giọng nói với người trợ lý kia:

– Cậu nói cho bọn họ, muốn bán thì bán, đừng tưởng rằng uy hiếp tôi như vậy, tôi sẽ thuận ý bọn họ.

Trợ lý vừa nghe, vẻ mặt cầu xin nói:

– Tổng giám đốc Lâm… Kia… Kia thực là trở mặt ư?

– Như thế nào, chẳng lẽ cậu muốn cho tôi từ chức?

Lâm Nhược Khê hỏi lại.

Một quản lý cao cấp lập tức tiếp lời nói:

– Tổng giám đốc Lâm, nếu không tôi đi khuyên nhủ nhóm cổ đông, hiện tại trên tay đại cổ đông có gần ba mươi phần trăm cổ phần, nếu bị bán đi như vậy, chúng ta hoàn toàn không thể kéo trở lại nữa!

Lâm Nhược Khê hừ lạnh nói:

– Nên làm gì thì đi làm đi, tôi nói không cần phải xen vào thì không cần phải xen vào! Thời điểm bọn họ mua là gần gấp hai giá hiện tại, chẳng lẽ thực sự cam tâm lỗ một nửa bán đi như vậy?

Nhóm quản lý cao cấp ngơ ngác nhìn nhau, đều chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài, chỉ cầu mong Lâm Nhược Khê tính kế là chính xác. Huống chi, cổ phần giữ nhiều nhất vẫn là Lâm Nhược Khê, những cổ đông có cổ phần kia cũng là mua được từ trên tay cô.

Người chịu thiệt nhất đã nói như vậy, bọn họ có biện pháp nào!?

Đêm nay, nhất định là rất bận rộn với các loại chấn động trong lòng.

Thời gian chậm rãi qua đi, mặt trời ngày hôm sau cứ theo lẽ thường mọc lên, rực rỡ mà xán lạn, không bởi vì bầu trời Trung Hải có mây xám, mà bị ảnh hưởng.

Ở trong biệt thự ven biển, rèm che cửa sổ lầu hai từ từ kéo ra.

Ánh nắng ấm áp chiếu vào phòng ngủ, mang theo sóng gợn nhè nhẹ, không khí tràn ngập mùi trầm hương thoang thoảng.

Trên chiếc giường lớn, đệm chăn màu trắng, khuôn mặt tiều tụy của Ngô Nguyệt lim dim mắt buồn ngủ.

Nhìn bốn phía, Ngô Nguyệt sờ sờ trên đầu có chút sưng lên, chậm rãi ngồi dậy đến tựa vào lưng giường, có chút thất thần.

Tối hôm qua khóc một trận, chính mình cũng không biết như thế nào liền ngủ thiếp đi, giờ phút này tại đây tỉnh lại, hẳn là tối hôm qua Lý Minh Hòa đã ôm cô tới nơi này.

Cửa phòng ngủ mở ra, Lý Minh Hòa bưng một chiếc khay, bên trên bày một ít thức ăn và cháo trắng, ngô bắp, mùi thơm bốc lên bốn phía.

Đi tới bên người Ngô Nguyệt, Lý Minh Hòa dịu dàng cười nói:

– Em tỉnh rồi ư, anh cũng không biết nấu cơm cho lắm, chỉ có thể làm vài món đơn giản, em tối hôm qua vẫn không ăn cái gì, nhưng cũng không thể đau lòng quá. Anh nấu cho em một ít cháo, em ăn nhiều một chút.

Ngô Nguyệt nhìn bữa sáng trước mắt, lại nhìn nam nhân tươi cười ấm áp, trầm lặng nói:

– Anh không để em rời khỏi nơi này, em sẽ không ăn.

Lý Minh Hòa nụ cười cứng lại, cố nén tức giận, tận khả năng bình tĩnh nói:

– Nguyệt nhi, anh sẽ không cho em đi ra ngoài. Ở trong này là an toàn nhất. Bọn họ hiện tại khẳng định đã phát hiện anh động thủ rồi, mà em cũng bị nghi là tòng phạm. Sau khi rời khỏi đây sẽ rất khó xong việc. Anh sẽ không cho em đi mạo hiểm, đợi sự việc xong xuôi nếu muốn đi, em muốn đi nơi nào anh đều tùy ý em.

Ngô Nguyệt quay đầu đi chỗ khác.

– Anh đi ra ngoài đi, em không muốn ăn.

– Em nhất định phải ăn!

Lý Minh Hòa giọng nói lớn tiếng một chút, cắn răng nói:

– Coi như là vì đứa con trong bụng của chúng ta, em cũng phải ăn! Chẳng lẽ em muốn cho đứa nhỏ đi theo em còn chưa sinh ra đã phải chịu đói sao!?

Ngô Nguyệt thân thể run lên, trong mắt ngập nước mắt, hiển nhiên rất là thống khổ.

Lý Minh Hòa thở dài.

– Mặc kệ là thế nào, chuyện của chúng ta là chuyện của chúng ta, đừng làm cho trẻ nhỏ phải chịu tội.

Ngô Nguyệt quay đầu lại, nhìn nam nhân, phức tạp không nói.

Lý Minh Hòa thấy Ngô Nguyệt bất động, đơn giản cầm lấy thìa, múc một chút cháo, cầm lấy thổi thổi cho nguội, mới đưa đến bên miệng Ngô Nguyệt.

– Anh đút cho em, coi như anh cầu xin em, Nguyệt nhi, ăn vài miếng được không?

Ngô Nguyệt một bàn tay, run rẩy âu yếm ở chính bụng mình, hít sâu một hơi, hé miệng, vẫn là ăn…

Cùng lúc đó, nhóm nhân viên Quốc tế Ngọc Lôi, sau khi thị trường chứng khoán đóng cửa, rốt cục đã có một chút thời gian rảnh rỗi nghỉ ngơi. Không ít người vội vàng bắt đầu ngủ bù, có người còn chạy đi xử lý những nghiệp vụ cần gặp mặt.

Lâm Nhược Khê bận rộn cả đêm cũng chưa nghỉ ngơi, cũng bị Dương Thần cưỡng ép kéo ngồi lên xe, một đường thẳng về đến nhà.

Dù sao một ngày một đêm không ngủ, lại làm công việc cường độ cao, nhóm viên chức có thể thay phiên nhau, còn cô Chủ tịch cũng là một người làm một mình.

Tuy rằng không muốn, nhưng vừa mới ngồi vào trong xe, Lâm Nhược Khê liền say sưa đi vào giấc ngủ, mãi cho đến lúc về nhà, mới nặng nề tỉnh lại.

Dương Thần kéo tay Lâm Nhược Khê còn đang mơ mơ màng màng đi vào trong nhà.

Vú Vương và Quách Tuyết Hoa lo lắng cả đêm đều đang ở trong phòng khách chờ, còn Trinh Tú bởi vì chuẩn bị thi nên không ở nhà.

– Ôi, đứa nhỏ này như thế nào sắc mặt kém như vậy?

Quách Tuyết Hoa đau lòng tiến lên đây nắm lấy tay Lâm Nhược Khê, sốt ruột nói:

– Mau đưa nó lên lầu nghỉ ngơi, ngủ một giấc, đứa nhỏ này, công ty gặp chuyện không may, cũng không quan trọng bằng sức khỏe của con mà!

Vú Vương cũng là khóe mắt rưng rưng, nói không ra lời.

Lâm Nhược Khê miễn cưỡng cười cười:

– Mẹ, vú Vương, con không sao, con lên lầu trước nhé.

Quách Tuyết Hoa gật gật đầu, vội cùng Dương Thần nói:

– Con đưa nó đi lên, nhìn con đi đường còn không vững nữa, cẩn thận kẻo ngã!

– Nếu không thì để con giúp Nhược Khê tắm rửa một cái.

Dương Thần làm mặt cười nói.

– Cái tên tiểu tử này! Còn đứng đấy mà nói đùa!?

Quách Tuyết Hoa đấm đứa con một cái, phụ giúp hắn khẩn trương đưa Lâm Nhược Khê lên lầu.

Dương Thần cũng vui đùa nói, chỉ cần ánh mắt lạnh lẽo của Lâm Nhược Khê yếu ớt phóng tới, đều khiến hắn nhượng bộ lui binh.

Đưa nữ nhân đến phòng, Dương Thần nghe thấy mùi hương hoa nhài thoang thoảng trong không khí, liếm liếm môi.

Nếu không phải thời điểm như thế này, thật đúng là không có cơ hội tiến vào.

Sau khi đặt Lâm Nhược Khê ngồi ở trên giường, Dương Thần cũng không rời khỏi, mà là cùng ngồi ở bên người Lâm Nhược Khê.

Lâm Nhược Khê hơi hơi ngây người, vài phần khẩn trương thấp giọng hỏi:

– Anh… muốn làm gì?

Dương Thần cười khẽ.

– Không cần hiểu sai, anh cũng không muốn làm chuyện gì với em vào thời điểm mất tinh thần như vậy, anh rất để ý việc nữ nhân phối hợp…

Lâm Nhược Khê vốn cũng rất buồn ngủ, nghe được Dương Thần trêu đùa, cũng không mẫn cảm giống như ngày thường.

– Vậy anh đi ra ngoài, em ngủ một chút.

Dương Thần không trả lời, mà là một bàn tay nắm bàn tay trắng nõn của Lâm Nhược Khê, vận nguyên khí, chậm rãi đưa vào…

Lâm Nhược Khê đang nghi hoặc, liền cảm giác được một luồng năng lượng ấm áp kỳ lạ dũng mãnh vào trong cơ thể chính mình, xương cốt khắp cơ thể đều có cảm giác bị một loại sinh lực sung mãn cuộn sóng thổi quét…

Dần dần, Lâm Nhược Khê cảm giác được thần thanh mắt sáng, một chút mệt mỏi cũng không thấy nữa.

Lâm Nhược Khê lúc này mới đột nhiên nhớ tới, người kia giống như vốn còn có bản lĩnh như vậy, sau khi cứu trị mình trúng độc, cũng là cảm giác như vậy!

– Anh… anh có thể nhanh như vậy khiến em khôi phục, vì sao ở công ty không làm như vậy!?

Lâm Nhược Khê có chút không vui nói.

Dương Thần buông tay Lâm Nhược Khê ra, khẽ hừ một tiếng.

– Nếu tại công ty cũng làm như vậy, vậy em còn ngoan ngoãn theo về nhà sao?

– Hiện tại công việc ở công ty dồn một đống lớn, là thời điểm nên về nhà sao!?

Lâm Nhược Khê bất mãn nhíu mi nói.

Dương Thần nói thẳng:

– Vậy cũng phải về nhà, em không phát hiện mẹ và vú Vương đều lo lắng rất nhiều cho em sao? Coi như là vì để các mẹ nhìn thấy em mạnh khỏe, trở về nhà một chuyến cũng đáng mà. Hiện tại trong tất cả tin tức đều là tin tức tiêu cực của Ngọc Lôi, các mẹ trong lòng có bao nhiêu sốt ruột em biết không?

Lâm Nhược Khê ngây người trong chốc lát, cắn môi cánh hoa, vâng vâng nói:

– Nhưng hiện tại em đã bình phục… Hơn nữa đã gặp qua các mẹ, nên giờ có thể đi trở về.

Dương Thần thần bí cười, nói:

– Em thật muốn trở về công ty?

Lâm Nhược Khê có chút nghi hoặc, nhưng vẫn là gật gật đầu.

– Ừ, cùng lắm thì chính em lái xe tới đó, em biết anh cho dù tới công ty cũng sẽ không làm gì.

– Này không thể được.

Dương Thần đứng dậy, nói:

– Hay là anh lái xe đưa em tới đó, thuận tiện trên đường mua chút gì ăn.

Lâm Nhược Khê luôn cảm giác ánh mắt Dương Thần có chút kỳ quái, nhưng là không thể biết đó là cái gì, đành phải ngoan ngoãn gật gật đầu. Tại thời điểm cảm giác an toàn xuống cực điểm, bản năng nữ nhân khiến cô hy vọng bên người vẫn là có người có thể dựa dẫm.

Tuy rằng vú Vương và Quách Tuyết Hoa vô cùng kinh ngạc, nhưng nhìn đến Lâm Nhược Khê tinh thần sáng láng đi xuống lầu, cũng không có thể cưỡng ép ngăn cản, đành bảo Dương Thần chăm sóc cô cho tốt, không nên quá mệt nhọc.

Ra cửa, ngồi trên xe, hai người lại lần nữa trở về công ty.

Lâm Nhược Khê ngồi ở ghế phụ xe, càng nghĩ càng cảm thấy cổ quái, hỏi dò:

– Anh không phải cố ý mang em đi ra đâu một vòng, căn bản không phải muốn cho em ngủ nghỉ đúng hay không? Nếu không, căn bản không cần mang em về nhà lại đột nhiên lập tức khiến em khôi phục tinh thần.

Dương Thần cười gian nói:

– Việc này không quan trọng, dù sao anh cũng vì chứng thực một suy đoán của anh. Nếu vẫn ở tại Công ty, có một số người, khả năng không thuận tiện hành động.

Lâm Nhược Khê đang khó hiểu, Dương Thần bỗng nhiên lái xe sang hướng khác, xe chạy tốc độ cao, tiến vào một quốc lộ.

– Anh đi nơi này làm cái gì? Muốn mua đồ ăn trong nội thành cũng có thể…

Không đợi Lâm Nhược Khê đang nói xong, ngay tại phía sau xe, một chiếc xe tải lớn vốn đi theo ở phía sau, bỗng nhiên “Rầm rầm” tăng tốc!!!

Đầu xe tải như một khối sắt thép lớn, mang theo khí thế khủng bố chưa từng có từ trước đến nay, trong chớp mắt chạy lên đè sát chỗ chiếc Bentley hai người đang ngồi!

Lâm Nhược Khê căn bản không kịp phản ứng, liền hoàn toàn ngây ngẩn cả người!

Chiếc xe Bentley màu đỏ tươi mà Dương Thần lái, cũng gần như đồng thời tăng tốc!!

Từ trước lúc xe tải tăng tốc, Dương Thần cũng đã đổi chế độ tự động thành người lái, và kéo tay ga, chuẩn bị đột nhiên tăng tốc!

Xe tải bi bỏ rơi mấy mét, ngơ ngẩn không thể đuổi theo!

Dương Thần hừ lạnh một tiếng, xe ra khỏi lối đi, trực tiếp linh hoạt xoay tròn một trăm tám mươi độ, dừng lại ở ven đường!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 29/09/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 14
Miêu Nghị hỏi: Có ý gì? Chung Ly Khoái: Thuận miệng nói mà thôi, không có gì. Hình như không muốn nhiều lời việc này, chuyển hướng chủ đề. Đám Bọ Ngựa kỳ quái vừa rồi là thứ gì? Hắn không muốn nhiều lời, Miêu Nghị cũng không hỏi nhiều, thuận tay gọi một con Bọ Ngựa đi ra, nói: Không có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Quan Trường – Quyển 20
Lái xe không chạy trốn bởi đã bị dọa cho choáng váng... Nhưng chủ hàng đi cùng lái xe đã không thấy đâu, mượn thời cơ đi nhà vệ sinh, đã trốn không biết tung tích. Khu phục vụ này chỉ là một khu phục vụ tại một thị xã nho nhỏ, cũng không lớn, lại ở bên cạnh đường cao tốc, chủ hàng có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Lăng Tiếu – Quyển 20
Khi hắn cho là hết thảy đều tính đến hết sức hoàn mỹ, lại không ngờ tới Lăng Tiếu cũng có huyết nhục thần hồn, hơn nữa đem chân thân của hắn trực tiếp chấn thành trọng thương. Trong lòng hắn nhấc lên kinh đào hải lãng, thực lực thần hồn của Lăng Tiếu cư nhiên lại vượt qua hắn rất...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân