Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 4 » Phần 72

Dương Thần - Quyển 4

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 72

– Thủ tướng Ninh, đột nhiên lại đến thăm, đúng là một sự sủng ái đáng kinh ngạc a, ha ha.

Dương Phá Quân cười sảng khoái, vươn cánh tay hướng về phía Ninh Quang Diệu.

Dương Thần đứng ở bên cạnh Ninh Quang Đống, lại không nhìn thấy mới là chuyện lạ.

Ninh Quang Diệu vẻ mặt khoái chí:

– Dương Phá Quân, đã nói với anh bao nhiêu lần rồi, gặp riêng nhau thì đừng có gọi tôi như vậy, anh tưởng tôi không biết, những lời này của anh đều là hư vô sao?

– Haha vẫn là lão Ninh hiểu tôi, nhưng đứng trước mặt bao nhiêu binh sĩ như vậy, tôi vẫn là không nên thất lễ với anh.

Dương Phá Quân nói.

Ninh Quang Diệu cũng không để ý đến sự khách sáo của ông ta, mặc dù thấp hơn đến nửa cái đầu, nhưng vẫn rất tùy ý khoác lấy vai Dương Phá Quân, xúc động nói:

– Lần trước gặp mặt, là lúc tham gia hội nghị, vậy mà đã mấy tháng rồi, đôi bạn già chúng ta, cũng coi như là gần nhau thì ít mà xa nhau thì nhiều.

– Tôi thì ngày nào cũng rảnh rỗi, tham gia quân ngũ, chỉ cần không đi đánh giặc, tóm lại là không cần đi đâu, không giống như ông, ngày nào cũng phải diễn thuyết ở nơi này, khảo sát ở nơi kia, không có thời gian gặp mặt.

Dương Phá Quân cười nói.

– Không phải ông cũng đi tranh cử chức ủy viên thường trực của bộ chính trị sao? Với lý lịch của ông, được tuyển vào tầng lớp lãnh đạo cấp cao của quốc gia coi như nắm chắc mười phần trong tay rồi còn gì, đến lúc đó không chừng ông còn bận hơn tôi ý chứ.

– Ha ha… vậy xin nhận lời nói tốt lành của ông.

Hai người đàn ông trung niên cứ như vậy ông một câu tôi một lời, đứng ở đường nói chuyện.

Ninh Quốc Đống và một nhóm vệ sĩ đứng ở phía sau Ninh Quang Diệu, nghe hai người nói chuyện, không dám lên tiếng.

Dương Thần biết rằng Dương Phá Quân cố ý giả vờ không nhận ra mình, nhưng hắn cũng không tức giận, dù sao thì cũng không là gì so với những gì mình làm, mình đến đấy cũng không phải là vì ông ta.

Nhưng không ngờ Ninh Quang Diệu và Dương Phá Quân lại thân thiết như vậy, theo tuổi tác, Ninh Quang Diệu chắc phải lớn hơn vài tuổi, nhưng cũng không lớn hơn là mấy, dù sao thì cũng cùng một thời, không giống như sự khác biệt giữa hai thời với nhau.

Đợi hai người nói chuyện được năm sáu phút, Ninh Quang Diệu mới chỉ Dương Thần nói:

– Anh bạn này nói là đến tìm cậu với Tuyết Hoa, hai người biết hắn chứ? Ôi đúng rồi, sao không gặp Tuyết Hoa vậy?

Dương Phá Quân cuối cùng cũng không thể lảng tránh Dương Thần được nữa rồi, vẻ mặt tươi cười dần dần biến mất, lạnh nhạt nói:

– Chuyện này, nói thì dài dòng, lão Ninh anh vào cùng tôi uống chén trà nóng đã, Tuyết Hoa cô ấy không thoải mái lắm, cho nên hôm nay không đến gặp anh được.

– Không thoải mái? Bị ông giam giữ giống như phạm nhân, cấm túc, đương nhiên là không thể thoải mái được rồi.

Dương Thần cười nhạo nói.

Sắc mặt Dương Quân Phá trùng xuống.

– Cậu nói bậy bạ cái gì đấy.

– Cấm túc?

Ninh Quang Diệu kinh ngạc.

– Như vậy là ý gì? Dương Phá Quân cậu cấm túc Tuyết Hoa?

Dương Phá Quân hít một hơi thật sâu, kìm nén sự tức giận nói:

– Đây là chút chuyện riêng của vợ chồng chúng tôi, anh Ninh không cần phải lo lắng.

– Tôi có thể không lo lắng sao? Cậu và Tuyết Hoa đã là bạn của tôi mấy chục năm rồi, tính tình của hai người tôi còn không hiểu sao? Tuyết Hoa tính tình hiền lành, từ trước đến nay không bao giờ chủ động gây gổ với ai bao giờ, đối với cậu từ trước đến giờ luôn ngoan ngoãn phục tùng, sao cậu lại nhốt Tuyết Hoa lại mà không có lý do thế?

Ninh Quang Diệu chau mày đầy khó hiểu.

Sắc mặt Dương Quân Phá càng ngày càng khó coi, trong ánh mắt hiện lên sự tức giận, nhưng vẫn không thể hiện ra, chỉ nói:

– Sự việc rất phức tạp, anh Ninh trước tiên không cần quan tâm, tôi sẽ làm rõ mọi chuyện với cậu thanh niên này.

Nói xong, Dương Quân Phá nhìn Dương Thần bằng ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị, nói:

– Cậu đi theo tôi.

Dương Thần đương nhiên không sợ ông ta, đâu chịu nghe theo những gì ông ta sắp xếp, đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, nói:

– Tôi với ông không có chuyện gì mà phải dấu diếm cả, ông có chuyện gì thì nói ngay đi, nếu không có chuyện gì, thì để tôi tự đi tìm.

– Cậu có biết là cậu đang nói chuyện với ai không?

Dương Phá Quân trầm giọng nói.

– Tôi nói chuyện với ai, chuyện đó liên quan đến thái độ của ông.

Dương Thần nói không chút kiêng nể.

– Cậu cho rằng tôi sẽ để cho cậu làm loạn trong doanh trại của tôi sao?

Ánh mắt của Dương Phá Quân sắp bắn ra lửa đến nơi rồi:

– Cậu cho rằng, tôi không dám nhốt cậu trước mặt Thủ tướng Ninh sao?

– Ông thử xem.

Dương Thần cười nhạo.

Ninh Quang Diệu nhìn thấy hai người giương cung bạt kiếm, lòng đầy nghi hoặc, đồng thời vội khuyên can nói:

– Hai người đang làm gì vậy? Phá Quân rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Người thanh niên này có quan hệ gì với cậu?

Dương Phá Quân trầm ngâm không nói, mặt hầm hầm nhìn Dương Thần, dù sao cũng là nhất phương thống soái, trên tay cũng dính quá nhiều máu tươi của kẻ thù rồi, giờ phút này càng tức giận hơn, giận đến cả người đều bốc lên khí thế sắc bén, khiến cho mấy tên vệ sĩ bên cạnh Ninh Quang Diệu phải thắt chặt thần kinh.

Dương Thần hồn nhiên không sợ đối mặt với Dương Phá Quân, người đàn ông đứng trước mặt còn không muốn thấy mình hơn so với những gì mình tưởng tượng, Dương Thần cũng không biết tại sao ông lại bài xích mình như vậy, rất rõ ràng, ông giam giữ Quách Tuyết Hoa, cũng chính là vì thứ tình cảm này của ông ấy.

Đương lúc Dương Thần không thèm để ý đến những lời nói của Dương Phá Quân, định tự đi tìm Quách Tuyết Hoa, lại nghe thấy truyền đến từ một cánh cửa tròn hình cổng vòm một giọng nữ đầy kinh ngạc vui mừng.

– Dương Thần?

Dương Thần quay đầu lại, nhìn thấy, Quách Tuyết Hoa đầu tóc bù xù, sắc mặt vô cùng tiều tụy, đang đứng ở đó, rưng rưng nước mắt, cực kỳ kích động nhìn mình.

Cũng không biết là những ngày này, bà ấy sống như thế nào, nhưng so với trước đây, người phụ nữ này chắc phải già đi thêm vài tuổi, sắc mặt ảm đạm không còn sức sống, đôi con ngươi hơi lõm xuống, môi gần như trắng bệch, giờ phút này đang đứng trong làn gió lạnh, giống như chiếc lá mùa thu bất cứ lúc nào cũng có thể rụng xuống.

Không chỉ có Dương Thần, Dương Phá Quân, Ninh Quang Diệu và đám người, nhìn thấy bộ dạng của Quách Tuyết Hoa như vậy, sắc mặt cũng thay đổi khác nhau, đặc biệt là Ninh Quang Diệu, giống như là nhìn thấy chuyện gì đó rất kinh khủng, lập tức trong mắt ánh lên sự phẫn nộ, hung hăng trừng mắt lên nhìn Dương Phá Quân, thể hiện sự bất mãn vô cùng khi nhìn thấy Dương Phá Quân đối xử với Quách Tuyết Hoa như vậy.

Quách Tuyết Hoa lại không hề để ý đến tình huống của mình lúc này, bất chấp tóc tai còn bù xù, những sợi tóc rối bời trên chán, lấy hết sức mình chạy về phía Dương Thần.

Dương Thần chau mày trong chớp mắt, cuối cùng cũng để cho Quách Tuyết Hoa tùy ý ôm lấy thắt lưng của mình, ôm chặt đến mức dính cả vào nhau.

Quách Tuyết Hoa vui mừng đến phát khóc, ôm Dương Thần rất chặt, tựa đầu vào ngực Dương Thần, không ngừng nói:

– Con à… con à… con của mẹ… cuối cùng mẹ cũng tìm thấy con rồi…

Những lời này tuy rất mơ hồ, nhưng những người đứng bên cạnh đều nghe thấy rất rõ ràng.

Dương Phá Quân sắc mặt xanh mét, không nói được câu gì.

Cha con Ninh Quang Diệu và Ninh Quốc Đống thì đầu tiên là bị chấn động, sau đó nhìn Dương Phá Quân và Dương Thần bằng ánh mắt khó tin.

Con của Quách Tuyết Hoa? Vậy thì hai người này là cha con?

Mặc dù không hiểu hết tất cả mọi chuyện, tại sao Dương gia lại đột nhiên xuất hiện thêm một đứa con, nhưng hiển nhiên, chuyện ở ngay trước mắt tuyệt đối không phải là chuyện giả dối hư ảo, Dương Phá Quân sao phải che dấu chuyện này?

Dương Thần không biết giờ này mình đang nghĩ gì, trong đầu thực sự trống rỗng, mặc kệ cho người phụ nữ trong lòng mình khóc lóc, mặc kệ cho bà ấy ôm mình, gọi mình “Dương Thần” “con trai” “con”… giọng bà ấy khàn khàn, không có chút sức lực nào, nhưng lại như một cây búa mạnh mẽ, gõ thật mạnh vào trái tim mình.

Hung hăng làm cho trái tim mình đau nhói.

Nhưng, mặc dù trái tim rất đau, nhưng Dương Thần lại cảm thấy rất ấm áp, như là có cái gì đó đang dần dần lan tỏa trong lòng ngực.

Đây chính là, thứ mà mình từ trước đến giờ chưa từng cảm nhận được… Dương Thần nghĩ.

Hai người cảnh vệ bên cạnh Quách Tuyết Hoa là Tiểu Văn và Tiểu Lỵ cũng chạy đến đây, hai nữ binh sỹ đều mặt đỏ tía tai, hiển nhiên cảm thấy xấu hổ với Dương Phá Quân, không dám ngẩng đầu lên.

Dương Phá Quân liếc hai cô gái một cái.

– Ai cho các ngươi thả phu nhân ra?

Tiểu Văn và Tiểu Lỵ nhìn nhau, im lặng không dám nói năng gì.

– Là ta.

Một giọng nói già nua từ cổng vòm truyền đến, Dương Công Minh sắc mặt u buồn đi cùng với vợ đến, xuất hiện trước mặt mọi người.

– Dương Công Minh?

Ninh Quang Diệu sợ hãi, cúi đầu từ xa, đến Ninh Quang Đống cũng lập tức bật người tới, đến cha anh ta cũng hành lễ chào tiền bối, nên tự nhiên anh ta cũng cúi đầu chào theo.

Ánh mắt tức giận của Dương Phá Quân lập tức không còn nữa, thất thanh hỏi:

– Cha?

– Là ta để Tuyết Hoa ra ngoài, cũng là ta, nói cho nó biết Dương Thần đến để tìm nó.

Dương Công Minh vừa nói vừa tiến đến trước mặt mấy người đó, nói với Dương Phá Quân đang trợn mắt há mồm, dường như không dám tin:

– Phá Quân à, chuyện lần này, con làm có chút hơi quá đáng rồi, Tuyết Hoa muốn gặp con ruột của mình, sao con lại có thể đối xử với nó như vậy?

– Cha, con…

Dương Phá Quân muốn giải thích, nhưng biết lúc này không phải là lúc thích hợp để giải thích, ngậm ngùi thở dài, nhìn Ninh Quang Diệu đứng bên cạnh kinh ngạc đến mức không nói nên lời, Dương Phá Quân ánh mắt tràn đầy lo lắng.

Hiển nhiên, chuyện này mà bị đám người của Ninh Quang Diệu biết được, ông ta cảm thấy rất gay go.

Quách Tuyết Hoa lúc này khóc cũng đã được một lúc rồi, mặc dù Dương Thần chưa hề nói câu nào, chỉ đứng im cho bà ôm lấy mà khóc, nhưng Quách Tuyết Hoa lại vui mừng mỉm cười, không kìm lòng nổi vuốt ve khuôn mặt của Dương Thần, nhìn gương mặt hờ hững không chút biểu cảm gì của Dương Thần một cách mê muội.

– Dương Thần, cảm ơn con đã đến tìm mẹ, mẹ thật sự rất vui mừng khi con chịu tới gặp mẹ, cho dù bây giờ có để mẹ chết, mẹ cũng không còn gì tiếc nuối.

– Nói chết với không chết cái gì thế? Đây là những lời nên nói trước mặt người già sao?

Dương Công Minh cười cười mắng Quách Tuyết Hoa, rồi quay lại phía Ninh Quang Diệu nói:

– Thủ tướng Ninh, lão già tôi phải xử lý chuyện nhà, không biết có thể mời cậu và công tử đây tránh đi một chút được không?

Ninh Quang Diệu tuy rằng rất muốn biết mọi chuyện, nhưng lại không dám không để ý đến lời thỉnh cầu của Dương Công Minh:

– Được, Dương Công, vậy cháu dẫn bọn chúng đến phòng làm việc của Phá Quân trước.

Ninh Quang Diệu mang người rời đi, hành lang đã vắng vẻ hơn rồi, cuối cùng thì cũng hoàn toàn yên tĩnh, chỉ còn lại Dương Phá Quân và mấy tên thủ hạ thân cận, tất cả đều có vẻ mặt nghiêm nghị chăm chú.

Dương Công Minh nhìn vẻ mặt u sầu của đứa con trai, rồi lại nhìn vẻ mặt không chút biểu cảm của Dương Thần, nói:

– Dương Thần, dẫn mẹ cháu đến nơi cháu ở đi.

Dương Phá Quân trợn tròn mắt, Quách Tuyết Hoa cũng ngạc nhiên quay đầu lại nhìn bố chồng mình, trong mắt Dương Thần lóe lên một chút kinh ngạc.

– Cha, sao có thể để Tuyết Hoa đi với tên tiểu tử này chứ?

Dương Phá Quân hỏi.

– Chẳng lẽ lại để con tiếp tục giam nó như phạm nhân sao?

Dương Công Minh không hài lòng nói.

– Hơn nữa, Tuyết Hoa chắc chắn cũng hy vọng có thể nhìn thấy Dương Thần nhiều hơn.

Quách Tuyết Hoa nhìn Dương Phá Quân, ánh mắt có vài phần thất vọng và lãnh đạm, rồi lại lập tức nhìn Dương Thần với ánh mắt do dự, nhẹ nhàng gật đầu nói:

– Chỉ cần Dương Thần đồng ý, con đương nhiên là đồng ý rồi, nếu Dương Thần không muốn, thì con sẽ cùng bố về Yến Kinh.

– Về Yến Kinh cái gì chứ, cơ thể con yếu như vậy, ở Giang Nam này nghỉ ngơi cho tốt, nhà lớn bên Yến Kinh cũng không thiếu đứa con dâu là con, ta còn muốn ở đây thêm vài ngày nữa.

Dương Công Minh nói với Dương Thần:

– Dương Thần, đừng yếu đuối, một khi cháu đã có sự lựa chọn của mình, thì đừng có yếu đuối nữa, nó không phải là ai khác, là mẹ ruột của cháu, để gặp được cháu, đã trở nên như thế này đây.

Dương Thần hơi chấn động, nhìn thấy Quách Tuyết Hoa tiều tụy suy yếu trước mặt, nhưng lại tràn đầy vui sướng, thở dài, gật đầu nói:

– Biết rồi, tôi có thể đưa bà đấy về nhà, dù sao thì ở nhà cái gì cũng có rồi.

– Không được!

Dương Phá Quân đột nhiên hét to, hai hàng lông mày dựng lên thẳng đứng, giận đến mức không thể khống chế được nữa, hét lớn:

– Cha coi như là quyết định của cha, lần này con cũng muốn cả gan cãi lời cha một lần, con có thể dễ dàng để bọn họ nhận nhau, con cũng có thể để cho Tuyết Hoa về Yến Kinh cùng với cha, nhưng để Tuyết Hoa cùng về sống với tên tiểu tử này sao được cơ chứ? Lẽ nào người chồng như con chết rồi sao? Chẳng lẽ con lại không bằng tên nhóc đã hơn hai mươi năm không có quan hệ gì với Dương gia ta sao? Để nó trở về Dương gia đã là một hy sinh rất lớn rồi, cho đến bây giờ, nó vẫn luôn luôn chống đối con, dựa vào cái gì mà muốn con nhân nhượng với nó?

– Phá Quân!

– Không cần phải nói nữa, cha đã quyết định rồi.

Ánh mắt Dương Phá Quân lộ chút kiên quyết, đột nhiên một nhóm lính đứng bên cạnh rút ra bốn năm khẩu súng, nhắm thẳng ngay vào tim Dương Thần.

– Hôm nay ngươi dám đem người phụ nữ của ta đi, cho dù máu của ta đang chảy trong huyết quản của ngươi đi chăng nữa, ta thà coi ngươi như quân gián điệp, giết đi cho xong hết mọi chuyện.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 04/09/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 10
Ánh mắt của Lục Thiếu Du biến hoá, trong lòng cũng cảm thấy hơi dao động, ánh mắt trầm xuống, nói: Lữ chưởng môn, nếu như Phi Linh Môn của ta kết minh cùng Linh Thiên Môn thì cần những yếu tố gì, và sẽ được cái gì? Hai người chúng ta kết minh, nếu ngươi gặp phiền toái thì Linh Thiên Môn ta...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Vĩnh Hằng – Quyển 1
Vài ngày sau, ở bên trong phòng luyện đan của Bạch Tiểu Thuần, có một tiếng nổ vang truyền ra, Bạch Tiểu Thuần mặt mày ủ rũ bước ra ngoài. “Kinh nghiệm luyện chế nhất giai đan dược đã không sai biệt lắm, nhưng nhị giai đan dược tại sao lại khó như vậy...” Giọng nói buồn bã của...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Nếu có kiếp sau, nhất định anh vẫn sẽ yêu em!
5h AM. Nó ngồi giải toán thì giật mình bởi 1 bàn tay gầy gò chạm nhẹ vào vai nó. Bà Nội: Sao không ngủ mà lại ngồi đây hả? Nó: Dạ con mới ngủ dậy mà! Nó quay đầu lại. Bà: Nói dối! 3 giờ sáng bà dậy đã thấy mày bật đèn rồi! Nó: Đâu có con mới dậy mà! Nó biết bà nói vậy là để thử...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện teen
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân