Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 4 » Phần 17

Dương Thần - Quyển 4

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 17

Cả đêm đã mơ thấy quá nhiều thứ mà lâu không mơ thấy, lúc trời sáng Dương Thần cũng muốn ngủ thêm một lúc. Dù sao cũng đang đi du lịch, sáng sớm còn chạy cùng một đám đồng nghiệp nữ, buộc phải chạy chậm như rùa, rửa mặt xong xuống lầu ăn sáng.

Vô tình ngồi ở cạnh đám người bên Lưu Minh Ngọc, nhìn thấy mấy người phụ nữ sáng sớm đã ăn cá Nhật nướng, Dương Thần lại không muốn ăn.

Sau khi uống hai chén canh, Dương Thần cũng không ăn thêm nhiều.

– Anh làm sao vậy? Ngày bình thường dạ dày to nhất cơ mà, hôm nay không ngờ chỉ uống canh.

Trệu Hồng Yến không kìm nổi tò mò hỏi.

Dương Thần đương nhiên không thể nói thật, sờ bụng cũng không thấy đói:

– Ngày hôm qua, đi mua sắm với mọi người với anh mà nói cũng là ảnh hưởng rất lớn, ăn uống không xuôi.

– Chuyện này với việc chúng ta đi mua sắm có quan hệ gì, đừng nghĩ cớ từ chối nữa, tối tụi em vẫn còn muốn đi.

Trương Thái vừa nhét lạp xườn, vừa giương đầu, miệng két két nói.

Một mắt Dương Thần trợn trắng, sớm biết đã không khiêu khích các cô ấy rồi.

Hành trình chủ yếu của buổi sáng là chùa Cỏ Tokyo, chùa này là chùa xưa nhất Nhật Bản, lịch sử gần bảy trăm năm, hàng năm thu hút lượng lớn phật tử và du khách đến cầu phúc.

Chùa của người Nhật không nhất định là nơi thờ cúng thần minh, có thể còn là vật phẩm, có thể một gốc cây, phàm là vật mà họ cho rằng có linh thiêng, đều có khả năng để xây dựng chùa miếu. Cho nên chùa miếu ở Nhật Bản thường thiên kỳ bách quái.

Nhưng đúng lúc này Dương Thần cũng không có gì tinh thần hứng thú gì, đêm qua là mình hỏi Macedonia sự tình của An Tâm, có tung tích rồi.

Macedonia thông qua inte trên di động, gửi đến một báo cáo, đúng là tình trạng của An Tâm.

Chỉ có điều nhìn sơ qua, Dương Thần liền cảm thấy có chút buồn cười, chẳng trách An Tại Huân đưa An Tâm đến Nhật Bản, hóa ra là Liễu gia giở trò.

Lúc Macedonia điều tra ra được, Liễu gia dường như đã không kiên nhẫn chờ An Tâm chủ động về nhà. Từ compad Liễu Vân xách xuống, trực tiếp chọn ở Otaru – shi Hokkaido Nhật Bản, cử hành hôn lễ long trọng.

Đến lúc đó, nhân vật nổi tiếng từ khắp nơi đều đã từ Liễu gia đi tàu khách đến Hokkaido, tham gia hôn lễ Liễu gia.

An Tâm mặc kệ mình có đồng ý hay không, lần này xem như bị An Tại Huân bắt được, và bắt cuộc và kết hôn với Vân Liễu.

Dương Thần xem thời gian, còn gần một tuần nữa, xem ra tự mình rốt cuộc không còn cách nào với cuộc chơi của đàn nữ đồng, trên đường rời khỏi tuy rằng không phúc hậu, nhưng nếu chẳng may An Tâm làm vợ người ta, chẳng phải làm cho Liễu Vân kia đắc ý?

Phỏng chừng An Tâm cũng sẽ nản lòng thoái chí nhân sinh, coi hắn là cái loại tính tình điên cuồng, tự sát cũng khó nói.

Dương Thần trực tiếp gửi lại một bưu kiện, để Macedonia phái người theo dõi nhanh, ngàn vạn lần không thể để An Tâm gặp chuyện không may. Về phần tỉ mỉ ứng phó với hôn lễ Liễu gia như thế nào, Dương Thần không vội.

Trèo cao, ngã đau. Để cho bọn họ đắc ý vài ngày.

Ăn xong bữa sáng, mấy nhóm sau lưng nói ban quan hệ xã hội bị cô asakawa nako hướng dẫn viên du lịch lại cười hì hì đưa một đám nữ nhân xuất phát.

Đi vào chùa Cỏ “Lôi môn” hai bên bày các của hàng truyền thống dân gian của Nhật Bản và cửa hàng ăn vặt, hấp dẫn phần lớn du khách, một đám phụ nữ nhìn nơi này, rất nhanh tự vào chơi.

Asakawa nako hơi chút giảng giải một lát, liền để mọi người đi lại tự do, đến lúc mấy giờ đó tập hợp ở điểm giữ xe.

Dương Thần buổi sáng sớm phải cùng với đám nữ nhân dạo phố, chưa chịu được, sau khi chạy mấy cửa hàng, sẽ giả bộ là mình đói bụng, mua một đống bạch tuộc nướng, liền chạy đến chỗ bậc thang yên lặng một chút, tự cố ăn xong đồ ăn.

Lưu Minh Ngọc và đám nữ nhân ném cho Dương Thần ánh mắt vô cùng bất mãn, nhưng với tên mặt dày này không có biện pháp.

Những người đàn ông khác đều chạy theo mấy cô gái xinh đẹp, chỉ còn người này, để hắn đi một mình giống như cho hắn ăn độc dược, chạy rất xa.

Dương Thần thản nhiên dựa vừa dựa vào phiến đá vừa ăn đồ ăn vặt, hương vị kỳ thực không được tốt lắm, vừa nhìn du khách muôn vẻ bên đường.

Không ít dân bản xứ ở Nhật Bản đều đến cầu phúc, dùng sao cũng là thời điểm lễ mừng năm mới, rất nhiều người Nhật mặc Ki – mô – nô, đi guốc gỗ, thành kính đến chùa miếu xin quẻ.

Xin ký xong, chùa Cỏ một chỗ trên tường, còn có thơ chữ Hán đối chiếu, thơ ca bất đồng không có cùng nghĩa, sau khi người Nhật Bản đọc xong phiên dịch thành tiếng Nhật, có thể biết năm sau mình có gặp may hay không.

Nếu vận khí rất hỏng, sẽ đem ký để lại trong chùa, cầu xin vận rủi rời đi.

Mấy thứ này, vì vội vàng đi dạo phố, mấy cô gái ban quan hệ xã hội không thèm quan tâm, Dương Thần tuy rằng đã sớm đến Nhật Bản rất nhiều, biết rất nhiều, nhưng cũng lười nói, dù sao như vậy có chút kỳ quái, người khác hỏi cũng không giải thích.

Ăn xong một đống đồ ăn mua tới, Dương Thần đang định gói vào giấy gói bỏ vào thùng rác, cũng vào lúc này, chỗ đám đông bắt đầu di chuyển một thân ảnh từ khóe mắt giữa không khí thoảng qua.

Đó là một đám người vừa cầu phúc xong rồi phải ra khỏi chùa, ở trong đám đông chật chội, một thân ảnh như vậy, kỳ thật cũng không dễ bị phát giác nhưng đối với Dương Thần mà nói, bóng dáng này chẳng sợ xuất hiện băng sơn một góc, cũng có lẽ khoảng cách phản ứng mãnh liệt.

Vẫn là đêm qua nhìn thấy áo xanh lam lộ vai, tóc dài đen thùy buông xuống mông, không giống với ngày hôm qua đó là, đằng sao mái tóc đen dài gài một sợi tơ hồng nhạt, biểu lộ mấy phần nhật thức phong.

Nhưng ở mùa đông lạnh, mát mẻ như thế, nhìn cách ăn mặc cũng thấy lạnh, làm sao còn có thể là người khác?

Dương Thần bất chấp ném rác trong tay xuống, bay nhay vọt tới đằng sau đám người, bởi vì thật sự nhiều người lắm, chen chúc đến chen chúc đi, gập ghềnh làm Dương Thần chạy đến chỗ cái bóng kia, lại mất đi tin tức của bóng dáng ấy.

Dương Thần nhìn quanh bốn phía, toàn là đầu người, rốt cuộc cũng là không nhìn thấy bóng dáng vừa xong…

Lại nhặt đống rác vừa ném xuống đất lên, Dương Thần cũng lười bận tâm một vài ánh mắt miệt thị xung quanh, sắc mặt âm trầm hướng đến những người đi đến.

Nếu nói một lần nhìn thấy, có thể là ảo giác, nhu vậy vì sao lần thứ hai vẫn thấy?

Dương Thần bỗng nhiên cảm thấy như ông trời đang trêu đùa mình, nhưng trò đùa này chẳng vui chút nào.

Trong lòng giống như lật ngã năm vị ở cái bình, các loại chua xót, chua xót khiến Dương Thần rất muốn ngửa lên trời rống to kêu to, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống.

Lúc Dương Thần trở lại bến xe, asakawa nako còn muốn lên tiếng chào Dương Thần, nhưng thấy sắc mặt khó coi dọa người của Dương Thần, asakawa nako bật người câm lặng.

Khi ngồi trở lại trong xe, một đám nữ nhân cũng chưa trở về.

Dương Thần nhắm mắt lại, trong đầu hiện lên bóng dáng vừa rồi, trong lòng có chút co rút lại, theo sát là sự co giật như đau đớn.

Thập Thất… Thập Thất… Chẳng lẽ thật là cô… Cô thật sự còn tồn tại trên đời này sao?

Nếu là cô, tại sao phải trốn tránh tôi, vì sao lại xuất hiện trước mặt tôi hai lần?

Lúc sắp tới được nửa giờ, một đám nữ nhân trở lại trong xe, Dương Thần đã lấy lại thái độ bình thường, tựa vào ghế trên gật gù ngủ, tình trạng như vậy, khiến hướng dẫn viên asakawa nako trở lại trong xe vẫn không hiểu ra làm sao cả.

Hành trình buổi chiều đến lúc quyết định, bởi vì một đám nữ nhân hiện đại nhà cao tầng không lấy gì làm hứng thú, chỉ có hứng thú với mua sắm đồ đẹp, cho nên, kế hoạch đi thăm tháp Tokyo buổi tối bị hủy bỏ. Đoàn người người đi cách Tokyo khoảng nửa giờ đồng hồ đến suối nước nóng nổi tiếng Thang Hà.

Khách sạn suối nước nóng, tháp tháp gạo, nói đến chuyện này, các nữ nhân trên xe lại ríu ra ríu rít không yên.

Lưu Minh Ngọc và các cô hàn huyên một lát, phát hiện ra cảm xúc trong người Dương Thần không đúng lắm, trong lòng mơ hồ lo lắng hỏi han:

– Sao anh lại thờ ơ như thế? Bị ốm rồi sao?

Dương Thần mỉm cười trấn an:

– Không có gì, chỉ là chủ đề của mọi người anh xen vào có phần không hiểu.

– Điều đó là đương nhiên rồi, mặt Lưu Minh Ngọc giãn ra cười nói:

Anh cũng không phải phụ nữ, anh sẽ không hiểu ý nghĩ của chúng em.

– Đúng vậy… Thật sự không hiểu.

Dương Thần thì thào nói.

Sau khi ăn cơm trưa ở một cửa hàng nướng nổi tiếng ở Tokyo, lại trải qua hay mấy giò đi xe, đoàn người đi đến suối nước nóng Thang Hà ở huyện kanagawaken.

Đi vào giàn cây, khách sạn ở suối nước có vẻ cổ xưa, xung quanh tới lui tất cả đều là người gài và nhân viên phục vụ trẻ, nhưng bức tranh giống như nhân viên phục vụ trẻ, hướng về phía Dương Thần và đoàn người mỉm cười hoan nghênh.

Tình hình khá bất ngờ, Trương Thái oán giận nói:

– Người Nhật Bản cũng quá thiếu đạo đức, khiến nhiều người gìa như vậy làm nhân viên phục vụ, người trẻ ở đây chết hết rồi sao? Làm sao bây giờ, để người già như vậy phục vụ tôi, tôi ngại ngùng đến chết.

– Không phải người trẻ tuổi chết hết rồi, là tuổi già hóa nghiêm trọng, người trẻ tuổi lại không muốn tiêu phí sinh lực đến làm nhân viên phục vụ, người từng trải đã thành thói quen, các nước phương Tây phát triển đều là như thế này.

Dương Thần giải thích.

Trương Thái cái hiểu cái không gật gật đầu:

– Còn không được tự nhiên.

Bởi vì buổi tối ngâm nước suối khá thích hợp, hơn nữa tàu xe mệt nhọc, cho nên liền đi theo nhân viên phục vụ tới đặt phòng trước.

Lúc đi vào phòng khách, một đại đặt ở hành lang đầu đường mua bán tự động hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

Chỉ là, cái đài máy này trang trí bên ngoài, rõ ràng mang một sắc thái lớn nào đó, một người đàn ông tinh tráng và một phụ nữ lõa lồ…

– Ơ, đây lại là cái gì thế…

Trương Thái kéo kéo ống tay áo Dương Thần, mặt đỏ bừng hỏi.

Những người phụ nữ khác trong ban quan hệ xã hội cũng đều muốn biết, cũng ngượng ngùng hỏi, đôi mắt trông mong nhìn Dương Thần.

Dương Thần da mặt tuy rằng dày, nhưng nói đến chuyện này cũng cảm thấy thẹn thùng, giải thích:

– Cô đút một ngàn yên Nhật tiền giấy, sẽ cho cô một tấm thẻ, dãy số trên tấm thẻ đó có thể cho cô ở phòng ti vi tiết mục đã đưa vào xong rồi, cô có thể xem loại kênh này.

Cái loại kênh này là cái gì? Điều này không cần phải nói, nhóm nữ ban quan hệ xã hội cũng đều rõ. Phương diện này ở Nhật Bản cực kỳ phát triển, tiết mục của người lớn đương nhiên cũng rất thông thường, một ngàn yên xem hai tư giờ, như vậy tiêu phí cũng quý.

– Hóa ra loại đồ vật này, em còn tưởng là cái gì đâu, thôi không xem nữa, đi thôi.

Trương Thái bật người chạy xa, mặt đỏ phiến hồng như được.

Những người khác cũng đều dáng bộ đứng đắn, làm như chưa xảy ra chuyện gì.

Dương Thần sờ sờ mũi, vừa lúc nhìn Lưu Minh Ngọc ánh mắt xấu hổ, lập tức ở phía dưới một đoàn hùng dũng đi lên.

– Đêm nay anh đến tìm em.

Dương Thần nói nhẹ bên tai Lưu Minh Ngọc.

Lưu Minh Ngọc nhìn không ai chú ý, trừng mắt nhìn Dương Thần:

– Em cùng phòng với Hồng Yến, anh đừng có mà xằng bậy.

– Tiểu Ngọc nhi, em cũng quá độc ác, khó khăn lắm mới có một lần.

Dương Thần cười khổ.

Lưu Minh Ngọc nhấp mân môi hoa thần, cũng có chút động lòng, u vừa nói:

– Vậy đêm nay, đợi Hồng Yến ngủ, anh đi tìm em…

Dương Thần cười ha hả, liền nhìn trộm Lưu Minh Ngọc như hồ ly:

– Nhớ chỗ tẩy trắng trắng trong suối nước nóng không, anh chờ em.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 04/09/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 17
Trước đây thật lâu liền có người nói tu vi thực lực vị Thần Hoàng này thâm bất khả trắc, cường hoành vô biên, chỉ là bởi vì Sa La Ma Đế còn đó, cho nên mới không có xưng đế, mà là tự xưng Thần Hoàng. Thậm chí, trong Chư Thiên vạn giới còn có người cầm người này cùng Giang Tuyết đánh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Miêu Nghị – Quyển 30
Miêu Nghị cũng chạy theo đến, hai tay vung kiếm chém mạnh xuống. “Rầm ào ào”, lại một thân cây đại thụ ngã xuống. Ngọc La Sát lại bật người bay vọt lên trên một thân cây khác. Cứ như vậy nhiều lần, Miêu Nghị chém liên tục hơn mười cây đại thụ cũng không đụng đến được một...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Đường Môn – Quyển 5
Hồn cốt chân trái của tà ma Mười vạn năm có màu đỏ sậm nhưng toàn thân lại trong suốt. Tràn ngập sự sung mãn, bên trong tựa hồ có chất lỏng màu đỏ sậm đang không ngừng lưu chuyển. Nó cũng không phải phát ra ánh sáng, mà giống như cắn nuốt tất cả ánh sáng xung quanh. Tại vị trí xương đùi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân