Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 2 » Phần 61

Dương Thần - Quyển 2

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 61

Đây là một phụ nữ có mái tóc màu nâu đậm tóc uốn lọn to kiểu Ireland, dáng người cao gầy với những đường cong đầy hứng thú.

Màu mắt tím nhạt, đôi môi đỏ mọng, ánh mắt long lanh, móng tay sơn đen, làn da không quá trắng, đứng dưới ngọn đèn trông rất nõn nà.

Cách trang điểm rất quyến rũ, nhưng kỳ lạ là, trên người cô ta lại mặc một bộ sườn sám bó sát người có thêu hình hoa lan màu tím, toàn thân toát ra một vẻ Trung Quốc rất phong tình.

Lần đầu tiên nhìn sang thấy, có chút gì đó không ra làm sao, văn hóa Đông Tây tương phản kịch liệt.

Nhưng, nếu nhìn lại một lần nữa, bạn sẽ phát hiện ra cô ta là một loại khác không giống với loại cổ điển, hai thái cực văn hóa dung hòa một cách hoàn mỹ.

Cô ta dùng thị giác độc đáo của người phụ nữ phương Tây để thuyết phục cái ý nhị mà người phụ nữ Trung Quốc theo đuổi.

Không hề nghi ngờ, bất luận là Lý Mộ Hoa hay là Lục Đào, thậm chí đến cả Mạc Thiện Ny được coi là mỹ nữ, nhưng từ trong đáy lòng vẫn dâng lên một ý nghĩ – thật đẹp.

Nhưng bị chấn động nhất, lại là Dương Thần.

Sao lại là cô ấy?

Khóe miệng Dương Thần lộ ra nụ cười đầy hàm ý, nhưng lại làm như vừa chua xót, vừa vui vẻ, lại như vừa ngờ vực.

Tuy nhiên bất luận như thế nào, người phụ nữ đó cũng đã nhìn thấy Dương Thần, ban đầu thì tỏ vẻ giật mình, nhưng ngay sau đó, lại ném cho hắn ánh mắt đầy quyến rũ.

Chú Tư, vị này là…

Lý Mộ Hoa với thân phận chủ nhân bước lên phía trước, với vẻ mặt khiêm tốn mỉm cười hỏi Lý Quang Tấn.

Giọng nói của Lý Quang Tấn có phần sắc nhọn, thấy vẻ mặt này của vãn bối Lý Mộ Hoa cũng chẳng lấy gì làm hòa nhã, giới thiệu có phần đắc ý:

Vị này là giáo sư của chú hồi còn ở bên Anh, vừa vặn hôm nay cũng đến Hồng Kong, chú mời cô ấy đến để kiểm duyệt thành quả mấy năm nay của chú, cũng cho chú thêm ý kiến chỉ đạo.

Nói thật, Lý Quang Tấn năm nay cũng phải bốn mươi mấy tuổi rồi, cô gái Tây đó cùng lắm cũng mới chỉ hơn hai mươi tuổi đầu mà thôi, không ngờ đã là giáo sư rồi, thật không thể tưởng tượng được.

Cháu biết vị tiểu thư xinh đẹp này là giáo viên hướng dẫn của chú, có thể giới thiệu tỉ mỉ hơn một chút không?

Lý Mộ Hoa nóng nảy hỏi, nhưng ánh di mắt lại di chuyển về phía cô gái da trắng xinh đẹp.

Cô gái nở một nụ cười tuyệt mỹ, đột nhiên dùng tiếng trung nói lưu loát thành câu:

Chào mọi người, tên tôi là Jane, Christina Arthur Eliza White Mountbatten Von Windsor Alexander, đây là tên đầy đủ của tôi, nếu không ngại tôi thích người khác gọi mình là… Jane.

Jane?

Một chữ, một cái tên đơn giản đến không thể đơn giản hơn được nữa, nhưng cái tên đầy đủ của cô ta, lại tuyệt đối không thể bỏ qua.

Tên của người phương Tây đều có đủ loại nguồn gốc, đặc biệt là Anh Quốc đã từng trải qua thời đế quốc, truyền thống của giới quý tộc là để cái tên của họ thể hiện được huyết thống cao quý.

Bất luận cái tên đệm là Arthur, Elizabeth, Mountbatten hay là Aleksander, tất cả đều những quý tộc có danh tiếng, có quyền lực mới dám sử dụng.

Đương nhiên, cũng có rất nhiều người dân bình thường sử dụng những cái tên này làm tên, tên đệm, nhưng, cô gái đang đứng trước mặt chắc chắn không phải là một cô gái bình thường.

Ở đây mọi người đều không phải là kẻ mù chữ thất học, nghe đến cái tên này ngay lập tức có thể lý giải được nguồn gốc phức tạp và thần bí của Jane, thậm chí rất có thể cô ấy còn giấu bớt đi những danh hiệu quý tộc khác cũng nên.

Rất vui được làm quen với cô, tiểu thư Jane.

Jane lại không bắt tay với anh ta, lịch sự cười, phong thái cao quý như công chúa:

Vị này chắc hẳn là chủ tịch tập đoàn Mộ Vân Lý Mộ Hoa tiên sinh, xin lỗi đàn ông chủ động bắt tay phụ nữ trước, trong lễ tiết có vẻ không được phù hợp cho lắm, nên tôi cự tuyệt.

Bị cự tuyệt trực tiếp như vậy, khiến cho Lý Mộ Hoa có chút xấu hổ, nhưng mọi người xung quanh cũng không cảm thấy khoe khoang gì, dường như đây chỉ đơn giản chỉ là bộ dạng như vậy thôi.

Lý Quang Tấn nhíu mày nói:

Mộ Hoa không được vô lễ với cô giáo của ta, mau đi chuẩn bị đi, vẫn chưa mời cô giáo dùng cơm đâu đấy.

Ồ, vâng!

Mặc dù Lý Mộ Hoa có chút không hài lòng, nhưng cũng không để lộ ra chỉ dặn dò một người hầu đi sắp xếp.

Jane rất tò mò hỏi:

Tiểu lý Tử, mời dùng cơm là có ý gì?

Tiểu Lý tử?

Cách xưng hô này đích thị là dùng để gọi Lý Quang Tấn rồi, mọi người đều dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Lý Quang Tấn, không ngờ tiến sĩ Lý đã hơn bốn mươi tuổi đầu rồi, đối với cô giáo của mình, đối với một người phương Tây, lại được gọi là tiểu Lý tử.

Lý Quang Tấn đỏ mặt, nhưng cũng không dám chậm trễ trả lời:

Báo cáo cô giáo, chính là mời khách đến dùng cơm ạ.

Ồ… đón khách từ phương xa đến dùng cơm, tôi lại học được thêm một từ mới nữa rồi, dường như rất vui mừng, tiếng cười hồn nhiên như bé gái bảy tám tuổi, lại quay ra nhìn Dương Thần hỏi:

Vị này là…

Lý Mộ Hoa lập tức giới thiệu:

Những vị này là đối tác làm ăn của chúng tôi lần này, hôm nay tôi dẫn họ tới đây để tham quan thành quả của phòng bảo vệ môi trường kiểu mới, lấy quyết định cuối cùng, không ngờ lại gặp Jane tiểu thư đại giá quang lâm, Jane tiểu thư là cô giáo của chú Tư tôi có thể cho chúng tôi vài ý kiến của chuyên gia về phương diện học thuật không?

Jane nhìn Dương Thần với ánh mắt nghi hoặc, dường như không hiểu tại sao người đàn ông này lại biến thành nhân viên đoàn khảo sát của công ty.

Lý Quang Tấn nhìn Jane không nói lời nào, tưởng giáo sư mình không vui, lập tức bất mãn nói:

Mộ Hoa sao cháu có thể tùy tiện yêu cầu cô giáo đưa ra ý kiến như vậy chứ, cháu không biết thân phận của cô giáo sao? Cho dù là học viện Hoàng Gia của Anh Quốc, phòng thí nghiệm Laurence Bork của Mỹ hay phòng thí nghiệm của học viện Lincoln, phòng thí nghiệm của Đức đều là những học viện bậc nhất, muốn cô giáo để ý đến, cô giáo cũng chưa chắc đã đồng ý đi, cháu tưởng ý kiến của cô giáo có thể tùy tiện đưa ra hay sao?

Tiểu Lý tử, anh lại nhiều chuyện rồi. Jane lườm Lý Quang Tấn một cái.

Lý Quang Tấn nhanh mồm nhanh miệng lập tức im luôn, cười cười lấy lòng Jane.

Tuy Lý Quang Tấn nói một lô một lốc những cơ quan nghiên cứu khoa học, những phòng thí nghiệm nổi tiếng, tuy không hiểu rõ lắm, nhưng những người có mặt ở đây đều biết Jane tuyệt đối là người rất quan trọng trong giới khoa học, thật khó mà tưởng tượng được, đây có đúng là một cô gái trẻ tuổi không vậy?

Lục Đào cũng có chút kinh ngạc, ông ta cũng hơi do dự hỏi:

Jane tiểu thư, chẳng lẽ cô đã đoạt giải Nobel?

Jane mỉm cười lắc đầu:

Không, từ trước đến giờ tôi chưa đạt được bất cứ giải thưởng nào.

Cô giáo của tôi ba năm liền đều được đề cử giải Nobel, đoạt giải thì đã là gì…

Lý Quang Tấn lẩm bẩm nói, cứ như là vinh quang kia là của anh ta không bằng.

Tin tức này lập tức gây rung động, có thể nói giải Nobel là giải thưởng cao quý nhất, không ngờ cô gái này lại là người đoạt được nó.

Đến bình tĩnh như chủ tịch của đại gia tộc đại công ty Lý Mộ Hoa cũng phải cảm thấy kính sợ người phụ nữ da trắng đang đứng trước mặt mình, cảm thấy xấu hổ trước dục vọng vừa mới nảy sinh, xuất thân của bản thân, trong mắt người ta cũng không bằng cái rắm.

Jane tiểu thư, nếu như cô đã kết thúc hành trình ở đây, chi bằng chúng ta đi sắp xếp đến nhà ăn đi, không dễ gì mà cô đến được Hongkong, việc tiếp đãi cô lấy làm việc chính.

Lý Mộ Hoa toát mồ hôi lạnh cười nói.

Cảm ơn chủ tịch Lý, nhưng mà, tôi muốn cùng một người bạn cũ ôn lại chuyện cũ.

Ánh mắt của Jane lại dừng ở trên khuôn mặt của Dương Thần.

Mạc Thiện Ny đứng bên cạnh Dương Thần cũng là phụ nữ, khá mẫn cảm, từ sau khi Jane xuất hiện, luôn cảm thấy, Jane và Dương Thần hình như quen biết nhau, hơn nữa quan hệ cũng chẳng phải thuộc dạng thường, lúc này, cô ta rốt cuộc cũng thừa nhận được ý nghĩa của mình.

Đúng là không thể hiểu nổi tại sao Dương Thần lại quen biết với một phụ nữ có sự kết hợp hoàn mỹ giữa vẻ đẹp bên ngoài và trí tuệ như vậy, Mạc Thiện Ny mơ hồ cũng cảm thấy chua xót trong lòng, tuy rằng cô cũng được coi là mỹ nữ nổi tiếng, nhưng trước mắt, ngoại trừ thân hình thanh lịch quyến rũ ra thì phần nhiều lại là một loại khí chất ung dung nho nhã, đây cũng không phải là xuất thân từ dân đen, Mạc Thiện Ny so sánh.

Dương Thần vẫn trầm mặc không nói năng gì, rốt cuộc cũng bị mọi người chú ý.

Ngoại trừ Lý Mộ Hoa và Mạc Thiện Ny ra những người có mặt trong phòng thí nghiệm đều không dám tin, một thanh niên rất bình thường như vậy lại có thể quen với một cô gái siêu phàm thoát tục.

Lý Quang Tấn còn đang trầm tư suy nghĩ, tưởng Dương Thần kia là một là một chuyên gia, mà mình không nhận ra.

Lý Mộ Hoa không ngừng đổ mồ hôi lạnh, cười đau khổ hơn cả phải ăn Hoàng Liên, nếu như bản thân không nhầm thì, người là người quen của cô gái này, Dương Thần này chắc chắn không phải là người bình thường.

Dương Thần nhìn thấy đôi mắt xanh như ngọc của Jane, ánh mắt tràn đầy kỳ vọng, thở dài trong lòng, gật gật đầu nói:

Chúng ta ra ngoài tìm một nơi yên tĩnh để nói chuyện.

Nói xong, Dương Thần cởi bỏ bộ áo bảo hộ, bước ra ngoài trước.

Còn Jane không mặc áo bảo hộ, nên cứ thế bước ra ngoài.

Điều này khiến không ít người trong đầu nảy ra ý nghĩ, dường như họ thuộc một thế giới khác.

Đám người Lý Mộ Hoa, cảm thấy có chút mất mát, còn Mạc Thiện Ny trong ánh mắt có chút phiền muộn, sự xuất hiện đột ngột của Jane khiến lần đầu tiên cô cảm thấy giống như bất lực… rào cản trước mặt bản thân mình, ngoài chị em tốt Lâm Nhược Khê ra, chắc còn không ít đâu.

Phía sau viện nghiên cứu là một rừng cây rậm rạp, trong rừng cây có một cái đình nhỏ, bình thường không có người qua lại, lúc này lại là nơi gặp gỡ tuyệt vời của Dương Thần và Jane.

Đứng ở một góc đình, dựa vào cột, Dương Thần chậm rãi rút điếu thuốc ra châm lửa, cúi đầu, dường như đang nghĩ chuyện gì đó, cũng chẳng nói năng gì.

Jane lặng lẽ đứng cách Dương Thần tầm khoảng hai mét, đôi mắt sáng ngời nhìn thẳng Dương Thần, trên khuôn mặt là nụ cười của sự phấn khích và vui mừng.

Rất lâu sau, Dương Thần mới thấp giọng hỏi:

Mọi người vẫn khỏe cả chứ?

Cũng giống trước kia, trong cuộc sống của mọi người, chỉ thiếu đi sự tồn tại của anh.

Jane đáp.

Vậy là tốt rồi…

Dương Thần vui mừng gật gật đầu.

Jane trầm mặc một lát rồi hỏi:

Hardies, anh thực sự không quay về sao?

Dương Thần lắc đầu.

Đừng gọi anh là Hardies, bây giờ anh dùng tên thật của anh, em gọi anh là Dương Thần được rồi, đúng rồi, anh đang làm ở bộ phận quan hệ xã hội của Quốc Tế Ngọc Lôi, bây giờ chỉ là một người đàn ông thành thị bình thường.

Vẻ mặt Jane vô cùng phấn khích, đến mức phải ôm bụng cười, lại cưỡng lại được, vỗ vỗ tay:

Chúc mừng anh Dương Thần, anh biến hình thành công rồi.

Dương Thần không nhịn nổi cười nói:

Đúng vậy, về Trung Quốc chưa đầy nửa năm, không chỉ kết bạn được với vài người, lại còn kết hôn, thành gia thất, cũng coi như có thể có được cuộc sống của một người bình thường.

Anh… kết hôn rồi?

Khuôn mặt xinh đẹp của Jane trong chớp mắt trở nên trắng bệch.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 23/08/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Vĩnh Hằng – Quyển 8
Hứa San nói câu này chắng khác gì sét đánh bên tai Bạch Tiểu Thuần, hắn trợn mắt há hốc mồm, mặc dù hắn cảm thấy mắt của Hứa San khác thường, có chút hoài nghi, hắn cảm thấy chuyện này không thể tưởng tượng nổi, đến quá đột ngột cho nên hắn cảm thấy không có khả năng. Dù sao mới...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Miêu Nghị – Quyển 9
Miêu Nghị nghe vậy cũng khó có thể tin, nhìn về phía Hắc Thán ngủ gật co rúc ở đất, đột nhiên ánh mắt lóe lên một cái không biết nghĩ tới điều gì, bỗng nhiên quay đầu lại hỏi: Ta nói lão tại sao vẫn tình hữu độc chung đối với nó! Lão yêu quái, ta cảm nhận lão đã sớm có chủ ý đối...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Dương Thần – Quyển 4
Không chỉ có Quách Tuyết Hoa, mà tất cả những người khác đang ở đây cũng không thể nào hiểu được, ngữ điệu đầy sự xúc động của Dương Thần là vì cái gì. Chính là thế này sao? Đây là yêu cầu sao? Quách Tuyết Hoa ngây người, lúng túng một lúc lâu, nhìn Dương Thần với ánh mắt nhiều...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân