Thượng thanh thần lôi kiếp? Cái đó thật là nguy hiểm, tập hợp tất cả thực lực của Tiêu gia cũng không thể chống đỡ được đến lúc đó chỉ có thể mặc cho hắn làm thịt sao…
– Tốt, một khi đã như vậy thì chúng ta cần tập hợp thêm nhiều cao thủ, gọi thêm các trưởng lão về, sẽ tìm ra được biện pháp giải quyết.
Trưởng lão Nhược Thủy kỳ cuối kia nói:
– Chỉ có điều không biết đến lúc đó chúng ta có nên đi tìm tên Dương Thần kia không?
– Điểm ấy, trưởng lão cứ yên tâm.
Tiêu Mạnh Nhạc ung dung nói.
– Ninh gia đã trở mặt với Dương Thần, đã phái hai tên do thám đến cung cấp tin của Dương Thần cho chúng ta.
– Ninh gia cũng tham gia vào chuyện này sao?
– Không sai.
Lạc Thiên Thu nói:
– Đến lúc đó, Ninh gia cũng sẽ phái cao thủ ra, chúng ta cùng nhau ra tay.
Tiêu Mạnh Nhạc nói:
– Hiện tại đã điều tra rõ ràng, Dương Thần đang ở hòn đảo của hắn ở khu vực Địa Trung Hải Âu Châu, còn có cả gia đình nữa. Chỉ cần đánh chiếm nơi đó, Dương Thần tất sẽ phải đầu hàng!
– Châu Âu?
Một gã thái thượng trưởng lão nhíu mày nói:
– Việc này chẳng phải là xúc phạm việc ký kết của tổ tông với các chư thần hai vạn năm trước sao?
Các chư thần ở nước ngoài, còn các tu sĩ Hoa Hạ ở trong nước luôn bình an vô sự, nhưng rất nhiều tu sĩ đi ra nước ngoài, không có ai may mắn trở về cả.
– Mọi người.
Lạc Thiên Thu thoải mái cười nói:
– Các chư thần cũng không đáng sợ, căn cứ vào tin tình báo thì không gian pháp tắc của bọn họ không đáng sợ.
– Lúc trước từng có sứ giả của Hồng Mông đã chứng kiến trận chiến của Dương Thần và chiến thần Ares.
– Dương Thần kia là người thừa kế thần cách của Minh Vương Hades, nhưng hắn chủ yếu chỉ dùng tu vi là chính, không dùng không gian pháp tắc đã đủ cho thấy là cái gì mạnh hơn.
– Trước mắt, chủ thần mạnh nhất là Athena, nhưng chỉ có một người, cho dù có mạnh đến mấy thì cũng không thể đối phó được một lượng lớn cao thủ của hai gia tộc chúng ta khi kết hợp lại.
– Nếu bọn họ dám cản trở, chúng ta sẽ loại trừ bọn họ, đến lúc đó chư thần minh ước cũng sẽ sụp đổ, tu sĩ Hoa Hạ chúng ta có thể du lịch toàn thế giới, chẳng phải vinh dự cho Hoa Hạ lắm sao?
– Nói thì nói vậy, chúng ta cũng không sợ các chư thần, chỉ có điều…
Một gã trưởng lão do dự nói:
– Chúng ta là công kích gia đình hắn, có chút không hay…
– Trưởng lão! Người phải nhớ rõ Dương Thần đã trà trộn vào Tiêu gia chúng ta, giết người đoạt đan dược đấy, hắn tội ác tày trời, coi trời bằng vung, còn cần quang minh lỗi lạc với hắn sao!?
Tiêu Mạnh Nhạc tức giận nói.
Các vị trưởng lão nghe thấy như vậy, liền không hề cự tuyệt, dù sao an nguy của gia tộc vẫn quan trọng hơn.
… Bạn đang đọc truyện Dương Thần – Quyển 16 tại nguồn: http://truyensextv.moe/duong-than-quyen-16-full/
Ở bên trong Hồng Hoang cảnh, Dương Thần cũng không biết chuyện gì sắp diễn ra.
Việc giữ quan hệ tốt với Ma Tu và Yêu tu cũng cần công sức không nhỏ, cũng không thể khiến người ta cảm thấy mình không có thành ý, vội vã bỏ đi.
Ở trong cung điện Ma tu vui chơi giải trí, đến tận đêm khuya, lại bị Ngọc Lan Đình xinh đẹp và vài yêu tu mỹ nữ kéo đi ở trong cung của yêu tu.
Cung điện của yêu tu quả nhiên diễm lệ, khắp nơi đều tràn ngập những mùi hương tự nhiên, so với chốn âm u của Ma tu thật có sự khác nhau lớn.
Ngọc Lan Đình và Ngọc Vân Hồng xinh đẹp, cả Ngọc Khởi Vân nữa đều là những mỹ nữ tuyệt sắc khó có thể tìm được trong một trăm dặm, nhưng Dương Thần hiểu rất rõ ràng, những nữ yêu tinh thiên kiều bá mị ra sức hấp dẫn mình, không phải bởi vì các cô thật sự thích mình, mà là coi trọng việc mình đã từng thoát ra được Vạn Yêu giới.
Nếu như dây dưa với các cô quá lâu, lại phát sinh quan hệ, lại không tiện giải thích, đến lúc đó tình huống chỉ có thể phát triển theo hướng hoàn toàn ngược lại, bị nhóm yêu tu căm thù.
Cho nên mặt ngoài vẫn thân thiết với các cô, nhưng kỳ thật bên trong đã có sự đề phòng.
Ở trong cung điện của yêu tu, cũng đã gặp không ít cao thủ yêu tu lại được chào đón, Ngọc Lan Đình mời Dương Thần vào một tòa đình viện yên tĩnh.
Môn chủ yêu tu thanh nhã xinh đẹp này, tự mình rót rượu cho Dương Thần, mọi cử chỉ đều động lòng người.
Cho vài tiểu thị nữ hồ li lui ra, Ngọc Lan Đình cuối cùng cũng đi thẳng vào vấn đề hỏi:
– Dương công tử, chắc cũng đã đoán được, việc thiếp muốn hỏi, không biết có cách nào có thể cứu được môn chủ Ngọc Tuyết Ngưng ra không?
Dương Thần bất đắc dĩ cười nói:
– Ngọc môn chủ, đối với tổ tiên của các người, ta cũng có ân tình, tự nhiên sẽ đi cứu. Nhưng hung hồn của Hỗn Độn tôi rất vất vả mới có thể khống chế được, nếu để cho nó chiếm lại cơ thể, thì không chỉ đối với tôi mà đối với toàn bộ giới tu hành, hậu quả khó tưởng tượng được.
– Dương công tử không cần vội vã đưa ra quyết định.
Ngọc Lan Đình cười quyến rũ, nhích thân mình vào sát người Dương Thần.
Yêu nữ khẽ thổi một luồng hơi hoa lan, trên người lại phát ra mùi thơm dịu nhẹ, kích thích Dương Thần, đan điền trở nên khô nóng.
– Dương công tử, người cảm thấy dung mạo của thiếp như thế nào? Có vừa mắt không?
Dương Thần nuốt nước bọt, xấu hổ cười:
– Ngọc môn chủ, tôi đã sớm nghĩ đến việc không biết cô có dùng sắc đẹp để hấp dẫn tôi, nhưng không ngờ cô lại trực tiếp dùng cách này… Chuyện này thật bất ngờ, tôi tuy rằng thích mỹ nữ, nhưng đây là chuyện liên quan đến tính mạng đấy.
Ngọc Lan Đình che miệng cười khẽ, đôi mắt quyến rũ nhìn Dương Thần mà nói:
– Dương công tử, chàng suy nghĩ thật đơn giản, trong Thanh khâu tộc là xã hội mẫu hệ, nữ tử Thanh Khâu tộc từ khi sinh ra đã được đối đãi ngang hàng so với nam tử, thậm chí còn có phần hơn nữa, nên hầu hết các trưởng lão trong tộc đều là nữ giới.
– Mà ở trong mảnh đất này, nữ tử Thanh Khâu tộc ở đây đều được các nam tử ở các vùng đất khác tha thiết thèm muốn, chắc công tử cũng đã biết vì sao?
Dương Thần nháy mắt mấy cái:
– Vì rất xinh đẹp?
Ngọc Lan Đình lắc đầu.
– Có chỗ dựa vững chắc?
Ngọc Lan Đình vẫn cười, lắc đầu, giải thích:
– Bởi vì, nữ tử Thanh Khâu tộc ở vùng đất này, từ lúc sinh ra đã có một loại âm dương giao thoa, lại có thể chất linh khí Lưỡng Nghi…
– Càng là nữ tử Thanh Khâu tộc có huyết thống cao quý, thì việc tu luyện càng nâng cao nhanh chóng, mà đối với việc quan hệ nam nữ âm dương thì có thể mang lại kết quả lớn hơn nữa.
Dương Thần sửng sốt:
– Cô nói, chính là song tu.
– A…
Ngọc Lan Đình vân vê mái tóc màu đen, đầu chậm rãi tựa vào cánh tay của Dương Thần dịu dàng nói:
– Có thể nói là như vậy, nhưng đây không phải là song tu bình thường… Tu sĩ nhân loại đối với song tu dùng để bù đắp tu luyện chân nguyên, cái đó thật thấp kém, không phải là Tiên Thiên…
– Với thể chất đặc thù của nữ tử Thanh Khâu tộc ở đây, song tu này là dẫn dắt linh khí Lưỡng Nghi thuần túy, không có tác dụng phụ nào, chỉ cần quan hệ thành công, sẽ mang lại ích lợi lớn…
Dương Thần đã hiểu được chút ít, nữ tử Thanh Khâu tộc ở đây, xem ra là cái bánh thơm ngon. Đối với tu sĩ nam.
Ngọc Lan Đình lại nói:
– Dương công tử tuổi còn trẻ, lại có tu vi như vậy, đúng là vô tiền khoáng hậu… Lan Đình tuy đã hơn hai nghìn tuổi, nhưng cũng chưa bao giờ đi tìm nam nhân nào, chỉ vì… không có ai có thể lọt vào mắt của thiếp…
– Mặc dù yêu tu chúng thiếp trước nay đều khinh thường tu sĩ nhân loại, nhưng đối với Dương công tử tài năng như vậy, thiếp xin bằng lòng theo công tử…
– Nếu chúng ta có thể tâm ý tương thông, lại gặp phải điều kiện thuận lợi, đối với việc tu luyện chắc chắn sẽ có lợi, đều tốt cho cả hai bên, không phải sao?
– Sau khi tôi được món lợi này, thì tôi sẽ đi phải đi cứu Ngọc Tuyết Ngưng đúng không?
Dương Thần cười nói.
Ngọc Lan Đình ngẩng đầu lên, mắt long lanh nói:
– Dương công tử đi hay không, thiếp cũng không dám bắt buộc, nếu như làm tình lang của thiếp, thì sẽ không hối hận đâu…
Dương Thần sắp chịu không nổi đôi mắt câu hồn mị phách của hồ ly tinh này rồi, nói rõ ràng:
– Ngọc môn chủ, nếu tôi không nghe nhầm, có phải cô nói là âm dương giao hòa, thì “Tâm ý tương thông” là điều kiện tiên quyết, và phải gặp điều kiện thuận lợi nữa đúng không?
– Đúng vậy.
– Nói vậy, nhất định phải có tình yêu giữa nam và nữ, không có khoảng cách và không phải lần nào cũng thành công mà phải tùy vào cơ duyên?
Dương Thần nói.
Ngọc Lan Đình gật đầu:
– Đương nhiên là như vậy, đó cũng là cách ngộ đạo bình thường, không biết xảy ra lúc nào, chỉ có thể chờ đợi, nam nữ yêu nhau chân thành là điều kiện tiên quyết. Chỉ đơn giản như vậy, có chuyện gì sao?
– Chính là thế.
Dương Thần cười nói:
– Tôi với Ngọc môn chủ hôm nay mới quen nhau, cũng chưa thân thiết lắm, lại càng không nói đến chuyện yêu nhau rồi. Tôi đã có mười mấy hồng nhan tri kỷ rồi, nếu như vì ham tu luyện, mà lại phát sinh quan hệ với Ngọc môn chủ, thì tôi cũng quá tham lam rồi, mà đối với Ngọc môn chủ thì chuyện đó cũng không thích hợp…
Ngọc Lan Đình kinh ngạc, nhíu đôi long mày kẻ đen, đối với chuyện Dương Thần có mười mấy người phụ nữ, quả thật làm cho cô ngạc nhiên.
Cô đường đường là môn chủ của yêu tu, làm sao có thể chia sẻ bạn đời với người khác, lại còn là một đám người nhân loại.
Dương Thần nhớ ra một chuyện “Ồ” lên một tiếng, nói:
– Đúng rồi, Ngọc môn chủ, cô vừa mới nói đến việc giao hòa của Lưỡng Nghi âm dương, song tu tâm ý tương thông… cụ thể là như thế nào? Hình như tôi đã từng trải qua chuyện này rồi thì phải?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dương Thần - Quyển 16 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 16/11/2020 11:29 (GMT+7) |