Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 12 » Phần 44

Dương Thần - Quyển 12

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 44

Dương Thần không nói không rằng, quay đầu, nhìn người phụ nữ đỡ đối diện, mắt mở to, cứ như vậy khoảng hơn ba phút.

Lâm Nhược Khê bị Dương Thần nhìn chằm chằm, hai má tự dưng ửng hồng.

– Ơ…

Lâm Nhược Khê cuối cùng cũng mở miệng hỏi.

Dương Thần lắc đầu:

– Còn hai điểm.

– Hai điểm… hai điểm nào?

– Hai điểm… trước ngực em…

Khóe miệng Dương Thần hiện lên một nụ cười đầy hàm ý, còn vươn cổ ra.

Lâm Nhược Khê ngây người ra một lúc, hơi cúi thấp đầu, hai má lúm đồng tiền ửng đỏ, ngượng ngùng.

Cổ của chiếc áo ngủ hơi rộng, vừa hay bên trong lại không mặc áo ngực, gò bồng đảo ẩn hiện sau lớp áo tạo thành một khe sâu, hai nhũ hoa lộ ra một cách đầy bí ẩn.

Cuộc sống của hai vợ chồng rất êm đềm, dáng người Lâm Nhược Khê càng ngày càng mê hoặc người khác, nhưng bình thường vẫn che đậy trái bánh đó, nên “hai điểm đó” thực sự không thể nhìn thấy được.

– Anh… là đồ thối tha! Dương Thần, tôi đánh chết anh.

Lâm Nhược Khê vội vàng kéo cổ áo, dùng chiếc gối đập liên hồi vào người Dương Thần.

Dương Thần cười lớn đứng dậy, bổ nhào về phía trước, ôm lấy người vợ ngã xuống giường, hôn tới tập lên mặt của người phụ nữ, hít hà hương thơm quyến rũ trên người cô, điều đó khiến cho hắn cảm thấy sảng khoái.

– Nhược Khê yêu dấu, tại sao khi anh muốn lĩnh ngộ một thứ gì đó thì lại lĩnh ngộ không ra…

Dương Thần hơi buồn rầu, rõ ràng cảm nhận được rất cả mọi thứ đều ở gần ngay trước mắt, nhưng lại không sờ vào được Minh Thủy.

Cũng giống như người phụ nữ tuyệt đẹp ở trước mắt, cô chỉ che thân mình sau một lớp vải mỏng, nhưng vì lớp vải mỏng đó mà hắn vẫn không thể sờ vào được thân thể thực sự của cô.

Lâm Nhược Khê cảm thấy bàn tay Dương Thần đang vân vê nhũ hoa của mình như đang đùa nghịch một quả nho nhỏ vậy.

Cô thở hổn hển bĩu môi:

– Chỉ biết ức hiếp em thôi, anh xứng đáng bị như vậy.

Dương Thần ngồi dậy, giơ tay chỉ vào cô, chậc chậc vài tiếng, nói:

– Thế mới nói phụ nữ các em chỉ được cái tóc dài mà não thì ngắn, anh thân mật với em như vậy sao có thể nói là ức hiếp em được.

Cho dù có ức hiếp em một chút thì có thể so sánh với tu vi đã được nâng cao của anh sao? Nếu như anh đủ mạnh thì mới có thể bảo vệ được các em chứ, đúng là chẳng hiểu gì.

Lâm Nhược Khê lườm hắn một cái, tức giận nói:

– Nói ít thôi, không lĩnh ngộ được thì không lĩnh ngộ được, còn nhiều chuyện làm gì, xuống dưới ăn sáng thôi. Hôm nay nói vài lời cáo biệt với Hội trưởng Park, rồi chúng ta đặt vé máy bay về Trung Hải thôi.

– Sao vội vã trở về vậy? Còn chưa chơi được mấy ngày?

Dương Thần hỏi.

Lâm Nhược Khê vuốt vài sợi tóc, nói:

– Chỗ nào nên chơi thì đều đã chơi cả rồi, em nhớ Lam Lam, hai ngày này vẫn chưa gọi điện về, muốn trở về để tạo sự bất ngờ cho con bé.

– Lam Lam ở trong nhà trẻ, chắc sớm đã quên người mẹ này rồi.

– Anh mới quên ý! Đúng là đồ vô lương tâm, chả trách Lam Lam không muốn gọi anh là cha.

Lâm Nhược Khê bất mãn nói.

Dương Thần nhún vai, tranh cãi gì với bé mập đó thì mình thua là cái chắc, chứ đừng nói là chọc giận mẹ của nó.

Mấy ngày nay Lâm Nhược Khê đã mua một đống đồ chơi và đồ ăn vặt Hàn Quốc cho Lam Lam, toàn bộ đều được cất trong mật thất. Dương Thần tự trầm trồ cái mật thất cất giữ những món quà mà Lâm Nhược Khê đã mua cho Lam Lam.

Khi xuống dưới, Park Chuan đang ăn bữa sáng với Trinh Tú, dù sao thời gian cũng không còn sớm nữa.

Park Chuan kêu hai người ngồi xuống, lại cảm ơn Dương Thần đã cứu giúp. Ông ấy càng ngày càng mơ hồ về lai lịch đích thực của Dương Thần, nhưng nhất định vẫn phải khen mới được.

Trong khi dùng bữa, Lâm Nhược Khê cũng nói về việc rời khỏi Hàn Quốc. Dù sao mục đích đến đây cũng đã đạt được, cũng đã xem xong nghi lễ giao nhận của nhà họ Park, biết Trinh Tú ở nơi xa xôi ngàn dặm này vẫn được yêu thương hết mực như vậy đương nhiên cũng khá yên tâm.

Còn Trinh Tú thì không nỡ rời xa hai người, nhưng cũng không nghĩ ra lý do gì để giữ hai người lại.

Park Chuan cũng rất thoải mái:

– Đã như vậy rồi thì chi bằng tôi sẽ giúp hai người đặt vé, cũng có thể coi như một chút tâm ý cuối cùng của tôi, không biết khi nào thì hai người đi.

Lâm Nhược Khê đang muốn nói ngày mai đi sớm, muốn chuẩn bị một chút, xem có gì cần mang theo không, nhưng điện thoại lại reo chuông.

Lâm Nhược Khê cười cười e ngại, nhận điện thoại, hóa ra là điện thoại từ nhà gọi đến.

– Alô… Mẹ à, sao vậy? Lam Lam xảy ra chuyện gì sao? Cái gì? Sao có thể…

Vẻ mặt Lâm Nhược Khê có chút cấp bách, chau đôi lông mày lại, sau khi chào vài tiếng mới cúp điện thoại xuống.

Dương Thần đang dùng bữa, nhìn thấy dáng vẻ lo lắng của cô, đành hỏi:

– Mẹ nói gì vậy?

– Là Lam Lam.

Lâm Nhược Khê buồn rầu nói:

– Lam Lam không chịu đi nhà trẻ. Cô giáo ở nhà trẻ nói muốn mời phụ huynh của Lam Lam đến. Lam Lam dường như đã xung đột gì đó với các bạn ở nhà trẻ thì phải…

– Bé mập đó chắc không phải muốn ngắt đầu đứa trẻ nhà người khác đấy chứ?

Dương Thần nhếch miệng cười ngây ngô.

– Anh nói linh tinh gì đấy? Anh nghĩ Lam Lam giống anh sao, động chân động tay một tí là đi ngắt đầu người khác à?

Lâm Nhược Khê bất mãn cất cao giọng, nhưng nghĩ đến hình ảnh đứa con gái mình lúc trước bị bắt cóc mà không khỏi nhíu mày, trong lòng lại bồn chồn.

Dương Thần co thân lại, đáng thương nói:

– Không có thì không có, sao em lại to tiếng như vậy. Cả nhà chỉ có anh là địa vị thấp nhất, vậy có muốn chiều về luôn không?

Lâm Nhược Khê bực bội thở dài:

– Chỉ có thể như vậy.

Lam Lam xảy ra chuyện, Lâm Nhược Khê cũng không muốn chờ đợi.

Bạn đang đọc truyện Dương Thần – Quyển 12 tại nguồn: http://truyensextv.moe/duong-than-quyen-12-full/

Buổi chiều, hai người vội vàng trở về Trung Hải. Khi đến ngôi biệt thự ở vùng ngoại ô phía Tây, vừa bước vào cửa đã nghe thấy tiếng la lớn của Lam Lam ở đằng kia.

– Không muốn, không muốn! Lam Lam không đi!

Cô bé ngồi trên ghế sô pha, đôi chân mập ú không ngừng giãy giụa, đập vào ghế sô pha, vểnh môi lên tỏ ý không muốn.

– Ai da, cô tiểu tổ tông này, không đi cũng phải nói cho bà nội biết tại sao chứ, rốt cuộc ở nhà trẻ đã xảy ra chuyện gì.

Quách Tuyết Hoa bất lực khuyên bảo, nhưng cô búp bê này tỏ vẻ không muốn nghe.

Vú Vương và Mẫn Quyên ở bên cạnh sốt ruột, nhìn vẻ ương bướng của Lam Lam, cũng không biết làm thế nào cho tốt.

Nghe thấy chuông cửa, cả nhà quay đầu lại, nhìn thấy Dương Thần và Lâm Nhược Khê xách hành lý vào nhà, thở phào một cái.

Lam Lam thường ngày rất nghe lời Lâm Nhược Khê. Như vậy thì được cứu rồi.

– Mẹ mẹ mẹ…

Lam Lam vẻ mặt vui vẻ, đang giãy giụa trên ghế sô pha liền nhảy phắt xuống, phi vào trong lòng Lâm Nhược Khê.

Nếu không phải vì tu luyện, Lâm Nhược Khê còn không đỡ nổi cục thịt pháo này.

Lam Lam bá lấy cổ của Lâm Nhược Khê, vẻ bịn rịn, không muốn rời.

Nhưng ngay sau đó, điều khiến cho cả nhà phải bất ngờ chính là, trong đôi mắt to của Lam Lam bắt đầu hơi ươn ướt, nước mắt rơi xuống.

– Ây, sao lại khóc thế này.

Lâm Nhược Khê vuốt tóc đứa bé, tha thiết hỏi han:

– Lam Lam ngoan nào, xảy ra chuyện gì thì nói mẹ nghe nào, đừng khóc nữa…

– Nhược Khê, cuối cùng con cũng về rồi. Đứa nhỏ này hôm nay đã giãy nảy hơn nửa ngày rồi, cô giáo ở nhà trẻ không ngừng gọi điện về nhà giục, nói là phụ huynh của những đứa trẻ bị Lam Lam đánh đã làm ầm lên, còn muốn kiện lên tòa án nữa.

Quách Tuyết Hoa giận dữ nói.

– Những đứa trẻ bị đánh chết không?

Dương Thần hỏi thẳng.

Quách Tuyết Hoa trừng mắt nhìn hắn:

– Nói liên thiên gì đấy, nếu như chết thì bọn ta còn đứng đây mà đợi chờ nữa sao?

Lâm Nhược Khê đưa tay lau nước mắt cho cô bé, sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn, hỏi:

– Lam Lam, nói mẹ nghe nào, rốt cuộc là chuyện gì, mẹ tin Lam Lam sẽ không đánh người bừa bãi.

Lam Lam nhìn ánh mắt chắc chắn của Lâm Nhược Khê, ngập ngừng nói:

– Vương Cường đó đã túm tóc của Tiểu Nhã, Lam Lam chỉ giúp Tiểu Nhã đánh lại Vương Cường thôi… Bạn Vương Cường đó muốn gọi những bạn khác đến đánh Lam Lam, nên Lam Lam liền nhổ sạch tóc trên đầu của Vương Cường…

Nói xong những lời này, cô bé tỏ vẻ đáng thương cúi đầu.

Đám người Lâm Nhược Khê và Quách Tuyết Hoa đều đờ người ra, không ngờ sự việc lại như vậy.

Mẫn Quyên nhớ ra cái gì đó liền nói:

– Tôi nhớ ra rồi, cô bé Tiểu Nhã kia dường như là bạn gái tốt nhất hay chơi với Lam Lam, còn bạn Vương Cường đó là đại vương gây sự trong lớp.

Cô ấy phụ trách việc đón Lam Lam, nên đương nhiên khá hiểu về những chuyện của Lam Lam.

Lâm Nhược Khê vỗ vỗ lưng Lam Lam an ủi:

– Bây giờ nói gì cũng vô dụng, đã đánh rồi thì thôi vậy, phải đi giải quyết thôi. Dù sao những đứa nhỏ đều là cốt nhục của cha mẹ chúng nó, cha mẹ của Vương Cường đó muốn kiện chúng ta cũng không có gì đáng trách cả.

– Vậy, Nhược Khê, con nghĩ xem nên làm thế nào?

Quách Tuyết Hoa hỏi:

– Hay là mẹ gọi một cuộc điện thoại cho Bộ giáo dục, bảo họ làm lắng vụ này xuống, rồi cho họ ít lợi là được.

Lâm Nhược Khê lắc đầu:

– Lam Lam đã là con gái của chúng ta thì khi xảy ra chuyện rồi, chúng ta phải giải quyết. Chẳng phải cô giáo nói muốn mời phụ huynh đến nhà trẻ một chuyến sao, chúng ta hãy qua đó thôi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 12
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 24/10/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hai chị em Văn – Thơ - Tác giả The Kid
Gần nhà thằng T có hai chị em, con chị tên Văn, con em tên Thơ. Thằng T rất thích chơi chung với hai chị em này, vì tụi nó dễ thương, dịu dàng, hiền lành. Con Văn 17 tuổi, còn con Thơ 15 tuổi. Hôm nọ thằng T qua nhà hai chị em chơi, biết được rằng ba mẹ tụi nó đi vắng rồi, chỉ có hai chị em ở nhà...
Phân loại: Truyện nonSEX
Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Trong một khắc tôi đã nhận ngay ra giọng nói kia. Tôi còn tưởng mình sẽ có vô vàn phản ứng nào là nghi hoặc rồi tức giận, kinh ngạc, hoài nghi, sợ hãi, vân vân và vân vân, nhưng trên thực tế đầu óc tôi lại trống rỗng. Nghe được giọng hắn ở trong này, thật sự là ngoài dự liệu của tôi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Quan Trường – Quyển 20
Cho Hạ Tưởng thời gian mười năm, trả lại mảnh trời xanh cho tỉnh Tây. Cái Hạ Tưởng muốn không phải là có một đám quan liêu vì lợi ích cá nhân tranh quyền đoạt lợi bên mình, mà là đồng minh có khả năng đoàn kết xung quanh hắn, vì lí tưởng của hắn mà bầy mưu tính kế, làm rạng rỡ thêm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân