Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 11 » Phần 62

Dương Thần - Quyển 11

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 62

La Thúy San nhìn thấy Ninh Quốc Đống tới, mới vơ lấy đống quần áo ở bên cạnh, chậm rãi mặc vào.

Văn Thao lại nhìn không chớp mắt vào màn hình, lạnh lùng hỏi lại.

– Thế sao, đi đâu?

Ninh Quốc Đống trả lời:

– Vé máy bay đặt thì trạm đầu tiên là Singapore, nhưng trạm cuối lại là Brice Australia, nhưng theo tin tình báo của mạng lưới tình báo, thì Dương Thần đã chuẩn bị một máy bay trực thăng, chắc là sẽ bay đến những nơi khác nữa.

– Hắn ta… cần dùng đến trực thăng?

Văn Thao quay đầu lại hỏi.

Ninh Quốc Đống nói:

– Hắn ta dẫn theo hai người phụ nữ cùng đi, trong đó có một người lai lịch bất minh, tên là Tiêu Chỉ Tình, người còn lại là một trong số những tình nhân của hắn, Lưu Minh Ngọc, cũng là con gái của hội trưởng hội Thanh Long ở Yến Kinh – Lưu Thanh Sơn. Chắc là vì nghĩ cho hai người phụ nữ này nên mới phải dùng đến máy bay.

Văn Thao nhíu mày.

– Đúng là biết thương hoa tiếc ngọc a, hừ hừ, chỉ cần không phải đến Bắc Cực là được rồi, mặc kệ hắn ta.

– Anh không muốn hỏi xem hắn ta tới đó làm gì sao?

– Chắc chắn là không có liên quan đến chúng ta, biết thì để làm gì.

La Thúy San mặc xong quần áo, tò mò hỏi:

– Tiểu tử què, lẽ nào không phải bay đến Trung Hải một chuyến sao? Sao không đi bắt hết những người phụ nữ bên cạnh Dương Thần, để hắn ngoan ngoãn nghe lời!

Văn Thao ngây người nhìn La Thúy San.

– Ý của phu nhân… nếu như đối phó với Dương Thần mà chỉ cần bắt hết những người phụ nữ bên cạnh hắn là xong, thì phu nhân quá coi thường hắn ta rồi.

– Đến Nghiêm Bất Vấn đích thân đi bắt người, đích thân đi giết một Đường Tâm nhỏ bé cũng còn không xong chuyện nữa là, rõ ràng là Dương Thần ở Châu Âu, nhưng chớp mắt một cái là có thể quay về Yến Kinh được! Phu nhân nói xem tốc độ của hắn là bao nhiêu?

– Chúng ta tự mình đi, không phải chỉ cần bắt lấy đám người ngu ngốc đấy là xong sao, tôi không tin không thể bắt được hai người trước khi Dương Thần kịp trở về!

Văn Thao lắc đầu.

– Không cần nói đến những thủ đoạn của Dương Thần mà chúng ta không thể ngờ nổi, hắn có quân bài tẩy nào không chúng ta cũng không dám bảo đảm. Cho dù có thực sự bắt được người đi chăng nữa, không giết được Dương Thần, nếu chúng ta giết đi những người phụ nữ của hắn, thì chẳng lẽ chúng ta không bị chôn sống theo sao? Chúng ta không có nhiều hơn một cái mạng đâu, không thể lấy ra để đặt cược được!

– Nhưng… lẽ nào chúng ta không thể làm được gì sao?

La Thúy San không cam lòng nói.

– Đương nhiên là phải làm cái gì đó, nhưng không phải là bây giờ.

Ánh mắt Văn Thao hiện lên nét trầm ngâm.

– Khuyết điểm lớn nhất của Nghiêm Bất Vấn chính là anh ta quá tin tưởng vào bản thân mình, mặc dù đã giữ được mạng sống, nhưng đã khiến Dương Thần cảnh giác, sau này kỳ thực sẽ rất khó để đánh bại được hắn.

– Ưu điểm lớn nhất của chúng ta lúc này, chính là Dương Thần không biết được thực lực của chúng ta, thậm chí không biết đến sự tồn tại của chúng ta, nếu như đến một ngày chúng ta cần phải ra tay, thì ngày đó chính là ngày lộ diện của chúng ta, đồng nghĩa với việc mất đi một chiếc ô bảo vệ.

Nói rồi, Văn Thao quay lại nhìn vào cái màn hình máy tính với những thứ mà chỉ có anh ta mới hiểu được, cười nhạt nói:

– Dương Thần… là kẻ không thể nào để lại được, nếu không, muốn làm chuyện gì cũng đều phải nhìn trước ngó sau, bó chân bó tay, hơn nữa một khi chúng ta đã có thù với hắn, khi hắn nhìn thấy chúng ta, chắc chắn cũng sẽ không hạ thủ lưu tình.

– Thế nên… đã không làm gì thì thôi, một khi đã làm thì phải khiến trời long đất lở, phải khiến cho hắn không còn con đường sống!

Ninh Quốc Đống hừ nhẹ nói:

– Không nói đến Yến Kinh, trên thế giới này người muốn Dương Thần chết cũng không phải là ít đâu, Nghiêm Bất Vấn là một thiên tài còn thế, nhưng cũng còn chẳng nên cơm cháo gì, anh nắm chắc trong tay mọi chuyện thật sao?

Văn Thao nói một cách khinh thường.

– Nghiêm Bất Vấn đã là cái gì? Không phải anh ta đã chết trong tay của tôi sao! Thắng làm vua thua làm giặc… người nào tiến xa hơn người đấy mới là người đạt được thắng lợi cuối cùng…

– Tôi bây giờ, đã nắm được hết những thứ trong đầu của Nghiêm Bất Vấn, thậm chí là những thứ mà Nghiêm Bất Vấn còn chưa kịp hiểu nữa, đợi đến khi tôi phát ra thứ sức mạnh không gì địch nổi này, thì chuyện đối phó với Dương Thần dễ như trở bàn tay!

La Thúy San hận Dương Thần đến tận xương tận tủy, nghe thấy Văn Thao nói như vậy, thì mỉm cười quyến rũ nói:

– Tiểu tử què, nói như vậy… chuyện lớn sẽ thành phải không?

Văn Thao nhe răng ra cười nói:

– Để cho hắn đắc chí một thời gian, chúng ta bình tĩnh ngồi quan sát, tôi muốn lần gặp nhau tiếp theo của chúng ta, sẽ là ngày chết của hắn!

– hy vọng có thể như vậy.

Ninh Quốc Đống lạnh lùng nói, xoay người định rời đi.

La Thúy San thấy thế liền nói:

– Quốc Đống, con định đi đâu?

Ninh Quốc Đống dừng bước, quay đầu lại hỏi:

– Còn chuyện gì sao?

La Thúy San sửng sốt, ánh mắt có chút sầu não.

Kể từ lần mình bảo Ninh Quốc Đống cưỡng hiếp Lâm Nhược Khê, nhưng không nói cho nó biết chuyện nó và Lâm Nhược Khê là hai anh em cùng cha khác mẹ, mặc dù cứu được Ninh Quốc Đống về, hồi phục lại cơ thể thì không nói, thậm chí còn tiến hành cải tạo gen.

Thế nhưng, Ninh Quốc Đống rõ ràng không coi mình giống như trước đây nữa rồi.

Thế nhưng… mình cũng đã là người chết đi sống lại, cũng làm sao có thể quay về quá khứ được?

Niềm tin để mình sống lại, ngoại việc muốn nhìn thấy tất cả những kẻ đáng chết đó chết chung một ngày thì cũng không còn gì khác nữa!

Nghĩ tới đây La Thúy San lộ vẻ buồn râu cười.

– Không có gì… con bận thì con đi đi.

Ninh Quốc Đống gật đầu, lập tức rời đi.

Văn Thao đứng ở phía sau nhìn ánh mắt của La Thúy San, hờ hững nói:

– Đối với nó và Dương Liệt mà nói, học cách làm thế nào để khống chế nguồn năng lượng của thần thạch mới là nhiệm vụ chính, tôi khuyên phu nhân không nên nghĩ nhiều, La Thúy San đã chết từ lâu rồi, phu nhân bây giờ, chỉ là phu nhân mà thôi!

La Thúy San quay người lại, nở một nụ cười quyến rũ với Văn Thao, nói:

– Tôi tưởng rằng, cậu sẽ nói tôi là con chó cái chứ!

– Hừ, hừ.

Văn Thao cười nham hiểm nói:

– Vậy thì cũng là một con chó mà tôi thích nhất…

Nói rồi, Văn Thao chộp lấy cái cổ của La Thúy San, hung hăng hướng về phía bàn, rồi đè cả người lên người La Thúy San…

Trong chốc lát, cả căn phòng thí nghiệm, tràn ngập tiếng thở hổn hển.

Bạn đang đọc truyện Dương Thần – Quyển 11 tại nguồn: http://truyensextv.moe/duong-than-quyen-11-full/

Australia, phía bắc bán đảo Arnhem.

Mặc dù chưa đến tháng mười, nhưng khí hậu thành phố duyên hải của Australia đã có chút khác thường.

Vùng Arnhem rộng tới tám vạn km vuông, thuộc đới khí hậu nhiệt đới thảo nguyên, khiến cho bầu không khí ở đây càng ngày càng trở nên oi bức khó chịu.

Đây là một trong những di tích lịch sử cổ nhất của nên văn minh thế giới cổ đại, đây cũng là một nơi nổi tiếng về việc không có sự tồn tại của con người.

Thổ dân Australia cách đây năm vạn năm cũng đã để lại những chứng tích chứng minh sự tồn tại của họ, đời sau của họ, vẫn sống trên mảnh đất này.

Thế nhưng, không có nghĩa nơi này có người đã từng sống lâu dài ở đây, thổ dân cũng không ngốc, cho dù chỗ ấm không ngại dời, cũng sẽ không lựa chọn vùng khỉ ho cò gáy nhất của Arnhem để sống.

Hơn nữa cộng thêm với mấy chục năm phát triển thịnh vượng của Australia, không ít vùng đất xung quanh của Arnhem cũng đã được khai phá trở thành khu du lịch, các thổ dân đương nhiên sẽ đồng ý ở lại quê hương của mình để sinh sống và kiếm tiền trên chính mảnh đất quê hương của mình.

Đặc biệt là người da trắng đã ép buộc thổ dân phải thay đổi cách sống của mình, khiến cho thổ dân chính thống của Australia càng ngày càng ít đi, nên càng có ít thổ dân đồng ý sống ở những nơi khỉ ho cò gáy như này.

Mà trên thực tế, trong vùng đất heo hút nhất của Arnhem, đã bị các sinh vật ghê gớm và dữ tợn, cùng với thiên nhiên khắc nghiệt bao phủ rồi còn đâu, cho dù là những thổ dân thực thụ nhất, cũng khó có thể sinh tồn ở đây được.

Thế nên vùng trung tâm của Arnhem, mới không có người sinh sống.

Nhưng, cái khoảng không dần dần bị con người lãng quên ấy, có một chiếc trực thăng bay qua khoảng không này vào một buổi sáng mây phủ và mặt trời ở tít trên cao.

– Đã vào tới trung tâm rồi, thảo nguyên, đang ở độ cao 273m so với mặt nước biển, nhiệt độ không khí là 93 độ F, máy bay bắt đầu giảm tốc độ…

Phi công báo cáo xong tình hình, đợi Dương Thần hạ lệnh.

Lúc này, Dương Thần đang bị Lưu Minh Ngọc ôm rất chặt, người cô dính sát vào người mình, vẻ mặt ấm ức, còn Tiêu Chỉ Tình ở bên cạnh thì có chút hưng phấn, đáng ngóng xem bên vai mình là cái gì.

Ba người mặc quần áo chuyên dụng, trên người đều là đồ đạc dùng để đi dã ngoại, trên lưng à một chiếc balo đựng dù.

– Minh Ngọc bảo bối, không phải anh nói anh sẽ ôm em nhảy xuống sao, em sợ cái gì.

Dương Thần cười khổ sở nói.

Vốn dĩ đã nói xong xuôi đâu vào đấy rồi, muốn dẫn hai cô nhảy dù xuống, nhưng cả hai người đều chưa từng chơi qua trò chơi mạo hiểm này, nên cũng muốn chơi thử cho biết.

Lúc đầu Lưu Minh Ngọc còn cảm thấy rất thú vị, rất muốn thử nhảy xuống, nhưng không ngờ, đến lúc thực sự phải nhảy xuống, thì lại cảm thấy sợ hãi đến mức cuồng chân cuồng tay.

– Để… để máy bay đáp xuống được không…

Mặc dù Lưu Minh Ngọc cảm thấy nói những lời như thế này trước mặt Tiêu Chỉ Tình thì rất mất mặt, nhưng thực sự thì trong lòng cô đang vô cùng sợ hãi.

Nhảy dù, nhìn thì có vẻ rất kích thích, nhưng khi thực sự nhảy xuống rồi, thì không phải ai cũng chịu được.

Dương Thần bất đắc dĩ.

– Ở dưới có rất nhiều thứ, thảo nguyên cũng không thích hợp để hạ cánh, vạn nhất nếu như đụng phải cây cối gì đó thì cũng không tránh kịp, nhảy dù là biện pháp an toàn nhất. Hơn nữa, anh đã chuẩn bị đầy đủ hết mọi thứ rồi, đột nhiên em nói không nhảy nữa không phải là mất công chuẩn bị sao!

– Hứ, sớm biết như này thì đã không đi rồi, thảo nào Lâm tổng không chịu đi, đây vốn dĩ là hại mình mà!

– Ha ha, đã nói với em bao nhiêu lần rồi, chuyến này đi không phải là để hưởng thụ, mà là đi chịu khổ với anh.

Dương Thần nhìn cô sắp khóc đến nơi rồi, lại cười sung sướng nói:

– Phi công, mở khoang máy bay ra!

Bất chấp sự gào thét phản đối của Lưu Minh Ngọc, nhiều năm rồi Dương Thần cũng chưa chơi lại trò này, nên có chút ngứa ngáy.

– Vù vù!!

Một cơn gió mạnh thổi vào trong khoang, cửa khoang máy bay đã mở.

– Thuận buồm xuôi gió, Minh Vương Các Hạ!

Dương Thần cười sảng khoái một tiếng, ra hiệu bảo Tiêu Chỉ Tình nhảy xuống trước.

Tiêu Chỉ Tình vốn rất dũng cảm, dù sao khi ở Mỹ thì cũng là một người phụ nữ chuyện gì cũng dám làm, nhảy dù tuyệt đối không phải là chuyện gì đó quá kích thích.

Hít một hơi thật sâu, Tiêu Chỉ Tình nhẹ nhàng thả người xuống!

– Chậc chậc, em xem người ta kìa, cô nàng này đúng là rất hăng hái.

Dương Thần vỗ vỗ lưng Lưu Minh Ngọc, rồi ôm chặt lấy cô, hét một tiếng thật to, rồi cũng nhảy xuống theo luôn!

Từ xa nhìn lại, giống như hai đóa hoa rực rỡ sắc màu vậy, rồi bất chợt mở cánh giữa không trung, từ từ hạ xuống…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 11
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/10/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hạ Thiên – Quyển 9
Hạ Thiên cũng không quen biết vài người trên du thuyền, nhưng chính thức gọi tên hắn thì chỉ có một, đó là Ôn Sĩ Luân. Vẻ mặt Ôn Sĩ Luân vốn rất lo lắng, sau khi thấy Hạ Thiên thì tinh thần chấn động, có vẻ hết sức mừng rỡ, đồng thời cũng thở dài một hơi. Anh tìm tôi làm gì vậy? Hạ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Bà xã tôi là sếp - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ bộ phim “Bạn gái tôi là sếp” Cường và Oanh cưới nhau đã lâu, hai vợ chồng sống rất hạnh phúc. Cường hơi sợ vợ, trong đầu anh luôn nghĩ là “bà xã tôi là sếp”. Hôm nay Cường vừa trở về sau chuyến công tác bên châu Âu. Cường khoe với vợ rằng mình vừa...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lăng Tiếu – Quyển 7
Chẳng lẽ người trẻ tuổi này là nhân tài kiệt xuất của Trung Vực đại tông hoặc cổ thế phiệt sao? Nhưng cho dù như thế, cũng chưa chắc có thể khiến tứ đại ác nhân buông xuống mặt mũi mà nịnh nọt a? Bọn hắn trong lòng nghi hoặc thầm nghĩ. Lúc này, một người cầm đầm Ma Ảnh Môn lạnh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân