Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Dục Uyển » Phần 104

Dục Uyển

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 104

Sáng nay thì cả nhà của Hoắc Khiêm đã dọn lên chùa sống, lệ thường cũng đã thành thói quen, vào ngày một hay mười lăm. Lữ Tranh đều lên chùa thắp hương cầu phật, còn ở lại đó một ngày.

Nhưng lần nào Lữ Tranh cũng kéo theo ba thằng con trai của mình, đừng nghĩ là bà không màn thế sự, chỉ biết gõ mõ tụng kinh. Nhưng chuyện tốt chuyện xấu gì của con trai bà cũng nghe không ít nên cảm thấy tội nghiệt của chúng quá nặng, mới dắt theo để gội rữa cho sạch sẽ.

Hoắc Khiêm vì là thành phần “ưu tú” trong mắt của phụ huynh nên được miễn. Tội là Hoắc Luật và Hoắc Phi mới sáng sớm đã bị lôi dậy.

Dục Uyển cũng bị mẹ Tiêu dắt theo, mẹ Tiêu cũng có chút tâm địa riêng. Bà nghe nói, ngôi chùa này rất là linh thiêng, đặc biệt cầu tình duyên ở đây rất hiệu quả. Đã lỡ mất một cậu con rể tốt như là Lưu Thanh, Tiêu Tường đành cầu khẩn thần linh trên cao, ban cho con gái bà một mối lương duyên tốt khác. Nhắc đến Lưu Thanh, một thanh niên tốt như vậy nhưng Dục Uyển lại không biết chân trọng, vừa quăng ra đã có khối kẻ giành, bà nghe Hoắc quản gia nói một tháng nữa là Lưu Thanh sẽ làm lể đính hôn với một cô gái nào đó, có lẽ cậu ta đã quá tuyệt vọng với Dục Uyển, nên mới vội tìm đến cô gái khác. Bà cũng hy vọng một người tốt bụng như Lưu Thanh sẽ tìm được một bến đổ hành phúc.

Còn về phần của Mạn Ni, cũng bị Lữ Trị kéo theo. Nghe theo lời của viện trưởng Lương, với bệnh tình của Mạn Ni cần phải đến những nơi thanh tịnh không phiền muộn thì mới mong không bị bộc phát, nên bà còn định sẽ cùng Mạn Ni ở lại chùa lâu dài, nửa tháng hay một tháng cũng nên.

Nhưng có một chuyện lạ, trong khi cả bốn vị trưởng lão gần như đã lên tới đỉnh thì bốn thanh niên trẻ tuổi đủ sức khỏe, đi phía sau vẫn còn ì ạch ở tận dưới chân đồi, thật không biết ai mới là người lớn tuổi đây.

Hoắc Mạn Ni vừa đi vừa nhớ về chuyện cũ, lúc nhỏ cô cũng thường được Lữ Tranh dẫn đến đây, còn có Luật. Khắp ngọn núi này, không ít những kỷ niệm giữa họ, tại sao trước đây cô không nhận ra, đó chính là những hồi ức vui vẻ nhất.

“Á… a…”

Mãi chìm đắm vào trong những hồi ức, mà Hoắc Mạn Ni lại bước hụt chân lên bậc thang, nên trượt chân ngã ra phía sau. Nhưng cô vừa ngã đã có Hoắc Luật dang tay đỡ lấy.

“Chị phải cẩn thận, chỗ này rất là trơn” Hai tay hắn ôm chặt lấy Mạn Ni.

“Không phải có em đỡ chị rồi sao.” Cô mỉm cười trong lòng của Hoắc Luật.

Nhìn hai người âu yếm nhìn nhau, tay ôm, tay nắm mà Dục Uyển ngay cả bước cũng không nổi. Từ lúc chị Mạn Ni trở về, cô và Luật càng trở nên xa cách. Luật cũng ít đến tìm cô, số lần cô nhìn thấy hắn lại càng ít hơn, còn những lúc cô gặp được hắn thì bên cạnh luôn có chị Mạn Ni.

Nhìn vẽ ủ rủ thiếu sức sống của Dục Uyển, kẻ đi ở phía sau lưng cũng cảm thấy khó chịu. Hoắc Phi từ vị trí cuối hàng đã vượt mặt lên trước, chen vào giữa Hoắc Luật và Mạn Ni.

“Chị Mạn Ni! Em thấy chị không được khỏe, để em dìu chị.” Hắn mỉm cười vô tư, đẩy Hoắc Luật sang một bên mà giành vị trí mặt tiền, đứng đối diện Mạn Ni xinh đẹp.

“Cảm ơn em nhưng chị có thể tự đi” Mạn Ni mỉm cười với Hoắc Phi, rồi lướt nhìn Hoắc Luật ở phía sau lưng.

Nhìn thấy Mạn Ni đang lẻ loi bước từng bước lên bậc thang, Hoắc Luật cảm thấy trong lòng không được vui, hắn khó chịu nhìn Hoắc Phi. Biết là Hoắc Phi cố tình làm vậy.

“Em làm vậy là có ý gì?”

“Ý gì chứ… anh đừng quên, hiện tại ai mới là bạn gái của anh, không nên lúc nào cũng quá gần gũi chị Mạn Ni”

Hoắc Phi quay lại nhìn Dục Uyển đang lủi thủi đi phía sau anh em họ, muốn nhắc nhở cho Hoắc Luật biết, vẫn còn tồn tại một Hoắc Dục Uyển. Hoắc Luật cũng quay lưng nhìn lại phía sau…

Hoắc Luật thừa nhận, hắn có phần vô tâm với Dục Uyển, hắn gần như quên mất cô kể từ khi chị Mạn Ni trở về. Một phần vì hắn vẫn còn tình cảm với người cũ, không thể dứt bỏ một sớm một chiều, phần còn lại vì hoàn cảnh lúc này của Mạn Ni rất đáng thương.

Hoắc Luật và Dục Uyển đứng lặng im nhìn nhau. Hoắc Phi nghĩ lúc này điều mà hai người này cần có lẽ là một chút không gian yên tĩnh, nên hắn lặng lẽ rời đi…

“Uyển! Có phải anh làm em không được vui, vì anh quá gần gũi với chị Mạn Ni, thật ra…”

“Luật! Em không phải là đứa không hiểu chuyện, chị Mạn Ni lúc này rất cần người ở bên cạnh, anh quan tâm chị ấy là điều nên làm.”

Dục Uyển mỉm cười rồi nắm lấy tay của Hoắc Luật, thật ra cô không muốn Luật cảm thấy khó xử, cô biết hắn vẫn không thể quên được chị Mạn Ni. Nhưng cô vẫn hy vọng vào tình cảm của họ, điều mà cô có thể làm lúc này chỉ có thể lặng lẽ mà chờ đợi.

“Em thật sự nghĩ như vậy?”

“Đương nhiên, anh nghĩ em nhỏ mọn như vậy sao… đi thôi, mọi người có lẽ đã đến nơi”

Bạn đang đọc truyện Dục Uyển tại nguồn: http://truyensextv.moe/duc-uyen/

Khi nọ đến tới chùa thì trời đã chập tối. Bởi vì lần nào lên chùa Lữ Tranh cũng ở lại một ngày nên có hẳn những căn phòng giành riêng cho họ. Sau khi thắp nhang lạy phật và trò chuyện với các vị sư thái trong am tự. Thì mọi người được các Sư bố trí đến những căn phòng đã chuẩn bị trước đó.

Có ba căn phòng trống, căn phòng thứ nhất giành cho Hoắc Nghị và ba vị phu nhân, căn phòng thứ hai giành cho anh em Hoắc Luật và Hoắc Phi, và căn phòng cuối cùng là của Hoắc Mạn Ni và Dục Uyển.

Trước cửa phòng của Mạn Ni. Cô đang nói chuyện điện thoại với một người nào đó của bệnh viện, liên quan đến tình hình của Tống Thiếu Hoành, chồng mình.

“Tiểu Trương! Em có tin tức gì của Thiếu Hoành không… anh ấy đã tỉnh lại chưa?” Hoắc Mạn Ni khẩn trương lên tiếng.

“Bác sĩ Hoắc! Tống thiếu vẫn chưa tỉnh lại… Tống Phu nhân càng không cho ai vào gặp anh ta, ngoại trừ bác sĩ phụ trách và những y tá thì không ai có thể vào được căn phòng đó, em nghĩ chị không thể gặp mặt được anh ấy đâu… hơn nữa, hình như Tống phu nhân muốn đưa Tống thiếu đến bệnh viện khác điều trị, bà ta đang làm thủ tục…” Bên đầu kia của điện thoại trả lời.

“Chị cám ơn em, nếu anh ấy có biến chuyển gì mới thì em hãy báo cho chị biết…”

“Dạ!!”

Hoắc Mạn Ni ngã lưng vào cây cột to phía sau mình, nhìn hoàng hôn đang dần biến mất, bóng tối buông xuống và từng cơn gió mát thổi nhẹ qua người cô, mát mẻ êm đềm giống hệt như buổi tối ngày hôm đó…

Khách sạn – Mười ngày trước.

Hoắc Mạn Ni và Tống Thiếu Hoành đã về nước được mấy ngày, nhưng vẫn không cho người nhà biết, mà dọn đến sống ở khách sạn, nguyên nhân chính là sự bất hòa giữa hai vợ chồng, gút mắc giữa họ vẫn chưa giải quyết.

Và sự thay đổi của Mạn Ni, hắn gần như không nhận ra đâu là vợ mình, cô trang điểm cầu kỳ, ăn mặc lại sexy gợi cảm mặc dù vẫn rất đẹp nhưng không còn là Mạn Ni giản dị mộc mạc mà hắn từng biết. Cô cư xử một cách rất kỳ lạ. Chẳng lẽ, chỉ vì mất đi đứa con mà cô lại thay đổi thành một con người khác.

Tống Thiếu Hoành dọn đến Khách sạn ở vì không muốn mẹ hắn nhìn thấy một Mạn Ni nổi loạn và phải chứng kiến cảnh hai vợ chồng họ lớn tiếng cãi nhau giống như bây giờ.

“Tiểu Nhu bị nhà trường buộc thôi học là em làm?” Tống Thiếu Hoành lớn tiếng chất vấn.

“Không phải tôi làm… tôi phải nói bao nhiêu lần nữa thì anh mới chịu tin… tôi mệt rồi, không muốn nói chuyện tiếp với anh, tôi muốn về phòng nghỉ”

Hoắc Mạn Ni vừa xoay đi thì Tống Thiếu Hoành đã nắm kéo lại trở ngược về ban công, nơi họ đang đứng. Sau khi Mạn Ni xuất viện thì Tiểu Nhu như bốc hơi khỏi thế giới này, hắn gọi điện cũng không ai bắt máy. Sáng nay hắn vô tình gặp được một người bạn cùng phòng của Mộc Nhu ở Bunradi vừa mới về nước, cũng là sinh viên trường y. Hắn mới biết lý do Mộc Nhu về nước là vì bị nhà trường cho thôi học.

“Tiểu Nhu bị cho thôi học vì ảnh hưởng đến danh dự của nhà trường… đã có người đến trường, tố cáo Tiểu Nhu quan hệ bất chính với người đàn ông đã có gia đình, phá vỡ gia can của người khác”

“Chuyện giữa anh và Tiểu Nhu xảy ra ở Bunradi chỉ có ba chúng ta biết rõ… tại sao em lại làm vậy, trong chuyện này Tiểu Nhu cũng là người bị hại”

Tống Thiếu Hoành nắm chặt tay của Mạn Ni không buông, với Tiểu Nhu hắn quan tâm không phải có tình cảm, mà cảm giác áy náy có lỗi, đã không thể bù bắp cho Mộc Nhu thì hắn cũng không muốn cô ấy bị thiệt thòi hơn.

Nhưng lời lẽ bênh vực Mộc Nhu từ miệng Tống Thiếu Hoành thốt ra, lại như muối rắc vào vết thương đang chảy máu râm rĩ của Mạn Ni.

“Người vô tội nhất chính là đứa con chưa chào đời của tôi… nếu không phải hai người làm chuyện đòi bại thì nó đã không chết”

“Tống Thiếu Hoành! Anh nghe cho rõ… cho dù tôi có đi tố cáo cô ta thì cũng không có gì là quá đáng, nhưng tôi không hề làm chuyện đó” Hoắc Mạn Ni một lần người hất tay Tống Thiếu Hoành ra mà bỏ đi.

“Nhưng có người đã nhìn thấy em đến phòng hiệu trưởng, em đến trường y làm gì… nếu không phải là đi tố cáo Mộc Nhu”

Lời lẽ của Tống Thiếu Hoành làm cô đứng lặng tại chỗ, tại sao cô lại không hề nhớ gì đến chuyện đó, nhất định là Thiếu Hoành muốn bảo vệ Mộc Nhu và cố ý buộc tội vu khống cô.

“Nếu anh đã không tin tôi thì tôi có nói gì cũng vô ích” Mạn Ni bước tới cầm túi xách lên, chuẩn bị đi ra cửa thì Tống Thiếu Hoành lại chắn trước mặt.

“Đứng lại đó! Vừa mới về em lại muốn đi đâu… mấy ngày nay lúc nào em cũng đi sớm về muộn, khắp người còn nồng nặc mùi rượu, còn mấy gã đưa em về tối qua là ai… quan hệ thế nào”

“Nếu anh có nhiều câu hỏi như vậy… sao không tự mình đi tìm câu trả lời… không phải anh lợi hại lắm sao, ngay cả chuyện tôi chưa từng đến trường tố cáo Mộc Nhu… anh vẫn có thể điều tra ra như thật”

Hoắc Mạn Ni đẩy Tống Thiếu Hoành sang một bên, thì hắn nắm vai cô kéo về, quá tay kéo luôn cả cổ áo Mạn Ni xuống. Những dấu bầm tím chằn chịt trên ngực của cô làm cho hắn kinh ngạc ngẩn người, nếu nói hắn không biết đây là những vết cắn thì hắn chính là một thằng ngu nhất trên đời, từ lúc xuống máy bay tới giờ, hắn chưa một lần chạm vào vợ mình, thì những thứ đó từ đâu mà ra.

“Là ai… có phải là những gã đã đưa em về tối qua, các người đã làm gì hả” Tống Thiếu Hoành như phát điên, hắn bước tới bóp chặt lấy hai vai của Mạn Ni, gặng hỏi.

“Không làm gì hết… anh buông tôi ra…” Mạn Ni vùng vẫy, đánh tới tấp vào ngực của Thiếu Hoành, nhưng cơn ghen tuông đã khiến hắn mất hết cảm giác đau đớn, mà xiết mạnh lấy cô.

“Tôi không tin… có phải cô đã phản tôi không… nói đi… có phải không” Hắn như người mất trí gào thét.

“Anh bị điên rồi… mau buông tôi ra… anh muốn làm gì hả…”

“Roẹt… roẹt…”

Tống Thiếu Hoành gấp gáp dùng cả vũ lực, xé nát hết quần áo mà Mạn Ni đang mặc trên người, hắn muốn nhìn xem rốt cuộc bên dưới võ bọc này, còn bao nhiêu dấu hôn mà hắn chưa nhìn thấy, hắn muốn chứng thực có phải cô đã cắm sừng trên đầu hắn hay là không.

Tống Thiếu Hoành như một ác ma hung tợn. Hoắc Mạn Ni hoảng loạn vùng vẫy. Cô rất sợ hãi, hắn sẽ phát hiện ra… cô đã làm chuyện có lỗi với hắn.

Nhưng cô không hề nhớ chuyện gì đã xảy ra với mình tối hôm đó, chỉ biết sáng ra khi thức dậy, cô đã không mặc gì nằm trên giường, bên cạnh là ba gã đàn ông lạ mặt trần truồng. Dục vọng đàn ông của một gã còn đang cắm sâu vào trong người cô. Sư đau rát ở giữa hai chân và cả người rã rời không sức lực cho cô biết tối qua bọn họ đã làm chuyện đó mãnh liệt thế nào, nhưng một chút ký ức cô cũng không hề có.

“Muốn tôi tin cô… thì hãy để cho tôi kiểm tra trên người cô… Hoắc Mạn Ni, nếu cô dám phản bội tôi, tôi sẽ bắt cô chết”

“Không được… anh là thằng điên, anh không được làm vậy… A… A…”

Hoắc Mạn Ni không muốn bí mật đó bị phát hiện, nên cố sức đẩy Tống Thiếu Hoành ra, không cho hắn kiểm tra người mình. Nhưng không ngờ lại lỡ tay, khiến cho Tống Thiếu Hoành vấp vào bậc thềm mà ngã đập đầu vào ban công.

“Á. A… Thiếu Hoành”

Nhìn thấy hắn đang bất tỉnh bên dưới vũng máu mà Hoắc Mạn Ni tay chân rụng rời, đầu ốc quay cuồng, đau như búa bổ, lại không biết phải làm sao.

Cảnh tưởng máu me này lại khơi dậy trong cô một hồi ức kinh hoàng về tai nạn xe của hai năm về trước, cũng có một người đàn ông nằm bất động trong vũng máu.

Càng nghĩ đến quá khứ thì cô lại càng đau đầu, sự ám ảnh của hai năm trước và hình ảnh của Thiếu Hoành lúc này đan xe vào nhau, khiến cho tâm trí cô như đảo lộn với những hình ảnh, đầu cô muốn nổ tung.

“Á. A… Chị ơi… chị ơi… đầu em đau quá… chị ơi…” Hoắc Mạn Ni ngã quỵ xuồng đất, ôm đầu mà khóc.

Sau cơn đau đầu của Mạn Ni, rất lâu sau, đã có một giọng nói khác vang lên…

“Đừng khóc nữa… Mạn Ni, hãy nhìn chị đi…”

Một khuôn mặt khác giống hệt cô, nhưng sắc sảo và lợi hại hơn, cũng là chỗ dựa tin thần duy nhất của Mạn Ni, mỗi lúc cô gặp khó khăn thì người này luôn xuất hiện bất cứ lúc nào và bất cứ ở đâu. Người mà Hoắc Mạn Ni gọi là chị, đang ở trước mặt cô.

“Chị! Em không cố ý đẩy Thiếu Hoành… em không có ý, nhưng anh ấy… hu… u… giờ em phải làm sao đây”

“Mạn Ni! Hắn bị như vậy là thích đáng, em không có lỗi trong chuyện này… nghe lời chị, hãy nhắm mắt lại rồi ngủ đi… mọi chuyện để cho chị giúp em giải quyết”

“Thật không chị” Hoắc Mạn Ni ngẩng đầu lên nhìn.

“Phải! Nghe lời chị… nhắm mắt lại và ngủ đi”

Như bị thôi miên, Hoắc Mạn Ni ngoan ngoãn nhắm mắt và từ từ gục mặt xuống gối, chìm sâu vào trong giấc ngủ của chính mình.

15 giây sau đó…

Con người đang cuộn tròn trong gốc, lại từ từ ngẩn đâu lên, và mở mắt ra, đôi mắt sắc sảo và thâm sâu khó đoán, cùng nụ cười đầy tự mãn trên khóe môi. Một nhân cách khác của Mạn Ni đã thức tỉnh, người tự nhận là “chị” hiện đang chiếm hữu thân xác của Mạn Ni.

Cô đứng dậy bước đến gần cái thân thể đang chảy đầy máu của Tống Thiếu Hoành, từ từ lôi hắn dậy và ném ra khỏi ban công. Bây giờ là nửa đêm, cũng sẽ không ai phát hiện ra Tống Thiếu Hoành, hơn nữa bên dưới lại là một bụi rậm rạp rất khó mà nhận ra.

Mạn Ni thông thả mà lau khô vết máu dính trên sàn, ban công và xóa sạch mọi dấu vết xô xát, không để cho ai đều tra ra được, ngay cả bộ y phục rách nát trên người cũng bị cô thiêu đốt.

Việc cuối cùng chính là tắm rửa sạch sẽ và leo lên giường ngủ xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra, đánh một giấc say sưa cho tới khi có người đập cửa phòng thông báo chồng cô đã được đưa vào phòng cấp cứu.

Hoắc Mạn Ni hoàn toàn không nhớ chuyện gì đã xảy ra…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Thông tin truyện
Tên truyện Dục Uyển
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện tiên hiệp
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/12/2018 03:39 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Kẻ hai mặt
Thời tiết đang giao mùa, những cơn gió thu heo may chẳng thể mang đến sự mát lành cho những người đang đối diện trong phòng khám tư của anh bạn bác sỹ. Anh đang đau đầu với sự cố chấp của Hải Yến, cô nàng nhất quyết ko chịu hợp tác với anh nhằm chữa trị cho Hạ Vy dứt điểm bệnh… Cô...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ tập thể Làm tình nơi công cộng Làm tình tay ba Sextoy Truyện bóp vú Truyện sex bạo dâm Truyện sex hiếp dâm
Làm đĩ đực
“Họa vô đơn chí, phúc bất trùng lai.” Cái câu nói đó lúc nào Quang cũng thấy đúng, nếu đã xui xẻo thì sẽ vô cùng xui xẻo. Lúc này đã gần chín giờ tối, Quang chưa đi đâu được mà vẫn chết dí trong phòng. Trước mặt cậu lúc này là bà béo chủ trọ cùng ông chồng nghiện rượu, bên...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Truyện bú lồn Truyện sex phá trinh
Về quê ngoại
Thằng Heo cúi xuống tiếp tục liếm dọc khe lồn Liên, tay xoa nắn hột le, nước ra ngày càng nhiều. A... a... a... a thôi đi mà. Thằng Heo thả người trùm lên mình dì Liên, nó dùng đầu gối gạt hai chân dì dạng rộng ra và hạ phần dưới đè xuống háng dì. Cái vật mềm mềm dài thòng thõng nằm dọc khe...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ máy bay Truyện người lớn Truyện sex nặng
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân