Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Đạo mộ bút ký – Quyển 8 » Phần 27

Đạo mộ bút ký - Quyển 8

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 27

Nghỉ đây, gần sáng rồi buồn ngủ lắm, sáng làm tiếp rồi up nhé: D.

Thấy tôi dừng lại, Bàn Tử bèn hỏi: “Thấy chưa?”

“Rồi, hướng mười giờ.” Tôi nói, “đúng là hắn, điều này anh phải tin tôi.” Nói xong tôi đưa ống nhòm cho Bàn Tử, lại phát hiện không thấy ai nhận lấy nó.

Quay lại nhìn, chợt không còn thấy Bàn Tử ở đây nữa.

Tôi sững sờ một lát, thầm gào lên cái đệch, vừa tôi là Bàn Tử kéo tôi tới chỗ này mà, sao giờ không thấy đâu nữa?

Tôi nhìn đằng sau tối mù mịt, trong bóng đêm không một động tĩnh, “Bàn Tử?” Tôi không hiểu nổi.

Tôi cố gắng tìm kiếm một vòng trong bóng tối, sau khi xác định là không có ai mới dùng ống nhòm tìm kiếm bốn phía xung quanh. Nhưng dường như là phản xạ có điều kiện, tôi vừa cầm ống nhòm lên liền chủ động hướng về phía người kia để quan sát. Quả thật đó mà mặt tôi, tôi nhìn đi nhìn lại hai lần, trong lòng dần trở lên sợ hãi.

Vừa lúc đó, tôi cũng nhìn tới ngay phía sau ‘Ngô Tà’ kia, là sự xuất hiện của Bàn Tử.

Bàn Tử từ trong lùm câu đứng phắt dậy, vì ‘Ngô Tà’ chỉ đứng bên ngoài đội Cầu Đức Khảo nên không ai để ý tới, chỉ thấy Bàn Tử dùng tốc độ chớp nhoáng mà chộp lấy ‘Ngô Tà’ từ phía sau lưng. Tôi trợn mắt há hốc mồm quan sát quá trình, Bàn Tử đã kéo hắn thụt vào trung lùm cây.

Toàn bộ quá trình không mất mấy phút, chỉ chốc lát sau tôi không còn thấy gì trong ống nhòm nữa.

Tôi buông nó xuống, hoàn toàn không thể đoán được sự tình tiếp theo sẽ phát sinh thế này nữa, chuyện đã hoàn toàn vượt ra khỏi sức tưởng tượng của tôi. Tôi nắm tóc, cảm thấy như bị choáng váng kịch liệt.

Bao Da cuối cùng cũng bị bắt, tôi thấy hắn bị người ta bức lôi từ trong bụi cây ra, vẻ mặt vô cùng chán nản. Có điều tôi không còn tâm tư đầu mà lo lắng cho hắn, như Bàn Tử nói là tiểu tử này rốt cuộc là cái thành phần gì thì vẫn chưa rõ, trước cứ để địch nhân thử thách hắn một lát, tên tiểu tử này nếu ngu tới mức đem cái thông đạo kia kể ra thì thực chất cũng chẳng còn gì quan trọng nữa. Đơn giản là phải đưa cho Cầu Đức Khảo một phần đại lễ mà thôi. Cái Cầu Đức Khảo thiếu không phải là thời gian, mà là đường tiến vào nơi đó, sau đó sẽ nghĩ cách thức để sống mà đi ra.

Xem ra đội người nước ngoài này cũng không muốn làm gì hắn, chẳng qua là thấy hơi bị kinh ngạc vì ở đây lại bất thình lình xuất hiện một thằng nhóc như vậy.

Tôi không xem tiếp kết cục của hắn, rất nhanh sau đó từ trong bóng tối Bàn Tử liền khiến tới một người, hắn bảo tôi mau qua đó. Đầu óc tôi có hai luồng suy nghĩ, tôi biết hắn đang khiêng ai, nhưng không biết bước tiếp theo hắn sẽ làm thế nào.

Cảm giác này vô cùng kỳ quái, giống như là vốn dĩ không muốn bắt gian tại trận, nhưng lại có rất nhiều anh em đã đá văng cánh cửa đi rồi.

Nghĩ tới đây chắc chắn là một bước ngoặt vô cùng quan trọng, nhưng tôi không ngờ trong lòng mình cũng nghĩ như vậy.

Tôi cũng Bàn Tử nhanh chóng rời đi. Bàn Tử không đưa tôi quay trở lại thông đạo, mà lại chạy tới một khe suối xa xa, chạy thẳng tới đó mất ít nhất nửa giờ mới dừng lại được.

Tôi không biết người người khác mà nhìn tới người này sẽ ra vẻ thế nào nữa, nhưng ít ra chúng tôi làm chuyện này cũng không gặp phải khó khăn gì, hơn nữa Bàn Tử cũng không tín nhiệm người của Tiểu Hoa.

Bàn Tử đốt một đống lửa nhỏ lên đồng thời dùng tảng đá chắn lại, đối diện với người trẻ tuổi bị chúng tôi dùng dây leo trói rất chắc chắn.

Trong khoảng cách gần như vậy, tôi quan sát cẩn thận gương mặt hắn, chợt hiểu ra rằng rõ ràng đối với mặt mình thực chất là không hiểu bằng nhìn mặt người khác. Cho dù là có quan sát như vậy đi nữa, tôi cũng không moi ra được một điểm sơ hở nào. Hơn nữa, hiện tại cũng không có gì để đối chiếu. Có điều, dưới ánh lửa ở đây, khuôn mặt này nhìn qua dường như còn đẹp trai thêm vài phần.

Bàn Tử sắc mặt xanh mét, nhìn người trẻ tuổi này, tôi hỏi hắn: “Sao anh không nói gì mà đã…”

“Lúc đó tôi thấy chỗ hắn đứng quá thích hợp để đánh lén, quả thực là giống như đang kêu gọi bàn gia tôi qua đó tấn công hắn vậy. Tôi không có nhiều thời gian mà suy tính, chỉ cần hắn bước lên phía trước vài bước thì sẽ không thể dễ dàng như vậy được. Do đó mà tôi cứ vậy bắt lấy hắn thôi.” Bàn Tử nói, “cũng may là tên tiểu tử này giống cậu không có thể lực. Có điều là trông giống thật đấy, nếu như không phải tôi quen cậu trước đây rồi thì lúc tên tiểu tử này xuất hiện nhất định sẽ khiến chúng ta bị hại chết, giờ tôi lại có một nghi ngờ mới rồi đây.”

Tôi nhìn đối phương, hỏi hắn: “Rốt cuộc thì ngươi là ai?”

Đối phương nhìn tôi mà không nói gì, sắc mặt hắn rất bình thản. Nhưng tôi phát hiện ra được rằng hắn đã che giấu rất tốt biểu cảm kinh ngạc đối với hắn thì sự xuất hiện của tôi.

“Rối cuộc ngươi là ai?” Tôi hỏi lại một lần, hắn nhíu nhíu đầu mày vẫn không nói câu nào.

Lửa giận trong lòng tôi lập tức bốc lên, tuy rằng tên tiểu tử này có diện mạo giống tôi nhưng nhìn qua biểu cảm của hắn khiến người ta thực khó chịu. Tôi cũng không biết mình cũng có bộ mặt rất chối tỉ như vậy.

Thảo nào mà trước giờ làm gì cũng không thuận lợi, nếu như mọi chuyện ở đây giải quyết suôn sẻ thì khi trở về tôi nhất định sẽ đi chỉnh lại phong thủy trên mặt mình.

“Ngài nói vậy cũng vô dụng thôi.”Bàn Tử nói, “có thể giả trang thành hình dạng này chứng minh rằng hắn rất hiểu biết Ngô Tà, khẳng định luôn là cũng phải biết tôi nữa, chúng ta hỏi hắn là ai, hắn biết bản thân đã bị lộ, chắc chắn sẽ chẳng chịu hé răng đâu. Giờ phải cho hắn nếm mùi đau khổ một chút mới được. Ngài tránh sang một bên đi, tôi sẽ bẻ gãy từng ngón từng ngón tay của hắn.” Nói xong Bàn Tử liền nhặt một cục đá lên, đồng thời chuẩn bị hạ thủ xé rách mặt nạ của hắn.

Tôi biết là Bàn Tử không phải chỉ muốn phô trương thanh thế, hắn nói làm thì chắc chắn là làm được, nhưng đối phương vẫn không hề phản ứng. Thứ nhất là tôi không nghĩ Bàn Tử sẽ đả thương tên này, dẫu sao thì cũng chưa biết được hắn có lai lịch thế nào. Thứ hai là tôi biết sự xuất hiện của tôi nằm ngoài dự liệu của hắn, để Bàn Tử đe dọa không bằng chính tôi ra tay sẽ hiệu quả hơn. Vì vậy tôi bước lên ngăn cản Bàn Tử, trong tay cầm sẵn một tảng đá, tôi bước tới trước mặt hắn.

“Nếu chú đánh tôi, chú nhất định sẽ phải hối hận.” Tên tiểu tử kia đột nhiên nói.

Thanh âm của hắn giống y hệt giọng tôi.

Có điều là tôi nghe ra một chút sơ hở, thanh âm này tuy vô cùng giống nhưng trong ngữ điệu hắn nói, vẫn có vài điểm khác với tôi.

Nghe tới đó, tôi dừng tay: “Vì sao?”

“Vì tôi là cháu của chú.” Hắn nhìn tôi nói.

Tôi không khỏi cười lạnh một tiếng, tiếng cười đó dường như không phải là từ phản xạ có điều kiện mà trực tiếp từ trong tâm can tôi phát ra. Đây là phản ứng bình thường của người nghe được lời nói dối mà đã được biết trước.

Tôi không biết khi tôi cười khuôn mặt chú Ba sẽ biến thành cái dạng gì, có điều người kia vừa nhìn thấy toàn thân lập tức co rụt lại, nhưng hắn vẫn giữ vứng vẻ bình tĩnh và ngây thơ trên gương mặt.

Trong lòng tôi chợt động, thân thể và gương mặt người này không đồng nhất, rất có khả năng hắn đang đeo một chiếc mặt nạ. Có điều là tay nghề của kẻ đó không được tốt lắm, không hoàn toàn chuẩn xác đồng bộ hóa biểu cảm trên mặt nạ bên ngoài. Có lẽ mặt thật của hắn đã sợ tới mức tiểu ra quần.

Nghĩ tới đó tôi chợt thấy có chút hứng thú, xem ra tôi quả thực có cảm giác rất sâu sắc về việc tự ngược (ngược đãi bản thân), trong lòng thầm giễu cợt bản thân. Nói xong tôi thẳng chân đạp một cước khiến hắn ngã lăn ra đất, hắn tuyệt vọng vùng lên để giấu hai bàn tay xuống dưới thân mình.

“Nghĩ là làm vậy mà có thể giữ được mấy ngón tay đó sao, nói thật đi.” Bàn Tử ở bên cạnh cưỡng chế, “mày chắc đã từng điểu tra rồi nên biết rõ tính cách của Tam Gia phải không.”

Người kia nhìn tôi, tôi chỉ lẳng lặng rút một điếu thuốc trong túi ra châm lửa, cũng không nói lời nào. Tôi biết nếu mình nói gì đó ngược lại sẽ khiến hắn có lấy cơ hội để suy tính nên phải tiếp tục bức ép hắn.

Hắn đứng dậy lùi một mạch về bên thân cây, đằng sau kia là một bụi cây, cuối cùng hắn không thoái lui nổi nữa, lập tức nói: “Tôi thực sự là Ngô Tà, tôi không biết các người vì sao lại nghĩ rằng tôi là giả, các người ít nhất cũng phải lấy ra được chứng cớ chứ.”

Tôi thầm nói chứng tớ chính là lão tử đây mới là Ngô Tà xịn. Bàn Tử nói: “Muốn chứng cớ sao, cho mày chứng cớ luôn.” Nói xong bàn từ bước lên nhéo vào mặt hắn, nhéo nửa ngày nhưng không kéo được cái gì ra.

“Quái, mặt hắn hình như là thật” Bàn Tử nói.

Tôi không biết kỹ thuật cải trang, nên không hiểu đó là vì nguyên nhân gì, cũng bước lên nhéo vài cái, phát hiện đây là mặt này giống như mặt thật vậy.

Trong lòng tôi thoáng giật mình, liền nhìn qua Bàn Tử thấy hắn cũng dùng biểu cảm hoài nghi liếc mình, “con mẹ nó, chẳng lẽ…”

“Đừng nghĩ lung tung.” Tôi sờ lên mặt mình một chút, “chúng ta không biết cách thôi, cậu đừng nghĩ bừa.”

Bàn Tử lại cấu vài cái lên mặt Ngô Tà kia, trong giây lát sắc mặt chuyển sang vô cùng hoài nghi. Hắn nhìn tôi, tay bất giác lại đặt lên súng của mình. Trong lòng tôi chợt nảy sinh một cảm giác vô cùng đáng sợ, cảm giác không tin tưởng này thoảng chốc đã khiến tôi cảm thấy nghẹt thở.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Danh sách truyện cùng bộ:
Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Đạo mộ bút ký – Quyển 2
Đạo mộ bút ký – Quyển 3
Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Đạo mộ bút ký – Quyển 7
Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:19 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 28
Vù vù vù vù vù! Vết thương trên người Bắc Cung Hùng khép lại, cũng tỏa ánh sáng lục chói lòa. Đây là ánh sáng màu xanh lục, mang theo Mộc Hoàng chi khí dồi dào đến tột độ. Bản thân Bắc Cung Hùng làm trung tâm, từng đợt chân khí tuôn ồ ạt ra khỏi người. Không gian gió nổi mây phun, tối tăm che...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Đạo mộ bút ký
Nhân dịp Tết Nguyên Đán, dịp lễ lớn nhất trong năm, mình xin gửi tặng các bạn bộ truyện “Đạo mộ bút ký”, truyện này thuộc thể loại giống với “Ma thổi đèn” mà mình đã đăng vào dịp Tết năm kia. Vì dịp Tết nên có thể một số truyện dài trên TSTV sẽ tạm ngưng update với...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện sex Ma Quỷ
Miêu Nghị – Quyển 38
Tạ Thăng không khỏi u ám mặt mày, đúng là như thế, Đằng Phi có thể bỏ qua bất cứ người nào, chỉ riêng sẽ không chưa đường sống cho vương gia, cũng không phải là có thâm thù đại hận gì, đổi thành vương gia e là cũng làm điều tương tự, tuyệt sẽ không chưa đường sống cho Đằng Phi, lý do...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân