Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Đạo mộ bút ký – Quyển 7 » Phần 38

Đạo mộ bút ký - Quyển 7

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 38

Hai ngày tiếp theo, tôi sinh hoạt như một con thằn lằn hay như những Khương dân trước kia thường tới nơi đây hái thuốc, vì cũng không có liên quan quá lớn tới chuyện nên chỉ nói tóm lược nội dung.

Tôi từ một tay mơ ít kinh nghiệm leo núi, ban đầu chỉ chậm rãi bám vào dây thừng bò sát trên vách đá, chúng tôi trượt dần xuống, chia ra mỗi người đi tìm kiếm một hốc đá. Quá trình cụ thể thực ra rất thú vị, có điều khó mà hình dung hết lại được. Những động đá kia cơ bản đều không sâu, có rất nhiều chỗ hình thành từ khe nứt của sơn thể, nhìn tới cuối kỳ thật cũng chỉ sâu cỡ một sải tay, chỗ chứa không nhiều, nhưng cho dù như vậy, chúng tôi cũng phát hiện được một lượng lớn xương cốt người không nguyên vẹn, nhìn ra được vài phần búi tóc chưa phân hủy hết, nhưng phần lớn hài cốt đều đã phân tán, rõ ràng từng bị thứ gì mổ ra.

Nghĩ tới thời khắc bọn họ cắt đút sợi dây thừng, cảm giác lòng tin đó thực khiến người ta phải bội phục, giờ đây chứng kiến những mảnh xương vụn này, đầu lâu trống rỗng lại bất giác thấy vô cùng buồn cười. Không biết thời điểm cuối cùng khi bọn họ ở trong hốc đá này tâm trạng sẽ như thế nào, có lẽ vài người vì đói khát mà sinh ra ảo giác, đó hẳn là bọn họ muốn cố gắng để đạt được thành tựu.

Công việc diễn ra thuận lời ngoài dự liệu của tôi, sáng ngày thứ hai chúng tôi đã tìm được huyệt động mà năm đó người ta lấy ra sách lụa, sở dĩ có thể khẳng được được là vì huyệt động này bốn phía có dấu vết công nhân giá cố, động chỉ cao nửa người, so với những động khác thì sâu hơn, nhưng cũng chỉ cần liếc mắt một cái liền nhìn tới đáy ngay, bên trong có một khối thi thể ngồi xếp bằng.

Nói là hài cốt thì có vẻ không được thích hợp, vì khối thi thể kia còn đầy đủ hình người, nhưng lại chẳng phải thây khô, thi thể có khả năng duy trì hình người, chủ yếu là vì trên người hắn mặc một bộ giáp sắt.

Thứ này thực chất được một nhóm người tu đạo trong dân gian thêm vào, nghe nói nhà Thục cổ có tập quán này, dùng để kiềm chế mọi ham muốn của bản thân. Tôi không phải chuyên gia phong tục nên không thể lý giải được chi tiết, chỉ cảm thấy thật khó cho kẻ phải còng lưng khoác trên người bộ thiết giáp mà leo lên cao như vậy.

Thiết giáp giống như một vòng xích, nhưng được làm từ sắt già, toàn bộ thiết giáp rỉ thành một khối liền nhau, bên trong hài cốt đã sớm rơi rớt, chỉ còn cái vỏ ngoài vẫn còn duy trì được tư thế trước khi chết. Bốn phía vách động quanh hài cốt có rất nhiều vết tạc lõm, xem ra là những sách lụa trước đây được để ở chỗ này. Hiện tại đã hoàn toàn bị cướp sạch không còn gì cả.

Người này không biết là ai, nhìn búi tóc trên đầu bộ xương khô héo gần như là không có sợi bạc, hẳn là cũng chưa phải lão nhân. Hắn tới từ đâu? Trước kia từng làm chuyện gì? Trước lúc chết có suy nghĩ thế nào? Mỗi khi nhìn đến một khối thi thể, tôi rốt cục lại vẫn muốn tìm hiểu những điều này.

Vì thân hình hai người chúng tôi gần như lấp hết anh sáng từ cửa hang, Tiểu Hoa liền bất đèn pin trên tay, Tú Tú từng nói qua với chúng tôi, năm xưa sau quá trình khai quật, có phát sinh một sự cố rất lớn, nhưng ở đây hết thảy đều không giống như từng có tai nạn gì xảy ra, công trình năm đó tương đối lớn, lại nhiều người tham gia như vậy, lẽ nào chỉ vì một cái động như thế này?

Tuy rằng lúc ấy bọn họ phải tìm khắp tất cả những hốc đá trên vách núi dựng đứng tại đây, nhưng cũng không tới mức phải để cho lão Cửu Môn phải nhúng tay vào. Tình thế đó trước giờ chưa từng có tiền lệ, nhất định là có một người dẫn đầu, vậy người này hẳn thấy được được tình hình khi đó bắt buộc phải thế. Người có thể tập hợp được toàn bộ lão cửu môn một khi đã phán đón, chắc chắn phải chính xác.

Trước mắt chúng tôi thấy được hẳn chỉ là một hiện trường giả.

Quả nhiên, trên thạch bích phía sau khối xác cổ này có dính rất nhiều vết bùn khô nứt quỷ dị, cạo qua lớp bùn lập tức thấy bên dưới là xi măng.

Vách đá phía sau là dùng xi măng trát lên, tự nhiên lại bắt gặp có thứ vật chất này tại đây khiến cho tôi cảm giác vô cùng khó tiếp thu. Rõ ràng vào năm đó trước khi bọn họ rút lui, hoàn toàn đã lấp kín nơi này.

“Bà bà có nói cho cậu chuyện này không?”

Tôi nhìn những xi măng kia nói, nó khiến tôi có chút bận tâm, biện pháp phong bế này có phải hàm ý là bên trong tồn tại một mối nguy hiểm lớn này không? Nhưng lão bà bà lại không nói với chúng tôi, thậm chí không nói nơi này đã bị chặn lại.

“Năm đó bọn họ là nhóm đầu tiên bỏ chạy, nơi này bị lấp đi hẳn là phải sau khi người Hoắc gia rời khỏi đây rồi, là do những người còn lại làm.” Tiểu Hoa nói, “bà bà nếu muốn hoàn thành một việc quan trọng, chắc chắn sẽ không có tâm tư mà đùa chơi kiểu này.”

Nói xong hắn cầm một táng bên cạnh đá đập hai cái lên lớp xi măng trộn trên vách đá, vách đá không chút sứt mẻ, nhưng xi măng trên bề mặt của nó đã rời ra không ít, chúng tôi liền phát hiện ra màu sắc bên trong xi măng có phát sinh biến hóa, hiện ra một màu đỏ sậm.

Nói là màu đỏ nhưng thật ra là một khuynh hướng ngả sang màu vàng, giống như là nước rỉ sắt vậy. Tôi nhặt một mảnh vụn đưa lên mũi ngửi thử, không thấy có bất kỳ mùi gì khác lạ.

Tuy rằng không thể xác định được, nhưng tôi lập tức hiểu ngay ra có thể đó là máu. Lão bà bà từng kể với chúng tôi rằng thời gian thăm dò nơi này trước kia từng xảy ra đại biến cố, nơi này có vết máu, chúng tỏ rằng chúng tôi đi đúng hướng. Nhưng những mết máu xuất hiện bằng cách này khiến tôi cảm giác có chút vấn đề.

Tôi đã từng thấy qua dấu vết tương tự, ở hiện trường các lò mổ, nhớ năm ấy tôi và Chú Ba đi mua đồ tết, kiểu vết máu trên đồ cổ như thế này thực chất so với máu tươi còn khiến người ta áp lực hơn nhiều.

Nhưng sau đó Tiểu Hoa lại tiếp tục đập xuống, những mảnh xi măng vụn càng rơi nhiều, tôi liền phát hiện có chút không bình thường. Bên trong những khối xi măng đều là màu sắc này, càng vào tới bên trong càng thêm đậm, hơn nữa lại càng giống màu đỏ, thậm chí không biết có phải do ảnh hưởng tâm lý không, tôi bắt đầu ngửi thấy một mùi máu tanh.

Tiểu Hoa cũng lộ ra thần sắc kinh ngạc, lại đập thêm vài cái, rớt xuống vài mảnh đá liền ngừng tay, mắng:

“Quái!”

Tôi nhìn thấy cái hốc vừa bị đập lõm kia bên trong tất cả xi măng đều một màu đỏ, quả thực dường như nước bùn này dùng huyết tưng trộn vào vậy.

Nếu có người bị thương thì chắc chắn là đã bỏ mạng, không thể chảy nhiều máu tới mức này, hơn nữa máu còn thấm ướt cả xi măng, làm gì có chuyện chúng thấm được sâu như vậy.

“Có phải năm kia bọn họ vì nguyên nhân tránh ma tà gì đó mà đã trộn xi măng này với máu chó không?”. Tôi hỏi Tiểu Hoa.

Tiểu Hoa gạt gạt mấy mảnh xi măng trên mặt đất nói:

“Càng đào vết máu càng sâu, xi măng ngâm máu càng thêm lợi hại, mà bề ngoài cũng không nhiều, điều này chứng minh máu là từ bên trong chảy ngược ra ngoài.”. Hắn sờ sờ những mảnh xi măng đang thâm đen lại, “bên trong kia không khí không lọt vào được, sắt trong máu cũng không bị oxy hóa, vì thế màu màu sắc chẳng hề phai nhạt.”

“Từ bên trong chảy ra?” Tôi thầm hỏi đó là nguyên nhân gì. Một linh cảm xấu bỗng truyền khắp toàn thân khi tôi bỗng nghĩ tới đây là mộ huyết.

Tiểu Hoa dùng đảng đá tiếp tục đập vài nhát, xi măng ngâm máu tuy rằng không phải rất cứng, nhưng sau khi đập vỡ bề mặt rối tung lên, đá vụn bên trong càng lúc càng nhiều, không thể nào đập tiếp được. Sau đó chúng tôi đợi người bên dưới treo búa tạc đá lên trên, bắt đầu từng điểm từng điểm đập ra.

Loại xi măng trộm đá này bây giờ người ta gọi là bê tông, tính năng chịu lực tương đối tốt, chúng tôi chỉ có thể từ từ đập từng mảng xi măng ra khỏi vách đá, rồi lại tạc đá ra, tiến độ xem chừng rất chậm chạp. Ở trong không gian chật hẹp rất nhanh sau đó hai người đổ mồ hôi đầm đìa, vì sơ xuất hợp tác nên thỉnh thoảng người kia bị đối thương dùng búa gõ vào ngón tay và đầu, khổ không tả xiết.

Cũng không biết đào bới trong bao lâu, bên ngoài trời chỉ còn một khoảng đen kịt, bỗng nhiên tôi đập ra một tảng đá, ngay lập tức liền phát hiện, từ giữa xi măng lộ ra một khớp xương.

Tôi và Tiểu Hoa nhìn nhau, lập tức đẩy nhanh tốc độ tạc vào, gạt những tảng đá xung quanh ra, một bộ hài cốt kỳ quái từ trong tảng đá hiện ra.

Nó đá hoàn toàn phân hủy, nhưng thi thể không hề bị phân tách ra, chúng tôi chỉ đào một chút, vừa có thể nhìn ngay thấy sọ đầu lâu cùng một xương cánh tay, những bộ phận khác vẫn còn nằm trong khối bê tông. Gần như đã vỡ thành từng mảnh vụn. Có thể xác định bộ thi hài này là người, nhưng lại có chút không giống, vì trên những khớp xương kia bị bao phủ bởi một tầng ‘tóc’ kỳ quái. Quan sát kỹ lưỡng sẽ phát hiện được thứ mốc meo dính trên kia thực chất là ‘tóc’, thực khiến người ta kinh hãi.

Tôi ghé sát lại cẩn thận nhìn, cùng lúc đẩy xa Tiểu Hoa ra bảo hắn không nên động vào, tôi không biết từ lúc nào mà bản thân mỗi khi nhìn thấy tóc lại bất giác đề phòng, bản thân cũng lui về sau vài bước.

Quả thực nhìn qua chúng giống y như ‘tóc’, nhưng chúng hình như dính liền với những khớp xương này, gần như trên tất cả xương cốt đều có, tóc hình như từ trong xương mọc ra. Vì đã bị mục nát nên tóc vô cùng giòn, vừa đụng lập tức vỡ thành những đoạn ngắn, dính vào dịch nhầy trên xương cốt xác chết, số lượng vô cùng nhiều.

Tiểu Hoa đeo găng tay, cầm búa tiếp tục tạc vào khối bê tông quanh sọ đầu lâu, gõ hai cái liền khảm tới đỉnh đầu, dùng búa búa gõ xuống đinh tạc cho xương sọ kia vỡ ra, sau lấy đèn pin soi vài bên trong khoang sọ thấy chật ních những tóc là tóc.

“Không ổn rồi.” Tiểu Hoa liền tắc lưỡi một tiếng.

Tôi lập tức hiểu ra, chuyện bọn họ năm đó gặp phải tại đây khiến cho tổn thất thảm trọng khẳng định không phải vì sự cố gì, xem ra là bọn họ gặp phải thứ gì đó – rất quỷ dị.

Trước đây vẫn có vài phần thấy kỳ quái, một đội ngũ cường đại như thế, cho dù gặp phải cơ quan cạm bẫy vô cùng linh hoạt thì cũng không tới mức trở thành “đại biến cố”. Lão Cửu Môn không phải phường trộm cắp bình thường, cho dù chết một hai người thì với thân thủ và kinh nghiệm của mình, bọn họ cũng lập tức tìm ra giải pháp đào thoát. Nhưng thực sự có những thời điểm ngay cả là kẻ lão luyện cũng vẫn trở lên vô dụng.

Tôi hơi run lên, nếu như vậy khi mở cái cửa động này ra, chính là một chuyện vô cùng hung hiểm, trong động kia không biết là tình thế gì, nhưng đằng sau chắc chắn còn có thi thể. Nếu đang tạc thình lình bò ra một cấm bà, lúc đó chúng tôi hứng đủ. Ngoài ra thì cũng không biết thứ tóc này làm sao lại chui được vào trong sọ đầu lâu.

Tôi nói cho Tiểu Hoa nghe băn khoăn của mình, nghĩ tới nghĩ lui, đành mặc thêm áo, xỏ hai ba tầng găng tay, sau đó đeo kính an toàn lên, dùng băng vải quấn quanh toàn bộ đầu mình, làm như người bị bỏng cấp độ cao. Bảo đảm bản thân không để hở một phân da thịt nào ra bên ngoài rồi chúng tôi mới tiếp tục khai quật.

Lần này thì mồ hôi chưa kịp đổ, tất cả mồ hôi đều bị bít kín ở bên trong, không đến mười phút trong từng bộ phận trên người tôi bắt đầu chống lại bản thân, tôi chỉ có thể vừa gãi gãi vừa cẩn thận từng tí một đào móc thi thể bên cạnh, tỷ mỉ giống như làm khảo cổ.

Không ngoài suy tính của chúng tôi, bộ thi hài thứ hai lập tức bị phát hiện, gần như ôm lấy bộ thi hài đầu tiên, tiếp theo, lại thấy bộ thứ ba, cũng cùng vị trí với bộ thứ hai, giống như đang ôm siết lấy khối thi thể thứ nhất kia. Chúng đều giống với xác đầu tiên khai quật được, xương cốt đều dính đầy thứ ‘tóc’ này.

Tiếp tục đào xuống, đằng sau tất cả đều là đá tảng chồng chất lên, xi măng hoàn toàn không được trộn vào tới đó, trên vách đá không còn thấy xi măng vón cục lớn, công nhân dùng tay đổ nên xi măng không cách nào tràn vào tận sâu trong động này được. Cảnh này giúp cho công cuộc khai quật tiến hành thuận lợi vô cùng, càng nhiều thi hài tiếp bộ thứ hai thứ ba bị đào ra. Điều khiến tôi vô cùng buồn chán là toàn bộ hài cốt đều trong tư thế ôm lấy nhau, ban đầu tôi cho là bọn họ đang đấu vật, nhưng sau khi đào ra thì liền ý thức được bọn họ đang cố gắng đẩy người trước mặt đi lên, hình như mà muốn đem người trước đẩy ra ngoài.

Chợt như trong đầu tôi tái hiện được tình hình năm đó, người bên ngoài bắt đầu đổ xi măng vào, người bên trong bị loạn thạch ngăn chặn, bọn họ kêu không được, liền đem người phía trước đẩy ra ngoài, nhưng lại có vô khối tóc từ trong những khe đá tràn ra, nuốt trọn bọn họ vào trong. Bọn họ gào khóc, những khối đá chống chất đè nén khiến bọn họ không thể đi lên được, bọn họ giãy giụa trong thống khổ tuyệt vọng, xi măng lại được búa thủy lực (đổ bê tông xong thương dùng búa thủy lực dập đá và xi măng xuông cho đều cả bề mặt và nén chặt không để có lỗ hổng nào bên trong khối bê tông) tác động vào, áp lực đè xuống đá vụn, khiến bọn họ bị ép chết, máu gom vào một chỗ, chảy thành bùn nhão.

Đây không phải là tình cảnh chết chóc có thể hình dung được, những ông bà già cuối cùng ra được khỏi đây sống còn hơn chết, khó trách lão bà bà lại trở lên quá mức sợ hãi như vậy, ngay cả nói cũng không nguyện nhắc đến. Tiểu Hoa cau mày nhìn, hắn cởi bao tay dùng mồ hôi trên tay mà vuốt tóc kia, nói:

“Cậu nói không đúng, huyệt động này bị phong bế không phải là sau khi Hoắc bà bà rời khỏi, sau khi sư tình phát sinh bọn họ liền lập tức lấp kín cửa động, mới xảy ra trường hợp kinh tâm động phách như vậy, bà bà hẳn là biết chuyện này, nhưng vì sao không nói?”

“Cũng không hẳn.” Tôi nói, “có lẽ sau khi bà bà rời đi, còn lại những người đó, vẫn chưa hết hy vọng muốn tiếp tục thử, mới có thể xuất hiện vấn đề như vậy.”

Tiểu Hoa lắc đầu: “Cậu biết trên vách đá này để trang bị được một hệ thống đổ xi măng cần bao nhiêu thời gian và công sức không? Sau khi bọn họ vừa có biến, còn không chạy được ra khỏi động, xi măng đã bắt đầu đổ xuống, điêu này thuyết minh -”

Hắn còn muốn nói nhưng lại thôi, tôi lập tức hiểu được ý của hắn:

“Đây là trường hợp đã được tính toán trước, đổ xi măng thực chất là phương án an toàn, bọn họ dự đoán được có những mối nguy hiểm như vậy, do đó mà trước khi tiến vào họ đã chuẩn bị tốt hết thảy mọi thứ, nếu người bên trong gặp chuyện không may lập tức đem lấp bọn họ ở bên trong.”

“Là bọn họ tự nguyện.” Tiểu Hoa nhìn bộ hài cốt, “điều này khiến tôi thực có chút dễ chịu.”

“Nhưng xem hình dạng của bọn họ, nếu như là tự nguyện vậy vì cái gì mà lại thành ra trạng thái này. Giống như mứt quả vậy, một người đẩy một người.” Tôi nói.

“Vậy cậu cảm thấy thực chất là như thế nào?” Tiểu Hoa cầm đèn pin chớp chớp tôi.

“Giả thiết như có sáu người ở trong một huyệt động chật hẹp, đột nhiên phát sinh biến cố, tính mạng bị uy hiếp, bản năng của bọn họ hẳn phải hưởng ra ngoài cửa động mà chạy, nhưng cửa động lại có người phun từng đống từng đống xi măng vào, lúc đó bọn họ hẳn là chưa thế tập trung lại, người đã bị lún vào trong xi măng, mỗi cá nhân một động tác bất đồng. Trong lúc đó chắc cũng không cùng khoảng cách, mà không thể giống như hiện tại, người này quấn lấy người kia.” Tôi nói, “hơn nữa bọn họ đều là người từng trải, tôi nghĩ là khi đó tại nơi này bọn họ biết mình chắc chắn phải chết, bọn họ sẽ buông xuôi rất nhanh, không có hy vọng sống mà hành động kịch liệt như vậy.”

Tiểu Hoa dùng đèn pin soi lên đống hài cốt, yên tĩnh một hồi sau mới chậm rãi nói:

“Có lý, vậy ý của cậu là bọn họ không phải tự nguyện, nhưng máy móc lớn như vậy, nhiều xi măng đặt bên ngoài như vậy, bọn họ lại không biết đang làm gì sao?”

Tôi thầm nói không chắc, nhưng từ chuyện này diễn giải ra, có thể đả thông được nhiều vấn đề lắm, ví như là nhóm người này bị kẻ khác bức hại, hoặc bọn họ làm vậy là muốn đem một thứ gì đó đưa ra ngoài. Nhưng điều này lại không thể nào giải thích được một chuyện khác.

Tôi nghĩ tới nghĩ lui, liền cái thấy chỉ có một khả năng, có thể đồng thời giản thích được hai sự kiện. Tôi nhìn Tiểu Hoa nói:

“Cậu thấy lão bà bà vì cái gì mà không nói cho chúng ta biết nơi này bị xi măng lấp lại?”

“Tôi không biết nữa, có lẽ là do bà bà cảm thấy chuyện này không có gì vinh dự hoặc là…” Tiểu Hoa nghĩ nghĩ rồi lắc đầu, “được rồi, con mẹ nó, tôi thừa nhận chuyện này rất khó giải thích, có điều là tôi biết rõ mục đích của bà bà rất mãnh liệt, bà bà sẽ không đùa giỡn hoặc lừa gạt chúng ta. Nếu bà biết nơi này bị xi măng lấp lại, mà không nói cho chúng ta biết, vậy chúng ta lập tức liền đình chỉ lần lạt ma này. Kế hoạch của bà bà cũng không thể thực thi tới cùng, bà không thể làm như vậy được.”

‘Đúng’, tôi gật đầu nói, “bà bà không nói cho chúng ta biết thực ra giải thích rõ ràng duy nhất chính là, bà bà thực sự biết, nhưng năm đó khi tham dự chuyện ở đây, bà bà không thể không biết, vậy chỉ có một cách giải thích.”

“Cậu muốn nói gì?”

“Xương cốt này không phải là người của Lão Cửu Môn, bằng hữu ạ.” Tôi nói, “con mợ nó, Lão Cửu Môn sai khi rời đi, có người khác đã tới nơi này, đi vào, khởi động cơ quan, sau đó lập tức bị phong bế bên trong. Hơn nữa, thời gian chưa phải đã quá lâu, cho nên máu này vẫn còn sắc hồng.”

“A, cậu nói là chúng ta không phải là nhóm người đầu tiên tới sau Lão Cửu Môn ư?”

“Đại khái là như vậy, hơn nữa nhìn trận thế của nhóm người mà xem”, tôi nhặt một khối xi măng lến, “bê tông này, không phải người thường có khả năng làm được, chi phí cực kỳ khổng lồ, bối cảnh đội ngũ cũng hùng hậu.”

Tiểu Hoa dựa vào bên trên vách động, thở dài: “Hơn nữa là bọn họ biết chắc bên trong có nguy hiểm, trước đó đã sắp xếp đổ bê tông, vậy những người này chắc chắn cùng với đội ngũ năm đó có liên quan.” Hắn nhìn tôi, “có người vẫn chưa từ bỏ ý định.”

“Đúng, có người chưa từ bỏ ý định.” Tôi gật đầu, chúng tôi nhìn nhau không nói gì, xương cốt những người này bị bóp vụn, không còn nhận rõ được hình dạng phân hủy tại đây, chúng tôi không còn cách nào lấy được thêm thông tin từ trên thi hài bọn họ nữa. Nhưng tôi cảm giác được một nỗi ghê tởm, rốt cuộc là cái quái gì kia, khiến cho nhiều người như vậy, hết lần này tới lần khác phải làm vật hy sinh vô nghĩa chứ?

Trầm lặng trong chốc lát, Tiểu Hoa mới nói: “Mặc kệ thế nào, xem tình huống này bọn họ hẳn đã thất bại, chúng ta phải tiếp tục tiến hành công việc còn dang dở, hơn nữa bọn họ đã khởi động cơ quan, Lão Cửu Môn cũng từng chạm qua đó một lần, bọn họ cũng vẫn tác động phải, điều này chứng minh cơ quan bên trong không phải chỉ dùng tạm thời, chúng ta nhỡ gặp phải thứ đó khẳng định trốn cũng không thoát được. Bên trong động này chắc hẳn có thứ liên quan tới’tóc’này, chúng ta nhất thiết phải cảnh giác gấp bội.”

Trong đầu tôi liền tưởng tượng ra, nếu từ xoang đầu mình có tóc mọc dài ra, tóc chọc từ trong đầu tuôn ra bên ngoài, đầu mình chỉ nhúng vào trong nước dính đầy những xà phòng và dầu mỡ cuộn thành một bối, khi đó tôi tình nguyện xin chết. Tôi nhanh chóng gạt bỏ hết những ý nghĩ này ra khỏi đầu.

Nói xong Tiểu Hoa đưa cho tôi cái búa, bảo tôi tiếp tục đào, hắn đang muốn cùng tôi tán dóc vài câu, nhưng lúc này đây tôi lại không có hứng thú nói gì với hắn.

Rất nhanh sau đó, chúng tôi lại đào ra được mấy bộ hài cốt, tiếp theo đằng sau chỉ còn thấy toàn tảng đá, không còn phát hiện thêm hài cốt nào khác. Chúng tôi vẫn tiếp tục tiến hành ba giờ, đào ra chỉ có đá là đá.

Tôi bỗng nhiên có chút nghi ngờ, có phải người ta đã đem huyệt động cùng người toàn bộ lấp kín hết lại rồi không, vậy chẳng phải nãy giờ chúng ta làm như một lũ ngốc sao. Nhưng nghĩ lại thì không phải thế, hơn nữa, hiện tại tôi cũng không còn lựa chọn nào khác, mặc cho còn phải đào thêm bao lâu nữa, tôi cũng vẫn đào tới cùng.

Thực tế thì đào mãi tôi cũng không để ý là qua mấy tiếng đồng hồ sau, kỳ thật bản thân đã sức cùng lực kiệt, khốn đốn bằng chết, nhưng Tiểu Hoa không nhắc tới nghỉ ngơi, tôi cảm thấy cũng không tiện nói. Đang thộn ra, đột nhiên nghe đánh ‘rầm’ một tiếng, táng đá phía trước bỗng sụp đổ, vách chắn trước mặt phân nửa liền sụp xuống, hiện ra một cửa động đen ngòm.

Trong tay tôi vẫn cầm “key stone” (viên đá chìa khóa đây là từ tác giả dùng), không hiểu chuyện gì phải mất một lát mới từ từ ý thức được bản thân đã đào thông rồi, Tiểu Hoa cùng tôi liếc nhau, giơ đèn pin lên soi vào bên trong động. Chỉ thấy phía sau bức tường đá là một sơn động kéo dài, nhưng hoàn toàn không thấy đáy, mà ngoài hai mươi thước trên mặt đất lần lượt xuất hiện từng chiếc bình gốm, kéo dài tới cuối sơn động.

Điều khiến người ta sởn tóc gáy là ở trên mỗi bình gốm lại có một hình cầu cỡ một quả dưa hấu, lấy đèn pin soi theo, liền phát hiện bên trên hóa ra là tóc – những hình cầu đó là tóc, nhìn như là một cái đầu người nho nhỏ. Từ trong bình sứ dài ra, chi chít quấn quanh sơn động. Thấy mà toàn thân tôi nhất loạt nổi gai ốc không kiềm chế được.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Danh sách truyện cùng bộ:
Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Đạo mộ bút ký – Quyển 2
Đạo mộ bút ký – Quyển 3
Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Đạo mộ bút ký – Quyển 7
Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:19 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 18
Giang Nam trong lòng chấn động, thầm nghĩ: Quả nhiên, Huyền Tổ không có chết! Nói như vậy, thần thạch Tiên Thai trong Hoang Cổ Thánh Sơn tuyệt đối là Huyền Tổ luyện, mà hắn mượn tay Đạo Vương đánh chết bản thân, chỉ sợ là muốn nhân cơ hội thoát thân, bỏ đi thân thể này, vào chủ Thần...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Bà hàng xóm tốt bụng - Tác giả The Kid
Ông Tú là một đại gia, một doanh nhân thành đạt. Trong tay ông có nhiều tiền bạc nhưng ông chỉ sống một mình, không có vợ con gì cả. Kế bên nhà ông Tú là nhà của bà Sáu Thư, bà hàng xóm này cực kỳ đối xử tốt với ông. Mỗi khi có nấu đồ ăn bà đều đem qua mời ông ăn, hoặc là sẵn sàng...
Phân loại: Truyện nonSEX
Miêu Nghị – Quyển 12
Phá lệ? Miêu Nghị dĩ nhiên biết cái gọi là ‘phá lệ’ là nhìn ở cống hiến của hắn đối với Chính Khí môn. Thường thì khi kỹ thuật của đệ tử chưa cứng cáp, chưa vượt qua thử thách, không có khả năng tùy tiện lãng phí vật liệu tài nguyên để luyện tập. Cái tình này hắn lĩnh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân