Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Đạo mộ bút ký – Quyển 7 » Phần 34

Đạo mộ bút ký - Quyển 7

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 34

Cuối cùng thì chúng tôi cũng không ra khỏi nhà, có tay bán thịt lừa nướng ngoài cổng là người của Hoắc gia, hắn khuyên chúng tôi trở về, bảo rằng giờ bước ra bên ngoài kia rất nguy hiểm, nếu muốn mua gì thì mai viết ra giấy là được.

Hôm sau là ngày mua sắm, Tiểu Hoa lại tới bảo chúng tôi liệt kê hết những đồ đạc mà mình cần ra giấy, bọn họ sẽ đi mua. Bàn Tử hùng hổ viết một đầy một mặt danh sách. Tới tối thì đồ đạc được mang vào phòng. Lúc chuyển vào chúng tôi mới thấy có một món cực tốn kém của Muộn Du Bình, vì trong số những đồ mang tới có một cái rương vừa nhìn đã thấy cực xa xỉ.

Tiểu Hoa nói: “Bà nội tôi bảo là anh sẽ cần tới vật này.”

Sau khi Muộn Du Bình mở rương, lấy từ bên trong ra một thanh cổ đao, kích thước và hình dạng rất giống với thanh đao mà trước đây anh ta từng có.

Sau khi rút bao ra, hàn quang lóe lên, màu sắc bên trong thực đặc biệt, nhưng lưỡi đao kia lại không phải là hắc kim.

“Nó được lấy từ trong kho nhà chúng tôi ra, anh có muốn dùng thử chút không.”

Muộn Du Bình suy nghĩ trong giây lát, sau đó đặt vào trong ba lô. Bàn Tử ghen tị:

“Thế quái nào, tại sao không cho chúng tôi mỗi người một thanh?”

“Loại đao này không phải thứ mà ai cũng có thể dùng được đâu.” Tiểu Hoa nói, “Nó quá nặng.”

Những trang bị khác phần lớn chúng tôi đều đã dùng qua, Bàn Tử không thực vừa lòng với con khảm đao của mình, anh ta bảo là lưỡi đao quá mỏng, chặt cây có khi còn bị sứt, dùng đao khảm sơn vẫn tốt hơn.

Tôi không qua xem đồ của mình, đều là Bàn Tử giúp tôi liệt kê, nhìn bọn họ chuẩn bị đồ đạc mà trong lòng cảm giác rất mâu thuẫn, đành ngồi bên cạnh nghỉ ngơi.

Sau khi đã chuẩn bị đầy đủ, Tiểu Hoa nói bọn họ còn việc phải làm, chúng tôi cứ ở lại đây để nghỉ ngơi. Tú Tú còn mang cho tôi một cái tivi, lúc nào rảnh rỗi thì bật xem.

Muộn Du Bình vẫn mãi cân nhắc về thanh đao kia, có thể thấy trọng lượng của nó có khác biệt, anh ta cần thời gian để thích ứng với nó.

Trong lúc này, tôi không có gì để làm, bản thân vẫn luôn suy nghĩ về toàn cục, thử đem những thông tin vừa lấy được ghép lại xem có thể suy đoán được điều gì từ chúng, xem xem có gì thay đổi.

Nếu chúng tôi gọi cái thế lực đứng đằng sau đã thúc ép bọn họ tiến hành công cuộc trộm mộ lớn nhất lịch sử năm đó là “nó”, vậy sau khi nó chiếm được rất nhiều Lỗ Hoàng Bạch, có thể đã sớm giải mã được bí mật của sách lụa kia, những hoạt động này đã kết thúc trong thất bại, nhưng có thể xem như là phục thù thành công, những gì lão Cửu Môn có trong tay đều rất vụn vặt. Xét vào thời điểm lúc đó cái quan trọng nhất lại là bối cảnh, vì thế trong cái thành công đó, những người chết do đổ đấu tuy nhiều những lại không quan trọng, mà những của cải và đồ đạc liên quan đều được giữ lại.

Con cái của bọn họ trở thành nhân tài dự trữ, phần lớn đều ra nhập vào hệ thống khảo cổ, rất khó nói đó là do xu hướng tự nhiên hình thành hay là do tồn tại một quy tắc ngầm giữa bọn họ. Mặc dù không có chứng cớ nhưng “nó” nhất định có ảnh hưởng ít nhiều tới bên trong.

Thậm chí tôi còn hoài nghi, phương pháp trước đây Cầu Đức Khảo dùng để giải mã sách lụa có phải một người hoặc một nhóm người có liên quan tới “nó” mang ra rồi bọn họ bí mật tiết lộ cho lão ta biết.

Bàn Tử nói, vào những năm sau giải phóng đó, không khí xã hội bắt đầu có sự buông lỏng, có nhiều chuyện khó lường diễn ra, ví như hội công đoàn, ủy viên càng ngày càng thoái hóa, những kẻ to gan thì đông dần lên, bọn họ tiến hành liên kết móc nối với nhau, đồng thời cùng lúc những người ngoại quốc cũng bắt đầu tiến vào lãnh thổ Trung Quốc. Sự vật hiện tượng mới thay thế toàn bộ những sự vật hiên tượng cũ. Hệ thống của “nó” có thể cũng trong sự thay đổi kia mà tan rã.

Giống như là trong xí nghiệp bây giờ vậy, tuy rằng tổ chức đã tan rã, nhưng những hạng mục vẫn còn tồn tại, người có thực lực sẽ đem theo những hạng mục này tiếp tục tìm người đầu tư khác.

Có lẽ là trong thế lực của nó, có một người hoặc một nhóm người vẫn tồn tại. Vì một mối quan hệ nào đó đã tiến hành hợp tác với Cấu Đức Khảo, tiếp tục hoàn thành hạng mục còn đang dang dở.

Hoạt động khảo cổ tại “Trương gia lâu” và hoạt động khảo cổ tại Tây Sa khả năng chính là kết quả của thời kỳ đó, như vậy có thể giải thích vì sao quy mô của lần hoạt động sau và lần hoạt động của Lão Cửu Môn lại nhỏ đi nhiều như vậy. Thậm chí ‘chú Ba’ phải tự trang bị cho bản thân, cùng lúc không thể xác định được là do cố tình hay vô ý mà hệ thống hậu duệ Lão Cửu Môn lại được tập hợp lại.

Vật đổi sao dời, qua tới hơn hai mươi năm sau, kinh tế bắt đầu đấu tranh với chính trị, thế lực của Lão Cửu Môn sụp đổ, nhưng vì trước đây từng là trụ cột nên vẫn còn rất nhiều nơi trụ vững được như Hoắc gia, Giải gia ở thành Bắc Kinh có quan hệ thông gia với quan chức, Ngô gia chúng tôi có ‘chú Ba’ vẫn cố gắng đứng vững ở Trường Sa, những nhà khác đã hoàn toàn trắng tay, hoặc vĩnh viễn biết mất khỏi trong xã hội.

Lúc này, khó mà nói được rằng “nó” có còn tồn tại nữa hay không, xem biểu hiện của Văn Cẩm thì có thể thấy “nó” vẫn tồn tại, nhưng có gì đó giống với những thế lực khác, trở lên bí mật và lẩn lút.

Tôi vô cùng do dự, nửa muốn nói chuyện Hoắc Linh cho lão bà bà nghe, Hoắc lào bà là người cố chấp nên tôi cũng quen rồi. Đồng thời bản thân cũng có chút cảm động, tôi trước kia từng nghĩ là: Tôi không cho phép bất cứ kẻ nào làm ảnh hưởng tới quyết định của mình, tôi sẽ nói tất cả mọi sự cho người khác biết, để họ tự mình lựa chọn, nhưng sau khi đã trải qua nhiều chuyện như vậy, giờ tôi cảm thấy có nhiều việc không biết cũng tốt, biết cũng không để làm gì. Chỉ cần vài giây trong cuộc cũng có thể làm thay đổi cuộc sống của họ, hơn nữa nếu không biết cũng không hẳn đã là chuyện gì xấu.

Đáng tiếc là có vài con đường khi đã bước lên liền không thể quay đầu lại được, người kiên quyết thì sẽ chặt đứt chân mình, nhưng trong lòng vẫn muốn tiếp tục bước về phía trước.

Sau khi đồng ý chúng tôi lại trao đổi vài chi tiết, việc tách khỏi Muộn Du Bình và Bàn Tử khiến tôi cảm thấy có phần bất an, nhưng lão bà bà nói cũng rất có lý, lại có thêm Muộn Du Bình chấp nhận nữa nên lập trường của tôi căn bản trở lên vô dụng, hoặc là tự mình rời khỏi cuộc, không thể điều này xảy ra. Mà Bàn Tử kia lại chỉ muốn mau mau trở về để gặp Vân Thái, cơ bản không hề để ý tới cảm xúc của tôi.

Mặt khác thì thực sự cả tinh thần và thể xác của tôi đều rất mỏi mệt, đi theo Muộn Du Bình trên con đường kia thực sự vô cùng hung hiểm, tôi chỉ nghĩ mà đã cảm thấy lo lắng, đối với hai người bọn họ tôi cũng không yên tâm, nhưng nhớ tới hoàn cảnh trong động đá kia, lúc ấy nếu không có tôi chắc bọn họ có thể an toàn mà bước ra, nhớ lại toàn bộ những chuyện trong quá khứ, gần như trong tất cả trường hợp tôi đều trở thành gánh nặng, cho nên cũng không thể nổi nóng được. Cũng may là lão bà bà dự bọn họ đi sang bên kia tối đa chỉ một tuần là trở về.

Lão bà bà, Bàn Tử và Muộn Du Bình xác định sẽ xuất phát tới Ba Nãi sau ba ngày nữa, Giải Ngữ Hoa và tôi sẽ đi tới Tứ Xuyên sau bọn họ hai ngày, vì bên chúng tôi tuy an toàn nhưng trang thiết bị lại vô cùng đặc biệt, cần đem từ nước ngoài nhập vào, điều này khiến cho tôi linh cảm tới điềm xấu.

Sau vài ngày rất thỏa mái, vì không ra được ngoài nên cả ngày ngày chỉ việc nằm phơi nắng và uống rượu ngon, tôi vẫn luôn canh cánh mỗi nỗi trong lòng, ngẫm kỹ lại thấy nó rất tự nhiên, nhưng nếu không lo lắng thì cũng vẫn suy nghĩ về chuyện đó, tống cảm giác thấy là vấn đề cũng chưa có gì phát sinh, không biết là trực giác hay là do ảnh hưởng tâm lý nữa.

Bàn Tử bảo Tú Tú mua cho chúng tôi bộ tú lơ khơ, sau đó ngày ngày ngồi chơi “sừ đại D”, Tú Tú kia lại rất thích thú với chúng tôi, ngày nào cũng tới chỗ này nô đùa, Bàn Tử cứ thấy cô ấy tới là đem ngọc tỷ nhét vào trong túi, hai người đẩy qua đẩy lại, thực khiến tôi thấy cực phiền hà.

Ba ngày sau bọn họ liền chuẩn bị xuất phát, toàn bộ căn nhà chỉ còn lại mình tôi, nhà hoang trống rỗng, cho dù là ban ngày thì vẫn vắng lặng vô cùng, giờ mới cảm giác được Tú Tú thực đáng yêu. Chúng tôi hàn huyên rất nhiều chuyện, phần lớn là tôi chẳng nhớ cái gì hoặc chỉ mơ mơ hồ hồ nghĩ ra, kỳ thực năm xưa chỉ gặp nhau một vài lần, lũ trẻ con từ xa lạ rồi làm thân với nhau chỉ mất một thời gian, bỗng nhiên lại cảm thấy bùi ngùi xúc động. Cái lúc chúng tôi còn chưa biết gì, chỉ biết một điều gọi là “diều hâu bắt con gà con”, thì những người lớn trong phòng đã rơi vào trong một vòng xoáy vô cùng phức tạp rồi.

Có đôi khi luôn cảm thấy, lớn lên là một quá trình đánh rơi hạnh phúc, chứ không phải là ngược lại.

Buổi tối trong phòng còn kinh khủng hơn, tôi nhịn hai đêm gần như chẳng ngủ được chút nào, có khi còn cảm thấy bên tai như có tiếng người thở nặng nề, tự khiến bản thân sợ hãi. Vất vả lắm mới tới ngày đó, tôi chỉ muốn lập tức rời khỏi căn nhà hoang này ngay lập tức.

Dừng ở sân bay bốn giờ đồng hồ, Sơ mi phấn hồng mới làm xong thủ tục vận chuyển hàng hóa, tôi thấy trên chứng minh nhân dân của hắn có ghi Giải Vũ Thần, liền kỳ quái hỏi sao hắn có hai tên như vậy. Hắn nói là Giải Ngữ Hoa chỉ là nghệ danh. Theo quy định của ngày xưa, thì khi bước chân vào nghề diễn, không thể dùng tên thật, vì con hát thân phận thấp hèn, không được làm liên lụy tới thanh danh cha mẹ, mặt khác người ta không thể gọi tên thật đào hát, vì có nhiều người tên rất xấu. Giải Ngữ Hoa là tên mà thầy dạy hát của hắn đặt cho khi bước vào nghề, tiếc là tên này thực bá đạo, khiến cho tên thật của hắn đã sơm bị người đời lãng quên.

Tôi hiểu điều đó cũng rất có lý, đột nhiên nghĩ Muộn Du Bình kia có được tính là nghệ danh. Nếu cho anh ta hát hí kịch, dự là phải xếp cho vai quỷ dạ xoa hay gì đó tương tự.

Trên máy bay tôi lăn ra ngủ như chết. Tới đâu rồi cũng không quá quan tâm, trong lúc đó Bàn Tử gửi cho tôi một bức thư màu, tôi thấy có Vân Thái trong ảnh chụp chung với anh ta, nhìn như vậy là biết bọn họ đã tới nhà A Quý, miệng Bàn Tử cười toét tới mang tai. Sau khi chúng tôi ra khỏi sân bay lấy hóa đơn nhận hàng. Lần đầu tiên tôi thấy được cái gọi là trang bị đặc biệt.

Thứ đó có cấu tạo tương tự như “xương sườn” vậy, giống như lồng ngực của một loài động vật bắt sắt, cao hơn nửa người, có thể tháo dỡ được.

“Đây là cái mèo gì vậy?” Tôi hỏi Sơ mi phấn hồng.

Hắn đáp: “Đây là ổ của chúng ta.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Danh sách truyện cùng bộ:
Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Đạo mộ bút ký – Quyển 2
Đạo mộ bút ký – Quyển 3
Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Đạo mộ bút ký – Quyển 7
Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:19 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Đường Môn – Quyển 5
Ánh sáng chợt hiện, linh hồn của Tiểu Vũ sau khi nhập lại vào thân thể, đôi mắt khôi phục lại nét trong sáng. “Ca, đây là đâu vậy?”. Tiểu Vũ nhịn không được nhìn nhìn bốn phía. Đường Tam thấp giọng nói: “Chúng ta đã trở về đại lục rồi, ta quyết định mang muội tới Tinh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
Lục Thiếu Du – Quyển 31
Trong lòng tuôn ra kinh hỉ, không ngờ lại còn có chuyện tốt như vậy, Lục Thiếu Du lập tức thử tiếp xúc với linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm, phát hiện ra linh hồn bổn nguyên cảm nhận khí tức linh hồn của hắn đã triệt để buông lỏng sự cảnh giác. Đây là do ngươi tự mình đưa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lăng Tiếu – Quyển 14
Lưu tông chủ, thành ý của ngươi chưa đủ! Lăng Tiếu lắc đầu thất vọng nói một câu. Ngươi... Lưu Việt không rõ ý của Lăng Tiếu, lúc này bán đế bên cạnh kéo góc áo của hắn, dùng ánh mắt hiểu ý một cái. Lưu Việt rốt cuộc hiểu nên làm thế nào. Hắn do dự một chút, quỳ một gối trước...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân