Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Đạo mộ bút ký – Quyển 6 » Phần 41

Đạo mộ bút ký - Quyển 6

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 41

Nghe xong tôi giật mình sửng sốt, một câu không đầu không cuối, lão già Bàn Mã đột nhiên nói vậy thật khiến tôi không kịp chuẩn bị. Đồng thời trong đầu ong một tiếng, quả có chút kinh tâm động phách.

Còn chưa nghĩ tới đâu đã thấy Muộn Du Bình đuổi theo chạy lên trước mặt ông già, “nói như vậy là ông nhận ra tôi?”

Lão Bàn Mã ngẩng đầu nhìn hắn, trên mặt không lộ chút biểu cảm cũng không trả lời. Muộn Du Bình liền cởi áo của mình để lộ ra hình xăm trên người, “ông nhìn đây, có phải ông biết tôi không?”

Hình xăm màu đen vô cùng rõ ràng, nhìn hai con kỳ lân trên người bọn họ như đang đối mặt với nhau, hoàn cảnh rất đặc biệt.

Giữ thêm vài giây Bàn Mã cũng không nói thêm nửa lời, chỉ im lặng bước qua Muộn Du Bình. Hoàn toàn không để ý tới hắn, nét mặt tĩnh lặng không gợn chút biểu cảm.

Tôi không biết phải miêu tả cảm giác lúc đó ra sao, rất kỳ lạ, nếu nhất định phải dùng một từ nào đó để hình dung, tôi chỉ có thể nói là mình như vừa nhìn thấy hai Muộn Du Bình của hai thê hệ khác nhau, trong nháy mắt hợp lại rồi nháy mắt tách ra.

“Muộn Du Bình rốt cục cũng đã gặp được đối thủ.” Trong lòng tôi lúc đó nảy sinh ra một ý niệm kỳ quái, nếu là lúc khác thì tôi đã mừng húm lên rồi. Cho tới giờ tôi cứ nghĩ chẳng ai trên đời này có thể làm khó được hắn. Thực tình thì không phải vậy, quả nhiên nhiều lúc cần phải lấy độc trị độc, dùng ngầu đối ngầu.

Muộn Du Bình không đuổi theo nữa, anh chỉ lẳng lặng nhìn Bàn Mã đang nghênh ngang đi. Trong vài giây tưởng như tất thảy lại tan thành mây khói.

A Quý không biết phải làm sao, quay ra nhìn tôi, nhìn Bàn Mã đang bước xa dần cuối cùng là nhìn Muộn Du Bình, sắc mặt cũng đã hạ hỏa, hiển nhiên không hiểu nổi ông già cố làm ra vẻ huyền bí chuyện gì. Tôi sợ Muộn Du Bình vì thế mà đâm ra chán nản lên tới vỗ vỗ vai hắn, bảo anh lên trở về trước. Đừng nóng vội, nếu Bàn Mã chỉ định tôi đi, tôi sẽ đi, về rồi tôi lập tức kể lại hết những gì ông ta nói với anh.

Muộn Du Bình không nói gì, chỉ gật gật đầu, ánh mắt vẫn dõi theo bước chân Bàn Mã đang khuất dần, chẳng biết anh suy tư điều gì.

Không hiểu vì cái gì mà sau đó tôi cảm thấy ánh mắt hắn bỗng nhiên có chút thay đổi, giống như thiếu đi cái gì đó. Đồng thời tôi lại nhận ra, ánh mắt này tôi đã từng bắt gặp ở nơi nào rồi.

Lúc nãy bọn họ đối mặt nhau, nhất định đã phát sinh chuyện gì. Mà biểu hiện của Bàn Mã như muốn đặc biệt ám chỉ một điều gì đó, chắc chắn ông già biết nội vụ. Hơn nữa còn nhận thức được Muộn Du Bình là ai, thậm chí ông ta từng có liên quan tương đối lớn với hắn, nhưng nhìn thái độ của lão già, chắc loại liên quan này cũng không hề thoái mái chút nào.

Tôi vội vã đuổi theo.

Cùng với A Quý đi vào phòng ăn nhà Bàn Mã lần thứ hai, sau khi ngồi xuống sàn, trong đầu tôi vẫn cân nhắc xem ý của câu Bàn Mã vừa nói là gì? Thêm nữa là nên trao đổi với Bàn Mã thế nào để hiệu quả nhất.

“Hai người đi cùng nhau, sớm muộn có ngày một người bị người kia hại chết”.

Bàn Mã đột nhiên nói ra một câu như vậy, chính tôi cũng không tưởng nổi, nếu như ông ta không phải là người biết rõ về chuyện này thì chẳng bao giờ một thợ săn miền núi lại vô duyên vô cớ hù dọa chúng tôi như vậy. Nhưng nhìn thái độ của ông già vừa rồi rất kỳ quái, hơn nữa rõ ràng là ông ấy không có thiện cảm với Muộn Du Bình.

Tôi thực sự nghĩ không ra có mối liên quan gì trong vụ này. Khả năng đây là một câu nói bình thường, cũng có thể nó có một ẩn ý gì bên trong, tôi luôn tự nhủ như vậy để ép bản thân thôi không suy nghĩ nhiều nữa. Hay là lão Bàn Mã này muốn ám chỉ thân thủ của tôi quá kém, trong khi khả năng của Muộn Du Bình vừa rồi lại rất xuất trúng, vì vậy một ngày nào đó tôi sẽ khiến hắn bị liên lụy? Nhưng trực giác nói cho tôi biết, nếu ngẫm lại những lời này, lại thấy dường như người bị cảnh cáo là tôi, tôi sẽ bị người kia hại chết.

Nhưng với khả năng của Muộn Du Bình có thể khiến tôi bị hại chết sao? Nếu không có hắn thì hiện giờ tôi đã sớm bị hóa thành bánh tông rồi, cho dù hắn muốn hại chết tôi, tôi cũng chỉ có thể chấp nhận, điều này nghĩ thế nào cũng hoàn toàn không rõ ràng.

Con trai Bàn Mã lấy nước cho chúng tôi rửa mặt và lau qua người, lão Bàn Mã có bị thương ở sau lưng nên phải để cho con trai lão làm giúp. Còn bản thân lão thì ngồi châm ống thuốc lào, hút mấy hơi trong cái tẩu thuốc màu vàng kiểu người dao.

Mùi thuốc thoang thoảng, tôi liền phát hiện mùi này tương đối giống với mùi thảo dược mà Muộn Du Bình đắp, xem ra thứ thảo dược kia cũng cũng có trong thành phần này. Tôi lại nghĩ xem có lôi ra được câu chuyện nào để giải tỏa bầu không khí này không, nhưng hoàn toàn tìm không ra một đề tài gì.

Sắc trời mỗi lúc một trầm, dường như lại muốn đổ mưa, đất Quảng Tây này mưa cũng nhiều lắm. Con dâu Bàn Mã qua đóng cửa sổ rồi ra chiếu ngồi, gió từ những kẽ hở thổi vào nhà làm cho không khí bỗng mát mẻ đi rất nhiều. Ông già lúc này mới lành lễ theo kiểu bản địa với tôi, tôi cũng lập tức đáp lại.

Giờ mới có thể cẩn thận quan sát được tướng mạo của lão Bàn Mã, ngũ quan của ông già rất rõ ràng, trên trán đầy những nếp nhăn ngăm đen như những thôn dân khác, nhìn tổng thể thấy vô cùng bình thường. Hiện tại rất khó có thể tưởng tượng được tướng mạo thời trai trẻ của lão, thật sự là người không thể chỉ nhìn vào bề ngoài, ngũ quan này không phải cùng một huyết thống với Muộn Du Bình. Nghĩ tới đó tôi mới cảm thấy yên tâm phần nào.

A Quý bên cạnh mới nói ra mục đích của tôi tới đây với lão Bàn Mã, còn nói tôi là người nhà nước, lão Bàn Mã nhìn tôi nói một câu, A Quý phiên dịch: “Ông già nói, cậu rốt cuộc là ai thì lão cũng cũng có thể đoán được đại khái rồi, lão cũng đã sớm nghĩ tới ngày sẽ có người tới hỏi về chuyện này. Cậu muốn hỏi cái gì cứ hỏi, hỏi xong thì đi nhanh đi, đừng tới quấy rầy lão nữa.”

Tôi lại sửng sốt nhẹ, cảm giác được trong lời nói của ông già này có ý gì, hình như là ông ấy hiểu nhầm tôi với mội ai khác.

Nhưng lại không có cách nào hiểu rõ được nguyên nhân lão hiểu nhầm, suy nghĩ vài giây ngược lại tôi nghĩ, biết rằng tình hình bây giờ cơ bản là không cần tiếp tục suy nghĩ nhiều nữa, vì có nghĩ cũng sẽ không có câu trả lời thỏa đáng, trước mắt cứ chờ cho tới khi có được manh mối rồi sẽ nói rõ ràng cũng không muộn.

Tôi định thần lại, trong lòng đã thông suốt liền mở lời với ông già: “Cái chính là cháu muốn hỏi ông một vài chuyện của đội khảo sát trước kia, cháu mong ông có thể thuật lại sơ lược một lần tình hình năm đó với cháu. Có điều là trước tiên cháu muốn biết câu vừa rồi ông nói là có ý gì? Cái gì mà hai người chúng cháu, một người nhất định sẽ bị người kia hại chết…”

Bàn Mã hút một hơi thuốc dài rồi thở ra một ngụm khói, tôi còn chưa nói xong, ông ta liền lắc đầu biểu cảm rất kỳ quái sau nói nói vài câu, A Quý phiên dịch lại lời lão: “Ông già nói, ý câu vừa rồi của ông ấy rất rõ ràng, người bạn kia của cậu hoàn toàn không biết hắn là người như thế nào, đi cùng hắn cậu tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt đẹp.”

“Ông nhận ra hắn ư?” Tôi ngay lập tức hỏi, “vì cái gì lại nói như vậy chư?”

Lão Bàn Mã nhìn tôi, im lặng một lúc, thật lâu sau mói tiếp: “Mặt hắn lão không biết, nhưng lão nhận ra được trên người hắn có mùi của người chết.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Danh sách truyện cùng bộ:
Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Đạo mộ bút ký – Quyển 2
Đạo mộ bút ký – Quyển 3
Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Đạo mộ bút ký – Quyển 7
Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:18 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 4
Mà nàng động thủ lại không hề có sát khí, cùng Thần Tiềm, Quân Mộng Ưu đi đường cương mãnh bất đồng, nàng là âm nhu quỷ bí, hơi không lưu ý sẽ chết ở trong tay nàng, đồ sát bốn gã đệ tử Thái Huyền Thánh tông như là uống nước đơn giản, tu vi thực lực so với Giang Nam còn phải mạnh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lục Thiếu Du – Quyển 28
Thời gian trôi qua, thân thể Lục Thiếu Du thoáng chấn động, không biết có phải là do lĩnh ngộ thuộc tính mộc hay không mà chân khí cùng với linh lực biến mất trong cơ thể đang từ từ khôi phục. Mà khiếp cho Lục Thiếu Du khiếp sợ là trong lúc lĩnh ngộ thuộc tính mộc, tu vi thậm chí còn từ từ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hàn Lập – Quyển 5
Mắt thấy cái bóng màu xám sắp xuyên thủng hắc y nhân, đột nhiên một quầng sáng trắng lóe lên giữa hai người, tiếp theo bóng xám hú lên một tiếng quái dị, lùi lại phía sau, dường như rất sợ hãi. Vẻ mặt hắc y nhân vừa nhặt được tiểu mệnh về có chút ngẩn ngơ, sau đó trở nên kinh ngạc...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân