Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Đạo mộ bút ký – Quyển 5 » Phần 100

Đạo mộ bút ký - Quyển 5

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 100

Tôi sợ chết điếng người còn chưa kịp xuất chiêu phòng vệ thì bao nhiêu dây dợ trên người liên tiếp đứt phừn phựt. Cả hai người đánh đu trong không trung vài giây rồi đập mặt xuống hồ nước đánh ùm.

Đây là lần đầu tiên tôi cảm giác được nỗi sợ hãi của mình rõ rệt như thế, lại còn bị nước vả cho sa sẩm mặt mày. Ví như là bị người ta dùng một túi chườm nóng đập vào mặt vậy, nhưng may là nước trong hồ cũng lạnh nếu không chắc tôi chết vì ngột thở mất.

Nhấp nhô vài cái xong cuối cùng tôi cũng ngoi được lên khỏi mặt nước, vội quay quanh tìm Bàn Tử, thầm than lần này thì khốn rồi. Trong vũng nước hắc khí dày tới phát khiếp, Bàn Tử đã bị trọng thương như vậy lại bị rơi từ trên cành cây xuống, giờ chỉ cần uống thêm vài ngụm nước nữa thì chắc chết. Hơn nữa cái đốm đen kia chưa xác định được là cái gì, nếu nó là quái vật đầm lầy thì tới cả mạng tôi cũng khó giữ.

Trên người tôi vẫn buộc vài cái rễ cây nên rất khó hoạt động, cho dù Bàn Tử không sao thì tôi cũng không có cách để đưa hắn trở lại trên cành kia. Tuy rằng tôi không biết hắc khí này có ảnh hưởng nghiêm trọng gì nhưng trong một nơi có mật độ khí dày đặc như thế này thì bản thân có trụ được hay không cũng là một vấn đề.

Trong lúc tôi đang tìm cách ra khỏi hồ nước thì bỗng cảm thấy xung quanh có chuyện bất thường. Trên mặt nước bỗng nổi lên rất nhiều bọt khí, hơn nữa hắc khí bao vây bốn phía khiến tầm nhìn hạn chế còn hơn là đi trong sương mù. Không biết từ lúc nào mà toàn bộ lớp bùn bên dưới đáy hồ bị khuấy cho đục ngầu lên, không còn nhìn thấy chân mình đặt vào chỗ nào bên dưới. Kể cả Bàn Tử tôi cũng không thấy đâu hết.

Tôi vội nín thở lắng tai nghe, tứ phía đều vang lên tiếng bọt nước sôi ùng ục, nghe rất rõ ràng như là từ bên dưới có một núi lửa hoạt động chuẩn bị trào ra dung nham nóng bỏng, nhưng chỉ khác là nước vẫn hoàn toàn lạnh băng. Trong lòng bất an, tôi lặng người đi quan sát, vừa nhìn qua chợt thấy không phải chỉ dòng nước có vấn đề mà ngay cả đống rễ cây quấn trên người tôi cũng đang sinh biến.

Lúc trước tôi buộc thân mình với chạc cây để không bị rơi xuống nhưng không may cành cây bị gãy nên cả người cả cành đều rơi xuống nước, giờ thì cành cây bị nước giằng đi nên người tôi cũng bị kéo đi. Chỉ hơn một phút sau khi rơi xuống nước tôi cảm thấy dòng nước ngày một siết, cành cây bị cuốn đi mạnh tới mức thân hình tôi không thể trụ vững được nữa, chỉ một nháy mắt sau khi hai chân chới với trong nước cả người lập tức bị lôi tuột đi.

Nếu ai đó chưa từng bơi ngược nước thì sẽ không hiểu được cảm giác tôi đang phải trải qua lúc này, nước là một thứ rất khó đoán biết được, cho dù là một dòng chảy từ từ chậm rãi đi chăng nữa thì người rơi vào trong đó cũng khó lòng mà trụ vững được bản thân. Huống chi trong tình huống mà có cả một đống dây dợ lùm xùm quấn quanh người, dù có vận tới gấp đôi công lực thường ngày thì cũng hoàn toàn bất lực, tôi đảo điên giữa dòng nước xoáy lại còn bị sặc thêm vài ngụm, cảm giác như sắp chết đên nơi vậy.

Đầu óc quay cuồng, tôi cuống quýt tìm cách thoát khỏi tình huống hung hiểm nhưng hai mắt không nhìn thấy gì xung quanh, chỉ có thể đoán được phí trước kia chắc chắn có một cái miệng giếng, lớn nhỏ không biết thế nào nhưng nếu như cành cây bị cuốn vào bên trong thì tôi cũng đành chịu chết. Hơn nữa lúc trước nhìn thấy cái di tích đầu thú kia nằm ở cách chỗ tôi rơi xuống không xa, thời gian từ giờ tới lúc bị cuốn vào trong miệng giếng đó chỉ còn tính bằng giây, chưa nó tới tìm Bàn Tử mà ngay cả cảnh giác con quái thú đầm lấy kia cũng không còn quan trọng nữa, cốt là giữ được toàn thây mình trước đã!

Nghĩ tới đó tôi lập tức hít sâu một hơi, chìm vào trong nước, hai tay vận động hết tốc lực để tháo đám rễ cây này ra, có lẽ do cẩn thận nên có buộc hơi nhiều, tháo mãi cũng chưa hết mà sức kéo của cành cây thì rất nhanh. Không thể trong vài tích tắc có thể cơi bỏ hết được mà tôi lại chỉ có hai tay không, chủy thủ cũng không có.

Tôi thầm gào lên xong một đời hoa, nhưng lại nhớ ra là Bàn Tử luôn mang theo vũ khí trên người, nếu tìm được Bàn Tử thì khả năng sẽ có thể vớ được đao hoặc chủy thủ. Liền lao mình về phía trước tìm, tôi cũng buộc Bàn Tử vào cành cây nên giờ phải lần theo đám rễ cây này để tìm hắn.

Dưới nước toàn bùn là bùn, sờ tới sờ lui chỉ thấy xác người chết ngang dọc, hoàn toàn chưa tìm thấy được cái gì, cơ bản là Bàn Tử rất nặng nên chưa bị cuốn đi xa, tôi kiệt lực bơi ngược lại dòng nước để lần tìm dây buộc của Bàn Tử. Sờ soạng mãi cuối cùng cũng chạm được vào một cái rễ cây rất căng, tôi vội tóm lấy bơi qua đầu bên kia. Bỗng nhìn thấy phía trước hai ba thước có một bóng đen đong đưa trên mặt nước, mơ mơ hồ hồ, không phát hiện được là cái gì.

Lòng thầm kinh hãi, nhìn cái hình dáng của thứ đang di động kia hình như chính là quái ảnh tôi thấy dưới đầm lầy lúc còn trên cành cây. Một dự cảm rất xấu chợt nảy sinh trong đầu tôi, cúi đầu dây này chính là cái bóng đen đó, chột dạ nghĩ chẳng lẽ Bàn Tử đã bị nó ăn mất.

Nước sâu chỉ hơn hai thước, bóng đen ngoi lên khỏi mặt nước một đoạn rất cao, chắc chắn nó không phải là cá, vậy có thể là con quái gì được? Tôi khẽ động dây, đang do dự không biết phải làm sao bây giờ thì chợt thấy bóng đen kia di chuyển thân hình, loáng một cái đã mất dạng. Hình như nó ngụp xuống nước, sợi rễ cây trong tay tôi đột nhiên trùng xuống.

Thôi nguy rồi, nó đã phát hiện ra tôi, vừa định xoay người thì có một làn sóng lớn từ bên dưới tràn lên bắn đầy mặt mũi. Trong nháy mắt tôi chợt thấy có hai tia chớp lóe lên trong bóng tối đang nhằm vào cổ tôi mà tấn công.

“Chết cnm con rồi ông nội ơi!” Tôi mắng to một tiếng, trong lòng gào lên con quỷ này là cái giống gì, nhưng nó chỉ cách tôi một đoạn rất gần nên tôi không thể tránh được. Trong mắt chỉ thấy con quái thú lao tới cổ mình mà người ngây ra không biết chạy đằng nào. Đang khốn đốn vô cùng thì đột nhiên thân tôi bị một lực hút rất lớn lôi đi, trong nửa giây tôi may mắn tránh được nanh vuốt thần chết, còn định chắp tay lạy tạ thượng đế phù hộ thì chợt thấy lực hút này mạnh tới mức bất thường. Vừa kịp quay đầu nhìn thì thấy mình đã bị cuốn tới bên cạnh phế tích kia, cái đầu thú đá đã há ngoác cái miệng khổng lồ ngay đằng sau lưng mình. Bên trong tối om chỉ nghe thấy tiếng nước gào rít từng hồi liên miên.

Trong đầu tôi hiểu ra là cành cây kia đã bị cuốn vào bên trong miệng giếng đó rồi, thầm than ông trời ơi chẳng lẽ ông còn muốn đùa giỡn cái mạng nhỏ bé của tôi tới lúc nào nữa đây. Một tay lập tức với lấy miệng thạch điêu, hét lớn một tiếng giữ chặt thân thể lại, cảm giác lúc đó người như bị giằng ra làm đôi. Nhưng nhớ tới trong làn nước vẫn còn một con quái thú nữa, nếu không bị cuối vào trong miệng giếng thì cũng sẽ bị cuốn vào trong bụng nó, thôi thì thế nào cũng chết, chọn cách nào nguyên vẹn cho nó lành. Vừa nghĩ tới đó tôi cũng buông hai tay ra khỏi miệng thạch điêu, cả người bị cuốn phăng vào trong bóng tối.

Ngay sau đó tiếng động xung quanh đột nhiên biến mất, ánh sáng của đèn pin đeo bên hông tôi bị nước cuối liên tục chuyển động lên xuống, soi vào trong bóng tối hắc ám của cái giếng khổng lồ. Tôi lăn không biết bao nhiêu vòng từ lúc bị rơi vào đây, người va đập vào thành vách lúc tỉnh lúc mê, hai bên vách giếng bùn lầy và rong rêu bám nhẵn thín nên có bị quật vào cũng không đến mức đau.

Mất rất nhiều thời gian bản thân cứ quay cuồng trong dòng nước thì lưng đâm sầm vào một vật rất rắn, đau tới mức hộc máu. Không đợi cho tôi kịp xem mình có bị gãy cái xương nào không thì áp lực nước lại cuốn tôi lăn đi vài vòng, rồi lại tới vai bị chấn động. Trong giếng không hề có góc nào vuông tất cả chỉ là những đường cong uốn lượn dốc xuống bên dưới, thành đáy của giếng còn có những bậc thang trồi lên là thứ mà người tôi liên tục bị đập vào.

Vài phút sau tôi rơi vào tình trạng hôn mê, cả người vẫn đang đảo điên trong nước bỗng bị hất cho văng đi, cuối cùng toàn thân lại chìm xuống nước. Tới khi tôi bị sặc nước mới có thể bừng tỉnh cơn mê vội vàng giãy giụa tìm đường sống. Giờ mới để ý là mình đang trong một nơi rất chật chội, dòng nước chảy dồn dập vô cùng, tốc độ lưu chuyển nhanh như sắp đổ xuống một con thác.

Bốn phía một khoảng tối đen, tôi biết được nơi này rất hẹp là vì tiếng nước réo ù ù bên tai, tay còn có thể chạm vào vách tường tứ phía, nhưng không thể nắm lấy cái gì. Cũng may là tôi có đeo đèn pin bên hông, giữa dòng nước dữ như thế này thì chỉ cần một hành động sai lầm cũng có thể khiến người chao đảo, va đập lung tung khó lòng mà sống được. Vì thế nên tôi không dám làm gì, chỉ giữ nguyên tư thế mặc cho dòng nước cuốn đi.

Không biết bao nhiêu lâu tôi chợt nghe thấy tiếng nước phía trước đổ ầm ầm, quả thực nghe như có con rồng nước ở cuối nguồn đang gào thét giận dữ. Trong đầu như hiểu ra phía trước chắc chắn có một con thác nhưng vừa nghĩ tới đó thì chân đã không chạm tới đáy nữa, người lập tức bị quăng vào không trung rồi lộn nhào xuống nước, xung quanh dốc thẳng đứng, dòng nước xối xả lao xuống đầu mình.

Lúc này dòng nước đã không còn dữ dội, bản thân cũng có thể từ từ không chế được tư thế, tôi lấy cái đèn pin bên hông lên soi xem tôi vừa rơi vào chỗ quỷ nào. Đây có lẽ là một cái hồ nước ngầm, bốn phía đều có các miệng cống đổ nước xuống, cảm giác như mình đang đứng ở trong một con đập thủy điện lớn. Tứ phía bọt nước bắn tung lên, tiếng ồn đinh tai, giờ lại thấy như mình là một con gián không may rơi vào trong bồn cầu vệ sinh, rồi bị xả nước trôi vào sọt rác.

Tôi thử di chuyển trong nước liền thấy hình như nước vẫn đang lưu động tới hướng nào đó, tôi theo dòng nước bơi qua tay cầm đèn pin chiếu chợt thấy được trên vách đá có một cái đầu thú lớn, dòng nước đang chảy vào trong miệng thú đó. Nhưng cái đầu thú này và cái đầu mà tôi bị hút vào không hề giống nhau, có thể thấy nơi này cũng chỉ là một phân đoạn của hệ thống thủy lợi dưới thành đô này.

Trước đây người ta dùng nó để trữ nước lũ phòng hạn hán, vách tường xung quanh đã bị nước bào mòn đi ít nhiều. Cái khốn bây giờ là thoát khỏi nơi này, mà miệng thú kia lại bị một đống cành cây chất cao như núi chắn ngang không còn đường ra. Từng ấy cây mục tích vào phải tới hàng nghìn năm qua mới có khả năng cao được như vậy.

Cành cây cuốn tôi vào đây cũng đã bị giữ lại ở trong đống gỗ mục kia, bên cạnh bỗng có thứ gì đó hiện ra khác thường. Tôi lấy đèn pin soi qua thì phát hiện đó là Bàn Tử, hắn cũng bị trôi theo vào tới đây.

Sau khi trở về từ hải nam tôi đã trau dồi kỹ năng bơi lội của mình nên hiện giờ cũng có thể tạm thời xoay xở. Tuy dòng nước du đẩy rất khó khăn nhưng tôi vẫn có thể di chuyển cơ thể theo ý mình được. Tôi bơi qua chỗ Bàn Tử, thấy hắn may mắn có thể nổi được là nhà có một cành cây giữ lấy quần áo không có thân người chìm vào trong nước. Từ đây đã không còn nghe thấy tiếng nước đổ ầm ầm nữa, bên tai chỉ nghe thấy ù ù như lúc vẫn còn quay cuồng trong cống nước.

Tôi tiến tới gần Bàn Tử, mặt hắn đã xanh mét, hơi thở lúc có lúc không vô cùng suy yếu, mạch đập rất nhẹ. Tôi vội nâng người Bàn Tử lên, đặt xuống trạc cây rồi dùng vai huých vào ngực hắn. Huých vài cái mới thấy Bàn Tử oằn người hộc ra một miệng nước bùn. Sau đó tôi dùng khửu tay xoa từ từ quanh lồng ngực điều hòa hô hấp. Bàn Tử đúng là được thần mỡ chín đời phù hộ, sau vài giây đã bắt đầu có phản ứng, cổ họng khục khặc ho.

Tôi thầm mừng rỡ, có phản ứng là có thể cứu được, lập tức lại dùng tay ép tim ngoài lồng ngực, nhưng vừa động tay vài cái đã thấy người mệt lả ra đành phải dừng lại mà dựa vào một bên cành cây thờ hổn hển. Tôi thầm nhủ thế này không được, nếu không làm hô hấp nhân tạo cho Bàn Tử thì chắc hắn không thể qua khỏi. Trước hết tôi phải kéo hắn lên khỏi mặt nước đã, sau đó đặt anh nằm thẳng trên cành cây thì mới sơ cứu được.

Nhưng muốn đưa Bàn Tử lên trên thì bản thân phải trèo được lên trước, nghĩ tới đó tôi bắt đầu dựa vào thân cây bên cạnh chuẩn bị dùng sức. Vừa vắt được nửa người qua thân cây thì cơ thể không giữ được thăng bằng mà thân cây tròn lại đang ở trong dòng nước dập dềnh, ngay lập tức bị sức nặng của tôi làm lật nghiêng đi. Thật sự làm thế rất nguy hiểm, nếu Bàn Tử được đặt lên trên thân cây như vừa rồi, lúc nó lật thì người sẽ bị úp xuống nước, thân cây đè lên trên, làm thế chẳng khác nào hại chết hắn. Mà quanh đây có rất nhiều cành gai đâm tua tủa, không cẩn thận là có thể bị đâm vào như chơi. Tôi bị chọc cho vài cái vài tay đau phát khóc, mà trong thân cây này thì đã bị mục rỗng, không thể chịu được ngoại lực tác động vào.

Đây là lần đầu tiên tôi cảm giác được nỗi tuyệt vọng sâu sắc như vậy, nếu trước mặt tôi là một cái miệng cống thì quá tốt rồi, nhưng đây lại là một núi những cành cây lớn nhỏ chồng chất lên nhau, cảm giác thật như là ông trời đang cố đùa giỡn số phận tôi vậy.

Không thể nào nghịch lưu về đầu nguồn được nữa, tôi đàn dùng sức kéo theo bản tử đi về một bên vách tường. Đang vô cùng chật vật thì bỗng nhiên tôi thấy trước mặt có một phiến đá ngoi ra khỏi mặt nước, bề mặt không bị nước bao phủ nên tương đối khô ráo. Vị trí của nó tương đối cao nên trong một khoảng thời gian tới nước sẽ không ngập được tới mặt phiến đa, tôi có thể bám vào vách tường để leo lên được.

Trong lòng mừng quýnh lên, tôi lập tức bơi về phía trước, đầu tiên đặt Bàn Tử vào bên cạnh rồi mới bắt tay bám vào những khe hở xung quanh trèo lên trên. Mới đi tới nửa đường đã thấy hoàn toàn khả thi nên không kìm được bất cười một tiếng, tinh thần hăng hái hẳn lên tay chân hoạt động năng suất hơn hẳn.

Bỗng ngay sau đó có một tiếng người nói vang lên ngay dưới chỗ Bàn Tử ngồi, tôi giật mình quay đầu nhìn lại, tai nghe thấy một câu: “Không còn thời gian!”

Tôi hốt hoảng nhìn về phía Bàn Tử thấy hắn vẫn đang bất động, mặt mũi cũng không hề có biểu cảm nào cả, trong lòng có chút bất ngờ. Vội lắc lắc đầu vài cái rồi cho tay lên xoa xoa huyệt thái dương, trong thời điểm như thế này mà còn bị ảo giác được. Bỗng phía sau lại vang lên tiếng người thì thào, không phải là từ Bàn Tử mà là đằng sau hắn. “Không còn thời gian!”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Danh sách truyện cùng bộ:
Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Đạo mộ bút ký – Quyển 2
Đạo mộ bút ký – Quyển 3
Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Đạo mộ bút ký – Quyển 7
Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:17 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Bạn hoàn hảo quá - Tác giả The Kid
Chương trình “Bạn hoàn hảo quá!” đang được phát sóng trên tivi, thu hút đông đảo người xem vì mang không khí vui nhộn, sôi động. Đây là một cuộc thi ca hát. Mỗi thí sinh sẽ chọn một hình tượng ca sĩ thần tượng để hóa thân. Mỗi tuần họ sẽ trình diễn một bài hát. Ban giám khảo...
Phân loại: Truyện nonSEX
Miêu Nghị – Quyển 21
Như phu nhân, có chuyện gì sao? Diêm Tu âm trầm hỏi. Phi Hồng hỏi: Vì sao mấy ngày không gặp đại nhân? Diêm Tu đáp lại: Đại nhân ra ngoài làm việc. Trước khi ngài rời đi đã căn dặn rõ ràng chuyện bên này. Phi Hồng ‘A’ một tiếng, rồi tiếp tục đi về phía trước. Phu nhân. Nha hoàn bên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Hàn Lập – Quyển 18
Là đấu giá đại hội lưỡng tộc ngàn năm diễn ra một lần, phía sau liên tiếp xuất hiện vài món áp trục bảo vật bất phàm, mỗi một kiện đều là tài liệu mà tu sĩ bình thường không thể nào với tới. Bất quá những vật này không cần thiết với Hàn Lập. Áp trục vật phẩm bán đấu giá xong...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân