“Địa điểm ta đã tìm giúp các ngươi, phía đông Thái Sơn ba trăm dặm có hồ Thiên Long, các ngươi tới hồ Thiên Long tự nhiên có thể tìm được Thi Tán Tinh.” Đoàn thúc nói “Việc này không nên chậm trễ, các ngươi tốt nhất lập tức lên đường đi!” – “Chỉ là không biết Đoàn thúc ngài muốn Thi Tán Tinh để làm gì?” Tôi hỏi. Theo tôi biết, Thi Tán Tinh chỉ có tác dụng duy nhất là gọi quỷ hại người, ngoài ra cũng không có tác dụng gì khác. Long Tuyền sơn trang tài đại khí thô, hẳn là sẽ không coi trọng loại đồ chơi cấp thấp này đi.
Đoàn thúc nói “Cứu người.” Cứu người! Nhìn Đoàn thúc ánh mắt mê ly, tôi biết hắn không muốn nhiều lời, tôi cũng lười hỏi, gọi Lý mặt rỗ rồi cùng nhau vội vội vàng vàng rời đi. Sau khi ra khỏi khách sạn, tôi vẫn chưa tỉnh hồn quay đầu nhìn lại một chút, cũng không thấy ai đuổi theo, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Lý mặt rỗ nhịn không được hỏi ” Trương gia tiểu ca, Thi Tán Tinh rốt cuộc là cái gì? Trước kia sao chưa nghe nói qua?” – “Lên xe hãy nói.” Tôi nói “Dăm ba câu cũng không giải thích được rõ ràng.” Lý mặt rỗ gật đầu rồi lái xe rời đi, sau khi trở về tôi chuẩn bị một chút đồ vật, rồi cùng Lý mặt rỗ đi hồ Thiên Long.
Trên xe tôi vẫn có chút mất hồn mất vía, trong đầu vẫn luôn suy tư về chuyện Giang Bắc Trương gia. Tôi đi phía đông Thái Sơn, tức là vào tới địa bàn của Giang Bắc Trương gia. Mà tôi là một nhánh của Trương gia, lần này đến đó, có thể nào kinh động đến Giang Bắc Trương gia hay không? Bọn họ đối với tôi sẽ có thái độ gì?
Tôi cảm giác mình bị ép không thở nổi, chuyến này quá hung hiểm, chúng tôi phải đối mặt không chỉ là âm vật uy hiếp, mà còn có áp lực đến từ Giang Bắc Trương gia. Cho nên tôi quyết định chuyến này vẫn nên tận lực kín đáo một chút! Trên đường lão Lý hỏi tôi về sự tình liên quan tới Thi Tán Tinh. Thi Tán Tinh này, tôi sở dĩ cảm thấy nó không tồn tại, là vì lai lịch của nó thực sự có chút nhảm nhí. Dân Gian Dã Hồ Ký (ghi chép về cáo hoang trong dân gian) có ghi chép, Thi Tán Tinh chính là do tinh hồn của vạn người biến thành, là linh thể chuyển hóa thành vật chất.
Linh thể bị trói buộc ở một nơi nào đó, nếu chúng có quá nhiều, tài nguyên cho bọn chúng sinh tồn tự nhiên không đủ, dần dần những linh thể này cũng sẽ ‘tử vong’. Nhưng bọn chúng cũng không phải là hồn phi phách tán, mà là biến thành vật chất dạng hạt tròn, những hạt tròn này chính là Thi Tán Tinh.
Tôi không tin linh thể có thể chuyển hóa thành vật chất, huyền học quả thực rất huyền bí, nhưng huyền học cũng là một môn khoa học xây dựng trên các cơ sở khoa học. Quá trình hình thành Thi Tán Tinh trái ngược với định luật bảo toàn năng lượng, cho nên tôi biết Thi Tán Tinh tồn tại là nói bậy. Nhưng nhìn Đoàn thúc thoái thác, hẳn là không giả.
Qua một buổi tối lái xe, đến mười hai giờ trưa ngày hôm sau, chúng tôi đã tìm được hồ Thiên Long. Vừa nhìn thấy hồ Thiên Long lần đầu tiên, tôi đã bị phong cảnh đẹp mê hồn nơi này hấp dẫn. Trời trong xanh, không có gió lớn, mặt nước hồ như làm bằng pha lê. Nước hồ xanh thẳm, gió nhẹ khoan khoái dễ chịu, xung quanh hồ nước mọc đầy các loại cây cỏ, tầng tầng bao vây lấy mặt hồ, giống như dây đai màu xanh lục của thiên nhiên. Giữa hồ có một hòn đảo nhỏ, gọi là thế ngoại đào nguyên không hề quá đáng.
Cách chỗ này khoảng ba cây số có một thôn trang, bình thường sẽ có trẻ con chơi đùa ở đây. Người lớn buổi chiều làm việc xong cũng sẽ thuận tay bắt mấy con cá trở về, giờ này tôi thấy trên đảo nhỏ giữa hồ đang có người bắt cá, hết thảy đều bình thường như vậy, làm cho người ta thoải mái. Thực sự khó tưởng tượng được nơi này chôn xương cốt của hàng vạn người.
Mặt hồ có diện tích rất lớn, trong phạm vi lớn như thế mà cứ mù quáng tìm kiếm Thi Tán Tinh, sợ là phải lãng phí một, hai năm công phu, Đoàn thúc khẳng định sẽ không đồng ý, mà tôi cũng không có thời gian ở đây lâu như vậy. Cho nên tôi phải hỏi thăm cụ thể, ghi chép tất cả tin tức về hồ Thiên Long, sau đó tiến hành phân tích.
Lúc này, hai lão nông vốn đang đánh cá trên hòn đảo đã lên bờ, đối với hai người chúng tôi họ rất cảnh giác. Chúng tôi chưa kịp nói gì, hai người họ đã đi tới. “Các ngươi là ai?” Người lớn tuổi hỏi “Tới đây làm gì?” – “Chào đại lão gia, chúng ta là du khách.” Lý mặt rỗ lập tức vừa cười vừa nói, đồng thời nhiệt tình mời hai điếu thuốc “Tới đây du lịch.” – “Các ngươi hẳn là tới đây tìm đồ a.” Tục ngữ nói không đánh người tươi cười, đại lão gia nhận lấy điếu thuốc, thái độ đối với chúng tôi đã tốt hơn nhiều.
Mà đại lão gia thuận miệng nói một câu làm trong lòng tôi nổi lên kinh đào hải lãng (sóng to gió lớn), hẳn là đại lão gia này biết Thi Tán Tinh? Biết là chúng tôi đến tìm Thi Tán Tinh? Lý mặt rỗ cũng khó hiểu hỏi “Đại lão gia ngài có ý gì, ta thế nào lại nghe không hiểu.”
Bên cạnh đại lão gia là một nam tử khỏe mạnh hừ lạnh một tiếng “Đừng giả bộ, loại người như các ngươi chúng ta đã gặp nhiều, còn không phải tới đây đào trộm mộ à. Mộ đã chìm, đồ vật đã sớm bị cướp sạch, các ngươi tới chậm rồi.” – “Cổ mộ?” Tôi nghe xong là biết cổ mộ này khẳng định có chuyện lạ, vội vàng móc ra năm trăm tệ đưa cho họ. Tuy là tôi không giỏi nói chuyện, nhưng tôi biết trên thế giới này không có việc gì mà tiền không giải quyết được.
“Đại lão gia, nói thật với ngài đi! Chúng ta là hình cảnh (cảnh sát hình sự), biết nơi này có tòa cổ mộ bị trộm, cho nên mới đến tìm kiếm dấu vết để lại, bắt kẻ phạm tội. Nếu như ngài có thể cung cấp đầu mối cho chúng ta, năm trăm tệ này coi như là phần thưởng.” Nói rồi tôi lấy thẻ cảnh sát ra.
Thẻ cảnh sát này chúng tôi đều mang theo người, bởi vì nó rất có tác dụng, trước đây chúng tôi đã dùng năm sáu lần, dùng để lừa gạt người dân vùng quê vẫn là dư sức. Vừa nghe nói chúng tôi là hình cảnh đến điều tra cổ mộ, hai người họ thần kinh lập tức căng cứng, liên tục nhìn chúng tôi lắc đầu “Không biết, không biết, cổ mộ kia đã bị trộm một hai năm rồi, các ngươi đừng nên điều tra…” Nói xong, hai người liền chuẩn bị rời đi.
Nghe họ nói như vậy, lại thấy họ thần sắc hốt hoảng, tôi liền ý thức được một khả năng. Cổ mộ chắc không phải là bị thôn dân trộm chứ? Chúng tôi nói muốn điều tra trộm mộ, thôn dân tự nhiên là sợ hãi. Lý mặt rỗ đành phải ngăn cản hai người, vội vàng nói “Đại lão gia ngài đừng sợ, cổ mộ nếu là nằm trong phạm vi thôn chúng ta, vậy sẽ thuộc về tài sản chung của thôn, theo pháp luật hết thảy tài sản trong cổ mộ đều là của thôn chúng ta, các thôn dân lấy đi đồ cổ cũng không có gì đáng trách. Hôm trước chúng ta bắt được một tên trộm mộ, hắn nói là từng ở đây trộm một tòa cổ mộ, cho nên mới tới đây điều tra, nếu những tang vật trên người hắn thật sự là của tòa cổ mộ này, vậy chút tang vật kia chúng ta cũng muốn hoàn trả cho thôn.”
Hai người lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, người lớn tuổi còn oán giận không thôi “Khó trách đồ vật bên trong đã ít càng thêm ít, thì ra là bị người khác trộm mất rồi. Đồng chí cảnh sát, các ngươi nhất định phải thẩm vấn tên tiểu tặc kia a! Để hắn phun ra hết tang vật.”
Tôi liên tục gật đầu, để họ kể lại sự tình liên quan tới hồ Thiên Long và cổ mộ một cách rõ ràng mà không bỏ qua bất kỳ một chi tiết nào. Thì ra mấy năm trước hồ Thiên Long cũng không phải là một hồ lớn, mà chỉ là một khe nước nhỏ không đáng chú ý. Các thôn dân lúc trước cũng không cảm thấy khe nước này có vấn đề gì, chỉ là có thôn dân trong lúc vô tình từ trong đó vớt được hai bình gốm, lúc này tin tức dưới khe nước có cổ mộ mới lan truyền nhanh chóng.
Các thế hệ thôn dân đều sống nhờ vào sông núi nơi này, lên núi kiếm ăn xuống sông uống nước, trên núi lẫn dưới nước đều bị thôn dân khai thác sạch sẽ. Mấy năm trước trên núi còn có thảo dược có thể bán lấy tiền, giờ thảo dược, thịt rừng cái gì cũng đều tuyệt tích, thu nhập duy nhất của thôn dân chỉ là mấy cây nấm, nhưng cái này cũng không mang lại được bao nhiêu tiền. Hiện giờ dưới khe nước lại xuất hiện núi vàng lớn như vậy, các thôn dân tự nhiên là không chịu buông tha! Lập tức tốp năm tốp ba bắt đầu đào khe nước, định đào ra cổ mộ bên dưới.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dân buôn đồ âm - Quyển 2 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện sex Ma Quỷ |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 18/12/2021 11:38 (GMT+7) |