Tôi muốn vào xem, còn Lý Mặt Rỗ thì đánh chết cũng không muốn vào, nói thi thể bị lột da quá đáng sợ. Không có cách, tôi không thể làm gì khác hơn là tự mình đi vào. Bởi vì Lý Mặt Rỗ sớm cảnh tỉnh nên tôi cũng không sợ hãi, tới gần phòng tắm một chút. Khi tôi nhìn thấy tình cảnh bên trong phòng tắm, trái tim xém chút nữa ngừng đập. Phía trên chiếc quạt xoay tròn chầm chậm, quả nhiên treo một người! Lớp da người kia bị lột xuống, mà cơ bắp xương cốt giống như bị lửa thiêu đốt, đen nhánh như than.
Nhưng có một chút kỳ quái, hai chân của thi thể ướt sũng, nước không ngừng chảy xuống dưới, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì. Mà trong bồn tắm, máu đỏ đọng thành bãi, máu trên nước còn nổi lên một chút xé rách làn da… Tôi chịu không được, đi ra ngoài nôn thốc tháo. Lúc tôi nôn xong, công an trực tại phụ cận đã chạy tới, bọn họ đi vào nhìn thoáng qua, cũng theo tôi ra ngoài ói òng ọc. Sau đó lại gọi điện cho đội cảnh sát hình sự tới chi viện.
Sau khi chào hỏi xong, chúng tôi bị đội cảnh sát hình sự gọi đi lấy lời khai. Lời khai của hai chúng tôi cũng không có gì, cho nên ghi chép xong liền thả chúng tôi đi. Lúc tới bệnh viện, tôi cùng Lý Mặt Rỗ có chút mặt ủ mày chau. Phải làm sao bây giờ? Tống nữ sĩ chết rồi, mà lại bị đốt thành bộ dáng này, đoán chừng ngay cả kiểm tra DNA cũng không tìm ra thân phận của cô ta? “Tống nữ sĩ” ở căn hộ cứ như vậy thay thế cho Tống nữ sĩ thật sao? Chuyện này quá huyền bí, huyền bí đến mức tôi căn bản không thể tin được.
Tôi cẩn thận nhìn Lý Mặt Rỗ, hỏi hắn nghĩ thế nào? Tiếp tục điều tra, hay là trơ mắt nhìn người trong gương thay thế Tống nữ sĩ? Lý Mặt Rỗ vuốt vuốt tóc, sau đó nghiêm túc nói “Trương gia tiểu ca, tôi biết anh tâm địa mềm yếu, ghét ác như thù, tôi cũng biết ngồi nhìn mặc kệ như thế này sẽ rất thất đức. Nhưng tôi thật không phải là thánh nhân, không quản được chuyện này! Tôi chỉ là thằng dân đen cắt tóc húi cua, chỉ muốn an an ổn ổn sống tiếp, an an ổn ổn sống cùng người yêu, tôi không muốn lại dính vào vũng nước đục phân tranh này…”
“Đồng ý với tôi đi, anh sẽ không quản nữa, chuyện này chúng ta không quản được, đừng đem hai ta mắc vào chuyện này.” Tôi trầm mặc không nói gì, không biết nên làm thế nào. Tôi thừa nhận tôi không phải đạo đức mẫu mực gì, càng không làm được việc hy sinh chính mình để trảm yêu trừ ma. Tôi chỉ cảm thấy, có lỗi với lương tâm của mình, có lỗi với quy củ của thương nhân âm vật. Tôi rất khó nghĩ, ánh mắt đờ đẫn nhìn mặt đất.
Lý Mặt Rỗ biết tôi không quyết định được, cuối cùng thở dài, đi lên vỗ vỗ bờ vai tôi, nói để cho tôi thanh tĩnh một chút, suy nghĩ thật kỹ. Sau đó không để ý đến tôi nữa, hắn đi vào phòng bệnh chăm sóc Sở Sở. Tôi bị vấn đề này làm cho bối rối vài ngày ngủ không yên, vừa nhắm mắt, Tống nữ sĩ bị lột da sẽ xuất hiện trong đầu, trách cứ tôi vì sao ngồi nhìn mặc kệ?
Tôi bị giày vò cả ngày không có tinh thần, mặt ủ mày chau. Nhất Sơ bỗng nhiên gọi cho tôi một cuộc điện thoại, vừa nhấc máy, bên kia một trận yên tĩnh. Tôi liền hỏi Nhất Sơ gọi điện thoại cho tôi nhất định là có chuyện gì đúng không? Nhất Sơ nói “Lý Mặt Rỗ bảo tôi gọi cho anh, nếu như không có chuyện gì thì vụ kia bỏ đó đi.” Tôi thổi phù một tiếng cười, Nhất Sơ thật đúng là ngay thẳng. Tôi vội vàng hỏi có chuyện gì. Nhất Sơ hỏi ngược lại tôi là như thế nào? Tôi liền đem chân tướng chiếc gương đồng kia nói với Nhất Sơ, sau đó hỏi Nhất Sơ nên hay không nên nhúng tay vào chuyện này?
Đầu bên kia điện thoại trầm mặc rất lâu, cuối cùng Nhất Sơ mới mở miệng “Cứ kiên trì suy nghĩ trong lòng, anh cho rằng đúng thì là đúng, anh cho rằng sai lầm thì là sai lầm, không có gì phải phân vân.” Nói xong, Nhất Sơ liền cúp điện thoại.
Tôi nhìn điện thoại, bất đắc dĩ thở dài, Nhất Sơ nói những lời này có khác gì không nói? Tôi còn tưởng rằng lần này Nhất Sơ gọi điện thoại có thể giúp tôi hiểu ra vấn đề. Tôi cúp điện thoại, nhìn qua gian phòng trống rỗng mà ngẩn người.
Nhưng vào lúc này, điện thoại di động của tôi bỗng nhiên vang lên, xem qua tôi lập tức kinh hãi rùng mình. Lại là Tống nữ sĩ gọi tới. Cô ta gọi điện thoại cho tôi làm gì? Theo lý thuyết đã biết tôi muốn đối phó cô ta, cô ta hẳn là tránh không kịp chứ.
Tôi hít thở sâu một hơi, cuối cùng vẫn nhấn nút trả lời. Tiếng nói của Tống nữ sĩ vẫn vũ mị dễ nghe như thế, cô ta mở miệng nói “Buổi tối tới chỗ tôi đi, tôi mời anh ăn cơm.” Nghe kiểu nói này, tôi liền sửng sốt. Cô ta mời tôi ăn cơm? Đây là cái quỷ gì? Lúc tôi do dự, ngữ khí của cô ta bỗng nhiên gần như cầu khẩn “Trương tiên sinh, làm phiền anh, xin anh nhất thiết phải đến! Nếu không sẽ chết người, thật đấy, coi như tôi van xin anh.” Nói xong, cô ta cúp điện thoại.
Tôi bỗng cảm giác không hiểu gì cả, ngữ khí của Tống nữ sĩ giả này, sao bỗng nhiên giống như Tống nữ sĩ thật lúc trước? Cô ta nhất định là đang bắt chước Tống nữ sĩ, chỉ có như thế mới có thể chân chính hòa nhập vào cuộc sống của Tống nữ sĩ thật.
Tôi kêu Lý Mặt Rỗ ra, hỏi công an xử lý vụ án xác chết bị lột da thế nào? Hai ngày nay tôi không đọc được tin tức gì, liền biết được chuyện này nhất định bị đè xuống, nhưng Lý Mặt Rỗ hẳn là có theo dõi. Lý Mặt Rỗ nói “Thi thể không có người đến nhận, cũng đã không được thành lập vụ án.” Hẳn là Tống nữ sĩ giả có người quen trong cục cảnh sát? Tôi lắc đầu thở dài, kể chuyện Tống nữ sĩ mời tôi ăn cơm với Lý Mặt Rỗ. Lý Mặt Rỗ nghe tôi nói xong cũng sửng sốt, không hiểu nhìn tôi “Cô ta mời anh đi ăn cơm? Đây không phải chồn chúc tết gà sao? Tôi cảm thấy đây nhất định là Hồng Môn Yến.”
Tôi gật đầu, tôi cũng cảm thấy tám chín phần mười là Hồng Môn Yến. Nhưng thái độ Tống nữ sĩ lại làm tôi hoài nghi. Nếu như thực sự muốn bố trí Hồng Môn Yến hại tôi, thực ra lại là một cách vô cùng ngu xuẩn. Trong lúc nhất thời tôi cũng có chút không quyết định chắc chắn được, nhìn Lý Mặt Rỗ, không biết cuối cùng là đi hay không đi.
Lý Mặt Rỗ bất đắc dĩ nói “Được rồi, Trương gia tiểu ca, anh vẫn nên đi đi! Tôi cảm thấy nếu không quản chuyện này, anh cả đời này chỉ sợ sẽ lương tâm bất an. Tôi cùng đi với anh, nếu thật sự không xong, tôi sẽ báo công an.” Tôi cảm kích vỗ bả vai Lý Mặt Rỗ “Không, tôi đi, còn anh lưu lại bệnh viện chăm sóc Sở Sở, tôi luôn cảm thấy sự tình không đơn giản như vậy…”
Lý Mặt Rỗ cười nói “Nhìn một mình anh mạo hiểm, tôi làm sao có thể ngồi yên được?” Nói đến đây, Lý Mặt Rỗ giãn ra một thoáng mỏi lưng, uống nước trà một hơi cạn sạch “Đi thôi, trời có sập xuống, hai anh em ta cùng chống đỡ!”
Trên đường, tôi hỏi Lý Mặt Rỗ tình hình của Sở Sở. Lý Mặt Rỗ cười đắng chát, nói trong ngày Sở Sở chỉ có hai đến ba tiếng tỉnh táo, không ăn được đồ cứng, chỉ có thể ăn thức ăn lỏng. Tôi hỏi Lý Mặt Rỗ có hối hận không? Hắn lắc đầu nói không hối hận, hắn đời này chưa từng yêu ai như Sở Sở, cuồng loạn yêu một người như thế. Sở Sở dạy cho hắn rất nhiều thứ, tình yêu, tình thân, tình bạn… Nói rồi Lý Mặt Rỗ khóc òa, trong lòng tôi cũng buồn bã, không biết có thể làm chút gì cho bọn họ. Chuyện đau khổ nhất trên đời không gì hơn nhìn người mình yêu dần dần chết đi, mà mình lại bất lực!
Tôi biết tỉ lệ sống sót của Sở Sở đã rất nhỏ, lúc này, hẳn là nên để Lý Mặt Rỗ bên cạnh chăm sóc Sở Sở nhiều một chút. Ai! Tôi có chút buồn bực, chờ giải quyết xong chuyện này sẽ bảo Lý Mặt Rỗ rửa tay chậu vàng gác kiếm đi, nhân lúc hắn còn chưa lún quá sâu.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dân buôn đồ âm |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện sex Ma Quỷ |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 09/11/2020 11:36 (GMT+7) |