Lần này ba người trong Tứ Quái Nữ Đế chính thức trợn mắt há hốc mồm, ngay cả Quái Nhãn Nữ Đế nếu có được đôi mắt thì nàng cũng đã trợn.
Thiên Đế là ai? Đó là nhân vật từng thành công cầm chân trước mặt Nghịch Long Đế trong lịch sử, một đời truyền kỳ, xuất thân tán tu lại có cơ duyên thâm hậu, đạt được Bàn Đào Thụ, một tay sáng lập Thiên Đình vang danh vũ trụ.
Cuộc đời của hắn hoàn toàn có thể ghi vào sử sách…
Đương nhiên ai cũng biết sỡ dĩ Thiên Đế cường đại là nhờ vào thân phận Thống Quân Sư với Thiên Binh Thiên Tướng hùng mạnh dưới tay hắn.
Nếu nói về một trong những loại tài nguyên để phát triển quy mô lớn tu sĩ như quân đội, thì không thể nghi ngờ… Bàn Đào Thụ thuộc hàng top đầu trong các loại tài nguyên đó.
Thiên Đế vừa là Thống Quân Sư, vừa có được Bàn Đào Thụ nên việc bồi dưỡng Thiên Binh Thiên Tướng để gia tăng thực lực là điều không cần bàn cãi.
Và đương nhiên, Thống Quân Sư là một loại chức nghiệp được công nhận, quân đội dưới trướng hắn được tính thành sức mạnh cá nhân của hắn.
Vì thế một kẻ nói có thể tự mình diệt Thiên Đế, đồng nghĩa với lấy sức một mình địch vạn quân, hơn nữa chiến lực của bản thân Thiên Đế cũng không hề tầm thường.
Thế cho nên lời của Lạc Nam lúc này lọt vào tai Tứ Quái Nữ Đế quả thật có phần cuồng vọng.
“Hừ, cũng khá lâu rồi Thiên Đế chưa xuất thủ, ngươi dựa vào đâu ước tính được chiến lực của hắn mà tự tin mình có thể diệt hắn?” Quái Diện Phù Đế hừ một tiếng, cho rằng tiểu tử ngốc này không biết phân nặng nhẹ, răn dạy:
“Ta nghe nói Thiên Đế đang ngấp nghé Côn Lôn, lời của ngươi nếu truyền ra ngoài sẽ trở thành cái cớ thích hợp để Thiên Đình khai chiến!”
“Thiên Đế không xuất thủ?” Lạc Nam mỉm cười lắc đầu:
“Đó chỉ là biểu hiện bên ngoài mà thôi, hắn từng ngấp nghé tài sản trên người ta sau Thiếu Đế Chi Chiến, còn âm thầm chặn giết ta, kết quả bị ta đánh cho hấp hối phải nhờ người cứu mạng!”
Tứ Quái Nữ Đế cảm thấy đầu óc của mình không đủ dùng.
Nếu không phải biết rõ Lạc Nam là nam nhân của đồ đệ mình, hắn còn là thiên tài yêu nghiệt và Côn Lôn Thiếu Chủ, có lẽ các nàng đã tưởng rằng tên này bị thần kinh.
Thật sự lời của hắn càng nói càng hoang đường, càng nói càng vô lý.
“Được rồi, không cần thiết phải nói tiếp!” Vô Nhãn Nữ Đế đưa tay vỗ vỗ trán:
“Tai nghe mắt thấy mới là sự thật, chúng ta cho ngươi cơ hội để chứng minh thực lực, xem thử có thật sự khoa trương như ngươi vừa nói hay không!”
“Đa tạ Vô Nhãn Sư Phụ!” Lạc Nam mỉm cười, tràn đầy tự tin.
“Đi theo chúng ta!”
Tứ Quái Nữ Đế đứng lên nói…
Lạc Nam cùng chúng nữ vội vàng đi theo, một đám trẻ nhỏ thấy cảnh tượng có phần náo nhiệt cũng kéo nhau ríu rít chạy sau đuôi…
Toàn bộ thôn xóm nhỏ trở nên háo hức…
Tiến đến một ngọn núi khổng lồ cao chót vót, bốn vị Nữ Đế đồng thời cùng ấn vào bốn viên đá nhỏ ở bốn phía khác nhau trên vách núi…
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Vách núi bỗng nhiên tách ra hai bên tạo thành một cánh cửa.
Lạc Nam và chúng nữ tiến vào, phát hiện như lạc vào một vùng tinh không vô tận nhìn không thấy điểm cuối, rộng lớn vô cùng.
“Chiến đấu ở đây sẽ không kinh động đến ngoại giới!” Quái Ảnh Nữ Đế nói.
“Được!” Lạc Nam mỉm cười, thả người bay ra giữa trung tâm không gian.
“Các vị sư phụ…” Thiên Diệp Dao mấy nữ thần thần bí bí tiến lên kéo tay Tứ Quái Nữ Đế.
“Yên tâm, chúng ta sẽ không làm khó dễ hắn!” Tứ Quái Nữ Đế tưởng các nàng lo lắng cho Lạc Nam, thản nhiên nói.
“Không!” Thiên Diệp Dao mấy nữ lại lắc đầu, cực kỳ nghiêm túc cầu khẩn:
“Các sư phụ cứ toàn lực ra tay, càng hung càng tốt, chúng ta cũng muốn xem giới hạn thực lực của phu quân!”
“???” Tứ Quái Nữ Đế sắc mặt mộng bức, các ngươi xác định là các ngươi yêu hắn?
Tử Yên khóe môi đỏ thẳm cong lên, mắt đẹp tràn ngập mong đợi, nàng cũng muốn biết sau khi đã luyện Huyết Mạch Tịch Diệt Phượng Hoàng, thực lực của mình còn cùng nam nhân chênh lệch đến mức nào.
“Mời các vị tiền bối ra tay!” Lạc Nam háo hức lên tiếng.
Tứ Quái Nữ Đế nhẹ gật đầu, nếu tiểu tử ngươi đã muốn tiếp nhận thử thách ở độ khó cao nhất, vậy chúng ta không khách khí.
“Mấy bộ xương già chúng ta chiến lực giảm mạnh nên khảo thí không khách quan!” Quái Khôi Nữ Đế bước lên một bước, đôi tay bằng gỗ gõ gõ vào nhau:
“Đối thủ của ngươi sẽ là nó!”
“Nó?” Lạc Nam có chút nghi hoặc.
NGAO!
Đáp lại hắn là một tiếng rống kinh thiên động địa chấn vỡ cả không gian.
Tứ Quái Nữ Đế phải dùng Đế Lực kết thành màn chắn bảo vệ đám trẻ nhỏ đang xem náo nhiệt không bị ảnh hưởng.
Lạc Nam đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy một tôn quái vật cự đại cao đến vạn trượng chậm rãi từ trong bóng tối bước ra.
Như một tôn cự nhân bọc thép khổng lồ, toàn thân cứng rắn chẳng khác nào cương thiết, lấp lánh ngân quang sáng chói.
Mỗi bước đi của nó đều đem không gian đạp nát, nhìn qua thì nặng nề nhưng tốc độ cực nhanh, thoát một cái đã xuất hiện trước mặt Lạc Nam.
Nếu so về kích thước, Lạc Nam như con chuột đứng trước mặt con voi vậy.
“Khôi Lỗi?” Lạc Nam cười cười, có chút ý tứ a.
Nếu phải chiến với Khôi Lỗi, những ưu thế của một Hồn Tu như hắn đã trở nên vô dụng, bởi vì đối thủ là kẻ không có Linh Hồn.
Nếu giao chiến sinh tử, Lạc Nam có thể dùng Hồn Lực tập kích chủ nhân của Khôi Lỗi, nhưng điều này lại không nằm trong phạm trù tỷ thí.
“Tên của nó là Tứ Hợp Khôi, là thành quả của bốn tỷ muội chúng ta hợp sức chế tạo, đánh bại được nó thì chúng ta theo ngươi về Côn Lôn!” Vô Nhãn Nữ Đế thản nhiên nói.
Tôn Khôi Lỗi này là thành quả nghiên cứu của bốn người trong xuyên suốt những năm tháng ẩn cư tại nơi đây, tiêu hao rất nhiều tâm huyết và tài nguyên vào trong nó, đối với nó có lòng tin rất lớn.
Lạc Nam nhíu mày nói: “Tứ Hợp Khôi này sáng tạo rất kỳ công, nếu như ta đem nó phá hủy có uổng phí quá hay không?”
Tứ Quái Nữ Đế khóe miệng giật giật, tiểu tử này quá cuồng, cuồng đến không có biên giới.
Ngươi còn chưa đánh, vì sao tự tin như vậy?
“Nếu ngươi có thể phá nó thì tùy ngươi!” Vô Diện Phù Đế giận dữ nói.
Chúng nữ Bảo Kiều che miệng cười duyên, chưa bao giờ thấy các vị sư phụ bị một nam tử chọc giận đến như vậy.
Đám nhỏ ở bên cạnh các nàng sợ đến sắc mặt trắng bệch, bởi vì khôi lỗi nhìn qua cực kỳ âm trầm đáng sợ, lực áp bách khiến mấy tiểu hài tử như bọn chúng không rét mà run.
“Đại thúc cố lên, đem quái vật đánh bay!”
“Chúng ta tin tưởng đại thúc!”
“Đại thúc nhỏ như vậy, chẳng may bị nó giẫm thì sao nha?”
“Hừ, tiểu muội thì biết cái gì? Thế giới của cường giả không có khái niệm kích thước!”
“Không nha, ta từng nghe lén Dao Dao các tỷ tỷ nói đại thúc có một thứ gì đó rất lớn, kích thước có những lúc cũng rất quan trọng!”
“Là đệ đệ của hắn, hắn có một đệ đệ rất lớn, ta cũng nghe thấy!”
“Đại thúc cũng là ca ca sao? Hắn có mấy đệ đệ?”
“Hừ, các ngươi đều là đệ đệ của ta, nhưng các ngươi đâu có lớn hơn ta!” Đứa trẻ lớn nhất trong bầy bất mãn nói.
Đám nhỏ nghị luận ầm ĩ, phần lớn đều hết lòng cổ vũ Lạc Nam, nhưng cũng có số ít nghi ngờ khả năng của hắn.
Nghe đến mấy câu phía sau, Lạc Nam ho sặc sụa xém chút sùi bọt mép, chúng nữ Thiên Diệp Dao mắt cỡ che cả mặt.
Thời gian ở trong thôn xóm và xa cách Lạc Nam, các nàng những khi nhớ hắn thường hay tâm sự trò chuyện về hắn, một số vấn đề nam nữ phòng the là khó tránh khỏi, không ngờ bị đám trẻ nhỏ vô tình nghe được, đáng chết, cũng may chúng nó chưa hiểu gì.
“Khụ khụ…” Tứ Quái Nữ Đế bị đề tài mẫn cảm làm cho vừa bực mình vừa buồn cười, cố ra vẻ nghiêm túc quát:
“Sẵn sàng chưa?”
“Tiểu tử sẵn sàng!” Lạc Nam chắp tay.
“Bắt đầu đi!” Vô Nhãn Nữ Đế nói.
Quái Khôi Nữ Đế gật đầu, thông qua ý niệm điều khiển Tứ Hợp Khôi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 8 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 16/07/2022 15:59 (GMT+7) |