Phụng Tiểu Thất tại chỗ nhảy cẫng lên, ánh mắt sáng quắc nhìn Lạc Nam như nhìn thấy một vì tinh tú trên bầu trời, kích động hò hét:
“Quá lợi hại rồi, một kiếm Thiên Đạo Cảnh miểu sát Thần Đạo, trời ạ… thần tượng đúng là thần tượng.”
“Haha.” Lạc Nam bật cười, đưa tay vỗ đầu của nàng nói:
“Muội cũng rất lợi hại, trong thời gian ngắn như thế cũng sắp đột phá Thiên Đạo rồi.”
Nói xong, hắn từ trong Nhẫn Trữ Vật lấy ra mấy con Đạo Mộc Nhân còn sót lại tặng cho Phụng Tiểu Thất, hy vọng chúng nó có thể giúp nha đầu này vượt qua được Thiên Kiếp.
“A, đây là lễ vật định tình sao?” Phụng Tiểu Thất gò má đỏ choáng.
“Định tình cái đầu muội, mấy thứ này dùng để nghênh đón Thiên Đạo Kiếp sắp tới của muội.” Lạc Nam đem công dụng của Đạo Mộc Nhân nói ra.
“Thôi, đây là lễ vật quan trọng, muội không nỡ phá huỷ chúng nó đâu nha.” Phụng Tiểu Thất phụng phịu đem Đạo Mộc Nhân cất giữ.
“Còn mạng thì mới lưu giữ lễ vật được.” Lạc Nam trừng mắt nhìn nàng.
Mà lúc này, Cầm Dao Nhã và Cầm Thanh Vận mới lấy lại tinh thần sau khi chứng kiến thực lực khủng bố của Lạc Nam.
“Các muội mò vào Tứ Đạo Cổ Lâm làm gì? Đặc biệt là Tiểu Thất chưa đột phá Thiên Đạo.” Cầm Dao Nhã nghi hoặc nói:
“Đây chính là hiểm địa có cả những nguy hiểm tiềm tàng cấp Thần Đạo, ngay cả ta cũng không dám xem thường.”
“Muội, muội đi lịch lãm rèn luyện.” Cầm Thanh Vận có chút lúng túng nói.
“Điêu vừa thôi sư tỷ.” Phụng Tiểu Thất bĩu môi:
“Chúng ta nghe tin Lạc Nam ca ca gặp chuyện nên vội vàng vào tìm hắn, chẳng may hắn trọng thương ngất xỉu ở chỗ nào đó, may mắn có thể cứu được.”
“Muội…” Cầm Thanh Vận vừa giận vừa thẹn kéo lấy lỗ tai Phụng Tiểu Thất.
Lạc Nam nghe vậy sửng sốt, trong lòng bỗng nhiên có chút cảm động… không ngờ hắn tùy tiện bịa ra một tin tức lại khiến nhiều người lo lắng cho mình như vậy, xém chút còn khiến hai nữ nhân xinh đẹp này rơi vào hiểm cảnh.
“Các muội cũng thật là… lần sau nên lượng sức mình một chút.” Cầm Dao Nhã phức tạp nhìn hai vị sư muội, xem ra hai nha đầu này cũng khó thoát khỏi ma trảo của nam nhân.
Cũng không biết hắn có gì tốt, mới tiếp xúc vài lần đã khiến nữ nhân thầm thương trộm nhớ.
“Sư tỷ đừng suy nghĩ nhiều, lần trước muội được Lạc công tử cứu giúp trong Thiên Cảnh, cho nên nghe hắn gặp nạn mới có ý báo đáp hắn.” Cầm Thanh Vận cắn cắn môi nói.
Lạc Nam bước đến thi thể xẻ đôi của Bắc Đẩu Đạo Chủ, hai tay kết ấn:
“Vong Linh trỗi dậy!”
Rất nhanh, Vong Linh của Bắc Đẩu Đạo Chủ đã ở trạng thái linh hồn đen kịch trồi lên, cung kính quỳ gối:
“Tham kiến chủ nhân.”
“Thủ đoạn thật quỷ dị.” Mấy nữ nhân tấm tắt lấy làm kỳ lạ, thật không ngờ có thể phục sinh người chết ở trạng thái như vậy, không hổ là khả năng của Vong Linh Quỷ Tộc.
“Từ giờ gọi ngươi là Bắc Nô, phải theo sát và sẵn sàng hy sinh để bảo vệ các nàng.” Lạc Nam chỉ vào Phụng Tiểu Thất và Cầm Thanh Vận.
Bắc Nô có tu vi Thần Đạo Sơ Kỳ, trong thời khắc nguy hiểm cũng có thể phát huy một chút công dụng.
“Tuân lệnh.” Bắc Nô ngoan ngoãn gật đầu, liền ẩn nấp vào cái bóng của Phụng Tiểu Thất.
“Ta cho hai nàng một tên thuộc hạ, sau này cần làm gì nguy hiểm cứ sai khiến hắn.” Lạc Nam cười nói.
“Tốt nha tốt nha, thuộc hạ của muội còn mạnh hơn mẫu thân của muội, để xem mẫu thân làm sao còn dám đánh đòn muội.” Phụng Tiểu Thất sung sướng cười khoái chí.
“Mẫu thân của muội sao lại đánh đòn muội?” Cầm Thanh Vận nghi hoặc hỏi.
“Hứ, lần trước trở về nhà, muội có kêu mẫu thân gả cho Lạc Nam ca ca, kết quả mẫu thân giận dữ đè muội ra đánh mông.” Phụng Tiểu Thất phồng má giận dữ.
“Phốc.” Lạc Nam xém chút phun ra một ngụm.
Cầm Dao Nhã sắc mặt lạnh lùng đưa tay véo hông hắn…
Lạc Nam uỷ khuất vô cùng, đây là ý đồ của Phụng Tiểu Thất, liên quan gì đến hắn?
Bất quá mẫu thân của Phụng Tiểu Thất chính là Phụng Liên, một trong mười vị mỹ nhân Đạo Địa a.
“Đã Lạc công tử bình an vô sự, chúng ta cũng trở về thôi.” Cầm Thanh Vận kéo Phụng Tiểu Thất muốn đi, nhường lại không gian riêng tư cho hắn và Cầm Dao Nhã.
“Đừng vội.” Lạc Nam lột xuống Nhẫn Trữ Vật của Bắc Đẩu Đạo Chủ đặt vào lòng bàn tay của nàng.
“Công tử có ý gì?” Cầm Thanh Vận rụt tay về, khó tin nhìn hắn.
Nên biết rằng trước đó có tin Bắc Đẩu Đạo Chủ ôm theo toàn bộ tài sản của Bắc Đẩu Đạo Thống bỏ chạy, không cần nói cũng biết bảo khố của Bắc Đẩu Đạo Thống đều ở trong Nhẫn Trữ Vật kia.
Đối với Thiên Đạo Cảnh như nàng mà nói, đó chính là khối tài sản khổng lồ.
Thế mà Lạc Nam lại không chút do dự muốn đem Nhẫn Trữ Vật cho nàng.
“Lần này cũng nhờ hai nàng mà Bắc Đẩu Đạo Chủ mới lộ diện, ta đã thu được 7 loại Đạo Thuộc Tính của hắn rồi, Nhẫn Trữ Vật này xem như tâm ý của ta.” Lạc Nam nở nụ cười:
“Nàng và Tiểu Thất cũng cần tài nguyên để nhanh chóng đuổi kịp Dao Nhã mà phải không?”
“Cứ theo lời hắn đi, dùng không hết thì chia sẻ cho các tỷ muội Thanh Cầm Sơn.” Cầm Dao Nhã cười nói.
“Đa tạ.” Cầm Thanh Vận hít sâu một hơi, cẩn thận đem Nhẫn Trữ Vật thu vào.
“Chậc chậc.” Phụng Tiểu Thất đi xung quanh Lạc Nam một vòng, hai mắt ngày càng sáng:
“Vừa có diện mạo, vừa có thực lực… lại còn quá mức hào phóng, mẫu thân thật sự là không có ánh mắt mà.”
“Xú nha đầu.” Lạc Nam đưa tay cốc lên đầu nàng, vừa bực mình vừa buồn cười:
“Chỉ có mẫu thân đem nữ nhi gả đi, nào có chuyện nữ nhi như muội muốn gả mẫu thân?”
“Mẫu thân của muội không đẹp sao?” Phụng Tiểu Thất lèm bèm.
“Được rồi, trở về thôi.” Cầm Dao Nhã nắm tay hai vị sư muội bay đi.
Thân là sư tỷ, dù rất muốn ở cùng một chỗ với Lạc Nam… nhưng nàng làm sao có thể để hai vị sư muội rời khỏi Tứ Đạo Cổ Lâm đầy nguy hiểm?
Tuy rằng có Bắc Nô hộ tống, nhưng từng ấy vẫn chưa đủ để Cầm Dao Nhã an tâm.
Huống hồ Lạc Nam còn phải tránh mặt Cầm Thanh Vận và Phụng Tiểu Thất, khôi phục thân phận Tiểu Ma.
“Ca ca, lần sau gặp.” Phụng Tiểu Thất vẫy tay chào hắn.
Lạc Nam mỉm cười phất tay chào các nàng.
Rất nhanh, thân ảnh ba vị mỹ nhân đã khuất khỏi tầm mắt.
“Xem ra phải tìm cho Dao Nhã một tọa kỵ.” Lạc Nam vuốt vuốt cằm.
Họa Thuỷ, Chân Mật và Khương Lê đều có tọa kỵ… Cầm Dao Nhã lại chưa có nên khá thiệt thòi cho nàng.
Lần này hắn chuẩn bị đến gặp mẫu thân và phụ thân của nàng thưa chuyện cũng nên chuẩn bị lễ vật…
Một tọa kỵ quý giá đáng để cân nhắc.
Mà không riêng gì Cầm Dao Nhã, chỗ Chân Mật, Khương Lê, họa Thuỷ cũng phải chuẩn bị lễ vật a.
Đến bái phỏng trưởng bối của người yêu, nếu đi tay không thì thật sự hết chỗ nói.
“Thiên Cơ Lâu, dò xét thông tin tọa kỵ thích hợp với Cầm Dao Nhã.” Lạc Nam hướng trong lòng hạ lệnh.
“KENG, dò xét thành công, tiêu tốn 70 vạn Điểm Danh Vọng.” Thiên Cơ Lâu rất nhanh đã đem thông tin truyền vào đầu Lạc Nam.
“Thiên Nhạc Thần Điểu, chủng loại Thiên Địa Sủng Nhi quý hiếm sở hữu tiếng kêu như đủ loại nhạc cụ cấp Thần Bảo cùng lúc hòa âm, đối với đồng bọn có trợ giúp rất lớn về tu luyện, xua tan tâm ma, bài trừ tạp niệm, đối với địch nhân quấy nhiễu tâm thần, oanh tạc linh hồn, vô cùng nguy hiểm… nếu tiếng kêu của Thiên Nhạc Thần Điểu hòa cùng các loại Thiên Sinh Âm Vận sẽ gia tăng uy lực ít nhất ba lần.”
“Thiên Nhạc Thần Điểu đã sớm tuyệt tích từ thời thượng cổ, hiện tại chỉ còn một quả trứng duy nhất tọa lạc tại ngọn núi cao nhất ở Tứ Đạo Cổ Lâm, có một con Ma Thần Hắc Điểu tu vi Yêu Thần Đạo Trung Kỳ canh giữ, dự định khi ấp nở Thiên Nhạc Thần Điểu sẽ kết làm bạn tình.”
Lạc Nam nghe vậy nở nụ cười, ngay tại Tứ Đạo Cổ Lâm thì dễ dàng… quan trọng hơn còn có Ma Thần Hắc Điểu.
Con hàng này chính là “người quen cũ” a…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 16 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 121 |
Ngày cập nhật | 27/12/2024 15:39 (GMT+7) |