Về phần Hoài Khôn thật sự đã tạm thời bị Tụ Lý Càn Khôn thu vào óng tay áo của hắn.
“Tỷ phu, ngươi muốn vào phòng của Hoài Khánh làm gì nha?”
Trên đường, Hoài Thảo cắn cắn cánh môi nhẹ hỏi Lạc Nam.
“Yên tâm đi, chỉ lấy chút đồ vật thuộc về ta, sẽ không tổn thất gì đến Ngự Long Sơn Trang, việc này tỷ phu có thể đảm bảo với ngươi.” Lạc Nam nghiêm túc nói.
Hoài Thảo nghe vậy cũng yên tâm, nàng lựa chọn tin tưởng… bởi vì với những gì mà Lạc Nam vừa thể hiện, hắn sẽ không cần thiết lừa dối nàng, thay vào đó có thể lựa chọn khống chế.
“Ngược lại là hai ngươi, làm sao quen biết nhau?” Lạc Nam cảm thấy thú vị.
Hoài Thảo đỏ mặt, thẹn thùng kể lại…
Thì ra Long Ngạo Thế sau khi vào Đạo Giới lăn lộn, nghe nói Đại Hoang Thương Khung là nơi thích hợp nhất để yêu tộc tu luyện phát triển, hắn thân là Nghịch Long cho nên cũng lựa chọn đến nơi này.
Thiên phú của Long Ngạo Thế tuy rằng không tệ nhưng tu vi quá thấp, bị một Ma Thú đánh trọng thương trong một bí cảnh.
Vừa lúc Hoài Thảo cũng đang lịch luyện ở phụ cận đánh hơi được khí tức của Long Tộc, nghĩ rằng là người của Tổ Long Tộc gặp nạn nên đã xuất thủ, làm một phen nữ hùng cứu mỹ nam.
Khi đó Long Ngạo Thế trọng thương, Hoài Thảo cũng nể giao tình giữa Ngự Long Sơn Trang và Tổ Long Tộc mà ở lại chăm sóc hắn…
Trong thời gian đó nhận ra Long Ngạo Thế có ý chí hơn người, lại một lòng cầu tiến vươn lên, dung mạo cũng tuấn lãng lỗi lạc… lâu dần cả hai nảy sinh tình cảm.
Đến lúc biết hắn không phải đến từ Tổ Long Tộc, nàng cũng không vì vậy mà ghét bỏ, ngược lại càng thêm khích lệ, động viên hắn.
Đáng tiếc sư phụ của nàng khinh thị xuất thân của Long Ngạo Thế, không chấp nhận cả hai ký khế ước, còn đem Long Ngạo Thế đuổi đi…
Mọi chuyện sau đó Lạc Nam đã được chứng kiến.
“Những tài nguyên ta đưa cho các ngươi, tuyệt đối đừng để người nào khác biết được, bằng không sẽ mang đến phiền toái.” Lạc Nam nhắc nhở.
“Tỷ phu yên tâm, ta hiểu rồi.” Hoài Thảo ngoan ngoãn gật đầu.
NGAO!
Tứ Dực Điệp Long ngân vang, mang theo hai người băng qua đại môn Ngự Long Sơn Trang.
Lạc Nam nhìn sang hai bên đại môn có điêu khắc đồ án đủ các loại long tộc, trên mắt rồng có chứa đựng Long Ngữ ở bên trong vô cùng bất phàm.
Những Long Ngữ này có tác dụng Thấu Thị, chúng nó sẽ soi rọi, nhận diện và phát hiện những kẻ xa lạ có ý đồ bất chính xâm nhập, sợ rằng ngay cả Thần Đạo Cảnh cũng đừng mong có thể thoát khỏi.
Đáng tiếc Thần Diện Mặt Nạ của Lạc Nam là thứ mà Long Ngữ cũng vô pháp phát hiện, hắn vẫn nghênh ngang được Hoài Thảo mang theo tiến vào…
Xuyên qua sơn mạch hùng vĩ, khắp nơi đều có thể thấy bóng dáng Long Tộc và nhân loại hòa hợp với nhau, vô số đình đài, lầu các, cung điện đều được điêu khắc hình rồng…
Một toà trang viên lớn sừng sững nằm trên đỉnh đại sơn, đây chính là tổng bộ Ngự Long Sơn Trang… nơi chỉ có nhân vật cấp bậc trưởng lão trở lên mới được trú ngụ.
Trong Ngự Long Sơn Trang có trưởng lão viện, nằm cách chỗ của Ngự Long Công Chúa không xa…
Phần phật…
Thanh âm tà áo tung bay, một lão đạo khoác áo bào trắng, đầu tóc bạc trắng bỗng nhiên rơi xuống trước mặt mấy người.
Nhìn thấy lão đạo, biểu lộ của Hoài Thảo trở nên khẩn trương, vô thức siết chặt nắm tay.
Lạc Nam che chắn trước mặt của nàng, nở nụ cười thong thả:
“Lão tam, có chuyện gì sao?”
Lão đạo này chính là Tam Trưởng Lão, nhân vật ký khế ước với Luân Hồi Chi Long, nắm giữ Thiên Cơ Đạo, có thể nói là quân sư của Ngự Long Sơn Trang.
“Cũng không có gì nghiêm trọng, hôm nay đệ linh cơ nhất động, cảm giác như Ngự Long Sơn Trang của chúng ta sẽ có kẻ xa lạ tiến đến.” Tam Trưởng Lão nhíu nhíu mày đáp.
Lạc Nam âm thầm giật mình, Tam Trưởng Lão này không phải đèn cạn dầu a, vậy mà có được cảm ứng như thế…
Bất quá hắn rất bình tĩnh đáp: “Tưởng chuyện gì, kẻ xa lạ thật ra đã được bổn tọa công nhận.”
Nói xong đem Hoài Thảo đẩy lên phía trước, chậm rãi nói: “Đồ nhi của bổn tọa đã ký khế ước với Nghịch Long kia, xem ra hắn chính là kẻ mà đệ cảm giác được…”
Hoài Thảo cũng phản ứng nhanh nhạy, đem hình xăm Nghịch Long trên tay mình sáng lên, Long Ngạo Thế phát ra một tiếng long ngâm thật khẽ.
Tam Trưởng Lão khẽ giật mình, nhíu mày nghi hoặc: “Chẳng phải lão đại ngươi vẫn luôn khinh thị thân phận của kẻ này, còn nhờ ta dò xét hành tung của Hoài Thảo để giải quyết tận gốc?”
“Lão phu đã cân nhắc kỹ càng, Thảo nhi sắp đột phá Thần Đạo Cảnh… không nên khiến tâm cảnh của nàng bị ảnh hưởng.” Lạc Nam vuốt cằm hồi đáp:
“Hơn nữa thiên phú và nghị lực của tiểu tử Nghịch Long này không tồi, có giá trị bồi dưỡng.”
Tam Trưởng Lão híp mắt, tuy rằng cảm thấy phong cách hành xử như thế này không giống với Đại Trưởng Lão, bất quá cũng chẳng tìm ra chỗ nào đáng để nghi hoặc, liền chắp tay nói:
“Nếu lão đại đã quyết định, vậy thì theo ý của ngươi.”
“Được rồi, lần này đa tạ lão tam trợ giúp, sau này có việc cần cứ nói với ta một tiếng.” Lạc Nam nhàn nhạt gật đầu.
“Chuyện nhỏ mà thôi, lão đại không cần để trong lòng.” Tam Trưởng Lão thoải mái cười.
Tiến vào trưởng lão viện của Hoài Khôn, Lạc Nam đem Hoài Khôn thật sự phóng xuất ra ngoài.
Sau đó hắn lại tiến vào Phá Đạo Lệnh, để Hoài Thảo mang theo Phá Đạo Lệnh lập tức đến khuê phòng Ngự Long Công Chúa.
Phòng của Ngự Long Công Chúa nằm ở phía bên phải Ngự Long Sơn Trang, nơi có thác nước đổ xuống, rừng rậm vây quanh, cảnh tượng vô cùng hùng vĩ.
Bất quá bên ngoài cửa phòng có một thiếu nữ xinh xắn lanh lợi, thân mặc váy hồng đang ngồi xếp bằng trên tảng đá, nhắm mắt tu luyện.
Lạc Nam nhận ra thân phận của thiếu nữ này, chính là thiếp thân thị nữ của Hoài Khánh, tên gọi Hoài Nhi.
Cảm giác được có người đến gần, Hoài Nhi mở mắt nhoẻn miệng cười duyên:
“Thảo tỷ tỷ.”
“Ừm, Khánh tỷ chưa về sao? Thật sự tưởng niệm nàng a… cũng có trăm năm rồi.” Hoài Thảo cất tiếng thở dài…
Hoài Nhi nghe vậy cũng lộ vẻ ưu tư, từ lúc công chúa đạt đến Bán Thần rời đi đã gần trăm năm… gần đây vẫn chưa chịu về vì còn muốn truy bắt một con rồng nào đó.
Biết rằng Hoài Thảo và Hoài Khánh là tỷ muội thân thiết, Hoài Nhi cũng không nghi ngờ gì…
“Mời tỷ tỷ vào, chúng ta uống trà tâm sự…” Hoài Nhi chủ động mở ra cửa phòng tiến vào.
Nào ngờ Hoài Thảo phía sau nhẹ nhàng ấn vô gáy nàng.
Nàng thi triển một môn thần thông của Tứ Dực Điệp Long, khiến Hoài Nhi và cả long tộc của nàng lâm vào mộng đẹp.
Lạc Nam nhanh chóng nhảy ra, phòng của Ngự Long Công Chúa được bố trí như một thạch thất, cũng khá đơn giản, không giống với phòng của nữ nhân bình thường, phù hợp với tính cách kiêu ngạo của nàng…
Hắn dễ dàng nhìn thấy chiếc Rương Đặc Biệt Thiên Cấp nằm ở trên giường, liền phất tay thu vào.
Hoài Thảo thấy hắn quả thật không có làm ra hành động gì gây hại đến Ngự Long Sơn Trang, âm thầm thở phào.
“Xong, chuyện tiếp theo giao lại cho các ngươi!” Lạc Nam gọi Minh Hà.
Minh Hà hướng không gian nhẹ rạch, lại giật mình vì màn nước không gian không hề xuất hiện.
“Có Trận Pháp cao cấp phong tỏa, ngăn cấm các loại thủ đoạn tác động đến không gian.” Minh Hà ngưng trọng nói.
Lạc Nam vuốt cằm, việc này cũng không có gì lạ… nếu thế lực như Ngự Long Sơn Trang lại dễ dàng để người khác ra vào mới là kỳ quái.
Có thể ngăn được Minh Hà thi triển khả năng của nàng, e rằng trận pháp của Ngự Long Sơn Trang phải là Thần Đạo Thượng Phẩm trở lên.
“Không những có Long Khốn Thiên Trận, mà bên trong trận pháp còn được Long Ngữ gia cố.” Hoài Thảo nói:
“Cách duy nhất để ra vào Ngự Long Sơn Trang là đi lối chính diện.”
“Long Khốn Thiên Trận.” Lạc Nam hít một ngụm khí lạnh, đây chính là Trận Pháp Thần Đạo Cực Phẩm… ngay cả Càn Khôn Trận Thần cũng không thể bố trí.
Bởi vì chỉ có Chiến Trận Sơ sở hữu Long Lực mới lập được Long Khốn Thiên Trận này.
Xem ra Long Khốn Thiên Trận là do Long Tổ đã bố trí cho nữ nhân của mình năm xưa…
Một mình Long Khốn Thiên Trận đã đủ kinh khủng, chưa kể còn có Long Ngữ gia trì… quả thật quá sức đối với Minh Hà.
“Vậy làm phiền muội mang ta ra ngoài một chuyến nữa đi.” Lạc Nam mỉm cười, hắn và Minh Hà trở về Phá Đạo Lệnh.
“Tốt.”
Hoài Thảo đem Hoài Nhi đặt lên giường ngủ, mang theo Phá Đạo Lệnh rời đi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 16 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 121 |
Ngày cập nhật | 27/12/2024 15:39 (GMT+7) |