Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Con đường bá chủ – Quyển 11 » Phần 163

Con đường bá chủ - Quyển 11 - Tác giả Akay Hau

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 163

“Người Lạc Gia vì sao chưa đến?”

Càn Quân Thánh Đế sắc mặt âm trầm hướng Ngô Dụng truyền âm hỏi.

Hắn vừa lên tiếng chê trách Thiên Phong Thánh Đế không ra mặt đón tiếp mình, hiện tại ngay cả gia tộc phụ thuộc dưới trướng là Lạc Gia cũng không hiện thân, chẳng phải càng không nể mặt mũi của hắn? Không xem Thánh Đế như hắn ra gì?

Mặc dù đôi bên thừa hiểu quan hệ đã sớm như nước với lửa, nhưng mặt ngoài vẫn còn là người cùng một thế lực, ít nhiều phải cho nhau vài phần thể diện mới đúng.

Lạc Gia chẳng lẽ ngu xuẩn đến mức công khai vạch mặt sao? Như vậy Càn Quân Thánh Đế cầu còn không được, hắn còn đang bận tìm cớ gây khó dễ cho Lạc Gia đấy.

“Bẩm bệ hạ, người Lạc Gia đã đến từ lâu.” Ngô Dụng chỉ về một phương hướng chắp tay nói.

Theo động tác của Ngô Dụng, tất cả ánh mắt đều đổ dồn về một chỗ.

Chỉ thấy tại nơi đó đứng một tên nam tử trên thân mặc áo vải màu xanh, khí chất thường thường không có gì lạ, diện mạo càng là bình phàm đến cực điểm, thuộc dạng chẳng xấu cũng chẳng khôi ngô khiến người khác không có chút ấn tượng gì.

Hiện trường rất đông người, tên nam tử này như hạt cát chìm vào sa mạc, từ đầu đến cuối chẳng ai chú ý đến.

“Hắn? Hắn là ai?” Càn Quân Thánh Đế ngờ vực hỏi.

“Hắn chính là Văn Lang, con rể của Lạc Gia, phu quân của Lạc Sương.” Ngô Dụng hồi đáp.

“Thật sự là hắn?”

Toàn bộ hiện trường nhất thời xôn xao, ngay cả Càn Quân Thánh Đế cũng có chút khó tin.

Hơn ai hết tất cả đều hiểu Lạc Sương vốn là người có mắt cao hơn đầu, mà Ninh Vô Song cũng là nhân vật vô cùng kiêu ngạo.

Không nói Lạc Sương chưa chắc vừa ý tên nam nhân bình thường như vậy, dù rằng Lạc Sương chấp nhận thì Ninh Vô Song cũng không chịu gả nữ nhi mới đúng.

Lúc đầu nghe đến nam nhân của Lạc Sương, ai cũng cho rằng đó là một vị nam tử phong thần tuấn lãng, kết quả lúc này lại quá mức thất vọng.

So với Càn Nguyên, Thiên giận hay bất kỳ tên nam thiên tài nào ở đây cũng không thể sánh bằng.

“Đôi khi nhìn người cũng không thể xem bề ngoài, nói không chừng kẻ nào có điểm đặc biệt nào đó.” Càn Quân Thánh Đế híp mắt nói.

“Muốn biết hắn có gì nổi bật, đợi hắn lên đài là rõ.” Ngô Dụng gật đầu vuốt cằm.

Mà lúc này, ánh mắt Càn Nguyên Thái Tử lạnh lẽo nhìn Lạc Nam quát lên:

“Văn Lang, vì sao chỉ một mình ngươi có mặt? Người Lạc Gia đâu?”

Sâu trong ánh mắt Càn Nguyên lóe lên một tia ghen ghét nồng đậm.

Tuy rằng dung mạo của Lạc Sương không thể sánh bằng Quân Tư Tình khiến hắn thần hồn điên đảo, nhưng nàng cũng là mỹ nhân hàng đầu đế quốc, thiên phú cũng nổi bật… là đối tượng mà hắn nhắm đến đã lâu.

Đùng một cái Lạc Sương gả cho tên Văn Lang này, Càn Nguyên trong lòng cực kỳ khó chịu.

Trước chất vấn của Càn Nguyên Thái Tử, Lạc Nam ung dung mỉm cười nói:

“Bọn họ không cần thiết phí công đến.”

“Ý ngươi là sao?” Hoàng Thái Phó trầm giọng hỏi.

“Chiến với năm tên thiên tài của Thiên Phong Đế Quốc, một mình ta là đủ.” Lạc Nam không nhanh không chậm nói:

“Như vậy đỡ mất thời gian, thê tử của ta và nhạc mẫu cũng chẳng cần phải có mặt.”

Toàn trường im ắng đến cực điểm…

Toàn bộ người bên phía Thiên Phong Đế Quốc nhìn Lạc Nam như đang xem lấy một người chết.

“Cuồng ngôn.” Ngô Dụng giận dữ quát:

“Đoạt Thành Đấu từ trước đến nay đều là đơn đấu, nào có chỗ để ngươi hồ nháo?”

“Haizz, ta vừa trở thành con rể của Lạc Gia, mà Lạc Gia lại là gia tộc của Càn Quân Đế Quốc, nóng lòng lập công cũng không được sao?” Lạc Nam thở dài một tiếng nhún nhún vai:

“Nếu chỉ đánh bại một kẻ thì quá mức tẻ nhạt vô vị…”

“Ngươi là đang chọn cái chết.” Một tên thiên kiêu bên phía Thiên Phong Đế Quốc phẫn nộ gằn từng chữ.

Thiên giận cũng là như dã thú rình mồi khóa chặt lấy Lạc Nam, hắn chưa từng thấy kẻ nào cuồng vọng đến như vậy.

Mà lúc này, Càn Quân Thánh Đế bỗng nhiên lên tiếng: “Trẫm hiểu ngươi nóng lòng lập công, nhưng đây là đại sự liên quan đến 10 tòa thành trì của đế quốc chúng ta, nếu như thất bại… ngươi biết rõ hậu quả chứ?”

“Đương nhiên là biết.” Lạc Nam bình thản đáp: “Nếu tại hạ thất bại, Lạc Gia sẽ hoàn toàn chịu trách nhiệm.”

Hắn đã cân nhắc rất kỹ, đây là cơ hội để đoạt lấy lượng lớn Quốc Vận về Lạc Gia.

Hiện tại trong mắt đại đa số người của Đế Quốc đều cho rằng Lạc Gia đang dần rơi vào cảnh suy tàn, Quốc Vận ngày một trôi đi…

Nhưng nếu Lạc Gia bỗng nhiên có được một vị con rể khủng bố, có thể lấy một địch năm đả bại làm nhục Thiên Phong Đế Quốc trước mặt cả mọi người, đây sẽ là chuyện sảng khoái đến mức nào?

Vừa đả kích Thiên Phong Đế Quốc, vừa nâng cao khí thế của Càn Quân Đế Quốc.

Bằng sức một người đoạt 10 tòa thành, tin chắc rất nhiều người sẽ không còn dám xem nhẹ Lạc Gia, danh tiếng và uy vọng kéo trở lại, Quốc Vận phục hồi, làm tiền đề để ngày sau bố trí Lập Quốc Hội Vận Trận.

Gia tộc có nam nhân gánh vác và không có nam nhân gánh vác là hai khái niệm khác nhau, chưa kể nam nhân này còn là kẻ có thiên phú và chiến lực tuyệt đỉnh.

Trong khi đó Càn Quân Thánh Đế thì lại suy nghĩ khác.

Hắn thấy Văn Lang này trẻ tuổi, tu vi cũng chẳng cao đến nơi nào, nếu như bại trận khiến Càn Quân Đế Quốc thua thiệt thì đây sẽ là cơ hội để hắn công khai giáng tội xuống Lạc Gia, ít nhất sẽ đoạt được thêm một phần Quốc Vận nữa.

Thậm chí nếu như Văn Lang bại trận, nhi tử Càn Nguyên của hắn sau đó khiêu chiến và giành thắng lợi, chẳng phải một công đôi việc… vừa hạ thấp danh dự Lạc Gia, vừa nâng tầm hoàng thất hay sao?

Chưa kể vừa rồi đích thân Văn Lang cam đoan Lạc Gia sẽ chịu trách nhiệm cho thất bại, đến lúc đó cũng đừng trách hắn.

“Bệ hạ, tên Văn Lang này quá mức cuồng vọng, liệu hắn có phải chỉ là kẻ đáng thương bị Lạc Gia tìm để thế mạng?” Hoàng Thái Phó nhíu mày truyền âm hỏi.

“Mặc kệ hắn có bản lĩnh hay chỉ là con rối của Lạc Gia.” Càn Quân Thánh Đế trong lòng cười lạnh hồi đáp:

“Chỉ cần hắn bại trận là được, trẫm không tin đám người Thiên Phong Thái Tử sẽ vô dụng đến mức lấy một địch năm vẫn thất bại.”

“Bệ hạ nói chí phải.” Hoàng Thái Phó, Ngô Dụng đám người âm thầm gật đầu.

“Trẫm duyệt cho ngươi tuyên chiến toàn bộ thiên tài Thiên Phong Đế Quốc, vì Càn Quân Đế Quốc chúng ta mang về vinh diệu.” Càn Quân Thánh Đế hướng Lạc Nam nghiêm túc nói:

“Đừng làm trẫm và Đế Quốc thất vọng!”

“Đa tạ bệ hạ.” Lạc Nam chắp tay, trong lòng lại thầm cười lạnh.

Hắn liền biết lão cẩu này sẽ không bỏ qua cơ hội ngon ăn như vậy để trừng phạt Lạc Gia.

Đây là một lần đánh cược, cược Lạc Nam có thể lấy một địch năm và giành chiến thắng hay không.

Bất quá sợ rằng Càn Quân Thánh Đế sẽ phải thất vọng rồi.

Hít sâu một hơi, hắn thong dong bước lên khoảng trống giữa hai đại quân, hướng đám người Thiên giận vẩy tay cười nhạt:

“Lên đi! Để ta xem thiên kiêu Thiên Phong Đế Quốc có gì lợi hại.”

Vừa nói, hắn vừa bùng phát khí tức Tiểu Thánh Viên Mãn của mình không chút che giấu.

Toàn trường lại một lần nữa sững sờ, ngươi đang đùa chúng ta?

“Hừ, xem ra là thằng ngu xuẩn bị Lạc Gia tìm để chết thay rồi.” Thiên giận Thái Tử lắc lắc đầu, cũng lười ra tay.

“Thái Tử, để thuộc hạ lấy đầu hắn, dọn đường cho ngài đàn áp Càn Nguyên sau đó.” Một tên Thiên Phong tuấn kiệt cung kính xin được chiến.

“Nhanh gọn vào.” Thiên giận gật đầu hạ lệnh.

“Văn Lang, nhớ kỹ tên kẻ giết ngươi.” Thiên Phong tuấn kiệt cất tiếng cười dài, tu vi Thánh Tướng Sơ Kỳ càn quét mà ra, cao ngạo tuyên bố:

“Ta chính là…”

Hắn còn chưa kịp dứt lời, thân ảnh đối thủ ở phía đối diện đã biến mất tại chỗ.

Bát Môn Độn Giáp toàn diện triển khai, các loại Thiên Địa Dị Vật gia tăng tốc độ bao trùm toàn thân, Tốc Biến một cách liên tục.

Bên trong đan điền, 50 hành tinh cùng lúc bạo phát sức mạnh, kèm theo đó là Oanh Thiên Tổ Phù đang thịnh nộ.

“Bạo Tinh Quyền!”

Một quyền ẩn chứa sức mạnh nghiền nát tất cả hành tinh đã phô thiên cái địa giáng xuống.

PHỐC!

Máu tươi tung tóe, đầu lâu như dưa hấu nổ tung, sau đó là toàn bộ thân thể đã hóa thành huyết vụ.

“Thật xin lỗi, ta không có hứng thú nghe tên của một người chết.” Lạc Nam đạm mạc lên tiếng, thả lỏng cánh tay vừa ra quyền.

Tĩnh…

Mọi thứ đột ngột chìm vào tĩnh lặng quỷ dị.

Tĩnh lặng đến cực hạn… toàn bộ hiện trường yên ắng đến mức ngay cả tiếng hít thở cũng có thể nghe thấy.

Tròng mắt Càn Quân Thánh Đế, Ngô Dụng, Thiên Phong Thừa Tướng đám người cùng lúc lóe lên một tia sát cơ, trong lòng xuất hiện ý niệm:

“Kẻ này không thể lưu được.”

“Ông trời, chuyện gì vừa xảy ra?” Mà lúc này đại đa số người rốt cuộc lấy lại phản ứng.

Trong khoảnh khắc ngắn ngũi, một vị Tiểu Thánh Viên Mãn cường sát một vị Thánh Tướng Sơ Kỳ.

Đùa sao?

“Hoang đường!” Văn võ bá quan bên phía Thiên Phong Đế Quốc gầm thét:

“Kẻ này tuyệt không phải Tiểu Thánh Viên Mãn, các ngươi gian lận, thật là vô liêm sĩ.”

“Không sai, nhất định là giả.”

Đại đa số người gật đầu tán thành, không thể chấp nhận một tên Tiểu Thánh Viên Mãn vừa miểu sát một vị Thánh Tướng Sơ Kỳ như vậy được.

“Không phải Tiểu Thánh Viên Mãn? Thế các ngươi nghĩ ta là thứ gì?” Lạc Nam nhếch môi khinh bỉ nói:

“Vừa rồi cho các ngươi cơ hội lấy 5 địch 1, hiện tại chỉ còn 4 mà thôi…”

Thiên giận ánh mắt sát cơ càng đậm, vẫn bình thản đứng chắp tay, lại hướng về một gã thanh niên sau lưng lên tiếng:

“Cao Cường, giao cho ngươi lấy mạng hắn!”

“Thái Tử xin cứ yên tâm, vừa rồi là chúng ta chủ quan, hiện tại hắn không có cơ hội phách lối.” Thanh niên tên Cao Cường tự tin đáp.

Hắn có tu vi Thánh Vương, bản thân thừa sức nhất kích miểu sát Thánh Tướng nên cũng chẳng e ngại.

“Hừ, ngươi ỷ vào Thiên Địa Dị Vật mang đến tốc độ đột ngột và một loại thủ đoạn nào đó bạo tăng công kích trong thời gian ngắn khiến đổi thủ bất ngờ không kịp trở tay, hành vi hèn hạ mà thôi.” Cao Cường nhìn Lạc Nam híp mắt hừ nói:

“Hiện tại ở trước mặt ta, để xem ngươi lấy gì nhảy nhót.”

Như không cho Lạc Nam cơ hội chủ động, Cao Cường liền trực tiếp triệu hoán ra một tôn Pháp Tướng khổng lồ, thân khoác chiến giáp nặng nề như núi đứng trước mặt mình.

“Chết đi cho ta!”

Pháp Tướng xuất động hai mươi tầng Quyền Vực kết thành Quyền Thế, một quyền hung hăng nện xuống đầu Lạc Nam.

Nhìn thấy công kích của đối phương, trong mắt Lạc Nam xuất hiện một tia thất vọng.

Có lẽ đã sớm làm quen việc chiến đấu với những thiên kiêu của Chí Tôn Thế Lực như Bất Tử Tộc từ hồi còn ở tiểu vũ trụ, cũng có lẽ đã sớm nhìn quen những nhân vật kiệt xuất hàng đầu như Huyết Thánh Nữ, Dạ Thánh Nữ.

Vậy nên hiện tại, khi kẻ được xưng là thiên tài của Thánh Đế Cấp Thế Lực tấn công, Lạc Nam cảm thấy nhàm chán, chẳng có chút gì mang tính khiêu chiến cả.

Mãi đến khi một quyền của Pháp Tướng gần ngay trước mặt, hắn mới chậm rãi nâng lên cánh tay.

Thời điểm này, Quyền Thế, Chiến Thế cùng lúc gầm thét mà ra.

Bên trong đan điền, số lượng hành tinh đã được điều động lên đến con số 60.

Oanh Thiên Tổ Phù một lần nữa hợp lực công kích.

Lại là Bạo Tinh Quyền!

OÀNH!

Như một quả bom nguyên tử nổ tung giữa màn nhĩ của tất cả những người đang có mặt.

Pháp Tướng do Thánh Vương triệu hoán triệt để nổ tung, hoàn toàn không có chút khái niệm phòng ngự trước sức mạnh hủy diệt của Hóa Vũ Bá Thần Thể.

“PHỐC!”

Cao Cường điên cuồng thổ huyết vì nhận phải phản phệ.

Đang muốn mở miệng nhận thua, bên tai đã chậm rãi vang lên một thanh âm chết chóc: “Định Hồn!”

Toàn thân cứng đờ, ngay cả lời nhận thua cũng không được.

Cũng vào thời điểm đó, Bạo Tinh Quyền đã đến.

PHỐC!

Vẫn là cảnh tượng thô bạo và cuồng dã của một cơ thể hóa thành huyết vụ.

Kết cục của Thánh Vương và Thánh Tướng hoàn toàn chẳng có chút khác biệt nào, có chăng Thánh Vương còn khiến Lạc Nam phải tung ra một quyền thứ hai và sử dụng đến Hồn Kỹ mà thôi.

Tĩnh… sự yên tĩnh quen thuộc nhưng lại khiến vô số người tê dại cả da đầu, bao gồm cả các thành viên thuộc Càn Quân Đế Quốc.

Lẽ ra phe mình liên tục chiến thắng hai trận là chuyện vô cùng đáng mừng, nhưng ngay cả Càn Quân Đế Quốc cũng mất đi khả năng ngôn ngữ, quên mất cả việc hò hét ăn mừng rồi.

Bởi vì mọi chuyện xảy ra quá mức phi lý, quá phi thực tế…

Pháp Tướng do Thánh Vương tạo ra, tuy không thể nào sánh bằng Chí Tôn Pháp Tướng nhưng nó dù sao cũng là một thủ đoạn lợi hại, vừa có thể gia tăng chiến lực, phòng ngự giúp chủ nhân, thậm chí chết thay chủ nhân.

Ấy vậy mà mặc cho Cao Cường cẩn thận triệu hồi Pháp Tướng từ trước, thậm chí còn khoác chiến giáp lên người nó, kết quả vẫn là thê thảm đến như vậy.

“Làm sao hắn làm được? Trong cơ thể hắn ẩn giấu thứ gì?” Càn Quân Thánh Đế và Ngô Dụng liếc nhìn nhau, đều chứng kiến sự nghi kỵ trong mắt đối phương.

Hiển nhiên bọn hắn còn chưa đủ trình để biết về Hóa Vũ Bá Thần Thể.

“Ngươi rốt cuộc là ai?” Thiên Phong Thừa Tướng hai mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm Lạc Nam.

Hắn hận không thể lập tức ăn tươi nuốt sống tên thiên tài khủng bố này.

Lấy tu vi Tiểu Thánh miểu sát Thánh Vương, chuyện này thật ra không phải hiếm lạ ở Nguyên Giới.

Nhưng làm được điều đó đa phần đều là thiên kiêu tuyệt đỉnh của các Chí Tôn Thế Lực, thậm chí là Cấm Kỵ Thế Lực.

Vậy nên hiện tại, Thiên Phong Thừa Tướng và rất nhiều người đang có mặt bắt đầu đặt câu hỏi cho thân phận thật sự của Lạc Nam.

“Ta là con rể của Lạc Gia, có gì sao?” Lạc Nam điềm nhiên chắp tay, nhìn Thiên giận Thái Tử cười tủm tỉm:

“Hiện tại còn lại 3 người, vẫn là đơn đấu hay liên thủ đây? Cho các ngươi cơ hội.”

Nếu là trước đó nghe thấy lời nói của Lạc Nam, tất cả đều cho rằng hắn là đồ cuồng vọng vô tri, là kẻ mà Lạc Gia tìm để chết thay trong trận chiến.

Thì hiện tại, toàn bộ những suy nghĩ như vậy đã bị ném lên chín tầng mây.

Cả đám rốt cuộc lý giải vì sao tiểu thư của Lạc Gia lại đồng ý gả cho một nam tử có bề ngoài tầm thường như vậy.

Đơn giản vì chiến lực của hắn quá đỗi kinh khủng.

Mà lúc này, ánh mắt của quân đội Càn Quân và đa số dân chúng đã dần xuất hiện vẻ cuồng nhiệt.

Nhìn bóng lưng nam tử “Văn Lang” kia, bọn hắn như đang nhìn thấy bóng lưng của vị đại tướng hoành hành ngang dọc sa trường, kiến công lập nghiệp Lạc Chiến Quốc vậy.

Trời đúng là phù hộ Lạc Gia, trong tình cảnh xuống dốc lại tuyển được một chàng rể như thế, lo gì không phồn vinh?

Nhận thấy thái độ chuyển biến của toàn trường, Càn Quân Thánh Đế siết chặt nắm đấm trong óng tay áo.

Hắn tuyệt đối không thể để Lạc Gia có được nhân vật như thế này.

“Không chiến nữa, các ngươi phạm quy tắc.” Thiên Phong Thừa Tướng lúc này phẫn nộ gào thét:

“Đoạt Thành Đấu là trận đơn đấu giữa từng người, Văn Lang này đã chiến hai trận, không thể đánh tiếp.”

“Thừa tướng chậm đã!”

Đúng lúc này, Thiên giận Thái Tử đã bước lên, ánh mắt hừng hực ngọn lửa chiến ý khóa lấy Lạc Nam, nghiêm nghị nói:

“Bổn thái tử muốn xem thử, kẻ này liệu có vượt cấp đến cả Thánh Tôn hay không.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Danh sách truyện cùng bộ:
Con đường bá chủ
Con đường bá chủ – Quyển 2
Con đường bá chủ – Quyển 3
Con đường bá chủ – Quyển 4
Con đường bá chủ – Quyển 5
Con đường bá chủ – Quyển 6
Con đường bá chủ – Quyển 7
Con đường bá chủ – Quyển 8
Con đường bá chủ – Quyển 9
Con đường bá chủ – Quyển 10
Con đường bá chủ – Quyển 11
Con đường bá chủ – Quyển 12
Con đường bá chủ – Quyển 13
Con đường bá chủ – Quyển 14 (Update Phần 240)
Con đường bá chủ – Quyển 15
Con đường bá chủ – Quyển 16 (Update Phần 79)
Thông tin truyện
Tên truyện Con đường bá chủ - Quyển 11
Tác giả Akay Hau
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 01/07/2023 15:39 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Akay Hau

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân