– Em về nhà đi.
– Có việc gì quan trọng không hả chị, em ở trên này cũng được.
– Mai chị ăn hỏi rồi. Ngày kia sẽ cưới luôn cho đẹp ngày em ạ. Chẳng lẽ cưới chị em cũng không về sao.
– Em sẽ về. Dù sao em cũng sẽ về. – Nó lặng người đi – sao mà nhanh quá – nó tự nhủ.
– Em qua đón Dương giúp chị nhé. Chị gọi Dương rồi đấy.
– Vâng. – Nó trả lời hờ hững như một cái máy vô hồn.
Nó gọi điện thoại hẹn trước Dương một tiếng. Khi đến đón con bé đã xúng xính váy áo tự lúc nào xinh như một thiên thần. Nó bất giác mỉm cười, ngày hôm nay ít ra cũng có ai đó làm nó vui dù lòng bỗng nhẹ bẫng vì trống rỗng. Nguyên cả một dải vỉa hè được trưng dụng để bắc rạp tiếp khách. Những băng vải mảu trắng xen lẫn màu tím được thả không cứ nhè nhẹ đung đưa trước gió, hoa và đèn đã được chăng lên, cốc chén và lẵng hoa nhỏ xinh đã xếp gọn trên bàn. Dương nhìn mà cứ xuýt xoa khen đẹp.
Nếu ở nhà chắc hẳn nó đã xí phần trang trí rồi nhưng tiếc là nó vô ý quá nên khi về đây mọi thứ đã xong xuôi hết. Nó ngồi bệt một góc gặm hướng dương mặc cho Dương chạy lăng xăng với chị Linh hết phụ cái này rồi giúp cái kia. Con bé chẳng chịu ngồi im một chỗ như mấy em chân dài nhà nó mà lại lăng quăng cầm bình trà đi tiếp khách khi khách khứa đến đông cho đến tận gần khuya nó mới lấy xe bắt con bé đi về. Nhìn nó nặng nhọc cầm vô lăng, chốc chốc lại thở dài con bé đoán có chuyện không vui cũng chỉ dám im lặng, chỉ có duy nhất lúc xuống xe Dương nắm tay nó và khẽ nói.
– Em không biết có chuyện gì, nhưng anh à, anh chỉ có một chị gái thôi. Sẽ không có chuyện anh được dự đám cưới chị ấy thêm một lần nào nữa đâu.
– Em cứ ngủ đi anh ổn. Ngủ đi mai anh qua đón.
Nó lẳng lặng đánh xe đi về. Nhưng tiếc là hôm sau và hôm sau nữa sự ích kỉ và tính cố chấp trong nó vẫn chiến thắng nó vẫn im lìm như một cái bóng chẳng nói một lời. Đám hỏi Dương đẹp dịu dàng trong tà áo dài cũng chẳng làm nó bận tâm, chỉ có điều nó cấm không cho Dương bê lễ ngoài ra thì cũng chẳng nói gì đáng kể.
Đám cưới tổ chức trong một nhà hàng ở bên Thái Thịnh. Quan khách hai họ ngồi hai bên, nó được nhìn thấy thông gia của nhà mình. Ông bà không đến nỗi dữ dằn như nó nghĩ, dù nụ cười có chút gượng gạo, nhưng ít ra nó thấy vẫn còn hơn cái vẻ mặt lạnh lùng của chú rể. Không khí thì đối lập, tuy cả hai bên đều ồn ào nhưng có gì đó lịch sự và chừng mực hơn ở bên kia đối lập với đó là sự xuồng xã ở bên nhà gái. Chưa bao giờ nó thấy hai thế giới rõ ràng đến như thế. Một bên loáng thoáng sắc xanh của công an, còn một bên vằn vện hình xăm của dân giang hồ. Nó rùng mình tự nhiên thoáng nghĩ đến đám cưới của chính mình mà sợ hãi những khuôn mặt ở đây. Thoáng qua có cả những nụ cười giả tạo… Thế là chị chính thức lên xe hoa từ hôm ấy.
… Bạn đang đọc truyện Cô gái đi xe đạp điện tại nguồn: http://truyensextv.moe/co-gai-di-xe-dap-dien/
Đêm hôm đó nó vẫn không định về nhà, nó lái xe một vòng khắp Hà Nội lan man và không định hướng, dĩ nhiên Dương ngồi sau. Hai đứa nó cứ để cái không khí yên lặng ấy bao trùm suốt hàng tiếng đồng hồ. Nó chẳng nghĩ gì, chẳng mong gì hết. Chỉ muốn im lặng như thế. Tuy nhiên nó vẫn nhớ cái giờ phải đưa Dương về nhà, xe chầm chậm đỗ. Dương vẫn cứ ngồi nhìn nó một hồi lâu như chờ đợi điều gì khiến nó buộc lòng phải lên tiếng trước.
– Tới nhà rồi này.
– Em biết.
– Vẫn còn đợi anh mở cửa giúp à?
– Không, em thật sự muốn ở bên anh lúc này. Em nghĩ anh có chuyện gì đó không ổn.
– Anh ổn, không sao đâu.
Con bé vẫn cứ im lặng và lì lợm ngồi trên xe không chịu buông tha nó. Nó thở dài và thẫn thờ nhìn về phía trước chống tay lên trán và suy tư như người lớn.
– Chuyện riêng của nhà anh thôi. Em có bao giờ nghĩ đám cưới này thật vô nghĩa không?
– Em thấy là có gì đó gượng gạo ở hai nhà nhưng nếu nó là vô nghĩa chị Linh đã không bước chân vào. Em tin chị ấy…dù không biết có chuyện gì đang xảy ra.
– Có một thoáng, chỉ một thoáng thôi, đấy không phải là lí do khiến anh suy nghĩ. Anh nhìn thấy hai nhà, hai gia đình. Như là hai thế giới khác nhau khó có thể hòa hợp. Anh chẳng quan tâm điều đó, nhưng anh chợt nhớ ra là anh và em. Nếu mình đi xa hơn… Anh và em… vẫn thuộc hai thế giới khác nhau…
Dương nhoài người ra phía trước ôm chầm lấy cổ nó thì thầm.
– Nếu thế, em sẽ bước chân vào thế giới của anh hoặc kéo anh sang thế giới của em. Nhất định em sẽ không để anh phải suy nghĩ. Anh đừng nghĩ gì nữa được không? Nghĩ thế là đủ rồi. Em yêu anh…
– Tự dưng anh nhận ra… rồi những người yêu thương anh và anh yêu thương nhất sớm muộn gì cũng bỏ anh mà đi.
– Em sẽ không như thế, em hứa.
Nó chẳng biết nói gì thêm chỉ khẽ nắm lấy cổ tay Dương và xiết nhẹ. Thoáng có giọt nước mắt rơi vào lòng mặn đắng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cô gái đi xe đạp điện |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Tâm sự bạn đọc, Truyện teen |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 03/12/2016 03:06 (GMT+7) |