Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Chinh phục gái đẹp – Chương 8 » Phần 177

Chinh phục gái đẹp - Chương 8 - Dịch giả Meode

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 177

Uông Minh Hạo cười lạnh, nhìn chăm chăm rộng Đinh Trường Sinh không biết trời cao đất này, trong lúc nhất thời thật đúng là không biết phải nói làm sao với tên khốn kiếp này.

Ai cũng đều cho rằng Đinh Trường Sinh sở dĩ ở tại Hồ Châu rất hung hăng càn quấy, là vì dựa vào cây to Thạch Ái Quốc này, nhưng bây giờ cây đại thụ không có, tiểu tử này vẫn là lớn lối như vậy, đây nói lên rõ đã có vấn đề rồi.

Chỉ có Uông Minh Hạo hiểu được, lúc này đây đã bị tiểu tử này bắt được cái chuôi, trước kia ban kỷ luật thanh tra làm án, ai mà dám nói “không”, nhưng lần này lại bị tiểu tử này giở trò phản ứng, mà còn muốn được có lời giải thích rõ ràng, giải thích cái rắm chứ giải thích…

– Uông bí thư, ông cũng không cần cười lạnh đầu, tôi biết bên trong vụ án này là chuyện gì xảy ra, đây chỉ là hãm hại, rất đáng tiếc là người kỷ ủy của các ông chuyển lệch nghe theo lời người khác, bị người dùng làm vũ khí sử dụng mà tựa như không biết chuyện gì, tôi thật sự là thay cho mây ông mà cảm thấy bi ai…

– Tiểu tử ngươi nói bậy bạ gì đó?

Uông Minh Hạo nhìn nhìn tại chỗ này nhiều người như vậy, thằng này tùy ý nói xằng bậy, chẳng thà đem những người khác đuổi đi ra ngoài không có để cho bọn họ nghe biết, nhưng Đinh Trường Sinh lại không cho ông cái cơ hội này.

– Tôi nói bậy hay không nói bậy thì trong lòng ông rất rõ ràng, ông biết rất rõ ràng tôi cùng Đàm Quốc Khánh có mâu thuẫn rất lớn, hơn nữa Đàm Quốc Khánh vẫn luôn đang tìm cơ hội giết tôi, các ông rõ ràng không để ý đến tính mạng người của mình, đem cái tin tức này để lộ ra ngoài… Hừ… tôi nói cho ông biết, nếu tối hôm qua tôi chết đi, mấy người sẽ không có một ai chạy thoát đâu, ông có tin hay không?

Đinh Trường Sinh hùng hổ dọa người, đứng lên nói khí thế càng làm cho người cảm thấy có chút bị áp bức.

– Nói bậy nói bạ, làm sao cậu biết chúng ta sẽ xảy ra vấn đề nếu chết đi, tôi nói cho cậu biết, Đinh Trường Sinh… chuyện này tôi sẽ điều tra rõ ràng, không cần cậu quan tâm đến, còn Trần Đại Vệ này tôi muốn mang đi, còn ông chỉ là một trưởng đồn công an nho nhỏ rõ ràng dám động đến người của kỷ ủy, ông có mấy cái đầu vậy?

Uông Minh Hạo gặp Đinh Trường Sinh thằng này khó chơi, trong lúc nhất thời cũng không muốn lại tiếp tục cùng hắn nói nhảm, vì vậy liền quay đầu mâu chuyển hướng quá trưởng đồn công an.

Cố Khánh Dân âm thầm kêu khổ, vừa rồi định đi ra ngoài thì bị Đinh Trường Sinh kêu quay trở lại, nhìn xem thằng phó cục trưởng trước đây quả thật đúng là mang thù a, đây là muốn làm cho mình cùng người kỷ ủy đứng vào thế đối lập a…

– Uông bí thư, ông thật sự là quan uy lớn quá, còn nói đến một cái nho nhỏ trưởng đồn công an, ông ta tuy chức vụ nhỏ nhưng cũng là nhân viên công tác của quốc gia, nếu ông ta làm không đúng thì sẽ có người bên công an để ý đến ông ta, còn ông thì không phải là thượng cấp của ông ta, qua nhiều năm như vậy, ông có phải vẫn còn dựa vào quyền song quy trong tay (*nhà nước điều tra) để lấy ra hù dọa cán bộ? Ông thật là có bản lĩnh đấy.

Đinh Trường Sinh mỉa mai châm chọc nói.

– Hừ… cậu… cậu nói nhảm cái gì vậy…

Uông Minh Hạo sắc mặt tái xanh, vung bàn tay đánh đến mặt của Đinh Trường Sinh.

Nhưng Đinh Trường Sinh không có né tránh, trái lại còn đem mặt đưa tới, nói ra:

– Đánh đi… ông lớn tuổi như vậy, tôi để cho ông đánh, nhưng nói trước, ông tát tôi một cái, còn cái thứ hai coi như là tôi phòng vệ chính đáng, nhiều người như vậy đều thấy, là chính ông ra tay trước.

Đinh Trường Sinh thản nhiên không sợ nói ra.

Có đôi khi người có quy tắc cùng quyền uy thì mới dùng, nhưng trước mắt đối với Đinh Trường Sinh mà nói, hắn hiển nhiên không phải loại người tuân quy củ, nói cho cùng, hắn đối với quy tắc miệt thị, mà hắn trước mắt xem ra, từ khi Thạch Ái Quốc đi rồi, hắn hoàn cảnh chính trị của hắn đã không còn tồn tại.

Hồ Châu quan trường vẫn là hỗn loạn như vậy, vốn là Thạch Ai Quốc tính toán, chậm rãi thì có thể ổn định được thế cục Hồ Châu, nhưng đáng tiếc Thạch Ái Quốc đột nhiên bị điều đi, kích phát những cán bộ khác trong thành phố dã tâm, cũng nghĩ đến có thể ở trong vòng chính trị này chỉnh hợp để được chia một chén canh.

Rất rõ ràng, La Bàn Hạ về khả năng làm kinh tế thì tốt đấy, nhưng ông ta lại chưa làm qua người đứng đầu bên hành chánh, cho nên việc khống chế những người vì lợi ích này không được thuận buồm xuôi gió, vì thế đến bây giờ cũng chưa có nắm giữ được thường ủy hội là một ví dụ chứng minh.

Nói một cách khác, nếu như Thạch Ái Quốc còn ở chỗ này, thì Uông Minh Hạo sẽ không có cơ hội điều tra Đinh Trường Sinh, tuy Uông Minh Hạo vẫn có cái quyền lực này, nhưng nếu Thạch Ái Quốc không gật đầu, thì Uông Minh Hạo sẽ không dám đem Đinh Trường Sinh mang đi, còn La Bàn Hạ thì không có làm như thế.

Có một nguyên nhân là thượng diện có người chào hỏi La Bàn Hạ, nói ông ta không cần lo đến vụ án này, thứ hai thì quả thật La Bàn Hạ cũng đúng là khuyên can không được Uông Minh Hạo, cho nên ông chỉ là hy vọng vào bản thân Đinh Trường Sinh thật sự không có dính đến việc gì, như vậy thì Uông Minh Hạo nếu có muốn tra, cũng sẽ không được gì.

La Bàn Hạ đúng là suy nghĩ thật đơn giản, những người này nếu như đã muốn cho ngươi có dính vào việc, thì ngươi cho dù không có cũng sẽ thành có, huống chi tính đặc thù vụ án này không nằm ở tính chất bản án, mà là nằm ở chỗ làm như thế nào diệt trừ hai người kia.

– Trước kia có một bí thư họ Tăng của ban kỷ luật thanh tra, trong tay dùng quyền lực song quy chính là vũ khí, nếu ai không nghe lời nói, liền sẽ bị song quy (*nhà nước điều tra)… Ai. Chà… chẳng lẽ Uông bí thư cũng muốn học hỏi theo vị bí thư họ Tăng kia, theo tôi được biết, vị bí thư họ Tăng kia hiện tại đã đi đầu thai rồi.

Đinh Trường Sinh âm trắc trắc cười nói.

Lời nói của Đinh Trường Sinh, người ở chỗ này đều nghe rất rõ, đây chính là uy hiếp a, hơn nữa còn là uy hiếp trắng trợn, mà người bị uy hiếp rõ ràng còn chính là bí thư kỷ ủy, nên ai cũng bội phục lá gan của Đinh Trường Sinh.

– Ngươi… Đinh Trường Sinh… giỏi lắm…

Uông Minh Hạo tức giận một câu nói không ra nổi, chỉ là nói được mấy chữ như vậy.

– Không phải là giỏi hay không giỏi, mà là bên dưới cái mông của tôi không có dính phân, nếu ông vẫn không tin, thì có thể tiếp tục tra, nhưng bây giờ có chuyện các người phải giải quyết, người của ông tự ý vào trong nhà của tôi lục soát đồ đạc trong nhà, chuyện này cho tôi lời giải thích đi, đương nhiên nếu ông vẫn còn cố kỵ mặt mũi của mình mà không quản đến chết sống của thuộc hạ mình, thì vậy cũng được, đồn trưởng ông cứ đem người này nghiêm gia khảo vấn, hỏi xem tối hôm qua còn có ai tham dự cùng đột nhập nhà của tôi ăn trộm đồ?

Đinh Trường Sinh không nhìn Uông Minh Hạo nữa, mà là xoay mặt nhìn về phía Cố Khánh Dân nói ra.

– Chuyện này, Đinh phó cục, việc này…

– Như thế nào? Không dễ làm phải không? Vậy thì tốt, gọi cho cục trưởng công an mời đến đi, bản án nhỏ như vậy mà làm không xong, thì là đồn trưởng cái gì nữa, thay đổi cho người khác được rồi.

– Um… chuyện này…

Cố Khánh Dân xem như ngã quỵ trong nồi rồi, đang lúc Cố Khánh Dân khổ sở, thì Trương Văn Minh lên tiếng, hắn xem như kiến thức đảm lượng của Đinh Trường Sinh rồi, hơn nữa mặc dù lãnh đạo cũng có mặt rồi, nhưng hiển nhiên, Uông Minh Hạo thì không thể nào cúi đầu trước mặt Đinh Trường Sinh, đây bây giờ Uông Minh Hạo thấp đầu, thì về sau sẽ còn làm được cái gì nữa đây.

– Huynh đệ, anh xem như thế này được không, muốn gì thì cứ nói, chúng ta tối hôm qua coi như là cùng một chỗ trải qua sinh tử, có gì cũng nể mặt mũi chút đi…

Trương Văn Minh tiến lên vỗ bả vai Đinh Trường Sinh nói ra.

– Nể mặt mũi của anh?

Đinh Trường Sinh quay qua nhìn Trương Văn Minh, nhíu mày hỏi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Danh sách truyện cùng bộ:
Chinh phục gái đẹp – Chương 1
Chinh phục gái đẹp – Chương 2
Chinh phục gái đẹp – Chương 3
Chinh phục gái đẹp – Chương 4
Chinh phục gái đẹp – Chương 5
Chinh phục gái đẹp – Chương 6
Chinh phục gái đẹp – Chương 7
Chinh phục gái đẹp – Chương 8
Chinh phục gái đẹp – Chương 9
Chinh phục gái đẹp – Chương 10
Chinh phục gái đẹp – Chương 11 (Update Phần 61)
Thông tin truyện
Tên truyện Chinh phục gái đẹp - Chương 8
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 01/05/2022 11:39 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân