– Trường Sinh, tôi nói không dễ nghe, cậu nghĩ đi, ai cũng không có tự nhiên mà nuôi người nhàn rỗi, Lý Thiết Cương cùng Lương Văn Tường cũng không phải là bằng hữu thân thích của cậu, vì sao lại giúp cậu? Tôi nói để cậu tự so sánh, chứ nếu nói thẳng ra thì sợ đả thương lòng tự tôn của cậu, hãy tự chính mình suy nghĩ thật tốt a…
Trọng Hải chỉ nói úp mở mà thôi…
Đinh Trường Sinh, nói:
– Em minh bạch, đó là giống như nuôi một con chó, đem đặt ở cửa, chó mà không cắn người, thì bọn họ có nguyện ý nuôi không?
Trọng Hải vỗ bàn một cái, chỉ lấy Đinh Trường Sinh, nói:
– Hừ… vậy thì chẳng phải là cái gì cậu cũng đã hiểu rồi? Cậu nếu đến với tôi, nếu không muốn làm trưởng cục công an thành phố, thì phía dưới các huyện hoặc khu, cậu cứ tùy tiện chọn lựa, muốn đi đâu thì tôi sẽ tìm cách, đến lúc đó chỉ cần cậu làm ra thành tích, thì tôi sẽ để cho cậu thua thiệt sao?
Đinh Trường Sinh gật gật đầu, nói:
– Lãnh đạo, lòng em minh bạch, anh đây là rất tốt với em, nhưng hiện tại em đã đáp ứng với Lý bí thư, nếu em không làm ra một ít chuyện gì đó, thì trong lòng của em cũng rất khó chịu, em là dạng người như thế nào thì chắc anh cũng đã biết rồi…
Trọng Hải gật gật đầu, nói:
– Tôi biết là có nói cũng là vô ích, con người của cậu tình nghĩa quá nặng, có đôi khi đây không phải là chuyện tốt, nhất là tại trong cái công việc như của chúng ta, trọng tình trọng nghĩa dễ dàng tự làm thương tổn chính mình, vậy cậu hãy tự giải quyết cho tốt đi a.
– Em biết, cùng lắm thì em lại lần nữa từ nơi quan trường này lui ra ngoài thì xong thôi…
Đinh Trường Sinh nói.
Trọng Hải lắc lắc đầu, nói:
– Cậu nghĩ thật dễ dàng quá, lần trước cậu có thể theo dưới đao của Lâm Nhất Đạo chạy thoát được, đó là do vận khí của cậu, vận khí tốt như vậy không có khả năng lúc nào cũng có, cậu phải nghĩ kỹ, nếu là muốn đánh ngã cậu, người sẽ không lưu lại cho đường sống đâu, bởi vì nếu cậu tránh thoát được, thì một ngày nào đó sẽ quay trở ngược cắn lại người, cậu vẫn không rõ sự tình mạo hiểm trong này.
Đinh Trường Sinh nghe xong thì kinh sợ…
– Thôi quên đi… tôi không biết Lý Thiết Cương cùng Lương Văn Tường suy nghĩ như thế nào, nhưng theo tôi được biết, bọn hắn cũng không nắm chắc được bao nhiêu phần trăm đâu, thuần túy bọn hắn cũng là vì người khác mà làm bia đỡ đạn, cho nên sự tình tại Hồ Châu, nếu cậu không có thể có nắm chắc được sự tình như thế nào, theo ý kiến của tôi là tạm hoãn toàn bộ động tác, gây nháo các sự tình nhỏ không đáng kể thì có thể, còn sự tình thực chất của phía trên thì phải coi chừng, bằng không, cậu có thể gặp rắc rối, vợ con của cậu đều đang ở tại quốc nội, còn có Thạch chủ nhiệm, tuổi tác cũng không còn nhỏ, đến lúc đó lại có những sự tình mà cậu phải quan tâm đến, không đáng đâu… một câu, không làm sự tình gì, nếu thời điểm không đến.
Trọng Hải nói.
– Em minh bạch, vừa rồi ba vợ của em cũng có nói, đốt lửa nếu không muốn bị cháy ngược, thì phải nhìn hướng gió, nếu mình chưa biết hướng gió, thì tuyệt đối không nên đốt lửa, vậy có phải cũng là ý tứ này a?
Đinh Trường Sinh cười hỏi nói.
Trọng Hải giơ ngón tay cái lên, nói:
– Đúng vậy, Thạch chủ nhiệm nói rất đúng, quá chuẩn xác, Trường Sinh, cha vợ của cậu không có đơn giản đâu, nếu cậu gặp chuyện thì phải cùng ông ấy trao đổi nhiều, đối với cậu mới có chỗ tốt, kinh nghiệm tham chính của ông ấy so với cậu thì hơn nhiều lắm, học thêm chút nào thì dùng được lúc ấy…
Đinh Trường Sinh gật gật đầu, nói:
– Em biết…
– Ừ… vậy là được rồi, dù sao tôi cũng thuyết phục cậu không được, như vậy đi, nếu công tác ở phía dưới không thấy thoải mái, nhất định phải nhớ gọi điện thoại cho tôi, hoặc là tới tìm tôi, lão gia tử cũng hay nhắc tới cậu đấy, mấy ngày nay lão gia tử muốn trở về nhà một chuyến, đến lúc đó tôi sẽ liên hệ với cậu, đã mấy năm tết đến cậu không có đi bái niên lão gia tử rồi đấy.
Trọng Hải nói.
– Em sợ thêm phiền toái cho lão nhân gia, lúc đó dính vào việc buôn bán, nên em sợ bị người nói ra nói vào nếu đến thăm lão nhân gia, cho nên không dám đi…
Đinh Trường Sinh nói.
– Cứ nghĩ bậy bạ, được rồi không nói đến, thôi cậu đi trước, mấy ngày nữa tôi sẽ gọi điện thoại cho cậu…
Trọng Hải đứng lên nói.
Đinh Trường Sinh cũng đứng lên, Trọng Hải đem Đinh Trường Sinh đưa đến cửa, ở bên ngoài bắt tay với hắn, làm cho mấy người đang chờ đợi gặp mặt Trọng Hải đều phải kinh ngạc ngây người, không khỏi phải nhìn Đinh Trường Sinh vài lần, bọn họ không biết hắn là ai, nói như thế nào thì Trọng Hải cũng là thường ủy tỉnh ủy, là bí thư thành phố đấy…
Làm cho Đinh Trường Sinh không nghĩ tới chính là Vạn Hòa Bình vẫn chưa có quay về, đang ở phía dưới chỗ đậu xe chờ đợi hắn, lúc Đinh Trường Sinh vừa ra khỏi đại lâu, thì tái xế liền xuống xe tiếp đón Đinh Trường Sinh, Vạn Hòa Bình không dám xuống xe, hắn là sợ bị Trọng Hải nhìn thấy…
– Vạn cục, ông còn chưa đi về à, tôi tưởng ông đã đi rồi…
Vạn Hòa Bình sắc mặt thật không tốt nhìn, nói:
– Cậu nghĩ xem, đúng là có người muốn lợi dụng chuyện này để làm văn chương a, cậu và Trọng bí thư tán gẫu lâu như vậy, nói cái gì vậy hả?
Hỏi xong lời này, Vạn Hòa Bình cũng ý thức được mình thất thố, Đinh Trường Sinh cùng Trọng Hải tán gẫu chuyện gì, để nói cho mình nghe sao?
– Thôi quên đi, không nói đến chuyện này nữa, hiện tại cũng đến giờ cơm, tôi mời cậu…
Vạn Hòa Bình nói.
Vào một quán cơm, hai người tìm một gian phòng yên lặng, lúc này Đinh Trường Sinh mới nói:
– Kỳ thật Trọng bí thư cùng tôi cũng không nói chuyện gì quan trọng, chủ yếu là nói một chút về sự tình của tôi tại Hồ Châu, ông ta cũng là từ Hồ Châu đi ra, cho nên đối với tình hình Hồ Châu muốn biết một chút, ông cũng biết, hiện tại Hồ Châu rất loạn, cho nên Trọng bí thư lo lắng cho tôi, còn về sự tình của ông, một câu tôi cũng chưa có nói gì, hơn nữa sự tình của ông và Trọng bí thư, tôi nói được gì sao?
Vạn Hòa Bình gật đầu, rót thêm rượu Đinh Trường Sinh, nói:
– Nói cũng phải, bất quá tôi vẫn có chút lo lắng, tôi đã cho nhân viên tiếp tục điều tra về người đàn bà đồng phạm trong vụ bắt cóc kia, thành lập tổ chuyên án, chuyện này nhất định phải tra cho ra manh mối, nếu không, tôi như thế nào hướng cậu và Trọng bí thư bàn giao.
– Ông Vạn, lời này của ông nghiêm trọng quá, ông hướng tôi bàn giao cái rắm à… tôi nhìn, tốt hơn là ông nên suy nghĩ như thế nào lấy lòng Trọng bí thư một chút, còn tôi thì đâu có nắm giữ được sĩ đồ vận mệnh của ông chứ? Ông nói đúng không? Vẫn là ông cùng Trọng bí thư nhiều hơn trao đổi, so với bất cứ cái gì cũng đều trọng yếu hơn…
Đinh Trường Sinh nói.
Vạn Hòa Bình sửng sốt, nói:
– Nói như vậy, thì Trọng bí thư có nhắc tới tôi rồi, nói… nói cho tôi biết chút đi…
Đinh Trường Sinh làm như khó xử, cuối cùng nói:
– Kỳ thật cũng không có gì, Trọng bí thư nói đúng là hiệu suất của cục cảnh sát thành phố không cao, ông Vạn… ông làm công an đã lâu năm rồi, phá án đó là môn sinh mệnh của ngành công an, án không phá được, dân chúng sẽ không hài lòng, vấn đề này không phải chỉ là một câu nói không có manh mối mà có thể giấu diếm được, cho nên, Trọng bí thư đối với hiệu suất của bên các ông bất mãn, tôi cảm thấy ông nên đối với thủ hạ của ông nâng cao lên tố chất chút đi, ví dụ như hôm nay tên cảnh sát kia, trong tay có súng, lúc ấy cũng khoảng cách chỉ có tầm bốn năm mét, nếu nổ súng thì có thể cứu được vợ của tôi rồi, lúc ấy tôi bị cấp bách, suýt chút nữa thì đã đoạt súng của tên cảnh sát đó để bắn, cảnh sát nếu không có bản sự, dân chúng coi thường, vậy thì cái vị trí cục trưởng của ông có phải là dễ dàng bị chấm dứt hay không?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 11 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Update Phần 61 |
Ngày cập nhật | 03/02/2024 06:26 (GMT+7) |