Chưa thuần với bóng đêm, Chướng ngồi thụp xuống bờ rào lắng tai nghe động tĩnh từ trong nhà chàng đến bên nhà Tím. Đêm khuya vắng lặng như tờ. Cảm xúc gió nhẹ từ xa ngoài kia đưa lại, mát rượi sương đêm vùng ôn đới.
Chướng đưa mắt qua bóng đêm vừa khoan khoái vừa rạo rực tâm hồn lẫn thể xác. Chướng có Tím bên cạnh trong cuộc đời.
Một sự bên cạnh ngẫu nhiên mà trước đây như ảo tưởng mà đã thành có thật. Đời sẽ được vui, màu mở thêm lên, hương vị tỏa ra muôn phương, Chướng hy vọng như thế và tin tưởng triền miên với lòng ước vọng đó.
Những ý tưởng hầu như hoang tưởng cũng đẩy đầy dồn dập tụ tập về trong trí của Chướng mà chàng cảm thấy chẳng có gì bận rộn, ngược lại có bề thú vị. Những ảo tưởng, những sự thật này tắt hẳn khi bên kia hàng rào có tiếng động.
Chướng mở đôi mắt thật to về hướng đó như đâm thủng màn đêm và sự động tĩnh lại trở về với yên lặng. Chướng thất vọng ngồi yên tại chỗ.
Sốt ruột nhưng Chướng vẫn mơ màng sẽ đụ được Tím đêm nay một cách tuyệt vời hơn hẳn hôm qua. Cái đêm hôm qua Chướng còn ngần ngại chưa trổ tài đụ bao nhiêu sở trường dù rằng Tím cũng đã tê mê nhưng chưa nã nón chịu thua mà trái lại thầm kín hăm he để hẹn hò đêm nay một cách tự nhiên ngoài sự tưởng tượng của, Chướng.
Bận này Chướng sẽ đụ Tím một mẻ mà nàng xách khăn gói mũ mướp theo chàng luôn mà đếch thèm xin phép bố mẹ. Chướng tự hào tự kiêu như vậy. Bỗng chàng tự mãn nguyện thương kính bố mẹ đã sinh ra mình và cũng không quên cảm ơn trời Phật đã ban ơn sự độc đáo Cái lộc hiếm có không ai ai trên đời cũng dễ dàng được hưởng.
Chướng cũng tự hỏi cái lộc này gia đình chàng được hưởng cả mấy đời cũng là sự lạ của sự truyền thống mà cụ thể không thể tưởng tượng là trong gửi phút này ba mẹ chàng đang khoái lạc ở bên trong. Bất giác Chướng nở nụ cười trong đêm đầy mãn nguyện.
Vừa lúc ấy Tím xuất hiện bên kia hàng rào. Bóng đen cứ dần dần tiến gần phía chàng. Chướng nhìn thật kỹ và khi nhận ra Tím, Chướng mới dám lên tiếng thật nhỏ, nhẹ nhàng:
– Tím… Anh ở đây nè…
Tím nghe tiếng của Chướng nhưng phản ứng tự nhiên, nàng chùn chân lại rồi như nhận được hướng của Chướng, nàng nhanh nhẹn tiến về phía đó nhưng cũng ở trong tình trạng dè dặt.
Chướng thì vui sướng như người uống rượu đến mức thấm và ngà ngà khi Tím đã đứng sát vào bức hàng rào gỗ mong manh. Tím chưa kịp hỏi han một điều gì với Chướng, chàng đã sỗ sàng vươn mình qua hàng rào vít lấy cổ của Tím du lại và hôn nàng lúi bụi vũ bão.
Tím để cho Chướng tự do muốn làm gì thì làm. Chàng hôn nàng tới tấp như cấu xé khuôn mặt người yêu cho hết niềm mong nhớ. Tím cũng không kém gì. Nàng hôn trả lại. Nàng nút lưỡi Chướng đến độ chàng tê dại như muốn nằm vắt qua dãy hàng rào vốn đã ói ọp đợi ngày sụp đổ nếu không được sửa chữa.
Chướng và Tím, hai khuôn mặt quằn quại với nhau. Môi cắn môi, nút lưỡi nghe sún sụt. Cặc Chướng nứng cứng muốn chui lủng quần.
Tím thì khỏi nói. Nàng muốn đụ ngay tức thì mới đả lòng dâm dật đang dâng lên tràn ngập như không tài nào ngăn cản dòng nước lũ xối xả tuôn ra với dòng sông lưu lượng nhỏ bé.
Tím nhận cảm được mu lồn căng phồng. Mồng đốc săn cứng ve tròn hạt bi, nhích nhích trong khe lồn kích thích dồn dập cảm hứng đến tận non xanh. Hai mép lồn cơ thịt giật giật. Tràn ngập máu dâm như Tím thì vào những giờ phút này không ngăn cản được nước lồn tuôn trào.
Bên trong nhà Chướng có tiếng động, cắt hẳn sự cao hứng của Chướng lẫn cả Tím nữa. Cả hai không ai bảo ai đều rời nhau như đôi sam bị sóng tạt lên bờ. Chướng ở bờ rào bên này, Tím ở bờ rào bên kia. Một thoáng luyến tiếc nhưng cũng vội tan biến khi cả hai hiểu rằng sự gián đoạn đó chỉ nhất thời mà thôi. Bên trong tiếng xối nước ào ào. Tím buộc miệng hỏi:
– Giờ này có ai đi tắm đó anh?
Chưởng im lặng không buồn đáp lại thắc mắc của người yêu nhưng chàng cười thầm trong bóng đêm và nụ cười khi nghĩ đến ông bà Củ. Rồi Chướng cũng trả lời có vẻ lạc đề mà bắt buộc Tím phải chú ý:
– Má anh đó…
Trả lời chỉ từng ấy, Chướng im bặt, trả lại sự im bặt của đêm khuya chuyển mình về sáng. Tím thầm lặng với sự bực bội trong lòng, nàng thắc mắc:
– Má anh đi tắm giờ này à! Chèn đất ơi!
– Quên đi em, thắc mắc làm chi cho mệt. Đừng động tĩnh má nghe được, biết chúng mình ở ngoài này thì hư bột hư đường cả đám.
Trong lòng Tím còn ấm ức vì tiếng động trong nhà người yêu làm mất hứng cơn nứng. Sự gián đoạn ấy làm trí óc nàng không được ổn định. Lĩnh trạng của một người tràn đầy máu dâm như nàng thì làm sao lại không gắt gỏng nếu không muốn nói về sự nổi điên bất thường, khí tồn tại não.
Rồi Tím cũng im lặng như chịu ý người yêu đòi hỏi. Mãi cho đến khi tiếng dội nước trong nhà im bặt và tiếng dép khua lê thê trên nền nhà, Chướng mới yên lòng, xoay qua nói với Tím:
– Mẹ anh làm việc riêng với ba anh.
Tím hiểu ý nhưng nàng vẫn đáp:
– Già rồi còn non nước gì nữa.
– Càng già càng dẻo càng dai. Phải hưởng cho cạn tàu ráo máng cho đáng đồng tiền bát gạo…
Nói đến đó Chướng ngập ngừng, đoạn tiếp lời:
– Ông bà còn gân lắm em ơi?
Tím im lặng, nàng cảm thấy nói qua nói lại cho có chuyện mà mất thời giờ vàng ngọc trong lúc này. Nàng nghĩ thầm chuyện đụ của ông bà Củ bàn bạc làm chi. Nàng đang nứng có ai thông cảm. Nàng chỉ muốn vuốt, bú cặc chàng và được Chướng đụ liên hồi mà thôi.
Nàng chỉ muốn thỏa mãn cái đụ sâu, đụ đậm và cuộc đời nàng gặp được sự đụ tuyệt vời như Chướng thì có gì cho bằng. Nàng nguyện trong lòng sẽ làm vợ Chướng. Nàng sẽ cưng chịu Chướng như trứng mỏng suốt cuộc đời. Và chàng có thể ăn không ngồi rồi trau chuốt sự đụ cho đến nơi đến chốn mà nàng chịu số phận làm ăn lam lũ nuôi chồng.
Chướng nói với Tím:
– Yên tâm rồi em!
Nói để mà nói, Chướng cảm thấy bâng quơ và vô duyên không thể tả được trong giây phút trống trải này. Nhưng Tím mở đường cho chàng vì nàng thuộc gái tinh ranh hàng rào như tối hôm qua thì bản cũ soạn lại chẳng gì là khoái lạc mới mẻ. Tím cong môi nhõng nhẽo:
– Anh qua bên này…
Chướng đáp trong ngạc nhiên hòa lẫn sự mừng rỡ, mở cờ trong bụng:
– Qua bên em…
– Còn gì nữa mà hỏi… Mẹ em vắng nhà…
– Bà ấy đi thăm cậu em. Cậu em đau mấy bữa rày. Nghe nói cũng khá nặng mà không đến nổi nào nhưng mẹ nóng ruột phải đi…
Tím nói như không kịp lấy hơi hoặc nuốt nước bọt, đến lúc Chướng bực mình. Cái cách nhõng nhẽo của Tím đã làm chàng nứng cặc muốn đụ cho bỏ ghét. Cái ghét yêu thương đầy giâm dật khi cặc chàng đã cứng đờ muốn đục thủng đáy quần. Tím giục Chướng:
– Anh chui rào, qua bên này với em nào…
Chướng nghe bùi tai lẫn thấm ngọt mía lùi, chàng vội tìm lỗ hổng ở dãy hàng rào gỗ tạp, lách mình qua với Tím. Bỏ được hàng rào cản, Chướng và Tím ôm ghì lấy nhau như tình nhân đi xa bây giờ trở về gặp nhau, cặc Chướng nứng cứng, cộm lên cọ vào mu lồn Tím.
Cảm giác của nàng sướng run về sự đụng chạm, cọ xát này. Cố nhiên những sự đụng chạm này nàng cũng nứng tự nhiên và sự ham muốn dục vọng làm sao kìm hãm được. Thay vào chỗ muốn banh lồn cho Chướng đụ tức khắc nhưng chưa có phương tiện và nàng cố nén sự sỗ sàng quá đáng nên nàng hôn, nút lưỡi, đưa bàn tay mềm mại vân vê cặc Chướng đang nổi cộm.
Tím thì thào vào tai Chướng:
– Mình đi vào trong nghe anh!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cậu Tư Chướng |
Tác giả | Lê Đại Cường |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bú lồn |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 05/11/2024 01:13 (GMT+7) |