Nói thật là em không thể tin rằng cuộc sống của bé Huệ lại nhiều biến cố đến vậy, không thể nghĩ rằng nàng lại bị một thằng già dâm nó đánh đập và bạo hành dữ dội. Địt mẹ nó chứ, bỏ tiền ra chơi con người ta được rồi, lại còn làm mấy cái trò bẩn thỉu như vậy, dù sao bé Huệ cũng đáng tuổi con, tuổi cháu nó. Đành rằng nó chi tiền lớn ra bao gái thì nó có quyền, nhưng đĩ điếm cũng là con người, cũng biết đau, biết tủi, biết nhục chứ đâu phải như động vật vô tri vô giác cho bọn nó đánh đập.
Em biết trong thế giới mại dâm có nhiều câu chuyện còn kinh khủng hơn là chuyện của bé Huệ. Chẳng là trước đây em có quen một người chị, cũng làm nghề mại dâm, có lần chị ấy kể rằng, đĩ điếm nó chia ra nhiều loại lắm, có loại bị bọn ma cô, tú bà, tú ông chi phối hết tiền bạc, bị bọn chúng đánh đập dã man, nhưng đổi lại là không phải lo về khoản kiếm khách, lo về chuyện bị khách đánh đập, quỵt tiền…
Trong khi đó, có một số cô gái hành nghề mại dâm tự do, tức tự kiếm khách, tự trả tiền phòng, kiếm được trọn số tiền, nhưng đổi lại họ phải chịu những cuộc ẩu đả gay gắt từ chuyện giành giật khách với các gái mại dâm khác, đôi khi họ bị khách quýnh, quỵt tiền, và thậm chí bị cướp hết tài sản trên người. Trên đây là 2 ví dụ về hình thức mại dâm mà em biết được, nói gì thì nói, cả hai cách đều có cái lợi và cái hại, được cái này mất cái kia. Thật, em không biết mấy đứa con gái ở chung phòng với bé Huệ đang làm theo kiểu nào, chỉ biết rằng tối nào bọn họ cũng đi ra ngoài, có thể họ ra đứng ở nơi cột điện, chân cầu nào đó, hoặc có thể tụi ma cô, tú bà gọi điện cho bọn họ đến chỗ khách hẹn sẵn. Nghĩ đến vậy mà em thấy xót cho mấy chị em, cuộc sống của họ thật chán chường, buổi sáng thì ngủ li bì, để rồi khi ánh đèn đêm xuất hiện, họ lại lao ra ngoài cho một cuộc mưu sinh nơi phố thị xa hoa.
Trở lại với căn nhà của em vào buổi tối hôm ấy, em vì buồn chán nên có lang thang trên mạng và nghiên cứu các bài viết về nghề mại dâm. Không hiểu điều gì đã khiến em phải tò mò về nghề mại dâm đến như vậy.
Trong số các bài viết, có một bài mà em cảm thấy nó xảy ra rất giống với trường hợp của bé Huệ, con Ly…Điển hình là một bài viết của ả điếm tên Giang, 20 tuổi, quê ở Bắc Giang. Trong bài, con Giang cho biết, “Với chúng em, việc bị khách “bùng tiền” hay đánh đập trong trạng thái không thể kiểm soát được (say rượu, phê thuốc, vv… ) có khi không đáng sợ bằng việc chúng em phải chiều những vị khách tỉnh táo, minh mẫn nhưng lại có sở thích và những hành vi thú tính, quái ác, chẳng giống người thường. Bạo hành gái bán dâm còn kinh khủng hơn nhiều lần so với bạo hành tình dục thông thường trong gia đình, bởi giữa những cô gái làm nghề này với khách hàng không có mối ràng buộc nào. Hơn nữa, nếu có bị bạo hành, chúng em chỉ biết âm thầm chịu đựng chứ không thể cầu cứu vào ai. Sau nhiều lần bị đánh đập, chửi mắng, bị các “má mì”, chủ chứa đuổi ra ngoài đường. Em chuyển sang làm gái mại dâm tự do. Kể từ lúc đó, em không thế nhớ là mình đã bao nhiêu lần bị khách làng chơi “chơi xong” rồi trở mặt, không chịu trả tiền. Chưa kể, có lần, tiền không đòi được, em còn bị đánh đập thậm tệ.
Bọn khách làng chơi cũng có dăm bảy loại, có người tốt, có người xấu nhưng nói thực là chẳng biết ai là tử tế, ai là lưu manh. Chỉ khi vào phòng với họ rồi quan hệ với họ thì mới hiểu họ là kiểu người như thế nào. Một lần nọ, em có khách đúng lúc đang ế ẩm, hết tiền tiêu nên mừng húm.
Thấy mặt mũi ông khách hiền lành, tử tế, em lại thầm nhủ hôm nay số mình may. Nhưng em đâu ngờ lúc xong xuôi, em quay lại hỏi tiền thì ông ta trợn mắt bảo: “Bây giờ tao không có tiền trả cho mày đấy rồi sao”. Em ngơ ngác rồi hỏi lại với giọng khá gay gắt thì ngay lập tức, hắn quay lại đánh đập em luôn.
Rồi cũng có khi quan hệ xong, em vào phòng tắm còn khách ở ngoài bỏ đi luôn mà không thèm trả tiền. Em phát hiện thì họ đã đi xuống dưới đường rồi. Lúc ấy, em tủi nhục lắm.
Trước khi trở thành một nữ mại dâm tự do, em đã từng là một nữ mại dâm làm trong nhà chứa có bảo kê, tuy nhiên, ngay cả khi có bảo kê đàng hoàng thì có nhiều lần, em vẫn không tránh khỏi tình trạng bị ép buộc quan hệ tình dục, bị đánh đập và không được trả tiền. Có những vị khách còn kề dao vào cổ để đe dọa, ép quan hệ.
Quan hệ xong mà còn “cứng đầu” đòi tiền thì chỉ có nước “ăn đập”. Vì thế, nếu gặp những đối tượng này, van xin không được, em và các “đồng nghiệp” đều nhắm mắt buông xuôi, đến lúc xong mà còn sống sót thì mới biết là mình may mắn.
Thậm chí, sau khi đã làm cho chúng thỏa mãn cơn say dục vọng, em còn tiếp tục bị mang ra làm “bia đỡ đạn”, làm “quả đấm” để khách làng chơi thoải mái chửi bới, đay nghiến, trút giận bằng những lời lẽ không thể thô tục hơn”.
… Bạn đang đọc truyện Câu chuyện của một con điếm tại nguồn: http://truyensextv.moe/cau-chuyen-cua-mot-con-diem/
Một ngày nữa lại trôi qua, sáng sớm ngày hôm sau em đến công ty trong bộ mặt thều thao, buồn bã như mất sổ gạo, đến nỗi thằng sếp còn bảo “mặt mày hôm nay như đưa đám thế kia”, em chỉ biết cười gượng và im lặng làm việc. Nói về buồn thì em cũng không biết tại vì sao em buồn, trong đầu chỉ suy nghĩ làm sao giúp đỡ được bé Huệ, chuyện trước sau gì cũng phải giải quyết, không thể trốn được. Mà em nghe nói thằng cha già này cũng thuộc dạng đại gia, tiền nhiều lắm, e là ổng không để bỏ qua chuyện này dễ được, có thể ổng sẽ cho người đi kiếm bé Huệ về, hoặc chính ổng đích thân đi tìm nàng.
Như đã hứa với nàng tối hôm qua, chiều nay bắt buộc em phải đến nhà nàng. 5h30, em lái xe từ cơ quan trở về nhà, vẫn như thường lệ, em lao vào nhà tắm trước tiên. Cơ mà không hiểu vì saohôm ấy em ăn cái gì mà đau bụng dữ dội, em làm một “hố bom” to tổ trảng trong bồn cầu, má nó, dễ chịu kinh khủng, lâu rồi không đi ị sướng như lúc này. Tắm rửa sạch sẽ xong, xới tô cơm ăn, nhưng thấy vẫn còn hơi sớm nên em nằm xem thêm một bộ phim, cái phim hình như tên là “Iron Doors” gì đó, xem phim này xong tởm éo tả nỗi.
Bộ phim chỉ có duy nhất 2 nhân vật, xoay quanh một thằng nhân vật ất ơ nào đó, nó bị thằng đạo diễn bỏ mẹ nhốt vào trong một căn phòng kín có cái cửa bằng thép không tài nào mở ra được. Trong căn phòng chừng mấy chục mét vuông, bất ngờ thằng cha này kiếm được một cái búa, một cái đục và bình hàn xì gió đá. Tưởng như sắp được trở ra ngoài rồi, nhưng không, thằng cha này ngồi hàn xì chết con mẹ luôn nhưng cái cửa thép vẫn không hề xi nhê gì cả. Thế là cu cậu đành ngồi đục tường, đục đến chảy máu bét nhè cái tay ra, lúc sau thì đục được một cái lỗ to tổ trảng. Và lại một lần nữa, ổng nghĩ là sắp thoát rồi, nhưng khi chui qua cái lỗ bên kia thì lại lòi ra thêm một căn phòng y chang bên này, cũng có cửa thép. Bị nhốt suốt 3, 4 ngày trời, thân thể đói rã rời, cu cậu không còn cách nào khác là tự đái ra rồi lấy nước tiểu uống, bắt những con giòi be bé trong xác của con chuột chết để ăn.
Địt mẹ, xem đến cảnh này em mắc oẹ kinh khủng. Chui qua bên kia thì bất ngờ ổng tá hoả khi gặp một con nhỏ điên còn sống đang nằm trong chiếc hòm. Cả hai người này sau đó cùng nhau đục tường thoát ra ngoài, cu cậu hết nước đái để uống, nên phải uống nước tiểu của con nhỏ này để lấy sức mà đục tường tiếp. Khi cả 2 sức cùng lực kiệt, chỉ còn lại một hơi thở ốm yếu, họ quyết định từ bỏ hi vọng được thoát ra ngoài. Cô gái vì cảm thương cho chàng trai, nên đã hiến tặng thứ quý giá nhất của cô cho chàng, nhưng hỡi ôi, chàng trai giờ đã mệt nhoài, chỉ còn biết nằm một chỗ, đôi mắt chàng nhắm lim dim tận hưởng phút giây hạnh phúc của cuộc sống, mặc cho cô gái làm gì thì làm. (Còn sức chó gì mà chơi, lol)
Nói chung đây là một bộ phim khá hay, ai chưa xem có thể xem qua, cuối cảnh có màn ân ái khoảng 5 phút, thấy cả (.)(.) của cô gái nữa. Khuyến cáo là xem coi chừng ói ở mấy chỗ nó uống nước tiểu và ăn giòi nhé. Em xem xong mà đéo dám ăn cơm mấy ngày cơ ấy, lol.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Câu chuyện của một con điếm |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ cave, Tâm sự bạn đọc, Truyện teen |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 25/11/2017 13:36 (GMT+7) |