Sau khi để cho đám thị vệ canh giữ gần lều trướng đi ra khỏi cách xa, Tống Thanh Thư lúc này mới hào hứng tiến vào bên trong.
Nghe được động tĩnh, Đại Khỉ Ti ngồi ở trên giường ngẩng đầu lên nhìn hắn, rồi lại buông lơi đôi mắt xuống, chứng kiến nét mặt của nàng, Tống Thanh Thư ngạc nhiên:
– Phu nhân giống như có chút cam chịu số phận rồi sao vậy?
Đại Khỉ Ti sắc mặt cũng có chút biến hóa, lạnh lùng đáp:
– Ngươi không phải là muốn có được lòng tin đối với ta sao? Nhưng ngươi có nghĩ tới, nếu dùng cái loại thủ đoạn này, cứ cho là đã chiếm được ta… ta không hận ngươi thấu xương thì đã tạ ơn trời đất rồi, há lại còn đối với ngươi một lòng trung thành tận tâm?
Tống Thanh Thư gật đầu, đi đến bên cạnh người nàng ngồi xuống, thuận tay giải huyệt đạo cho nàng, dù sao lấy võ công của hắn, huyệt đạo Đại Khỉ Ti có giải khai hay là không thì cũng không phải là vấn đề:
– Tại hạ thấy đã lâu như vậy, cuối cùng phu nhân cũng tìm được một dạng lý do…
Khôi phục lại nội lực, Đại Khỉ Ti liền nhích xa người hắn, dường như làm như vậy thì nàng mới có thể có cảm giác an toàn.
Tống Thanh Thư chú ý tới cử chỉ nàng, mỉm cười:
– Vậy bây giờ chúng ta kể chuyện trước đây đi, những năm qua Minh giáo Ba Tư thẳng cùng Mông Cổ giao chiến, về truyền thuyết của Đại Hãn Thiết Mộc Chân thì phu nhân có biết được rõ ràng không?
– Truyền thuyết về tên ma đầu đó? Ngươi muốn nói là về phương diện nào?
Tại trong lòng Đại Khỉ Ti, Minh Vương là dạng nhân vật xem tựa như thần, Thiết Mộc Chân thì là nhân vật giống như đại ma vương, bất quá bây giờ thì nàng cũng đang đánh đồng Tống Thanh Thư giống như cùng hai nhân vật kia rồi.
– Về hậu cung của hắn…
Tống Thanh Thư đáp.
– Hừ, tên ma đầu này ưa thích nhất là cướp đoạt thê nữ người khác, sau khi chết tất nhiên sẽ tiến vào vương quốc hắc ám, nhận hết mọi thống khổ thiêu đốt lửa của lửa tam muội!
Hắc ám vương quốc là khái niệm của Minh giáo, cũng giống như là địa ngục vậy.
Đối với lời nguyền rủa của Đại Khỉ Ti, Tống Thanh Thư lại không cho là đúng:
– Đáng tiếc Thiết Mộc Chân thờ phụng chính là trời, lúc nào cũng có trời che chở cho hắn, còn Minh giáo thì thờ thần, thần thì không sánh bằng trời nên không có biện pháp kiềm chế được hắn.
Thấy há mồm Đại Khỉ Ti muốn phản biện, Tống Thanh Thư đã cắt đứt nàng:
– Lúc này tại hạ không phải là cùng phu nhân nói đến giáo nghĩa tông giáo, tại hạ chỉ muốn kể chuyện trước đây Thiết Mộc Chân có quan hệ với Dã Toại hoàng hậu, phu nhân có biết nàng không?
Đại Khỉ Ti mặt mờ mịt:
– Ta chỉ biết đệ nhất hoàng hậu của hắn là Bột Nhi Thiếp mà thôi.
Thiết Mộc Chân có quan hệ quá nhiều nữ nhân, cho nên Đại Khỉ Ti không biết hết thì cũng chẳng có gì lạ.
Tống Thanh Thư giải thích nói:
– Dã Toại là đệ tam hoàng hậu của Thiết Mộc Chân, có thể nói là ngoại trừ đệ nhất hoàng hậu Bột Nhi Thiếp, Dã Toại hoàng hậu là nữ nhân được Thiết Mộc Chân sủng hạnh tín nhiệm nhất, thế nhưng phu nhân có biết là Dã Toại hoàng hậu trước đó đã có trượng phu rồi, chứ không phải là Thiết Mộc Chân không?
Đại Khỉ Ti mày nhíu lại, tức giận nói:
– Thiết Mộc Chân loại cầm thú này, chuyện đoạt thê tử của người đã làm không ít.
– Đúng vậy, Dã Toại đích xác là bị Thiết Mộc Chân cướp về, phụ thân của nàng là người du mục Tháp Tháp (Tatar) cùng với Mông Cổ là kẻ thù truyền kiếp, sau khi Thiết Mộc Chân đánh bại quân binh của phụ thân nàng, liền phái người truy tìm tung tích phụ thân nàng, cuối cùng thì đã tìm được muội muội của nàng là Dã Tốc Kiền, nhìn thấy tướng mạo của Dã Tốc Kiền xinh đẹp, liền đem nàng về nạp vào hậu cung. Sau đó Dã Tốc Kiền cố hết sức hướng Thiết Mộc Chân đề cử tỷ tỷ Dã Toại của mình có dung mạo tuyệt thế gấp mười lần trên mình, Thiết Mộc Chân động tâm, liền phái người tìm, lúc này Dã Toại cùng trượng phu của nàng đang lẩn trốn ở trong núi rừng, cuối cùng thì Thiết Mộc Chân cũng đã thành công bắt lấy được nàng, rồi cũng đem nàng nạp làm phi tử, cực kỳ sủng ái. Bất quá Dã Toại thương yêu sâu đậm trượng phu của mình, suốt ngày như mất hồn phách, nàng luôn nhớ tới trượng phu mình thất lạc trong chiến loạn.
Nghe đến đó, Đại Khỉ Ti liền khen ngợi:
– Thật là một cái nữ nhân hiếm thấy, thân hãm xuống trong địch doanh lại vẫn thủ vững cùng thệ ước với trượng phu, không bị vinh hoa phú quý thế làm cho thay đổi. Vậy về sau nàng có cùng trượng phu của mình đoàn tụ không vậy?
Đại Khỉ Ti yêu lấy trượng phu Hàn Thiên Diệp, bởi vậy vô thức cũng lo lắng thay cho đôi phu phụ đáng thương kia.
– Bọn họ cuối cùng thì cũng đoàn tụ, nhưng lại theo cách không tưởng được…
Tống Thanh Thư thở dài, tiếp tục nói…
– Sau đó có lần Thiết Mộc Chân thiết yến dã ngoại mừng công, mọi người đang trong lúc thoải mái chè chén, hắn chợt chú ý tới cũ Dã Toại dù cứ nhìn chăm chú vào trong đám người mà một không ngừng thở dài, Thiết Mộc Chân liền nổi lên lòng nghi ngờ, liền lập tức hạ lệnh tất cả người đang ở đó tập họp thành đội ngũ tại trung tâm giữa sân, trong nháy mắt chung quanh trở nên yên tĩnh nghiêm túc dị thường, tại nơi đó chỉ còn lại có một nam tử ánh mắt sáng rực không tập trung theo đội hình…
– Là trượng phu của Dã Toại?
Đại Khỉ Ti kinh hô, cho dù việc không liên quan đến mình, nhưng nàng dường như đang lạc vào cảnh giới kỳ lạ, âu lo thay cho vận mệnh nam nhân kia.
Tống Thanh Thư nhẹ gật đầu, tiếp tục giảng giải:
Thiết Mộc Chân hỏi hắn:
– Ngươi là người phương nào? Như thế nào cãi lời mệnh lệnh của ta không tập trung theo đội hình?
Nam nhân này căm hận nhìn Thiết Mộc Chân, cao giọng đáp:
– Ta chính là trượng phu của Dã Toại, ngươi thân là tộc trưởng lại không liêm sỉ, tiêu diệt bộ tộc của chúng ta, lại còn chiếm đoạt ái thê của ta! Hôm nay bị ngươi bắt ở đây, muốn chém muốn giết thì cứ tùy tiện!
– Thật đúng là một nam nhân dũng cảm!
Đại Khỉ Ti tán thưởng, trước mắt dường như hiện ra năm xưa Hàn Thiên Diệp lẻ loi một mình trên Quang Minh đỉnh, lúc ấy hắn đang đứng tại trước mặt quần hùng Minh giáo, cũng là bộ dạng xem thường cái chết như thế này.
– Rồi kế tiếp ra sao?
Đại Khỉ Ti vội hỏi, cho dù nàng mơ hồ đoán được kết cục, thế nhưng vẫn ôm chút hy vọng, hy vọng Thiết Mộc Chân thưởng thức cảm động trước sự tha thiết chân thành của phu thê bọn họ, mà thành toàn cho hai người.
Chỉ tiếc Tống Thanh Thư tiếp tục nói, rất nhanh phá vỡ ý nghĩ không thực tế của nàng, Thiết Mộc Chân lúc này giận dữ:
– Ngươi là người Tháp Tháp lẽ ra đã là phải chết, hôm nay lại còn lại dám trà trộn vào nhìn lén, tội này càng đáng chết vạn lần!
Rất nhanh đầu nam nhân này đã bị thuộc hạ của Thiết Mộc Chân chém đứt dâng lên trên bàn.
– Cái gì?
Đại Khỉ Ti đưa tay che miệng lại, toàn thân cứng ngắc, vài giọt nước mắt cũng bất giác tuôn rơi xuống.
Thật ra nàng vốn không phải là nữ nhân dễ xúc động như vậy, chỉ là chuyện đôi phu phụ này làm cho nàng liên tưởng nhớ chuyện của đến mình và Hàn Thiên Diệp, nhất là vị trượng phu kia, quả thực cùng Hàn Thiên Diệp có khí chất giống nhau, nên khi nghe được Thiết Mộc Chân không chút do dự chém đầu nam nhân kiai, làm nàng nhớ lại cảnh tượng Hàn Thiên Diệp lúc chết đi, cho nên nước mắt liền rơi xuống.
Tống Thanh Thư thì cứ như vậy nhìn xem nàng yên lặng rơi lệ, hắn đối với Đại Khỉ Ti ấn tượng càng thêm nhiều hơn, lúc trước nghe nói Tử Sam Long Vương cùng Kim Hoa bà bà sát khí tàn nhẫn, hôm nay thì trước mặt nhìn thấy nàng có chút nhu nhược làm cho hắn kìm lòng không được thương cảm.
Đại Khỉ Ti rất nhanh chú ý tới ánh mắt của hắn, sắc mặt đỏ lên, vội lau lấy xoa vệt nước mắt, tiếp tục hỏi:
– Về sau Dã Toại kết cục như thế nào?
Tống Thanh Thư trên mặt lộ ra nghiền ngẫm:
– Kết cục của Dã Toại so với vị trượng phu đáng thương kia thì khác biệt nhiều, được muội muội của nàng khuyên giải, Thiết Mộc Chân cũng không có trách tội Dã Toại, về sau Dã Toại tựa hồ cũng nghĩ đã thông suốt, thay đổi thái độ ôn hòa, nàng cùng muội muội cùng một chỗ tận tâm tận lực hầu hạ phục vụ niềm vui Thiết Mộc Chân lúc trên giường, cuối cùng thì nàng đã thành nữ nhân được Thiết Mộc Chân sủng ái nhất, chiếm vị trí thứ ba Oát Nhi Đóa trong cung.
Oát Nhi Đóa đây có thể lý giải tựa như tam cung tam cung lục viện vậy, tỷ dụ như Kim quốc ngoại trừ hoàng hậu, thì chia ra nguyên phi, quý phi, chiêu phi lệ phi, các phi tử đều dựa vào danh nghĩa bốn loại dạng như vậy, địa vị Oát Nhi Đóa của Dã Toại tại Mông Cổ cũng tương đương với địa vị quý phi Kim quốc, có thể nói là cực kỳ tôn quý rồi.
– Tại sao lại có thể là như vậy chứ?
Đại Khỉ Ti cực kỳ kinh hãi, trong suy nghĩ của nàng, thì Dã Toại sau khi trượng phu bị giết hoặc là tự sát tại chỗ, hoặc là sẽ bị Thiết Mộc Chân xử tử, nhưng rồi như thế nào trượng phu vừa mới chết, nàng liền đầu nhập vào ôm ấp nam nhân khác, hơn nữa nam nhân kia còn chính là cừu nhân giết phu của nàng!
– Rất khó lý giải, nhưng đây là sự thật.
Tống Thanh Thư nhàn nhạt nói…
– Tại hạ không nghi ngờ cảm xúc của Dã Toại đối với trượng phu của nàng, thế nhưng trượng phu của nàng dù sao cũng đã bị chết, cảm xúc dù sâu dày đến đâu, cuối cùng cũng bù không được thời gian trôi qua ăn mòn, huống chi Thiết Mộc Chân so với trượng phu của nàng về bất cứ phương diện nào cũng đều vượt trội hơn, với lại Thiết Mộc Chân đối với nàng sủng ái có thừa, thế thì trên đời này có mấy nữ nhân lại không động tâm?
– Ta thì khác…
Đại Khỉ Ti phẫn nộ nói.
Tống Thanh Thư lẳng lặng nhìn qua nàng:
– Tại hạ sở dĩ cùng giảng qua cái này chuyện với phu nhân, là muốn nói cho phu nhân biết một điều, làm người thì phải biết nhìn về phía trước, chứ đừng có cứ mãi trầm mê chuyện quá khứ trong bi thống, Dã Toại đối với mối thù nam nhân giết phu có thể cuối cùng hóa giải là cũng dựa vào ân ái mà tiến tới, thế thì chúng ta vì sao không thể tiến tới bằng phương thức như vậy chứ? Huống hồ giữa chúng ta lại không có gì thâm cừu đại hận gì cả…
Đại Khỉ Ti hừ một tiếng, nghiêng đầu không nói lời nào.
Tống Thanh Thư tiếp tục nói:
– Phu nhân có biết Dã Toại cuối cùng đã yêu thích Thiết Mộc Chân, mấu chốt nhất là về chuyện gì không?
– Là chuyện gì?
Vấn đề này Đại Khỉ Ti nghĩ mãi không ra.
Tống Thanh Thư khẽ cười:
– Là do Thiết Mộc Chân lúc lần đầu tiên bắt nàng về, đã ân ái cùng nàng…
– Ngươi…
Đại Khỉ Ti vốn đang vểnh tai nghe hắn nói, kết quả nghe đáp án như vậy, lập tức tức giận đến mặt đỏ bừng.
– Phu nhân cho rằng tại hạ là đang nói đùa sao?
Tống Thanh Thư thần tình trở nên nghiêm túc lên…
– Vào cái đêm đó, Thiết Mộc Chân đã mang đến cho nàng nhiều khoái lạc hơn nhiều so với trượng phu của nàng trước đó, đã tạo ra cho nàng vô tình có sự so sánh với trượng phu của mình, cả hai đều là nam nhân đã hoan ái với nàng, cho nên nàng hiểu rất rõ về cảm giác bên trong thân thể của mình nhận được. Nếu không có đêm đó, dù là Thiết Mộc Chân dụng tâm đối với nàng tốt như thế nào, thì tại trong tâm trí của nàng cũng không cách nào cùng trượng phu của mình đánh đồng, nhưng sau cái đêm đó thì chuyện đã trở nên không đồng dạng rồi, Dã Toại đã bắt đầu từ từ chậm rãi tiếp nhận Thiết Mộc Chân, vì vậy cuối cùng cho dù là Thiết Mộc Chân giết chết trượng phu của nàng, nàng cho dù bi thống, cũng không có quá mức phản ứng kích động, bởi vì nàng ở sâu trong nội tâm đã nhận thức Thiết Mộc Chân cũng đã là nam nhân của nàng rồi.
– Ngươi đây là cưỡng từ đoạt lý.
Đại Khỉ Ti cả giận nói.
Tống Thanh Thư cười:
– Nói nhiều như vậy, kỳ thật tại hạ chỉ muốn để cho phu nhân biết, tại hạ nếu muốn lấy được tâm của phu nhân, thì trước hết nhất định phải chiếm được thân thể của phu nhân thì mới được.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 5 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 21/08/2022 11:38 (GMT+7) |