Tô Thuyên lập tức trầm mặt xuống.
– Phu nhân chớ hiểu lầm.
Phương Di tuy rằng giờ đã có ý dựa vào Tống Thanh Thư, nhưng dư uy của Tô Thuyên vẫn còn, nên vội vã giải thích.
– Ý của thuộc hạ là giáo chủ phu nhân dùng thủ đoạn, chỉ giả vờ để cho Tống Thanh Thư chiếm chút ít tiện nghi chứ đâu có làm thật, thì hy vọng có thể đạt được mục tiêu của mình.
Lâu nay giáo chúng Thần Long giáo có lời đồn là Tô Thuyên có thuật Mị công như trong Hồ ly tinh trong truyền thuyết Liêu trai, Phương Di đối với công phu này này bán tín bán nghi, nên nhân cơ hội thử dò xét mới nói như vậy.
– Um… nghĩ lại cũng đúng, đây cũng là một biện pháp.
Tô Thuyên quả nhiên gật đầu, đúng ra lúc bắt đầu nàng cũng nghĩ tới việc chính mình ra tay, nhưng kiêng kỵ võ công Tống Thanh Thư quá cao, vạn nhất hỏa hầu của nàng nắm không được, bị hắn cường thế phản kháng thì sẽ bị hỏng việc, cho nên đang còn do dự.
Phương Di trong lòng giật mình, thầm nghĩ nếu Tô Thuyên nói vậy thì thuật Mị công là có thật, phải tìm cách nhắc nhở Tống Thanh Thư biết trước, để khỏi liên lụy đến nàng khi đưa ra ý kiến như thế này.
– Ngươi chắc là Tống Thanh Thư đã bị ngươi dụ dỗ câu dẫn nhưng vẫn không nắm chắc được?
Tô Thuyên suy nghĩ, rồi hỏi lại Phương Di một lần nữa.
– Bẩm vâng…
Phương Di làm bộ ngượng ngùng gật gật đầu, thầm nghĩ: “Đâu chỉ nắm giữ không được, mà còn giày vò thân thể của ta không sót một chỗ nào…”
– Thôi được… để ngươi xem sự lợi hại của bản phu nhân.
Tô Thuyên hừ một tiếng, thần sắc đầy tự tin, nói xong liền bước ra ngoài.
– Giáo chủ phu nhân muốn thực hiện ngay bây giờ?
Phương Di âm thầm than khổ, lo lắng Tô Thuyên đến gian phòng của Tống Thanh Thư thì sẽ phát hiện trong phòng hắn vẫn còn tràn đầy mùi vị của màn kinh diễm vừa rồi, thứ hai nghĩ đến còn chưa kịp nhắc nhở Tống Thanh Thư, lỡ hắn chưa sẵn sàng đề phòng, gặp phải Tô Thuyên ra tay đắc thủ thì xem như là xong đời…
– Có vấn đề gì không?
Tô Thuyên nghi ngờ nhìn chằm chằm Phương Di.
– Theo lời của ngươi vừa rồi hắn cũng đã có phản ứng, xem như ngươi làm nền trước, chuyện còn lại thì bản phu nhân sẽ ra tay.
Tô Thuyên đối với mình thuật Mị công của mình phi thường tự tin, nhiều năm qua không có nam nhân nào khi bị nàng thi triển Mị công đùa bỡn mà thoát khỏi tay nàng được…
– Không có gì, chúc giáo chủ phu nhân đắc thắng khải hoàn.
Phương Di vội đáp.
“Kỳ lạ, Phương Di có gì đó không đúng.”
Tô Thuyên cau mày, cũng không nghĩ ra rõ nguyên nhân gì, tuy rằng vẫn có một loại linh cảm không thích hợp, nhưng bây giờ cơ hội đã có, Tô Thuyên cũng không muốn cứ như thế mà từ bỏ.
Nhìn bóng dáng Tô Thuyên biến mất ở cửa, Phương Di tự lẩm bẩm: “Tống đại ca, hy vọng ngươi vừa rồi làm liên tiếp hai lần, bây giờ không còn đủ tinh lực để sa vào Mị công của giáo chủ phu nhân…”
Trong lúc Phương Di lo được lo mất, thì Tô Thuyên đã nhẹ nhàng gõ cửa phòng của Tống Thanh Thư, hắn đang luyện hóa chân khí Hoan hỉ thiện pháp liền mở mắt ra, trong mắt lóe ra nghi hoặc, Phương Di tại sao nhanh như vậy vừa đi thì đã quay lại?
– Tống đại nhân… có ngủ chưa vậy?
Đột nhiên ngoài cửa truyền tới một giọng nói yểu điệu của nữ nhân.
Tống Thanh Thư nghe được cả người thoáng run lên một cái, liền vội vàng đứng lên mở cửa, nhìn đại mỹ nhân đứng ngoài cửa, cười khổ nói:
– Hồng phu nhân muộn như vậy tìm đến tại hạ, không biết có điều gì chỉ giáo?
Thấy Tống Thanh Thư nhanh liền mở cửa, Tô Thuyên trong lòng vui vẻ, nếu hắn đã lựa chọn mở cửa, xem ra trong lòng quả nhiên đang xao động.
– Bên ngoài trời giá rét, Tống đại nhân không mời nhân gia vào ngồi một chút sao?
“Chẳng lẽ là Phương Di đã bại lộ hành tung?”
Tống Thanh Thư âm thầm suy nghĩ, “Nhưng dáng dấp Hồng phu nhân như vậy, hình như là không giống như phát hiện điều già a.”
– Phu nhân nói gì vậy, mau mời bước vào đi.
Tống Thanh Thư tránh ra một bên, đón nàng vào.
Tiến vào gian phòng, Tô Thuyên quan sát chung quanh, là người phụ nhân thành thục, nàng liền nhận thấy tựa như là vẫn còn thoang thoảng cái mùi của một cuộc truy hoan vừa xảy ra, hoàn toàn không giống như Phương Di nói qua, thấy Tống Thanh Thư vẻ mặt nhìn mình nghi hoặc, nàng nở nụ cười xinh đẹp, lộ ra môi bên gò má như ẩn như hiện má lúm đồng tiền:
– Ta đến chỉ muốn nhìn xem Tống đại nhân tâm địa sắt đá đang làm gì mà lại nhẫn tâm từ chối một nữ nhân xinh đẹp như hoa Phương phu nhân.
Tô Thuyên bên má lúm đồng tiền rất cạn, chỉ khi cười mới hiện ra, với lại chỉ có một bên má trái, hai người khoảng cách rất gần, nếu không thì Tống Thanh Thư cũng rất khó phát hiện, nghe Tô Thuyên nói, Tống Thanh Thư liền phản ứng lại:
– Là do Hồng phu nhân phái Phương cô nương đến sao?
– Nhân gia lo cho Tống đại nhân gối đơn giường chiếc khó ngủ, thấy Phương phu nhân dung mạo vóc người đều hơn người, nên phái nàng đến hầu hạ cho Tống đại nhân, vậy mà Tống đại nhân lại nhẫn tâm không đoái hoài, nên Phương phu nhân khi trở về phòng khóc lóc rất thương tâm.
Tô Thuyên chặt lưỡi than thở, phảng phất đang chỉ trích hắn là người phụ tình vậy.
Tống Thanh Thư vẻ mặt vẫn như cũ rất:
– Hồng phu nhân, bộ phu nhân muốn hại tại hạ sao, Phương phu nhân dù sao cũng là thê tử của huynh đệ tại hạ a.
– Như vậy không phải là càng tốt hơn sao, Tống đại nhân cũng sẽ không bởi vì vấn đề nàng còn xử nữ mà nhận gánh trách nhiệm, huống chi trượng phu nàng cũng đã chết rồi.
Tô Thuyên tựa như giễu cợt nhìn hắn.
– Vậy Hồng phu nhân cũng là thê tử của người vậy…
“Um…” Tô Thuyên không nghĩ tới tự dẫn lửa thiêu thân, gò má hơi đỏ một chút, mỉm cười nói.
– Tống đại nhân thật can đảm, ngay cả bản phu nhân mà cũng muốn…
– Hồng phu nhân bày ra như thế, nếu như phu nhân đồng ý, thì tại hạ sẽ tận dụng sức mọn để làm hài lòng cho phu nhân.
Tống Thanh Thư một lời hai ý nói.
Tô Thuyên nghe qua hắn nói thì trong lòng rung động, nhưng cũng không tức giận, thấy Tống Thanh Thư đối với mình lời lẽ khiêu khích, trái lại có chút hưng phấn, thật ra thì Mị công của nàng cũng không phải là vạn năng, trước khi thi triển thuật Mị công, thì cần phải câu dẫn làm cho đối phương điên đảo tâm thần cái đã, lúc đó thần trí đối phương sẽ lộ ra sơ hở, thì nàng mới nhân cơ hội dùng thuật Mị công để khống chế thần trí đối phương được.
Tô Thuyên cười duyên xoay chuyển thân mình, để duy trì khoảng cách vừa gần vừa xa với Tống Thanh Thư.
– Nhân gia lại đây, ngoại trừ vì là bất bình giùm cho Phương phu nhân, còn có một việc tình muốn hỏi Tống đại nhân.
– Hồng phu nhân mời nói, tại hạ biết gì nhất định sẽ nói.
Tống Thanh Thư cười cười…
Tô Thuyên cũng không hỏi ngay, trái lại dường như vô ý cầm lấy chén trà trên bàn, phóng tới bên mép giường nhẹ nhàng ngồi xuống rồi nhấp một miếng, đôi môi đỏ hồng cùng chén trà trắng nõn hình thành đối lập mãnh liệt xung kích thị giác của người, một chân co lại, làn tơ váy hướng lên trêu chọc, đem một đôi đùi đẹp dương chi bạch ngọc đùi đẹp bộc lộ ra, cái tiếu nội khố màu hồng thật mỏng ẩn ẩn lộ ra um tùm màu đen thảm cỏ lông mu, Tống Thanh Thư nhìn thoáng qua choáng váng, không tránh khỏi nuốt xuống ngụm nước bọt, trong đầu nghĩ loạn lên “Xem ra Mị Công quả nhiên cũng lợi hại, Hồ ly tinh, còn có chiêu số gì thì sử hết ra đi…”
Thấy đôi mắt của Tống Thanh Thư lén lút nhìn vào bên dưới hạ thể của mình rồi từ từ mất đi thần sắc, thấy hắn không thể qua mặt được mình, Tô Thuyên rất hài lòng với phản ứng của hắn, nàng liền xuống giường bước đi thong thả bước nhỏ trong phòng, ngập ngừng nói:
– Lúc trước Tống đại nhân từng nhắc tới… nhắc tới… Hồng giáo chủ luyện công nên hơn mười năm qua không gần gũi được nữ…
Nói được một nửa, Tô Thuyên đỏ mặt không mở miệng nói tiếp…
Tống Thanh Thư thì rõ ràng Tô Thuyên là nhân vật lợi hại cỡ nào, chỉ sợ bản thân mình nếu chủ quan bị sơ hở, ngay lập tức sẽ bị nàng lừa gạt dùng Mị công thu phục ngay.
– Loại chuyện này… chắc hẳn phu nhân là người trong cuộc, có lẽ rõ ràng nhất mới phải chứ…
Tống Thanh Thư cũng không trực tiếp trả lời, mà không có hảo ý mỉm cười với nàng.
Tô Thuyên, thấy Tống Thanh Thư không giống với những nam nhân khác sau khi nghe nàng ám chỉ như thế thì hiểu ra ngay nàng muốn nói chuyện gì rồi, quả thật hắn không phải là dễ dàng đối phó, nên thầm nghĩ ‘Được… nếu không thuần phục được ngươi trở thành con chó quỳ dưới váy của ta, ta Tô Thuyên sẽ đổi thành họ Tống…
Tô Thuyên nổi lên ý hiếu thắng, cái nàng đang cần chỉ là tâm thần Tống Thanh Thư thất thủ trong một giây khắc kia mà thôi, vì vậy tiếp tục trêu đùa Tống Thanh Thư:
– Loại chuyện này… nhân gia là nữ nhân… làm sao không biết xấu hổ mà mở miệng nói thẳng ra, việc ta muốn hỏi một chút chính là Tống đại nhân có biện pháp gì để giải quyết không?
Tô Thuyên nói xong, thân thể nhích lại gần để cho đôi bầu vú chạm vào người Tống Thanh Thư, nũng nịu nói tiếp:
– Như thế nào, Tống đại nhân hiểu chưa, có cách nào để giải quyết giùm cho nhân gia…
Chóp mũi tràn đầy mùi thơm nữ nhân thành thục, lại nghe đến đối phương gần như trần trụi nói thẳng ra, Tống Thanh Thư cũng cảm thấy tâm thần rung động, ánh mắt Tô Thuyên nhạy cảm nắm bắt được cơ hội này, ngẩng đầu lên nhìn hắn, ánh mắt tản mát ra thần thái kỳ dị:
– Tống đại nhân, có thấy ta xinh đẹp không?
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensextv.moe/cao-thu-kiem-hiep-quyen-2/
Tống Thanh Thư trong mắt lóe lên, rồi lập tức lại trở nên mờ mịt:
– Hồng phu nhân… phu nhân là nữ nhân xinh đẹp nhất mà tại hạ đã từng gặp.
Tô Thuyên vô cùng hài lòng khi nghe hắn nói, tiếp tục nhìn chằm chằm hai mắt của hắn, cười nói:
– Thật không? Nghe nói Tống đại nhân có thê tử là Chu Chỉ Nhược cũng là đại mỹ nhân a, ta so với nàng thì ai xinh đẹp hơn?
Theo Tống Thanh Thư danh tiếng giờ đã vang xa, thì việc Hồng phu nhân biết hắn cùng Chu Chỉ Nhược cũng không có gì kỳ quái.
Tống Thanh Thư trên mặt liền hiện ra vẻ mặt thống khổ:
– Chu Chỉ Nhược đúng là xinh đẹp, nhưng tại hạ không thích, Hồng phu nhân thì không thua kém gì nàng, nếu luận về sức quyến rũ thì Chu Chỉ Nhược càng không sánh được.
“Cái miệng của hắn đúng là ngọt, tâm trí đã bị ta mê hoặc mà vẫn nói được như thế.”
Tô Thuyên thấy mình đại công cáo thành, biết Tống Thanh Thư đã bị chính mình khống chế, lúc này mới thanh tỉnh lại.
– Vậy Tống đại nhân có thích ta không?
Tô Thuyên lúc này làn điệu hết sức ngọt ngào, nhu nhuyễn chỉ có vài chữ nhưng bao hàm biết bao ý nghĩ.
– Yêu thích… rất là yêu thích.
Tống Thanh Thư liền đáp, tựa như là nếu chần chừ thì sẽ khiến cho mỹ nhân không vui.
– Vậy yêu thích đến cỡ nào vậy?
Nhìn trước mắt nam tử thanh tú tuấn lãng có chút ngu ngơ, Tô Thuyên rất hưởng thụ cái cảm giác khống chế toàn cục này, nhất thời tâm trí bướng bỉnh, bắt đầu lại muốn trêu đùa với hắn.
Tống Thanh Thư không một chút do dự nói.
– Phi thường yêu thích…
Nhìn thấy Tống Thanh Thư trong thường ngày khôn khéo ung dung đã biến thành một tiểu tử ngốc trước mắt, Tô Thuyên trong lòng nhận lấy một tia khoái ý trả thù, ngữ khí nũng nịu nói:
– Vậy tiểu đệ có ngân lượng để cho tỷ tỷ dùng không vậy? ‘
– Có… ngân lượng của tiểu đệ chính là ngân lượng của tỷ tỷ. ‘
Tống Thanh Thư đáp.
Tô Thuyên mừng rỡ đôi mắt khép lại:
– À… tiểu đệ có tấm giấy mà tỷ tỷ mượn một vạn ngân lượng…
Tống Thanh Thư gãi đầu một cái, trầm tư rồi tỉnh ngộ, vội vã chạy đến giường, sờ soạng lấy tấm giấy mượn nợ, đưa tới trước mặt Tô Thuyên:
– Tiểu đệ cũng không biết lúc đó tại sao lại bắt tỷ tỷ làm giấy mượn nợ, bây giờ nghĩ lại quả thực là tội không thể tha thứ, mong rằng tỷ tỷ tha tội cho tiểu đệ.
Tô Thuyên liếc mắt nhìn, quả nhiên là tấm giấy mà mình đã dùng môi son thủ ấn, cẩn thận cầm lấy đem cất vào trong ngực, cười duyên nói:
– Tiểu đệ đem vật trọng yếu như vậy đưa cho tỷ tỷ, tỷ tỷ rất cao hứng, vậy tiểu đệ có nguyện vọng gì, cứ nói cho tỷ tỷ nghe, nói không chừng tỷ tỷ đang cao hứng, sẽ thay ngươi giải quyết giùm cho.
Tống Thanh Thư ánh mắt lên, nhưng rất nhanh lại ảm đạm đi:
– Nhưng tiểu đệ không dám nói ra…
– Có cái gì mà không dám, cứ nói ra, chỉ cần tỷ tỷ làm được n, tỷ tỷ sẽ giúp cho tiểu đệ…
Tuy rằng đã cùng Tống Thanh Thư tiếp xúc, nhưng vẫn không nói được là nhiều, có nhiều suy nghĩ trong đầu hắn Tô Thuyên không biết, trong khi hắn là người có bụng dạ thâm sâu khó dò, cho nên nàng hết sức tò mò, con người của Tống Thanh Thư I như vậy, bây giờ thần trí đang lạc lối, biết đâu hắn có thể thổ lộ ra bí mật kinh thế hãi tục nào đó…
– Thật sự sao?
Tống Thanh Thư há miệng, nhưng khi nhìn Tô Thuyên, lại nuốt xuống câu nói tiếp theo.
– Đương nhiên là thật sự.
Tô Thuyên xinh đẹp nói cười nhìn Tống Thanh Thư, lấy ánh mắt khích lệ, có điều khi nàng nghe được Tống Thanh Thư nói ra, thì lập tức không còn cười nổi.
– Tiểu đệ muốn giao hoan cùng tỷ tỷ.
Ánh mắt Tống Thanh Thư tràn ngập khát vọng.
Tô Thuyên giật mình, nàng biết nếu nam nhân nào trúng phải thuật Mị công của mình, khi nói ra đều là ý tưởng chân thật trong lòng, vừa nghe đến câu nói thô bỉ như vậy, trong lòng Tô Thuyên nổi giận, nhưng đồng thời thân thể cũng sản sinh một loại cảm giác không tên, nhiều năm qua Hồng An Thông bởi vì tu luyện võ công, không thể gần gũi với nàng nữa, cho nên đối với nàng đang vào độ tuổi hổ lang chi niên, dục vọng trong lòng rất nhạy cảm dễ bị khêu mào, bao nhiêu năm phòng không gối chiếc, âm thầm chịu đựng dục hỏa giày vò, bên dưới hạ thể đã từ từ rỉ ra dịch nhờn, lâu nay thân là giáo chủ phu nhân nên nàng phải nghiêm trang giữ gìn lấy uy phong trước mắt chúng giáo đồ, với lại vốn người của Thần Long giáo thì sợ nàng như hổ, có người nào lại nào dám nói lời hạ lưu tương tự như hắn.
Bản năng dục vọng nguyên thủy biến hóa, nhưng Tô Thuyên rất nhanh tỉnh táo lại, Mị công của nàng chủ yếu chính là dẫn dắt tư tưởng hành vi của đối phương, nhưng cũng không có thể hoàn toàn khống chế được tâm trí đối phương, nếu Tống Thanh Thư tính dục tang cao thật sự đột nhiên đối với nàng cưỡng dâm, lấy võ công của hai người so sánh, Tô Thuyên sợ là mình không đủ năng lực để phản kháng, cho nên vội vàng đáp:
– Tiểu đệ ngoan… làm sao tiểu đệ lại có loại ý nghĩ như vậy chứ, nhưng tỷ tỷ cũng rất yêu thích tiểu đệ, cũng muốn cho tiểu đệ… giao hoan với tỷ tỷ…
Nói xong Tô Thuyên trên mặt nàng đỏ ửng, lúc này bản thân nàng cũng không biết là mình đang diễn trò hay là thật vậy…
– Thật sao?
Tống Thanh Thư hớn hở nhìn nàng, rất nhanh liền đem Tô Thuyên ôm vào trong ngực, bỗng dưng thân thể nàng thoáng run lên, đúng là hắn đã hôn lên cái cổ của nàng, đầu lưỡi xảo diệu phun ra nhẹ nhàng liếm lên từ phía trên làn da cổ trắng nõn, cái cảm giác tê dại ngứa nhột, làm trong nội tâm Tô Thuyên một hồi rung động.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 2 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 24/12/2019 03:36 (GMT+7) |